K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 4

Trong tác phẩm “Ba người thầy vĩ đại” của Robin Sharma, nhân vật đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc và truyền cảm hứng mạnh mẽ chính là Jack – nhân vật chính của câu chuyện.

Jack là một người đàn ông đang rơi vào khủng hoảng giữa cuộc đời. Đó là công việc bấp bênh, đời sống cá nhân đầy bế tắc, và dường như mất phương hướng trong chính cuộc sống của mình. Tuy nhiên, điều đặc biệt ở Jack không nằm ở việc anh hoàn hảo hay thành công, mà ở chính sự sẵn lòng thay đổi, dũng cảm học hỏi và vượt qua giới hạn bản thân.

Trong hành trình đi tìm lại ý nghĩa cuộc sống, Jack đã gặp ba người thầy – những người đã không chỉ truyền cho anh kiến thức mà còn thức tỉnh tư duy sống tích cực, biết yêu thương và cống hiến. Anh học được cách sống có mục đích, sống trọn vẹn từng khoảnh khắc và không ngừng lan toả giá trị tốt đẹp đến người khác.

Điều này khiến em nhận ra rằng: mỗi người đều có thể trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình, nếu dám thay đổi và sống với lòng yêu thương, trách nhiệm. Câu chuyện của Jack nhắc em sống tử tế hơn với mọi người, biết ơn những gì mình đang có và không ngừng cố gắng để trở thành người có ích cho xã hội.

18 tháng 4

Chiều ngày hôm qua, em đã phạm phải một lỗi lầm khiến bản thân vô cùng ân hận. Đó thực sự là một trải nghiệm rất tệ, khiến em muốn xóa đi ngay lập tức.

Chuyện là hôm qua trời có mưa nên em được nghỉ hai tiết thể dục và về nhà sớm hơn mọi ngày. Thấy vậy, mẹ đã bảo em giúp mẹ để ý thời tiết, chờ trời tạnh mưa, thì đem sào áo quần ra sân hong gió cho bớt mùi ẩm mốc. Tuy nhiên, điều đó đã khiến em khó chịu. Bởi em định chờ mẹ đi làm thì sẽ sang nhà cái Loan cùng đọc truyện tranh. Bởi vậy, em đã tỏ ra vùng vằng, không trả lời câu nói của mẹ. Rồi chờ mẹ vừa ra khỏi cửa, cũng liền chạy đi chơi. Vì mải đọc truyện, trời sập tối em mới về đến nhà. Về đến cổng, em thấy mẹ đang một mình dàn những chiếc móc phơi áo quần ra sợi dây trước mái hiên để hong gió. Vẻ mặt của mẹ đầy sự mệt mỏi. Dưới ánh đèn vàng, quầng thâm mắt của mẹ hiện lên rõ rệt. Mỗi khi đưa móc áo lên cao, vai của mẹ lại hơi run lên một chút. Dáng vẻ tiều tụy ấy của mẹ khiến em vô cùng ân hận và tự trách bản thân. Em bước vào sân, lí nhí chào mẹ, rồi đứng yên ở đó như một kẻ tội đồ đang chờ đợi sự trách phạt. Nhưng mẹ lại chỉ dịu dàng bảo em vào nhà rửa tay sạch sẽ để ăn cơm. Chao ôi, chính sự vị tha của mẹ lại khiến cho sự dằn vặt trong em thêm lớn dần. Thà rằng mẹ trách mắng sự ham chơi, chểnh mảng và vô tâm của em thì em sẽ dễ chịu hơn nhiều.

trả lời cho 5*


17 tháng 4

Lòng trung thực là một phẩm chất cao đẹp, được thể hiện qua nhiều câu chuyện và tấm gương nổi bật. Dưới đây là một số dẫn chứng tiêu biểu:

  1. Câu chuyện về George Washington và cây anh đào: Khi còn nhỏ, George Washington (Tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ) đã vô tình chặt cây anh đào yêu quý của cha mình. Khi được hỏi, ông đã thừa nhận lỗi lầm và nói: “Con không thể nói dối. Con đã chặt cây đó bằng chiếc rìu nhỏ của mình.” Hành động trung thực này đã thể hiện bản chất chân thật và trách nhiệm của ông, một phẩm chất được kính trọng suốt cuộc đời.
  2. Thành ngữ “Thật thà là cha quỷ quái”: Trong dân gian Việt Nam, câu nói này nhắc nhở rằng sự trung thực thường mang lại niềm tin và thành công lâu dài hơn là sự gian dối. Nhiều câu chuyện cổ tích Việt Nam cũng đề cao lòng trung thực, như trong truyện cổ “Cây tre trăm đốt,” nơi người thật thà được nhận phần thưởng xứng đáng.
  3. Học sinh trả lại tiền nhặt được: Có rất nhiều trường hợp trong đời sống hàng ngày, như học sinh nhặt được ví hoặc tiền rơi và đem trả lại cho người đánh mất, dù giá trị món đồ lớn hay nhỏ. Điều này chứng tỏ rằng lòng trung thực không phân biệt tuổi tác hay hoàn cảnh, mà xuất phát từ tâm hồn trong sáng.
17 tháng 4

Vào một buổi sáng mùa thu mát mẻ, Thánh Gióng được lệnh ra trận đánh giặc Ân. Khi mặt trời vừa lên, cậu bé Gióng oai phong trong bộ giáp sắt, tay cầm roi sắt, cưỡi ngựa sắt phun lửa lao thẳng vào đội quân xâm lược. Suốt cả buổi trưa hôm ấy, Gióng đánh tan từng lớp giặc, khiến chúng hoảng loạn, bỏ chạy tán loạn khắp nơi. Đến khi roi sắt gãy, Gióng nhổ những bụi tre bên đường làm vũ khí tiếp tục chiến đấu. Cuối cùng, sau khi giặc bị tiêu diệt, Gióng cưỡi ngựa bay lên trời, để lại bao tự hào trong lòng dân làng.


✅ Trong đoạn văn trên, các trạng ngữ chỉ thời gian như “Vào một buổi sáng mùa thu mát mẻ”, “Khi mặt trời vừa lên”, “Suốt cả buổi trưa hôm ấy”, “Đến khi roi sắt gãy”, “Cuối cùng” giúp liên kết mạch kể chuyện một cách rõ ràng và mạch lạc.

17 tháng 4

Nguyễn Quyên đåy, mọi người nhớ là kết bạn với acc phụ của mình hoi nha 😘😘😘

17 tháng 4

What???????

cs thật à

17 tháng 4

CẢNH SÂN TRƯỜNG EM LÚC RA CHƠI

Trường học không chỉ là nơi gieo mầm tri thức mà còn là ngôi nhà thứ hai, nơi chất chứa biết bao kỷ niệm hồn nhiên, trong trẻo của tuổi học trò. Trong những khoảnh khắc yên bình nhất của đời học sinh, có lẽ thời gian ra chơi là lúc sân trường trở nên rộn ràng, náo nhiệt và mang đầy sức sống. Cảnh sân trường em lúc ra chơi chính là một bức tranh sống động, chan chứa sắc màu, âm thanh và cảm xúc của tuổi học trò thơ ngây.

Tiếng trống trường vang lên ba hồi giòn giã, như báo hiệu cho tất cả học sinh biết rằng giờ giải lao đã đến. Ngay lập tức, từ các lớp học, từng tốp học sinh ùa ra sân như đàn chim nhỏ rời khỏi tổ. Sân trường đang im ắng phút trước chợt trở nên ồn ào, nhộn nhịp như một phiên chợ nhỏ với đủ mọi âm thanh rộn ràng của tiếng nói, tiếng cười, tiếng chạy nhảy và cả những trò chơi tuổi thơ.

Sân trường em rộng rãi, được lát gạch đỏ đều đặn, xung quanh là những hàng cây xanh rợp bóng mát. Mỗi gốc cây như một chiếc ô thiên nhiên khổng lồ, tỏa bóng mát dịu dàng xuống mặt sân nóng bỏng dưới ánh nắng ban trưa. Những cây phượng vĩ đầu hè đã bắt đầu điểm sắc đỏ rực rỡ trên nền lá xanh mướt. Cánh phượng nhẹ nhàng rơi lả tả theo từng làn gió nhẹ, như những cánh bướm mỏng manh đung đưa giữa không trung. Hàng bằng lăng ở góc sân cũng đã kịp khoe sắc tím biếc, tạo nên một bức tranh vừa mộng mơ, vừa tràn đầy sức sống.

Giữa khung cảnh ấy, học sinh tụ tập thành từng nhóm. Nhóm thì chơi nhảy dây, miệng cười khanh khách; nhóm thì chơi ô ăn quan với những viên sỏi nhặt vội ngoài sân; nhóm khác lại kéo nhau đi đá cầu, đánh bóng chuyền, bắn bi… Mỗi trò chơi đều vang lên những âm thanh riêng biệt, tạo nên một bản giao hưởng tươi vui của thời học trò. Tiếng reo hò khi có người ghi bàn, tiếng hô to đếm số trong trò nhảy dây, tiếng cười nghiêng ngả khi ai đó bị loại khỏi trò chơi… tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh sống động không ngừng nghỉ.

Một góc khác của sân trường là nơi các bạn nữ thường tụ tập để trò chuyện. Họ ngồi trên các băng ghế đá được đặt dưới tán cây, vừa thưởng thức những cơn gió mát rượi, vừa trò chuyện rôm rả về bài học, về những điều thú vị xảy ra trong lớp, hay đơn giản chỉ là kể cho nhau nghe những câu chuyện vụn vặt của tuổi học trò. Có bạn còn tranh thủ mang theo hộp bút màu để tô nốt bức tranh đang vẽ dở, hoặc đọc nốt chương truyện đang hay.

Bên cạnh đó, thư viện nhỏ phía sau dãy lớp học cũng có vài bạn ghé vào. Dù chỉ là 15 phút ra chơi ngắn ngủi, nhưng đối với những người yêu sách, đó vẫn là khoảng thời gian quý báu để được chìm đắm trong thế giới tri thức. Thỉnh thoảng, tôi lại thấy một vài bạn đang ngồi yên tĩnh trong góc thư viện, mắt chăm chú đọc từng trang sách, như thể xung quanh mình không hề có sự xao động nào.

Không thể không nhắc đến các thầy cô giáo – những người luôn theo dõi học sinh bằng ánh mắt trìu mến trong giờ ra chơi. Thầy cô vừa là người quan sát, đảm bảo an toàn cho học sinh, vừa là người luôn sẵn lòng hòa mình vào những cuộc trò chuyện, nụ cười cùng học trò. Tôi còn nhớ có lần, thầy giáo thể dục đã hào hứng đá cầu cùng chúng tôi. Những cú đá uyển chuyển, những nụ cười thân thiện của thầy khiến cả nhóm cười vang đầy thích thú.

Ở gần phòng bảo vệ, chú bảo vệ già hiền lành ngồi trên chiếc ghế gỗ quen thuộc, tay phe phẩy chiếc quạt nan. Chú không quên quan sát khắp sân trường, để ý đến những trò chơi có thể gây nguy hiểm, và luôn sẵn sàng nhắc nhở nếu thấy học sinh có biểu hiện nghịch phá. Dù nghiêm khắc, nhưng trong ánh mắt của chú luôn ánh lên sự quan tâm, lo lắng như một người cha dành cho các con.

Giờ ra chơi cũng là lúc sân trường trở nên đầy sắc màu: sắc trắng áo đồng phục tinh khôi, sắc đỏ khăn quàng cổ tươi thắm, sắc xanh của lá cây hòa với nắng vàng óng ánh tạo nên một bức tranh vừa bình dị, vừa rực rỡ. Những gương mặt học sinh, dù có đổ mồ hôi sau những trò vận động, vẫn rạng rỡ, tươi tắn như những đóa hoa nở trong nắng sớm. Nụ cười, niềm vui và sự hồn nhiên ấy khiến sân trường trở thành một không gian chan chứa tình yêu thương, là nơi lưu giữ những hồi ức đẹp đẽ nhất của một thời niên thiếu.

Có những hôm trời âm u, cơn gió đầu mùa thổi về mang theo hơi lạnh nhè nhẹ, học sinh không ra chơi nhiều mà chọn đứng tụm lại dưới hiên lớp hoặc hành lang để chuyện trò. Khi ấy, sân trường yên tĩnh hơn, nhưng không vì thế mà mất đi sự ấm áp, thân thuộc. Tiếng cười vẫn vang lên, chỉ là nhỏ nhẹ và ấm áp hơn, như được thầm thì trong một ngày gió lạnh.

Rồi tiếng trống báo hiệu hết giờ ra chơi lại vang lên. Những tốp học sinh nhanh chóng xếp hàng trở về lớp, ai nấy đều vẫn chưa hết háo hức, bịn rịn như thể chưa muốn kết thúc niềm vui vừa qua. Những tiếng “hẹn giờ ra chơi sau nhé!” vang lên, những cái bắt tay vội, những nụ cười đọng lại trên môi – tất cả như một lời hứa rằng: tuổi học trò vẫn còn rất nhiều khoảnh khắc để yêu thương, để lưu giữ.

Sân trường em – nơi mỗi giờ ra chơi là một lát cắt trong bức tranh tuổi học trò đầy màu sắc. Có những khoảnh khắc thật nhỏ thôi, như tiếng cười giữa một buổi trưa hè, như cái nhìn thẹn thùng của bạn nam khi bị trêu ghẹo, hay đơn giản là tiếng ve gọi hè trong ánh nắng chói chang… tất cả dệt nên ký ức học trò không thể nào quên. Dù mai này có lớn khôn, có rời xa mái trường thân yêu, thì hình ảnh sân trường lúc ra chơi – rộn ràng, sống động và thân thương – vẫn sẽ mãi là một phần ký ức không thể phai mờ trong tâm trí em.

18 tháng 4

Thank you

17 tháng 4

Dạ ko anh trai

17 tháng 4

Hàng năm có 🙂‍↕️🙂‍↕️🙂‍↕️🙂‍↕️ có gyt có thể làm được điều đó hả bạn


Hy ygfhh

17 tháng 4

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!