viết bài văn nghị luận (khoảng 400 chữ) phân tích vẻ đẹp của hình tượng núi và tình cảm của con người dành cho núi trong bài thơ:
NÚI
-Nguyễn Quốc Vương-
Thương tre còng lưng gánh bão
Núi cao vươn ngợp vào mây
Lưng còng che ngàn gió bấc
Mùa đông sương muối phủ dày.
Ngàn năm núi cao trước mặt
Cho cánh đồng làng sinh sôi
Luỹ tre rì rào gọi gió
Diều em vi vút lưng trời.
Thương núi người già thầm nhắc
Mùa xuân mưa ấm trồng cây
Núi biết thương người đến thế
Tặng cho núi tấm áo dày.
(NXB Kim Đồng, 2020)
Bài làm:
Trong bài thơ “Núi” của Nguyễn Quốc Vương, hình tượng núi hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ, bình dị và thấm đẫm tình cảm yêu thương của con người đối với thiên nhiên. Qua từng câu thơ, hình ảnh núi không chỉ là phông nền cho cuộc sống quê hương mà còn là biểu tượng của sức mạnh, sự che chở và lòng nhân ái bền bỉ.
Ngay từ những câu đầu, núi được miêu tả như một người mẹ hiền lặng lẽ gánh vác thiên nhiên khắc nghiệt: “Lưng còng che ngàn gió bấc / Mùa đông sương muối phủ dày.” Dáng núi "lưng còng" vừa gợi vẻ đẹp tự nhiên vừa gợi một sự hy sinh thầm lặng, kiên cường để bảo vệ làng quê trước bão giông, giá lạnh. Núi không chỉ hiện diện bằng chiều cao vời vợi mà còn bằng sự gắn bó thiết thân với đời sống: "Ngàn năm núi cao trước mặt / Cho cánh đồng làng sinh sôi." Núi như người bạn đồng hành, âm thầm nuôi dưỡng đất đai, phù sa cho mùa màng tốt tươi.
Tình cảm của con người dành cho núi cũng được Nguyễn Quốc Vương diễn tả chân thành, mộc mạc. Người già “thầm nhắc” thế hệ trẻ biết ơn núi, nhắc nhở nhau “mùa xuân mưa ấm trồng cây” để trả nghĩa. Hành động "tặng cho núi tấm áo dày" không chỉ thể hiện sự tri ân mà còn là biểu tượng của lòng biết ơn và ý thức bảo vệ thiên nhiên. Tình cảm giữa con người và núi trong bài thơ thật đẹp: vừa trân trọng, vừa gắn bó, vừa biết đền đáp.
Qua bài thơ, hình tượng núi trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp bền vững của thiên nhiên và tình nghĩa sâu nặng giữa con người với quê hương. Nguyễn Quốc Vương đã khéo léo thổi hồn vào cảnh vật, khiến núi không còn chỉ là núi mà còn là một nhân vật sống động, ân cần và đầy yêu thương.