đặt câu theo mẫu Ai (cái gì, con gì) làm gì?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!


Yêu thương là ngọn lửa thắp sáng thế giới, là sợi dây kết nối giữa con người với con người. Trong muôn vàn cách thể hiện yêu thương, lắng nghe có lẽ là một trong những biểu hiện sâu sắc và tinh tế nhất. Vậy, liệu có đúng khi nói rằng lắng nghe chính là một biểu hiện của yêu thương?
Lắng nghe là hành động tập trung, chú ý để hiểu rõ tâm tư, nguyện vọng hoặc câu chuyện mà người khác muốn truyền đạt. Đây không chỉ đơn thuần là nghe bằng tai mà còn là cảm nhận bằng trái tim. Yêu thương được thể hiện qua sự chân thành trong việc lắng nghe, bởi nó cho thấy sự quan tâm và tôn trọng đối phương.
Một người cha, người mẹ sẵn sàng lắng nghe con cái, không chỉ giúp con giải tỏa nỗi lòng mà còn tạo nên mối quan hệ gần gũi, yêu thương. Khi người lớn lắng nghe, trẻ cảm thấy được trân trọng và có chỗ dựa tinh thần.
Bạn bè, người yêu luôn cần sự đồng cảm. Lắng nghe là cách chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, giúp thắt chặt mối quan hệ. Một người biết lắng nghe là người có thể thấu hiểu và đồng hành.
Lắng nghe không chỉ là biểu hiện của yêu thương giữa các cá nhân mà còn giúp xây dựng một cộng đồng đoàn kết và thấu hiểu. Người biết lắng nghe là người biết đặt mình vào vị trí của người khác, từ đó thúc đẩy sự hòa hợp.
Trong xã hội hiện đại, nơi con người dễ bị cuốn vào những bộn bề công việc và công nghệ, việc lắng nghe đang dần bị lãng quên. Tuy nhiên, một cuộc trò chuyện mà hai bên lắng nghe nhau sẽ tạo nên những khoảnh khắc ý nghĩa và gắn kết lâu dài.
Lắng nghe không chỉ là hành động đơn thuần, mà còn là sự biểu lộ của tình yêu thương sâu sắc. Khi chúng ta lắng nghe một cách chân thành, chúng ta không chỉ hiểu người khác mà còn mang lại niềm vui, sự an ủi và nguồn động lực. Vì vậy, hãy lắng nghe bằng cả trái tim, để yêu thương không chỉ là lời nói mà còn là hành động.


Bài văn 1
Trong những năm tháng học trò của mình, người giáo viên để lại cho em nhiều ấn tượng nhất chính là cô Lan.
Cô Lan là giáo viên chủ nhiệm trong trường em. Năm nay cô đã nghỉ hưu nhưng trông cô vẫn rất trẻ trung. Dáng người cô cao ráo, thanh mảnh. Mái tóc cô hơi xoăn, dài ngang lưng. Hàng ngày, khi lên lớp cô thường mặc áo dài màu tím nhạt hoặc trắng có thêu họa tiết hoa phượng đỏ thắm. Mái tóc của cô khi ấy sẽ được cô cặp một phần ngang đầu hoặc búi cao. Cô có gương mặt hơi tròn, cặp mắt hai mí, hàng lông mày đen cong cong mềm mại và chiếc mũi khá cao. Những đường nét ấy như càng tôn lên vẻ đẹp đằm thắm, dịu hiền của cô khi cô mặc áo dài. Mỗi khi cô mỉm cười với chúng em, những đường nét trên gương mặt dịu hiền của cô lại đem đến cho em cảm giác thật gần gũi, ấm áp. Đặc biệt, ánh mắt của cô khi đó thật trìu mến biết bao. Cô Lan là người rất vui vẻ. Không chỉ riêng em mà tất cả các bạn trong lớp đều thích được trò chuyện với cô vì chúng em cảm nhận được sự quan tâm, chân thành, tình yêu thương và sự bao dung mà cô dành cho chúng em. Em còn nhớ có một lần em vô tình làm đổ nước trên bàn giáo viên, làm ướt mất cuốn sách của cô. Nhận ra lỗi lầm của mình, em đã vội vã xin lỗi cô, dùng khăn giấy để thấm bớt nước cho cuốn sách. Thấy em sốt sắng, lo sợ, cô không hề trách phạt em mà chỉ nhẹ nhàng an ủi và nhắc nhở em lần sau chú ý hơn. Và có một lần khác, vì biết được hoàn cảnh gia đình em không được như các bạn, cô đã âm thầm mua một vài đồ dùng học tập, lén để vào ngăn bàn em với lời nhắn: "Tặng cho con, chúc con học tập thật tốt!". Nếu không phải có bạn nhìn thấy, cho đến bây giờ có lẽ em vẫn không biết được món quà đặc biệt ấy là cô dành tặng cho em. Từ khoảnh khắc ấy, em càng cảm thấy yêu mến cô hơn. Đối với em, cô Lan không chỉ là cô giáo mà cô còn là người mẹ hiền hòa luôn yêu thương, quan tâm, đồng cảm với em và các bạn trong lớp.
Cho đến ngày hôm nay, em vẫn luôn nhớ đến cô với tất cả lòng tin yêu, kính trọng. Em tự hứa với chính mình rằng bản thân cần cố gắng học tập, kiên trì, nỗ lực hơn nữa để sớm ngày thành công, để có thể trở thành niềm tự hào của cô.
Suốt những năm tháng học tiểu học, em đã được gặp gỡ và học tập với nhiều thầy cô giáo đáng kính. Nhưng người mà em nhớ nhất, yêu quý nhất chính là cô Lan – cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em.
Cô Lan khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Mỗi khi bước vào lớp, cô luôn mang theo nụ cười dịu dàng và ánh mắt hiền từ. Mái tóc cô đen mượt, thường được buộc gọn phía sau, gương mặt cô lúc nào cũng toát lên vẻ ân cần, ấm áp như người mẹ thứ hai của chúng em. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, truyền cảm, mỗi giờ học văn hay kể chuyện của cô luôn làm cả lớp say mê lắng nghe.
Không chỉ dạy chúng em kiến thức, cô còn dạy chúng em cách làm người, biết yêu thương, đoàn kết và giúp đỡ nhau. Cô rất quan tâm đến từng bạn học sinh trong lớp. Những lúc em buồn hay làm sai điều gì, cô không la mắng mà luôn nhẹ nhàng nhắc nhở, khuyên răn. Nhờ có cô, em đã tiến bộ hơn rất nhiều và trở nên tự tin hơn.
Giờ đây khi sắp rời xa mái trường tiểu học thân yêu, điều khiến em xúc động nhất chính là phải chia tay cô Lan. Em sẽ luôn ghi nhớ hình ảnh người cô tận tụy ấy và những bài học cô dạy để làm hành trang bước vào chặng đường học tập mới.
ví dụ ạ , xl mình làm hơi muộn 😆;)


Một buổi học đáng nhớ là lần chúng tôi được thầy giáo cho xem một bộ phim tư liệu về lịch sử Việt Nam bằng máy chiếu. Trong giờ học, nhờ chiếc máy chiếu hiện đại, mọi hình ảnh và âm thanh đều sống động như thật. Thầy giáo cũng phát sách giáo khoa để chúng tôi vừa xem vừa ghi chú lại những sự kiện quan trọng. Với xe đạp, tôi và bạn thân đạp từ nhà đến lớp học, vừa đi vừa trao đổi bài vở. Buổi học ấy không chỉ giúp chúng tôi mở mang kiến thức mà còn tạo động lực để tìm hiểu thêm về lịch sử dân tộc. Nhờ phương tiện hiện đại và cách học sáng tạo, tôi cảm thấy rất hứng thú và thêm yêu thích môn học này.
Một trong những buổi học đáng nhớ nhất của tôi là khi cả lớp được tham gia một chuyến đi thực tế đến làng nghề truyền thống bằng xe buýt do trường tổ chức. Hành trình bắt đầu với không khí háo hức khi chúng tôi mang theo sách, vở, máy ảnh và máy ghi âm để phục vụ cho việc học. Trên xe, cô giáo giới thiệu khái quát về làng nghề qua một bài thuyết trình được trình chiếu trên máy tính bảng, và chúng tôi có cơ hội đặt ra nhiều câu hỏi thú vị. Khi đến nơi, chúng tôi dùng máy ảnh để chụp lại các quy trình làm nghề, từ khâu chuẩn bị nguyên liệu đến sản phẩm hoàn thiện. Một số bạn còn sử dụng máy ghi âm để thu lại lời chia sẻ của các nghệ nhân. Sau buổi học, cả nhóm cùng nhau dùng laptop để tổng hợp thông tin và hoàn thành bài báo cáo. Nhờ các phương tiện hiện đại và sự hướng dẫn tận tình của cô giáo, buổi học không chỉ giúp chúng tôi mở rộng kiến thức mà còn thắp lên tình yêu với văn hóa truyền thống dân tộc. Đó thực sự là một ngày đầy ý nghĩa và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong tôi.
Các trạng ngữ chỉ phương tiện:
1."bằng xe buýt"
2."trên máy tính bảng"
3."dùng máy ảnh"
4."sử dụng máy ghi âm"
5."dùng laptop"

cái gì ?
1. Ai làm gì đấy? - lan đang quét nhà .
2. Cái gì thế kia ? - đó là món đồ chơi ô tô mới của tùng.
3. Con gì vậy ? - nó là con hưu cao cổ đó.
4. Làm gì thế hả ? - mình chỉ xem ti-vi thôi
nếu sai thì cho chị xl e nha 😭😢