Thủy hử là gì vậy mọi người ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Dưới đây là một số câu có sử dụng từ ngữ nối để liên kết câu dành cho Tiếng Việt lớp 5:
- Hôm nay trời mưa to, nhưng chúng em vẫn đi học đầy đủ.
(từ ngữ nối: nhưng) - Chúng ta phải học chăm chỉ, vì vậy kết quả sẽ rất tốt.
(từ ngữ nối: vì vậy) - Mẹ nấu ăn rất ngon, bên cạnh đó bà còn hay kể chuyện cho chúng em nghe.
(từ ngữ nối: bên cạnh đó) - Nam rất thích đọc sách, do đó bạn ấy luôn có nhiều kiến thức mới.
(từ ngữ nối: do đó) - Chúng ta hãy cùng nhau giữ gìn vệ sinh môi trường, như vậy cuộc sống sẽ sạch đẹp hơn.
(từ ngữ nối: như vậy)
Bạn muốn mình giúp đặt thêm câu khác hoặc giải thích cách dùng từ ngữ nối không?


hé lu mấy ní, tui ghi sai kia kè! Mình vẫn sẽ sẽ kết bạn với mọi người bên acc ~ℳilk~ nha! Mà tin zui là em mình trỏa nick cho mình gòi nhoa! Zị lên mọi ngừi cứ kết bạn nha! nha!

Sáng sớm, sương mỏng còn phủ trên mặt ruộng lúa xanh ngát, những đàn chim ríu rít bay lượn trên bầu trời, hoa sen e ấp hé nở tỏa hương ngát khắp không gian.
Những chú chim hót vang rừng, từng tiếng của chúng như những ca sĩ tài ba.

xin mọi người á! đừng làm phiền mình như bạn Lê Bình này nha. Máy mình tải dung lượng khá kém nên mọi người trả lời thì trả lời chứ đừng gửi lung tung cho mình nhé ạ ☹

Bài văn tả phong cảnh quê hương buổi chiều tà
Quê hương tôi, nơi chôn rau cắt rốn, luôn mang trong mình vẻ đẹp bình dị mà sâu lắng. Đặc biệt, khung cảnh buổi chiều tà nơi đây luôn khiến lòng tôi xao xuyến, một nỗi nhớ nhung da diết mỗi khi xa cách.
Khi ánh dương bắt đầu dịu dần, nhuộm cả không gian một màu vàng cam ấm áp. Những tia nắng cuối ngày cố gắng len lỏi qua hàng tre xanh mướt ven sông, tạo nên những vệt sáng lung linh nhảy múa trên mặt nước. Dòng sông quê hiền hòa, uốn lượn mềm mại như một dải lụa đào, lững lờ trôi mang theo những cánh bèo lục bình nhè nhẹ.
Hai bên bờ sông, những cánh đồng lúa chín vàng óng ả trải dài như tấm thảm khổng lồ. Gió chiều thổi nhẹ, làm những bông lúa khẽ lay động, tạo nên những làn sóng vàng bất tận. Hương lúa thơm nồng quyện vào trong không khí, mang đến một cảm giác thanh bình, no ấm.
Xa xa, những rặng núi sừng sững hiện lên trong màn sương mỏng màu tím nhạt. Hình dáng núi non hùng vĩ trở nên mềm mại hơn dưới ánh chiều tà, tạo nên một bức tranh sơn thủy hữu tình. Vài cánh cò trắng chao liệng trên không trung, rồi từ từ đáp xuống những thửa ruộng đã gặt xong, kiếm tìm chút thức ăn còn sót lại.
Trên con đường làng nhỏ, những đứa trẻ nô đùa ríu rít, tiếng cười trong trẻo vang vọng cả một vùng quê yên tĩnh. Những bà mẹ tất bật trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả trên đồng, trên vai gánh nặng trĩu hạt lúa mới. Khói bếp lam chiều bắt đầu lan tỏa, quyện vào mùi rơm rạ, tạo nên một thứ hương vị đặc trưng của làng quê mà không nơi nào có được.
Đứng giữa khung cảnh ấy, lòng tôi bỗng trở nên nhẹ nhàng và thư thái lạ thường. Mọi lo toan, bộn bề của cuộc sống dường như tan biến hết. Chỉ còn lại một tình yêu quê hương sâu sắc, một niềm tự hào về những vẻ đẹp giản dị mà thân thương này.
Buổi chiều tà ở quê hương tôi không chỉ là một khoảnh khắc thời gian, mà còn là một bức tranh tuyệt đẹp, một khúc nhạc êm dịu, khắc sâu vào trái tim tôi những cảm xúc khó tả. Dù đi đâu về đâu, hình ảnh hoàng hôn trên dòng sông quê, cánh đồng lúa vàng và những mái nhà thân thương vẫn luôn là ký ức đẹp đẽ nhất trong tâm hồn tôi.
Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên còn khe khẽ vươn mình qua hàng dừa trước sân, em cùng bà ra bờ sông nhỏ cạnh nhà. Làn sương mỏng còn phủ lên mặt nước, khiến bóng lục bình trôi lững lờ như những chiếc bè mềm mại. Nước sông trong veo, có thể nhìn thấy đàn cá vàng lấp ló dưới đáy, đôi khi chúng bơi lên mặt nước, vẫy vẫy như chào bình minh. Trên bầu trời, những cánh cò trắng vội vã bay về tổ, để lại tiếng vỗ cánh khẽ khàng như ngân nga khúc hát đầu ngày.
Xa xa, con đường làng hai bên rợp bóng tre xanh mơn mởn. Tiếng lá xào xạc theo gió như thì thầm lời chúc một ngày mới an lành. Bên mé ruộng, lúa xanh rờn đang thì con gái, từng bông lúa nhỏ li ti nghiêng mình đón sương mai. Hoa sen từ bờ ao hé nụ, ngát hương thanh khiết lan tỏa vào không gian, khiến lòng người như dịu lại. Mùi thơm của hoa sen hòa quyện với hương rơm khô từ đống rạ bên bờ ruộng tạo nên một bản giao hưởng mộc mạc mà say đắm.
Em thích nhất là lúc mặt trời lên cao, nắng vàng trải đều khắp cánh đồng. Mỗi lần ngước nhìn, em thấy cuộc sống này thật bình yên và đáng yêu. Phong cảnh quê em không chỉ đẹp mắt mà còn chứa đựng tình người ấm áp, xua đi bao muộn phiền. Em luôn tự hào vì được sinh ra và lớn lên nơi vùng sông nước yên bình này, nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào.

Trong cuộc sống quanh ta, có biết bao người hùng đóng góp cho xã hội bằng những chiến công lẫy lừng. Nhưng có một người hùng đặc biệt, không cần huân chương hay lời ca tụng, đó chính là người mẹ kính yêu của em. Mẹ là người hùng thầm lặng, giản dị giữa đời thường. Tình yêu thương mẹ dành cho em mênh mông như biển cả, chẳng bao giờ kể đong đo đếm. Mỗi ngày, mẹ lặng lẽ làm biết bao công việc không tên, từ bữa cơm nóng hổi đến chiếc áo thơm tho. Đôi bàn tay mẹ tần tảo, có thể đã chai sần đi vì năm tháng vất vả, nhưng vẫn luôn ấm áp và dịu dàng mỗi khi xoa đầu em. Những đêm em ốm, mẹ thức trắng trông nom, ánh mắt đầy lo lắng mà chẳng hề than thở một lời. Mẹ như cây cao bóng cả, luôn vững vàng che chở cho em trước những khó khăn, thử thách đầu đời. Dù chẳng bao giờ nói ra, em hiểu rằng những hy sinh âm thầm của mẹ là hành động anh hùng cao cả nhất. Với em, mẹ mãi là người hùng vĩ đại, người thắp lên ngọn lửa yêu thương và soi đường cho em bước đi.
Là một trong những Tứ đại danh tác nổi tiếng nhất của văn học cổ điển Trung Quốc.♠♣♦♥