K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: Các bạn lớp tôi thường gọi Lộc là “Lộc còi” vì Lộc bé lắm, mười một tuổi mà bằng đứa chín tuổi. Hẳn vì “còi” nên Lộc có vẻ yếu, thường hôm nào học năm tiết, tiết học hát cuối cùng là Lộc hát chẳng ra hơi, có khi cứ dựa vào tập thể mà Lộc chỉ lí nhí hoặc mấp máy mồm hát theo thôi. Người ta bảo thể lực yếu thì...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu:

Các bạn lớp tôi thường gọi Lộc là “Lộc còi” vì Lộc bé lắm, mười một tuổi mà bằng đứa chín tuổi. Hẳn vì “còi” nên Lộc có vẻ yếu, thường hôm nào học năm tiết, tiết học hát cuối cùng là Lộc hát chẳng ra hơi, có khi cứ dựa vào tập thể mà Lộc chỉ lí nhí hoặc mấp máy mồm hát theo thôi. Người ta bảo thể lực yếu thì thường học kém, thế mà Lộc học chẳng kém. Còn tôi, trông tôi có vẻ cao lớn hơn Lộc thì học lại chẳng giỏi giang gì. Tôi kém nhất là môn Toán. Cô giáo phân công Lộc giúp đỡ tôi về môn này. Không hiểu sao, mỗi lần giúp tôi học, Lộc thích đến nhà tôi hơn là tôi đến nhà Lộc. Nói cho đúng thì từ đầu năm học, tôi chưa đến nhà Lộc lần nào. Tính Lộc rủ rỉ ít nói. Mẹ tôi rất mến Lộc. Mẹ thường hay nêu Lộc để làm gương cho tôi. Mẹ làm tôi lắm khi tự ái. Mẹ nói là Lộc bé mà học giỏi, chăm, ngoan, lại nền nếp, cẩn thận… Có thể những điều trên mẹ tôi nói đúng, nhưng riêng cái điểm cẩn thận thì tôi không chịu. Tôi nghĩ rằng Lộc “ki bo” thì có. Cả lớp tôi chúng nó đều nhận xét thế. Lộc có cái cặp sách đã cũ mà cứ quý như vàng, không bao giờ vứt cặp xuống đất, không bao giờ dám ngồi lên cặp. Có cái bút máy Trường Sơn nét đã to bè, thế mà cứ viết viết, cất cất chi chút, chỉ dám viết cái bút ấy vào những buổi kiểm tra bài, còn ngày thường thì Lộc viết bút chấm mực. […]

Cuối học kì hai, Lộc báo cho tôi một tin chả vui gì:

- Bố tớ sắp mù hẳn rồi, Viện mắt người ta bảo phải mổ mới khỏi. Mấy hôm nữa bố tớ vào viện. Tớ phải làm thay cả phần việc của bố ở nhà để kiếm sống, lại còn phải chăm sóc bố nữa chứ. Chắc tớ chả tiếp tục học được nữa. – Lộc giúi vào tay tôi cái bút Trường Sơn: - Cậu cầm lấy cái này mà dùng, tớ giữ mà không dùng nó phí đi!

Lúc này giọng Lộc đã run run, không còn bình tĩnh như trước. Tôi nắm chặt tay Lộc và nói:

- Cậu cứ giữ lấy cái bút này. Cậu cần phải tiếp tục học. Tớ sẽ giúp cậu trong thời gian bố cậu vào viện. Sau giờ học ở trường, tớ sẽ về nhà cậu, chúng mình cùng học, cùng làm. Vả lại cái việc sửa dép cũng dễ thôi, cậu bảo tớ vài lần là tớ làm được. Mẹ tớ sẽ rất vui lòng nếu như tớ giúp được cậu. Mẹ tớ quý và thương cậu lắm.

(Bạn Lộc, Xuân Quỳnh, Văn học và Tuổi trẻ, số tháng 10 năm 2021, tr.48-51)

Câu 1. Xác định ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích.

Câu 2. Chỉ ra số từ trong câu “Vả lại cái việc sửa dép cũng dễ thôi, cậu bảo tớ vài lần là tớ làm được” và đặt một câu khác với số từ đó.

Câu 3. Trong đoạn trích, mẹ của nhân vật tôi nhận xétLộc là người như thế nào?

Câu 4. Xác định và nêu chức năng của thành phần trạng ngữ trong câu văn sau: Sau giờ học ở trường, tớ sẽ về nhà cậu, chúng mình cùng học, cùng làm.

Câu 5. Thông tin Lộc có cái cặp sách đã cũ mà cứ quý như vàng, không bao giờ vứt cặp xuống đất, không bao giờ dám ngồi lên cặp giúp em hiểu gì về Lộc?

Câu 6. Nhân vật tôi và Lộc đã có một tình bạn đẹp. Theo em, cần làm gì để có thể xây dựng được một tình bạn đẹp? Viết câu trả lời trong một đoạn văn ngắn (khoảng 4 – 6 câu).

Mình cần gấp 9h tối nay phai cs r


0
18 tháng 4

Văn lang

18 tháng 4

văn lang

18 tháng 4

ko chép thì chịu


18 tháng 4

bạn đang chép đó

18 tháng 4

mik chịu


18 tháng 4

chịu ;)))

18 tháng 4

If I see trash on the road, I will pick it up

If the soil is polluted, plants will die

If the forests are destroyed, there will be more floods

if people don't use too many cars, the air won't be polluted

18 tháng 4

Yesterday was a busy day. I woke up at 6 a.m. and had a quick breakfast. While I was eating, my mother was preparing lunch in the kitchen. After that, I went to school. While we were studying English, it suddenly started to rain heavily. In the afternoon, I helped my father fix the broken fence. At 7 p.m., we had dinner together. While I was doing my homework, my younger brother was watching cartoons. I went to bed at 10 p.m., feeling happy and a little tired after a productive day.

18 tháng 4

Chủ đề của câu chuyện "Người con hiếu thảo" là ca ngợi và tôn vinh đạo hiếu, lòng kính trọng và tình yêu thương của người con dành cho cha mẹ. Câu chuyện nhấn mạnh giá trị nhân văn sâu sắc, khuyến khích con người sống có trách nhiệm, biết đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đồng thời, nó cũng gửi gắm thông điệp về sự hy sinh và tình cảm thiêng liêng trong gia đình.

18 tháng 4

C

câu C nhá ní

A nhá vì đi đến già mà chưa hết đường


18 tháng 4

Trong ngày hội thể thao của trường, từng khoảnh khắc đều in sâu trong tâm trí và lòng tự hào của em. Mỗi trận đấu, mỗi cuộc thi như là một màn trình diễn kỹ thuật và tinh thần dũng cảm mà mỗi em học sinh đều tự hào thể hiện. Khi nhìn thấy các bạn cùng lớp, cùng trường nỗ lực và chiến đấu hết mình trên sân cỏ, sân bóng, hay trong các cuộc thi vận động, em không khỏi cảm thấy xúc động và hạnh phúc. Mỗi lần nghe tiếng còi kết thúc trận đấu, mỗi khi thấy đồng đội của mình ghi bàn hoặc vượt qua đối thủ, trong em luôn bùng cháy lên một ngọn lửa đam mê và tự hào không nguôi. Những trò chơi nhóm như nhảy bao bố, kéo co hay đua thuyền trên cạn cũng mang lại cho em những trải nghiệm tuyệt vời và những kỷ niệm đáng nhớ. Khi cùng đồng đội vượt qua mọi thách thức, khi cảm nhận được sự đoàn kết và sự gắn bó, trong em luôn nảy sinh một cảm xúc tràn đầy niềm vui và sự hài lòng. Ngày hội thể thao không chỉ là một sự kiện thể thao, mà còn là dịp để em cảm nhận và trải nghiệm sự đoàn kết, tinh thần thể thao và tình bạn. Đó thực sự là một ngày tràn ngập cảm xúc và ấn tượng mà em sẽ luôn nhớ mãi.



18 tháng 4

Ngày hội thể thao của trường em là một dịp đặc biệt mà em luôn mong chờ. Mỗi năm, khi nghe thông báo về ngày hội thể thao sắp diễn ra, lòng em lại rộn ràng, háo hức. Đó không chỉ là một sự kiện thể thao, mà còn là một ngày để tất cả chúng em cùng nhau gắn kết, thể hiện sức mạnh tinh thần, sự đoàn kết và tình yêu thương đối với trường lớp.

Ngày hội thể thao năm nay diễn ra vào một sáng đầu tháng 4, trời trong xanh, khí trời mát mẻ, tạo điều kiện lý tưởng cho các hoạt động thể thao ngoài trời. Từ sáng sớm, không khí trường em đã trở nên sôi động và náo nhiệt. Các lớp học đã chuẩn bị sẵn sàng với các trang phục thể thao đầy màu sắc, không thiếu những dải băng, cờ vạt mang màu sắc đặc trưng của lớp mình. Không khí như tràn ngập niềm vui, tiếng cười nói của bạn bè và thầy cô vang vọng khắp sân trường.

Lễ khai mạc được tổ chức rất trang trọng. Các đội tham gia diễu hành, vỗ tay cổ vũ nhau, tạo thành những khối màu sắc rực rỡ trên sân. Sau những bài phát biểu và lời chúc tốt đẹp của thầy hiệu trưởng, các môn thi đấu chính thức bắt đầu. Có lẽ, điều khiến em ấn tượng nhất là hình ảnh những bạn bè trong lớp mình, mỗi người một tinh thần, một nỗ lực nhưng đều hướng về mục tiêu chung là chiến thắng và vui chơi lành mạnh.

Em tham gia thi đấu môn chạy tiếp sức, môn thể thao yêu thích của em. Lúc đầu, khi đứng ở vạch xuất phát, cảm giác hồi hộp cứ chực trào dâng trong lòng. Thế nhưng, khi nghe tiếng hò reo từ các bạn đồng đội và cổ vũ từ các lớp khác, em cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh. Chạy qua từng chặng, em cảm thấy cơ thể mình mệt nhoài, nhưng chính tinh thần đoàn kết của lớp khiến em không bao giờ muốn dừng lại. Mỗi bước chân của em như có một sức mạnh vô hình thúc đẩy, và cuối cùng, khi về đích, em đã thấy mình không chỉ thắng một cuộc đua, mà còn thắng chính bản thân mình.

Sau mỗi phần thi đấu, các đội ngũ đều ngồi lại cùng nhau, chia sẻ cảm xúc, cổ vũ và động viên nhau. Không còn sự phân biệt giữa lớp này lớp kia, giữa bạn này với bạn kia, tất cả đều là một tập thể lớn, cùng nhau vui chơi, cùng nhau nỗ lực và cùng nhau sẻ chia những giây phút quý giá. Ngày hội thể thao không chỉ là những cuộc thi, mà còn là một bài học về sự đoàn kết, sự kiên trì và tinh thần thể thao chân chính.

Em cảm thấy tự hào về trường mình, về các thầy cô giáo và các bạn học sinh. Mỗi một nụ cười, mỗi một cái vỗ tay, mỗi một lời động viên đều khiến cho không khí của ngày hội thêm phần ấm áp và ý nghĩa. Những giây phút vui chơi ấy, dù ngắn ngủi, nhưng sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp trong lòng em, là một phần không thể thiếu trong hành trình trưởng thành của mỗi học sinh.

Ngày hội thể thao không chỉ giúp chúng em rèn luyện sức khỏe, mà còn là dịp để thể hiện những phẩm chất tốt đẹp như sự trung thực, sự kiên nhẫn và tinh thần đoàn kết. Em hy vọng rằng, mỗi năm khi ngày hội thể thao được tổ chức, không chỉ riêng em mà tất cả các bạn học sinh đều sẽ có những kỷ niệm thật đẹp, những bài học quý giá, và những tình cảm thân thiết không bao giờ phai nhạt.