K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

31 tháng 8

Dưới đây là đoạn văn mẫu bạn có thể tham khảo về cảm xúc sau khi đọc bài “Gặp lá cơm nếp”:


Sau khi đọc bài “Gặp lá cơm nếp”, mình cảm thấy rất xúc động và ấm lòng trước tình cảm sâu sắc, giản dị của người bà dành cho cháu. Câu chuyện không chỉ đơn thuần kể về một món ăn bình dị mà còn thể hiện tình cảm gia đình thiêng liêng, sự quan tâm, chăm sóc tận tình và tình thương yêu vô bờ bến. Hình ảnh bà cẩn thận gói lá cơm nếp, dành cho cháu món quà nhỏ bé nhưng chan chứa tình cảm khiến mình nhớ đến những kỷ niệm thân thương bên gia đình. Qua đó, mình hiểu hơn về giá trị của tình thân, sự sẻ chia và những điều giản dị trong cuộc sống thường ngày mà ta dễ dàng bỏ qua. Món ăn không chỉ là thức ăn mà còn là biểu tượng của sự gắn kết, của những kỷ niệm ấm áp không thể phai nhòa. Đọc xong, mình cảm thấy trân trọng hơn những người thân yêu bên cạnh, muốn dành nhiều thời gian, tình cảm hơn để chăm sóc và yêu thương họ. Bài viết cũng khiến mình suy ngẫm về cách thể hiện tình cảm, không cần những lời nói hoa mỹ mà chỉ cần sự chân thành và hành động giản dị. Qua đó, mình cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống giản đơn mà ý nghĩa.


Bạn có muốn mình giúp chỉnh sửa hoặc làm đoạn văn theo một phong cách khác không?

31 tháng 8

Sau khi đọc bài "Gặp lá cơm nếp," tôi cảm thấy một nỗi xúc động sâu sắc, như thể có một dòng cảm xúc ngọt ngào và ấm áp lặng lẽ len vào lòng. Bài thơ đưa tôi trở về những ký ức xưa cũ của một thời tuổi thơ, nơi có hương vị thân thuộc của làng quê và tình yêu thương giản dị mà chân thành. Những hình ảnh của lá cơm nếp trong bài thơ khiến tôi nhớ về những ngày tháng cùng bà mẹ, cùng bạn bè, quây quần bên mâm cơm ấm áp, có cả vị ngọt bùi của lá nếp và sự vất vả của những công việc lao động chân tay.

Mỗi lời thơ, mỗi câu văn trong bài như một nốt nhạc du dương, nhẹ nhàng nhưng lại đầy ý nghĩa. Nó không chỉ làm sống dậy hình ảnh quê hương, mà còn khơi gợi trong tôi những suy nghĩ về giá trị của tình thân, của sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên. Bài thơ như một lời nhắc nhở về những điều giản dị, nhưng vô cùng quý giá mà chúng ta đôi khi quên đi trong cuộc sống hiện đại. Đọc xong, tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, bình yên và tràn đầy biết ơn vì những gì mình đang có.


25 tháng 8

Bài làm
Cha mẹ là người có công sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người, vì thế dù có đi bất cứ nơi đâu thì chúng ta cũng luôn hướng về cha mẹ. Thanh Thảo đã khéo nói hộ chúng ta nỗi nhớ ấy thông qua bài thơ Gặp lá cơm nếp. Khi xa nhà, bỗng dưng gặp lá nếp mà nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ thế ùa về. Nhớ về mẹ là nhớ món xôi của mẹ “bát xôi mùa gặt/ mùi xôi sao lạ lùng”. Mùi xôi của mẹ hay chính là vị quê hương quen thuộc luôn thường trực trong con “thơm suốt đường con”. Tình yêu mẹ, yêu quê hương đất nước không chỉ được thể hiện qua món xôi, qua mùi vị quê hương, tình yêu thương đó đã dâng trào bộc trực ra lời nói “ôi mùi vị quê hương/ con làm sao quên được/ mẹ già và đất nước/ chia đều nỗi nhớ thương”. Mẹ được đặt ngang với đất nước, được người con chia đều nỗi nhớ thương, qua đó chúng ta thấy được tình cảm sâu nặng của người con dành cho người mẹ già yêu quý của mình.
*Xin lỗi, có thể mình không để ý có bao nhiêu câu. Mong bạn tick cho mình ạh

25 tháng 8

Trong văn bản “Gặp lá cơm nếp”, hình ảnh người mẹ hiện lên vô cùng giản dị mà đầy xúc động. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả, mẹ vẫn luôn nghĩ đến con, luôn cố gắng mang đến cho con những gì tốt đẹp nhất, dù chỉ là gói xôi hay chiếc bánh. Tình mẹ trong truyện được thể hiện qua hành động lặng lẽ, tấm lòng hy sinh âm thầm mà sâu sắc. Qua đó, em cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, chân thành và cảm động. Người mẹ trong văn bản khiến em liên tưởng đến mẹ của mình – cũng yêu thương, lo lắng cho em từng điều nhỏ nhặt. Văn bản giúp em thêm yêu quý, trân trọng mẹ và hiểu rằng: không có tình cảm nào cao cả hơn tình mẹ dành cho con.

27 tháng 10 2023

  Ngay tiếng đầu tiên, tác giả đã dùng từ ''Ôi'' để miêu tả cảm xúc xúc động trong mình.Tác giả thể hiện sự nhớ thương đối với mẹ già, với những bát xôi mùa gặt mà mình từng nếm qua . Cũng như hiện tình yêu thương quê hương và mẹ của mình. Tình yêu quê hương của tác giả cũng tựa như lòng kính yêu đối với mẹ già được thể hiện qua 2 câu thơ:

                                     ''Mẹ già và đất nước

                                  Chia đều nỗi nhớ thương.''

  Nhớ mẹ cũng là vì xa nhà đã mấy năm. Còn đất nước thì là vì tấm lòng của những người công dân,người chiến sĩ yêu nước.

 

 

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
28 tháng 9 2023

Bài thơ “Một mình trong mưa” với hình ảnh con cò lặn lội gợi cho em liên tưởng tới những người mẹ tảo tần vất vả nuôi con, chăm lo cho gia đình. Trong các khổ thơ, em đặc biệt ấn tượng với khổ thơ thứ ba, khổ thơ khắc họa thành công hình ảnh người phụ nữ cô đơn lặn lội giữa bập bùng mưa gió, không ngại khó không ngại khổ, miệt mài bươn chải vì con, vì chồng. Qua đây, em lại càng thêm trân trọng và yêu thương những người chị, người mẹ, người bà. Em tự nhủ sẽ cố gắng học hành thật tốt để không phụ lòng mẹ mong mỏi, chăm lo.

25 tháng 12 2023

Nhân vật người con trong bài thơ “Gặp lá cơm nếp” khiến tôi cảm thấy vô cùng yêu mến. Nhà thơ không khắc họa nhân vật này qua ngoại hình mà chủ yếu qua lời nói, hành động. Người con hiện lên với tình cảm yêu thương, trân trọng dành cho người mẹ. Khi đọc những câu thơ đó, tôi có thể tưởng tượng nhân vật người con có thể là một người chiến sĩ, sau nhiều năm xa nhà có dịp về thăm. Khi nhìn thấy lá hình ảnh lá cơm nếp, người chiến sĩ đã nhớ về bát xôi mùa gặt của mẹ, nhớ về người mẹ. Dù chỉ là một sự vật giản dị, nhưng người con đã nhớ về mẹ, điều đó cho thấy một tâm hồn nhạy cảm của nhân vật này. Không chỉ vậy, người chiến sĩ còn tình yêu dành cho đất nước khi trong lòng anh luôn dạt dào tình cảm với làng quê, dân tộc: “Ôi cái mùi vị quê hương/Con làm sao quên được”. Qua bài thơ, tôi thấu hiểu hơn tâm trạng của những người lính khi phải rời xa quê hương, mẹ hiền. Và tôi cũng thêm yêu quý, trân trọng người mẹ của mình nhiều hơn.

25 tháng 12 2023
Nhân vật con à c
27 tháng 3 2024

Ừm khó

11 tháng 11 2021

Tham khảo

Nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của An-đéc-xen là một cô bé thật đáng thương. Cô bé nhà nghèo, mồ côi mẹ từ khi bà em mất, em phải sống cùng với người cha hay đánh đập, mắng nhiếc, chửi rủa. Em sống ở trên gác xép mái nhà lạnh lẽo và tối tăm. Em phải đi bán diêm để kiếm sống qua ngày. Trong một đêm giao thừa, một cô bé đầu trần, chân đất, bụng đói dò dẫm trong bóng tối. Suốt cả ngày hôm đó em không bán được bao diêm nào. Ngay cả có người nhìn thấy em rao hàng cũng không ai mua một cái và không ném cho em một đồng nào. Em ngồi nép trong một xó tường trong giá rét, nếu em không bán được bao diêm nào thì em sẽ bị cha mắng. Vì vậy em chẳng dám về nhà. Giữa trời giá rét đó em chỉ có một ước mơ duy nhất là có cuộc sống trước đây khi bà và mẹ em còn sống. Ước mơ chính đáng đó cũng là ước mơ chung của bao đứa trẻ bất hạnh khác. Nhưng thương thay, em đã đạt được hạnh phúc đó, khi em cùng bà lên thiên đường. Em hạnh phúc trước khi chết. Đôi má ửng hồng cùng nụ cười trên môi như chứng minh rằng em ra đi thật hạnh phúc. Cái chết của em đã tố cáo xã hội bất công vô cảm. Qua đó tác giả muốn khẳng định và tố cáo xã hội đương thời tàn nhẫn thiếu tình thương đối với những trẻ em nghèo.

  
11 tháng 11 2021

tham khảo

Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử thật tàn nhẫn với em. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

 

23 tháng 2 2023

Giúp mik với😭