K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nhân ngày Thương binh-Liệt sĩ,em xin có bài văn tri ân các anh hùng đã bảo vệ đất nước của chúng ta: Lịch sử dân tộc Việt Nam là một chặng đường dài với biết bao gian khổ, hy sinh, mất mát. Trải qua bao cuộc chiến tranh giữ nước và bảo vệ Tổ quốc, đã có biết bao người con ưu tú ngã xuống để đất nước hôm nay được yên bình, hạnh phúc....
Đọc tiếp

Nhân ngày Thương binh-Liệt sĩ,em xin có bài văn tri ân các anh hùng đã bảo vệ đất nước của chúng ta: Lịch sử dân tộc Việt Nam là một chặng đường dài với biết bao gian khổ, hy sinh, mất mát. Trải qua bao cuộc chiến tranh giữ nước và bảo vệ Tổ quốc, đã có biết bao người con ưu tú ngã xuống để đất nước hôm nay được yên bình, hạnh phúc. Trong trái tim của dân tộc, những anh hùng liệt sĩ ấy luôn là biểu tượng cao đẹp của lòng yêu nước, của tinh thần quật cường và sự hy sinh vĩ đại.

Không có sự hy sinh nào cao cả hơn sự hy sinh vì Tổ quốc. Các anh hùng liệt sĩ, họ là những người bình thường, nhưng đã sống một cuộc đời phi thường. Họ ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, mang theo trong tim mình lý tưởng cao đẹp và niềm tin mãnh liệt vào ngày mai độc lập. Trong tiếng súng đạn, trong khói lửa chiến tranh, các anh không hề nao núng. Dù trước mắt là hiểm nguy, cái chết cận kề, nhưng chưa một bước lùi. Họ chiến đấu kiên cường, bất chấp gian khổ, vượt qua bệnh tật, đói rét, thậm chí là nỗi cô đơn tột cùng nơi chiến trường ác liệt.

Có những người nằm xuống trong vòng tay đồng đội, có những người mãi mãi nằm lại giữa rừng sâu hay giữa lòng đất lạnh. Có người đã được khắc tên trên bia đá, được nhân dân tưởng nhớ, nhưng cũng có người vẫn chưa thể tìm được mộ phần, chỉ được ghi nhớ với dòng chữ giản đơn: “Liệt sĩ chưa biết tên”. Dù tên tuổi có được biết đến hay không, thì sự hy sinh của họ vẫn là điều thiêng liêng nhất, đáng được cả dân tộc tôn kính và biết ơn.

Mỗi lần nhìn lên lá cờ đỏ sao vàng tung bay giữa trời xanh, hình ảnh của những người chiến sĩ năm xưa lại như sống lại. Đằng sau sắc đỏ của lá cờ là máu – là sự đánh đổi của hàng triệu trái tim yêu nước. Những tượng đài liệt sĩ, những nghĩa trang trải dài khắp mọi miền đất nước không chỉ là nơi yên nghỉ của những con người vĩ đại, mà còn là nơi lưu giữ ký ức và niềm tự hào của cả một dân tộc.

Tri ân các anh hùng liệt sĩ không chỉ là lời nói suông, không chỉ là hoa hay nến trong ngày tưởng niệm. Đó là sự khắc ghi trong tâm hồn, là niềm biết ơn sâu thẳm và sự kính trọng thành kính trước những người đã sống và chết vì non sông. Họ đã để lại cho đất nước này không chỉ là hòa bình, mà còn là bài học về lòng dũng cảm, về niềm tin, và về tinh thần đoàn kết không gì khuất phục nổi.

Dẫu cho thời gian có trôi qua bao lâu, dẫu cho thế hệ này tiếp nối thế hệ khác, thì những anh hùng liệt sĩ vẫn mãi là ngọn lửa không bao giờ tắt trong trái tim người Việt Nam. Họ sống mãi trong từng trang sử, từng bản anh hùng ca, từng câu chuyện kể về một thời oanh liệt.

Tổ quốc sẽ không bao giờ quên. Nhân dân sẽ không bao giờ quên. Những ngọn nến sẽ còn thắp sáng, những đoá hoa sẽ còn nở rộ, và những lời tri ân sẽ còn vang vọng mãi, như một khúc nguyện cầu lặng thầm giữa trời xanh dành cho những linh hồn đã hóa thành bất tử.

4
27 tháng 7

bài văn của bn hay cực kì luôn

8 tháng 2 2019

a) Em sẽ giúp đỡ chú tìm nhà người quen để không mất nhiều thời gian.

b) Giúp bà dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc bà hoặc đưa bà đi viện.

c) Tán thành và đi cùng mọi người để tìm hiểu về các vị anh hùng của dân tộc.

d) Yêu cầu các bạn nghiêm túc trước nơi chôn cất những người đã chiến đấu bảo vệ đất nước.

30 tháng 7 2020

Giang sơn bốn cõi trường tồn phải đánh đổi biết bao mồ hôi xương máu làm nên đất nước mang trên mình bề dày truyền thống bốn nghìn năm văn hiến. Và truyền thống Uống nước nhớ nguồn đã trở thành khúc ca hùng tráng mà thấm đượm tình người tình dân tộc, hiến dâng những thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất dành cho những người hùng của dân tộc, làm nên phẩm chất quý báu của con dân đất Việt. Hương nồng heo may trong tiết thu mang những nỗi bồi hồi,tưởng niệm về những con người anh hùng,hào kiệt đầy ưu tú hết lòng vì nước vì dân ấy ngã xuống đổi lấy tự do độc lập trong ngày 27/7 đầy ý nghĩa.

Chiến tranh đã qua đi, đất nước độc lập tự do ngày một phát triển,văn minh giàu đẹp nhưng chúng ta mãi không thể xóa nhoà đi nỗi đau đớn, mất mát mà nó để lại. Những người con đã anh dũng hi sinh trở về với đất mẹ, những người trở về trên mình tràn đầy thương tích như chứng minh cho những tàn khốc chiến tranh bom lửa để lại….tất cả làm nên những chiến thắng lịch sử, bảo vệ sự tồn vong của dân tộc. Chiến tích anh hùng đầy đớn đau ,máu thịt đổ xuống đánh đổi tương lai dân tộc sẽ mãi được ghi vào lịch sử,đời đời nhớ anh các anh hùng – liệt sĩ. Đồng bào cả nước bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất khi cùng chung tay hướng tới ngày 27/7 - ngày thương binh liệt sĩ với bao ý nghĩa tốt đẹp

27/7 hằng năm như nhắc nhở mỗi người dân Việt cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc đã phải đánh đổi biết bao xương máu của con dân anh hùng xả thân cứu quốc đầy máu và nước măt. Những người dân Việt Nam luôn hướng tới các anh ,bày tỏ sự tri ân chân thành nhất. Trên mạch tri ân đầy trang trọng ấy ,thứ tình cảm chân trọng nhất được lên ngôi. Ngày 27/7 như một ngọn nến thắp sáng những trái tim Việt, tình dân nồng ấm lan tỏa muôn nơi. Những hoạt động thiết thực làm tăng tính dân tộc, ý thức trách nhiệm với cộng đồng, khơi dậy niềm tự hào dân tộc, phát huy truyền thống uống nước nhớ nguồn, củng cố khối đại đoàn kết dân tộc

Những người vợ mất chồng,người mẹ mất con,con thơ mất cha , bạn bè tri âm chia lìa đôi ngả, hai người hai thế giới đầy xót xa thì ngày 27/7 như những dòng hồi tưởng quá khứ, một thước phim tua chậm về một thời đã qua . Chính lúc này đây cần sự chia sẻ của cộng đồng,tình người làm vực dậy tinh thần ,vơi bớt đi nỗi đau đớn không gì gánh nổi ấy.

Những chính sách thiết thực của Đảng và nhà nước , những tình cảm cao quý nồng nàn ,tràn đầy lòng yêu nước của mỗi con dân đất Việt như hàn gắn vết thương chiến tranh, kết nối những trái tim đang vỡ vụn vì mất người thân. Trong không khí tri ân tràn đầy tinh thần dân tộc, những hành động thăm mộ liệt sĩ, tặng quà cho người thân, những thương bệnh binh, dâng hoa đầy ý nghĩa.Ngày 27/7 ngày của đạo lí uống nước nhớ nguồn được nhân dân tưởng niệm , dạy bảo con cháu mai sau về lịch sử hào hùng dân tộc phải đánh đổi bằng tính mạng của những vị anh hùng của dân tộc. Hồn thiêng đất Việt mãi tỏa sáng làm nên đất nước tươi đẹp hơn. Là thế hệ học sinh, cần phải hiểu rõ những đau thương mất mát của dân tộc,bày tỏ lòng thành kính ,ngả mũ trước những hành động đầy khí phách ấy, cố gắng học tập phát triển và giữ vững nền độc lập dân tộc đền đáp xứng đáng công mà các anh đã đổ xuống

10 tháng 10 2019

a) Các hoạt động ở địa phương em:

- Thăm hỏi các gia đinh thương binh, liệt sĩ vào các ngày lễ.

- Giúp đỡ, hỗ trợ các gia đình thương binh, liệt sĩ có hoàn cảnh khó khăn.

b)

- Tượng đài anh hùng Võ Thị Sáu, đường Võ Thị Sáu, công viên Võ Thị Sáu.

- Đường Trương Định

25 tháng 11 2017

b) Thảo luận:

- Lớp 3A đã đi thăm các cô, các chú ở trại điều dưỡng thương binh nặng.

- Thương binh, liệt sĩ là những người lính đã chiến đấu, hi sinh vì đất nước vì mục đích độc lập và tự do. Họ có người đã hi sinh, có người đã mất đi một phần của cơ thể, tất cả là vì hai tiếng độc lập, tự do.

- Chúng ta cần phải tôn trọng những cô, chú thương binh liệt sĩ.

12 tháng 1 2022

Thương binh, liệt sĩ là những người đã hi sinh xương máu vì Tổ quốc. Chúng ta cần ghi nhớ và đền đáp công lao to lớn đó bằng những việc làm thiết thực của mình.

Uống nước nhớ nguồn.

Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.



 

12 tháng 1 2022

Các bạn giúp tôi làm bài tập này nhanh lên nhé!Tôi cần rất gấp đó.Cô giáo tôi đang giảng bài toán sắp xong toán học đạo đức.Và đạo đức thì đối với tôi rất là khó nếu các bạn thấy câu hỏi này trả lời luôn hộ tôi nhé?

16 tháng 8 2017

Cuối xóm là nhà bà Sáu, hằng ngày cứ nhìn thấy chị Lan thường hay lui tới. Nhà chị Lan cách nhà em hai căn. Hôm nay, chủ nhật em được nghỉ học chị Lan rủ qua nhà bà sáu chơi, thấy việc làm của chị Lan đối với bà Sáu em lại càng yêu thương và quý trọng chị hơn. Bà Sáu năm nay ngoài bảy mươi tuổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Chị Lan kể: bà Sáu có ba người con đều hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu “ Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng “. Một mình neo đơn sống ở tuổi xế chiều mà không có con cháu đỡ đần những lúc trái gió trở trời nên chị Lan thương bà lắm. Thường ngày chị Lan sang giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ quần áo, ... Không ruột rà máu mủ nhưng, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu bà sáu như bà ruột của mình. Hôm hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân gọi nhưng không thấy bà trả lời. Chị bước vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu đang nằm, chị vội chạy đến và lay gọi bà. Bà mới trở mình thều thào nói: “ Bà mệt quá, hai chân bà tê, không dậy được “. Chị quay sang em và bảo em xoa dầu bóp chân cho bà để chị đi mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay. Em cảm động quá thấy trong lòng em dâng lên một tình thương và một sự cảm phục chị vô cùng. Chị mồ côi mẹ từ bé, chị thiếu đi tình thương bao la của người mẹ, chị sống với ba. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đến bây giờ. Phải chăng sống trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn nên chị đem tình thương ấy sưởi ấm bà Sáu. Cả xóm ai cũng khen chị, quý chị. Một lát sau chị quay lại với tô cháo trên tay, đến bên giường và đỡ bà Sáu dậy đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây mẹ đã chăm sóc nội như chị Lan bây giờ.

Thật tuyệt vời chị Lan là một tấm gương của lòng nhân ái và đức hạnh để cho em và các bạn noi theo.

16 tháng 8 2017

Hôm ấy, chiều thứ bảy, em sang nhà ngoại chơi. Khi đi đến gần đồn công an, một sự việc xảy ra làm em chú ý. Ngay trước cổng đồn, một người phụ nữ đang vừa khóc vừa nói gì đó với chú công an. Người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị, tay xách một gói đồ. Còn chú công an khoảng hai mươi lăm tuổi. Người phụ nữ vẫn vừa khóc vừa cầu cứu chú công an: - Chú ơi! Chú cứu tôi với. Bây giờ tôi biết làm sao đây! Chú công an ôn tồn nói với người phụ nữ: - Chị cứ bình tĩnh kể đầu đuôi sự việc. Chúng tôi sẽ giúp chị. Người phụ nữ nức nở: - Tôi đưa cháu đi chợ để mua quần áo, sách vở chuẩn bị cho cháu vào năm học mới. Trả tiền xong, quay lại, tôi đã không thấy cháu đâu cả. Tôi tìm mấy vòng quanh nơi mua bán cũng không thấy. Tôi lo quá không biết tính sao. Thế là tôi lại đây. Chú ơi! Chú giúp tôi với! Chú công an hỏi: - Cháu bé là trai hay gái? Cháu mấy tuổi? An mặc thế nào? Người phụ nữ kể cho chú công an nghe. Chú ghi ghi, chép chép ... Đúng lúc đó tôi thấy chị Lan, gần nhà tôi, tay dắt một đứa bé trai khoảng 5 tuổi đến cổng đồn công an. Em bé vừa đi vừa khóc, mồ hôi nhễ nhại. Chị Lan dùng khăn giấy lau cho em và nói với em điều gì đó. Vừa nhìn thấy bé trai, người phụ nữ mừng quýnh: - Oi! Con tôi! Chú công an ơi! Cháu đây rồi! Người phụ nữ ôm chầm lấy con. Có lẽ mừng quá nên mất mục lúc sau người phụ nữ mới quay sang cảm ơn chị Lan rối rít: - Cô cảm ơn cháu nhiều lắm! Nếu không có cháu bây giờ cô không biết sẽ làm sao? Chị Lan nhẹ nhàng đáp: - Dạ, không có gì đâu cô ạ! Cháu sang nhà bạn. Trên đường đi, cháu thấy em đang ngồi bên gốc cây và khóc. Cháu hỏi nhưng em không nhớ số nhà nên cháu không thể đưa em về nhà được. Cháu quyết định đưa em đến đây để nhờ các chú công an giúp đỡ. Người phụ nữ nói tiếp: - Cháu ngoan quá! Cháu tên gì? Cháu học lớp mấy? Chị Lan chỉ cười, rồi xin phép về. Mọi người nhìn chị Lan bằng ánh mắt trìu mến. Riêng tôi, tôi rất yêu quý chị Lan. Chị không chỉ giúp đỡ bà con, cô bác lối xóm mà chị luôn sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người.

4 tháng 11 2018

Đáp án là B.

5 tháng 8 2017

Đáp án B

5 tháng 9 2018

Đáp án B