Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Hai câu thơ cuối :
Các biện pháp tu từ là :
+ Giọng thơ:trầm lắng ,tha thiết
+lời thơ :mộc mạc ,giản dị
+câu cảm thán :bộc lộ cảm xúc nỗi nhớ chân thành, da diết
->tình cảm gắn bó sâu lặng với quê hương
=> Với lời thơ mộc mạc, dản dị, sử dụng câu cản thán. Tác giả đã bộc lộ nỗi nhớ chân thành da diết và tình cảm gắn bó sâu lặng với quê hương.

Bốn câu thơ thể hiện một tình yêu thiết tha đối với quê hương, chọn một đề tài quen thuộc.
- Câu thơ mở đầu: giới thiệu, giống như lời nói thường, một lời nói tự nhiên xuất phát từ tâm hồn tác giả. Dường như cái con sông ấy đã đi vào sâu thẳm tiềm thức nhà thơ và con người nơi ấy, để mỗi khi nhắc đến, họ lại nói bằng một giọng bình thản và thân thương.
+ Tính từ "xanh biếc', "trong" gợi mở sự thanh khiết và nên thơ của dòng sông quê.
- So sánh: "nước gương", tô đậm sự thanh bình tuyệt đối của dòng sông. Ở đây, ta còn nhận thấy cái êm ả của cuộc sống thanh bình bên dòng sông đã phản chiếu cả sự thơ mộng, trong sáng trong tâm hồn tác giả.
+ Nhân hóa "soi", "tóc", biến không gian nghệ thuật hai bên bờ sông thành nhân vật của mình, nhà thơ muốn gợi lên cái "hồn", cái tình của con sông quê. Hàng tre trở thành dân quê, với những sinh hoạt giống con người, hay chính con người yêu quê hương quá, mà nhận ra cả bóng dáng của chị, của mẹ bên con sông yêu thương.
+ Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè/ Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng:
Lại thêm một phép so sánh tuyệt đẹp. Cái nắng của buổi trưa hè là nắng gắt, như tâm hồn tràn đầy nhựa sống và tình yêu thiết tha với quê hương của tác giả vậy. Nó mở ra một khung cảnh trữ tình đầy duyên dáng. Nắng không "chiếu", không "soi", mà là "tỏa", có lẽ chỉ từ tỏa mới có thể diễn tả được hết cái tấm lòng bao la muốn tỏa sáng trọn vẹn dòng sông quê. Sức nóng của mùa hè- sức sống của tác giả, điều đó đã nuôi dưỡng tâm hồn ông, vun đắp những khát vọng đẹp và biết bao nhiêu vần thơ hay về quê hương.
-> Không phải ngẫu nhiên mà khổ thơ được đặt ở vị trí đầu bài thơ. Chưa phải là nỗi nhớ day dứt, nhưng khổ thơ vừa gợi đề tài, cảm hứng của toàn bài, lại kín đáo gợi mở lòng yêu nước bền chặt, sâu nặng. Rất khéo léo, Tế Hanh đã nhắc nhở biết bao nhiêu người về những vẻ đẹp bình dị mà đáng trân trọng của quê hương đất nước mình.

BPTT: So sánh
Tác dụng: Cho người đọc thấy rõ tên của 10 cô gái, các cô có những cái tên vô cùng thân thuộc.

Trong bài thơ này, ta có thể xác định và phân tích các biện pháp tu từ như sau:
1. Từ ngữ tả cảm xúc: Như "quê hương", "nhớ", "lớn nổi thành người" là những từ ngữ tả cảm xúc, giúp tăng tính thấm thía và sâu sắc cho bài thơ.
2. Sử dụng câu hỏi: Câu hỏi "Quê hương nếu ai không nhớ" được sử dụng để đặt vấn đề và gợi mở suy nghĩ của người đọc.
3. Sử dụng từ ngữ đối lập: Từ "một" và "không" được sử dụng để tạo ra sự đối lập giữa việc chỉ có một quê hương và việc không nhớ quê hương.
4. Sử dụng câu điều kiện: Câu "Sẽ không lớn nổi thành người" được sử dụng để diễn tả hậu quả của việc không nhớ quê hương, qua đó khuyên người đọc nên trân trọng quê hương của mình.
Tổng quan, các biện pháp tu từ trong bài thơ này giúp tăng tính thấm thía, sâu sắc và gợi mở suy nghĩ của người đọc về tình cảm quê hương.

- Biện pháp nghệ thuật so sánh " là chùm khế ngọt, là đường đi học "
- Hiệu quả: tác giả đã so sánh quê hương với những thứ bình dị mộc mạc gắn liền với đời sống của bản thân hàng ngày, từ đó làm cho hình ảnh quê hương trở nên thiêng liêng, mộc mạc, giản dị, gần gũi và sinh động đối với bạn đọc
Em tham khảo:
Biện pháp tu từ được sử dụng nhiều nhất trong đoạn là biện pháp tu từ so sánh "Quê hương là chùm khế ngọt", "Quê hương là đường đi học"; "Quê hương là con diều biếc".
Tác dụng của biện pháp so sánh này là giúp cho hình ảnh quê hương hiện lên với tất cả những gì thân thuộc và thân thương nhất đối với tác giả. Những hình ảnh này gợi ra tình cảm của tác giả đối với quê hương bình dị và thân thương của mình, nơi gắn liền với những tháng ngày thơ ấu của chính tác giả.

Câu thơ sử dụng biện pháp so sánh: chiếc thuyền nhẹ - con tuấn mã.
Tác dụng của biện pháp này là: vừa diễn tả được vẻ đẹp khỏe khoắn của con thuyền, vừa miêu tả con thuyền đang lao ra biển với tốc độ nhanh, mạnh, đầy khí thế. Hình ảnh này góp phần làm cho cảnh ra khơi của những người ngư dân đầy khí thế, hứa hẹn mang về những mẻ cá bội thu.

- So sánh: + Cánh buồm giương to hư mảnh hồn làng
+ Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
- Nhân hóa: + cánh buồm: “rướn thân trắng bao la thâu góp gió"
+ Chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm
- Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: + Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ
Bài 1:
- Biện pháp tu từ: So sánh.
- Hình ảnh so sánh: "Quê hương" được so sánh với "mẹ".
- Tác dụng:
+ Nhấn mạnh sự thiêng liêng, duy nhất của quê hương
+ Gợi cảm xúc gần gũi, thân thương
+ Khẳng định tầm quan trọng của quê hương trong việc hình thành nhân cách
Bài 2:
- Biện pháp tu từ: Ẩn dụ.
- Hình ảnh ẩn dụ: "Cánh buồm" và "đi" (trong câu "Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé. Để con đi…!")
-Tác dụng:
+ "Cánh buồm" ẩn dụ cho ước mơ, khát vọng, tương lai
+ "Đi" ẩn dụ cho hành trình trưởng thành, khám phá cuộc sốn
+ Thể hiện sự khát khao tự do, độc lập và khám phá của người con
+ Gợi lên tình yêu thương, sự dõi theo của người cha