K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

LG
24 tháng 6

Tưởng tương cô Thương Hoài là tốt nhất, vì cô là số 1!!!!

16 tháng 10 2017

MB : Xin Chào Tất Cả Các bạn . Tôi Là giọt sương nhỏ tí hon dễ thương đây.Tôi đã trải qua rất nhiều cuộc phiêu lưu của mình

Tôi xin kể cho các bạn nghe

( Bạn Tự Tách Ra Nhé )

Mẹ tôi, người có nước da xanh lơ màu trời, luôn vỗ về, âu yếm tôi. Ngày ngày, tôi theo mẹ đi khắp đó dây, lúc thì nhảy lăn tăn nô đùa với những chị rong biển dịu dàng, lúc thì trò chuyên với các chàng san hô trăng trẻo…

Thế rồi một hôm, tôi cảm thấy nóng bức và trong chốc lát, ông Mặt Trời đã hút tôi lên cao. Tôi được gió đưa đi khắp nơi, từ những rặng núi cao đến cánh đồng lúa chín như tấm thảm vàng. Nhưng hoàng hôn đã buông xuống, mọi vật quanh tôi chìm đắm trong giấc ngủ, tôi thấy nhớ mẹ, nhớ nhà và, ôi chao! Lạnh quá! Đang co ro chợt tôi bị rơi xuống một dòng sông nho nhỏ và hiền hòa. Ngày ngày tôi cùng các bạn có nhiệm vụ rất quan trọng: Làm vệ sinh cho mọi người sau giờ lao động. Các bà mẹ thường nhờ tôi kì cọ cho các cô các cậu bé nghịch bẩn.

Vào một buổi chiều nọ, tôi được bác nông dân mang về nhà, cho vào ấm và đun lên. Lúc đầu, tôi cầm thấy khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Nhưng một lúc sau, tôi cảm thấy nóng bức quá mà bác nông dân nọ lại chẳng chịu ngừng tay. Những tiếng rên của tôi tuy nhỏ nhưng bác vẫn nghe:”e…e…e nóng quá", rồi đến lúc tôi rên to hơn: "ục… ục… ục… đừng đun nữa!", không chịu được, tôi đành buồn rầu bảo: "rè… rè… rè… vĩnh biệt" và thoát ra ngoài qua ống vòi. Sáng hôm sau, tôi nhập vào họ hàng liti nhà tôi và kết thành một đám mây bay bồng bềnh trên nền trời xanh ngắt, ơ trên ấy thật sung sướng. Chúng tôi luôn thấy mát mẻ và dễ chịu. Cứ rong ruổi hoài với những ngọn gió lang thang, chúng tôi lúc thì kết lại với nhau thành những tảng lớn, lúc thì phân tán thành những đám mây nhỏ. Có bạn thì muốn lại gần mặt trời, có bạn thì muốn lên cao, bạn thì muốn xuống thấp để nhìn cho rõ cảnh vật kì thú của núi đồi sông nước dưới kia… Một hôm tôi đang cùng bạn bè mình bay đến bàn bạc với đám mây mỡ gà ở phía chân trời. Bay mãi bay mãi mà đám mây kia vẩn cứ xa tít tắp. Mỏi mệt, nặng trĩu nỗi buồn, chúng tôi như muốn đứt hơi, đứng lơ lửng giữa tầng không. Thì bỗng nhiên bao nhiêu là mây dồn lại phía chúng tôi. Gió cứ vậy xua chúng tôi chạy đến chóng mặt rạ phía bắc. Rồi gió ngừng thổi. Cả bầu trời xám lại. Mặt trời chạy trốn từ lúc nào. Nhìn xuống phía dưới tôi thấy một dòng sông loáng nước. Và một cái đập chắn khổng lồ. Một cảnh tượng kì lạ, mới mẻ và thật hùng vĩ. Càng sa xuống thấp, tôi càng ngạc nhiên vì có những cột thép to lớn với những cánh tay rắn rỏi kéo căng những sợi dây điện to lớn. Tiếng thác đó, tiếng chạy ỳ ỳ của một cái máy nào rất lớn. Tôi biết ngav đây là sông Đà và kia là nhà máy thủy điện Hòa Bình.

Thế rồi trời nổi cơn mưa. Theo các bạn tôi lao nhanh xuống đất. Thật may mắn, tôi rơi ngay vào mặt nước sông Đà. Tôi chạy rất nhanh tới cái đập nước sừng sững trước mặt. Và chưa kịp suy nghĩ và ngắm cảnh tồi chạy như bay đến một dòng nước xiết. Thật là chóng mặt đến kinh khủng. Tôi thấy như có ai hút lấy tôi với một mãnh lực ghê gớm. Tôi hụt hẫng và cùng các bạn lao nhanh về phía ngọn thác đang đổ xuống ầm ầm phía xa. Chỉ nháy mắt tôi đã lao vào một vật gì thật cứng và tôi nghe rất rõ tiếng máy nhà máy điện đang chạy. Cuốn tôi phăng phăng xuống phía hạ lưu, dòng nước đã bắt đầu được hiền hòa hơn. Chúng tôi thong thả chảy dọc đê sông Hồng để được ngắm những bãi bắp non, những màu xanh trên những cù lao màu mỡ phù sa… Chúng tôi vẫn không quên những thích thú khi nhảy ào vào máy phát điện…

Tôi mê mải nghe các bạn kể về những xứ sở mà các bạn ấy đã đi. Bao nhiêu nơi kì thú mà qua lời kể, tôi thấy rằng mình còn thèm muốn được chu du. Thì ra họ hàng nước nhà tôi có khả năng du lịch rất nhiều nơi, cả trên trời lẫn dưới đất.

Kết Bài :Một ngày nọ tôi bỗng nghe tiếng vỗ sóng dào dạt, vui tươi… Trước mặt tôi, mẹ biển cả yêu dấu đang mở lòng đón những đứa con trở về… Tôi nhìn màu nước xanh thẳm, tôi nếm vị mặn của muối mà rưng rưng, cảm động. Trên trời, những đứa con của mẹ hiền lại kết thành những đám mây bạc để tiếp tục cuộc hành trình mang lợi ích đến cho đời… Tôi muốn nghỉ ngơi trong lòng mẹ một thời gian. Rồi một ngày nào đó, tôi lại bay đi.



 

16 tháng 10 2017

Mình nhớ ko nhầm thì đây chính là giọt nước đúng k bạn?

5 tháng 11 2023

Xin chào các bạn, tôi là đám mây, một đám mây tò mò. Cũng chính vì tính tò mò nên một hôm, tôi quyết định đi phiêu
lưu một chuyến khắp đất nước Việt Nam. Khi chuyển bị đồ đạc, tôi vừa hào hứng lại vừa lo lắng. Vậy là tôi đã rủ những
đám mây khác đi theo mình. Nhưng chẳng có đám mây nào đồng ý nên tôi bèn đi một mình. May sao, có chị gió đã
đồng ý đi cùng tôi để giúp tôi di chuyển nhanh hơn. Nhờ sự trợ giúp của chị gió mà chuyến đi của tôi trở nên dễ dàng
hơn. Tôi đã bay đến hết thắng cảnh của Việt Nam, dãy Trường Sơn, dãy Hoàng Liên Sơn và các đồng quê. Tôi đã rất ngạc
nhiên khi thấy sông Hồng vì nó quá khổng lồ, tôi phải đi gần một tiếng mới xong. Tôi đã thấy những tòa nhà cao chọc
trời. Tôi đã đâm vào một toàn nhà nhưng thật may vì tôi là đám mây nên không sao hết. Tôi đã đi qua những đồng quê
và tôi đã thấy những cánh đồng lúa rộng bát ngát, những ngọn núi hùng vĩ, những cánh có bay lả... Nhưng có những
đồng quê lại không được đẹp như vậy vì bị hạn hán.. Vậy là tôi đã giúp họ bằng cách dải mưa xuống. Tôi rất vui vì đã
giúp được rất nhiều người. Tôi đã đi qua cả những khu rừng rộng mênh mông tưởng chừng như vô tận. Không khí ở đây
vô cùng mát mẻ, không giống như ở thành phố. Có lần, tôi đi qua những nhà máy và tôi đã phải chạy đi ngay lập tức vì
không khí ở đó quá ô nhiễm. Tôi đã đi chuyến đi kì thú này trong suốt ba ngày và khi tôi về, tôi đã biết được đất nước
Việt Nam thật đẹp, đẹp hơn tôi nghĩ rất nhiều. Khi tôi trở về, các bạn mây chạy ra, hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, điển hình
như:" Cậu có mang quà gì về không, nước Việt Nam có đẹp không". Khi tôi trả lời hết, các bạn mây thấy rất thích thú và
các bạn nói rằng:"Nước Việt Nam đẹp như vậy, chắc một ngày nào đó mình cũng phải đi phiêu lưu thôi!"

11 tháng 11 2023

Xin chào các bạn, tôi là đám mây, một đám mây tò mò. Cũng chính vì tính tò mò nên một hôm, tôi quyết định đi phiêu lưu một chuyến khắp đất nước Việt Nam. Khi chuyển bị đồ đạc, tôi vừa hào hứng lại vừa lo lắng. Vậy là tôi đã rủ những đám mây khác đi theo mình. Nhưng chẳng có đám mây nào đồng ý nên tôi bèn đi một mình. May sao, có chị gió đã đồng ý đi cùng tôi để giúp tôi di chuyển nhanh hơn. Nhờ sự trợ giúp của chị gió mà chuyến đi của tôi trở nên dễ dàng hơn. Tôi đã bay đến hết thắng cảnh của Việt Nam, dãy Trường Sơn, dãy Hoàng Liên Sơn và các đồng quê. Tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy sông Hồng vì nó quá khổng lồ, tôi phải đi gần một tiếng mới xong. Tôi đã thấy những tòa nhà cao chọc trời. Tôi đã đâm vào một toà nhà nhưng thật may vì tôi là đám mây nên không sao hết. Tôi đã đi qua những đồng quê và tôi đã thấy những cánh đồng lúa rộng bát ngát, những ngọn núi hùng vĩ, những cánh cò bay lả... Nhưng có những đồng quê lại không được đẹp như vậy vì bị hạn hán.. Vậy là tôi đã giúp họ bằng cách dải mưa xuống. Tôi rất vui vì đã giúp được rất nhiều người. Tôi đã đi qua cả những khu rừng rộng mênh mông tưởng chừng như vô tận. Không khí ở đây vô cùng mát mẻ, không giống như ở thành phố. Có lần, tôi đi qua những nhà máy và tôi đã phải chạy đi ngay lập tức vì không khí ở đó quá ô nhiễm. Tôi đã đi chuyến đi kì thú này trong suốt ba ngày và khi tôi về, tôi đã biết được đất nước Việt Nam thật đẹp, đẹp hơn tôi nghĩ rất nhiều. Khi tôi trở về, các bạn mây chạy ra, hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, điển hình như:" Cậu có mang quà gì về không, nước Việt Nam có đẹp không". Khi tôi trả lời hết, các bạn mây thấy rất thích thú và các bạn nói rằng:"Nước Việt Nam đẹp như vậy, chắc một ngày nào đó mình cũng phải đi phiêu lưu thôi!"

mình sửa lại câu trả lời :)  

Dế ngoại hình cường tráng khoẻ mạnh


13 tháng 6 2021

Những chi tiết miêu tả ngoại hình:

Một thanh niên Dế Mèn cường tráng:

+ Càng: Mẫm bóng

+ Vuốt: cứng, nhọn hoắt

+ Cánh: dài tận chấm đuôi một màu nâu bóng mỡ.

+ Đầu: tò, nổi từng tảng rất bướng…

+ Răng: đen nhánh

+ Râu: dài, cong.

- Những chi tiết miêu tả hành động:

+ Đạp phanh phách

+ Vũ lên phành phạch

+ Nhai ngoàm ngoạm

+ Trịnh trọng vuốt râu

+ Đi đứng oai vệ…rún rẩy (khoeo), rung…(râu)

+ Cà khịa (với hàng xóm)

+ Quát nạt (cào cào)

+ Đá ghẹo (gọng vó)

7 tháng 9 2023

Chọn C

11 tháng 10 2016

Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

 

11 tháng 10 2016

Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện "đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười". Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người.... Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người. 

Chúc bạn học tốt!

4 tháng 10 2016

Người ta gọi lực hút là trọng lực 

Đơn vị đo lực hút là Newton ( N )

Lực hút của hành tinh bé thì bán kính của lực hút không mạnh , lực hút của hành tinh lớn thì bán kính của lực hút mạnh

Với lại , các hành tinh cách xa nhau hàng triệu km mà càng ra xa thì lực hút càng yếu đi 

Nên chuyện lực hút của hành tinh bé không thể hút hành tinh lớn hơn và chuyện hành tinh lớn hút hành tinh bé có thể sẽ không xảy ra

Chúc bạn học tốt ! banhqua