Tớ có một bài văn về Thánh Gióng , tớ có sai sót gì mọng các bạn góp ý . Cảm ơn các cậu đã đọc , nếu thây hay hãy chọn tớ là câu trả lời hay nhaaaaaaaa !
~Xin phép cho tớ bắt đầu ạ !~
Trong bức tranh huyền thoại lung linh sắc màu về người anh hùng Thánh Gióng, hình ảnh người mẹ hiện lên thật giản dị, đời thường nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc, góp phần quan trọng làm nên vẻ đẹp của câu chuyện. Bà không phải là một nhân vật sở hữu sức mạnh phi thường hay trí tuệ hơn người, mà là một người mẹ nông dân chất phác, hiền lành, nhưng ẩn chứa trong đó là một trái tim nhân hậu và một niềm tin mãnh liệt vào những điều tốt đẹp.
Câu chuyện bắt đầu bằng chi tiết bà mẹ "ước ao một mụn con". Ước mơ giản dị ấy, khát khao thiêng liêng ấy đã cảm động trời xanh, để rồi một ngày kia, bà "dẫm phải một vết chân rất to", về nhà "thấy bụng khác lạ" và mang thai mười hai tháng mới sinh ra cậu bé Gióng. Chi tiết này, dù mang màu sắc kỳ lạ, nhưng lại khắc họa sâu sắc nỗi mong mỏi, niềm hạnh phúc vỡ òa của người mẹ khi đứa con chào đời.
Những năm tháng đầu đời của Gióng là những ngày tháng yên bình dưới sự chăm sóc tận tình của mẹ. Bà vun vén cho con từng bữa ăn, giấc ngủ, trao cho con tình yêu thương vô bờ bến. Dù Gióng lên ba tuổi vẫn không biết nói, biết cười, nhưng trong ánh mắt người mẹ vẫn luôn ánh lên niềm tin và sự kiên nhẫn. Bà không hề tỏ ra phiền muộn hay thất vọng, mà âm thầm dõi theo con, chờ đợi một điều kỳ diệu.
Bước ngoặt của câu chuyện xảy đến khi sứ giả nhà vua tìm người tài giỏi cứu nước. Tiếng nói đầu tiên của Gióng không phải là tiếng "mẹ ơi" quen thuộc mà là lời thỉnh cầu đanh thép: "Ta muốn đi đánh giặc!". Câu nói ấy như một tiếng sấm vang dội, làm lay động cả đất trời, và hơn ai hết, người mẹ là người kinh ngạc và xúc động nhất. Bà hiểu rằng, đứa con tưởng chừng như yếu ớt của mình lại mang trong mình một sứ mệnh lớn lao.
Trong khoảnh khắc lịch sử ấy, người mẹ không hề tỏ ra sợ hãi hay níu kéo con. Bà gạt đi những lo lắng, những tình cảm riêng tư để hướng lòng mình vào nghĩa lớn. Bà trở thành hậu phương vững chắc cho con, dặn dò dân làng gom góp gạo nuôi chú bé. Sự ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối của người mẹ đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần to lớn cho Gióng, giúp cậu bé mau chóng trở thành một tráng sĩ oai phong, đánh tan giặc Ân xâm lược.
Hình ảnh người mẹ trong Thánh Gióng là biểu tượng cho tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp. Đó là tình yêu thương vô điều kiện, là sự hy sinh thầm lặng, là niềm tin mãnh liệt vào con cái. Bà không chỉ là người sinh ra Gióng mà còn là người khơi dậy, nuôi dưỡng lòng yêu nước và ý chí quật cường trong tâm hồn cậu bé.
Có thể nói, nhân vật mẹ trong Thánh Gióng, dù không trực tiếp ra trận chiến đấu, nhưng lại đóng một vai trò vô cùng quan trọng. Bà là nguồn cội của sức mạnh phi thường, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho người anh hùng. Hình ảnh giản dị mà cao cả của bà đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ trong văn hóa dân gian Việt Nam, ngợi ca tình mẫu tử bao la và đức hy sinh cao quý của người phụ nữ Việt Nam.
Bài văn của bạn rất hay
Tốt