Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích lời mẹ dặn con trong văn bản ở phần Đọc hiểu: ( nhanh dc tick)
- Hãy yêu lấy con người
Dù trăm cay ngàn đắng
Đến với ai gặp nạn
Xong rồi, chơi với cây!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Theo chị nghĩ là bài thơ nói về mối quan hệ giữa cá nhân với tập thể :
Tham khảo:
Cộng đồng là toàn thể những người cùng sống, có những điểm giống nhau, gắn bó thành một khối trong sinh hoạt xã hội. Muốn duy trì cuộc sống của mình, mỗi các nhân phải lao động và liên hệ với những người khác, với cộng đồng. Không ai có thể sống ở bên ngoài cộng đồng và xã hội. Công đồng là môi trường xã hội để các cá nhân thực hiện sự liên kết, hợp tác với nhau tạo ra đời sống của mình và của cộng đồng. Cá nhân phải có trách nhiệm góp sức xây dựng và phát triển cộng đồng ngày càng văn minh, tiến bộ. Cộng đồng có trách nhiệm chăm lo cuộc sống của cá nhân, đảm bảo cho mọi người có điều kiện phát triển. Mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng cần phải được xây dựng. Một cộng đồng vững mạnh là một cộng đồng mà ở đó ai cũng chăm chỉ làm việc, biết đoàn kết, tương trợ giúp đỡ lẫn nhau, sống tương thân tương ái, tôn trọng pháp luật, tôn trọng lẽ phải. Không ai có thể một mình mà làm nên thế giới. Giữa cá nhân và cộng đồng có mối quan hệ không thể tách rời. Bởi vậy, xây dựng và phát triển cộng đồng cũng có nghĩa là tự bảo vệ cuộc sống của chính mình.Tham khảo :
Đoạn thơ đã gợi ra những quan niệm sống hết sức ý nghĩa cho người đọc. Trước hết. đó là sống phải biết yêu thương nhau, dành cho nhau nhiều tình cảm hơn. Con ong yêu hoa, con cá yêu nước, con chim yêu bầu trời, và con người phải biết đoàn kết, yêu thương nhau. Muốn sống tốt, sống hữu ích, sống đẹp thì điều kiện cao nhất và có thể nói là duy nhất là tình yêu thương con người " người với người sống để yêu nhau". Đó còn là tình đoàn kết giữa những người trong cộng đồng. Tình yêu thương chính là cơ sở của tình đoàn kết, gắn bó keo sơn ấy. Một người không thể là cả thế giới loài người, sống một mình giống như một đốm lửa đang tàn lụi. Con người không thể tồn tại nếu như không đoàn kết với mọi người, với tập thể bởi con người là tổng hòa của các mối quan hệ xã hội. Đoàn kết tạo nên sức mạnh của cả một tập thể, để có thể đạt được mục tiêu cao hơn, để " nên mùa vàng, nên nhân gian". Đó là triết lí sống đúng đắn từ bao fđời nay của ông cha ta " Đoàn kết thì sống, chi rẽ thì chết".
b. Biện pháp tu từ nhân hóa: "Thời gian" - chạy
Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu đạt gây ấn tượng với người đọc.
- Cho thấy sự tàn nhẫn của thời gian đã lấy đi thanh xuân của mẹ chỉ để lại dấu ấn của tuổi tác trên mái tóc đã bạc.
- Thể hiện sự xót xa và tình yêu thương của tác giả dành cho mẹ của mình.
c.Từ bài thơ trên, em cảm nhận được mẹ của tác giả là một người giàu tình yêu thương và đức hi sinh dành cho đứa con của mình.
a. Cụm tính từ: "Hồng hào đẹp đẽ lạ thường". => từ trung tâm là từ "hồng hào"
b. Cụm tính từ "quý bằng hạt gạo". => từ trung tâm là từ "quý"
Lời mẹ dặn con trong câu thơ "Hãy yêu lấy con người, dù trăm cay ngàn đắng, đến với ai gặp nạn, xong rồi, chơi với cây!" chứa đựng một triết lý sống nhân văn và sâu sắc. Câu "Hãy yêu lấy con người" nhấn mạnh tầm quan trọng của tình yêu và lòng nhân ái trong cuộc sống, khuyên con phải biết yêu thương, sẻ chia với những người xung quanh. "Dù trăm cay ngàn đắng" là lời nhắc nhở về sự kiên trì, nhẫn nại trong những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Mặc dù gặp phải muôn vàn gian truân, nhưng tình yêu với con người vẫn phải là ưu tiên hàng đầu. Câu "Đến với ai gặp nạn" khẳng định thái độ nhân ái và trách nhiệm của con người đối với xã hội, nhất là khi người khác đang gặp khó khăn. Cuối cùng, "Xong rồi, chơi với cây!" như một lời dặn dò về sự cần thiết của việc tìm về với thiên nhiên, để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn sau những cuộc sống vất vả, mệt mỏi. Lời mẹ không chỉ khuyên con về tình yêu thương con người mà còn về sự hòa mình vào thiên nhiên để tìm sự an yên cho bản thân.