Đóng vai một dòng suối nhỏ len lỏi qua rừng già, em hãy viết một đoạn văn (khoảng 12 câu) kể lại một ngày đáng nhớ của mình khi mùa xuân về.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Dòng nào nói đúng trình tự mạch cảm xúc của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ? (2.5 Điểm)
A
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước đến mùa xuân của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đất nước.
B
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước đến mùa xuân của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đất nước, thể hiện khát vọng được dâng hiến.
C
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, thể hiện khát vọng được dâng hiến, đến mùa xuân của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đất nước.
D
Từ cảm xúc trước mùa xuân của đất nước đến mùa xuân của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đất nước, thể hiện khát vọng được hoà nhập.
Từ cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên, đất nước đến mùa xuân của mỗi con người trong mùa xuân lớn của đất nước, thể hiện khát vọng được dâng hiến.

Câu 3: Bài học cuộc sống em rút ra từ câu chuyện hạt dẻ gai:
- Sợ sệt sẽ không giúp ta lớn lên và trưởng thành
- Đứa con nào rồi cũng phải lớn lên phải biết mạnh mẽ, đối mặt với mọi sóng gió ngoài kia
- Cha mẹ không thể chở che, bảo vệ cho con hoài được
- Những khó khăn, chông gai, thử thách không là gì nếu như ta có lòng dũng cảm, luôn nỗ lực, phấu đấu không ngừng thì nhất định sẽ thành công.
- Con lớn cần phải khám phá thế giới bên ngoài để nhận ra những điều tuyệt đẹp của cuộc sống quanh ta.
- Ta sẽ chỉ nhỏ bé và yếu đuối mang tâm thái ỷ lại khi được cha mẹ mãi chở che, bảo vệ, và nâng niu.
- Bước ra ngoài và tập đối mặt với thế giới ngoài kia ta sẽ nhận ra cuộc sống thật khắc nghiệt, để từ đó trau dòi năng lực, sức mạnh nghị lực biết vươn lên, phấn đấu vì một tương lai tươi sáng.

Câu 1: Đoạn trích miêu tả về những kỷ niệm tuổi thơ và tình cảm đối với một khu rừng mơ. Nhân vật chính nhớ về những mùa trong năm và những trạng thái tâm trạng khác nhau mà khu rừng đã mang lại.
Câu 2: Các câu thơ này thể hiện tình cảm yêu thương và an lành của một người con trẻ đối với mẹ. Mẹ là người bảo vệ và che chở cho con trong những ngày đông lạnh giá, và tình yêu của mẹ được miêu tả bằng màu xanh xanh ngắt, tượng trưng cho sự tươi mát và bình yên.
Câu 3:Câu thơ này miêu tả tinh thần vô tư, vui vẻ và không sợ hãi của một người con trẻ. Em đồng tình với câu thơ này nếu em cảm nhận được sự tự do và niềm vui trong việc tận hưởng cuộc sống, không để ý đến những khó khăn hay sợ hãi. Câu thơ này có thể gợi nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ và ngây thơ của tuổi thơ.

Câu 1:
- Biện pháp điệp ngữ " Và tôi nhìn rõ cả cánh rừng già, cả sườn núi cao, cả bầu trời mây gió lồng lộng ào ạt trôi trên đầu mẹ."; "Tôi sợ phải xa mẹ, sợ phải tự sống một mình. Tôi sợ những gì lạ lẫm trong rừng già”.
- Biện pháp so sánh "Mùa xuân đến, từ trên cánh tay và mái tóc của mẹ, từng nụ hoa dẻ nhú ra như quả cầu xanh có tua gai nhỏ."
Câu 2:
Câu nói "Tạm biệt... mới nhé" của mẹ Dẻ Gai chính là lời động viên của người mẹ dành cho đứa con khi đứa con bắt đầu một hành trình mới. Rồi một lúc nào đó những đứa con bé bỏng cũng sẽ phải lớn lên và rời xa vòng tay mẹ, người mẹ ấy thật sự mong muốn dù có chuyện gì xảy ra con vẫn sẽ đón nhận cuộc sống mới của mình. Qua đó ta thấy được tình mẫu tử cao đẹp của người mẹ Dẻ già dành cho đứa con của mình.
Tôi là một dòng suối nhỏ len lỏi qua rừng già, quanh năm róc rách vui ca. Một ngày mùa xuân nọ, tôi tỉnh giấc trong tiếng chim hót líu lo và ánh nắng ấm áp trải vàng khắp mặt nước. Những chồi non xanh biếc hai bên bờ rừng vươn mình chào đón ánh mặt trời. Hoa rừng thi nhau khoe sắc, thả từng cánh hoa bé nhỏ bay theo dòng nước của tôi. Lũ bướm nhiều màu sắc bay lượn, đậu xuống mặt nước, khiến tôi càng thêm rộn ràng. Từng đàn nai vàng ra uống nước, soi bóng mình trong làn nước trong veo của tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được ôm trọn cả khu rừng xuân trong vòng tay mát lạnh. Gió xuân mơn man khiến tôi cũng ngân nga khúc ca yêu đời. Những tảng đá ven bờ như cũng vui lây, ánh lên sắc nắng lấp lánh. Tôi chảy tràn trề sức sống, mang theo hương thơm của cỏ cây lan tỏa khắp nơi. Đó thật sự là một ngày xuân đáng nhớ trong cuộc đời bé nhỏ của tôi.
Tôi là một dòng suối róc rách nhỏ bé len lỏi qua rừng già. Vào mùa xuân năm ấy tôi tỉnh dậy khỏi giấc mộng của mình và thấy một bác tiều phu đốn củi trong rừng. Tôi thấy ông ấy làm rơi mất chiếc rìu của mình xuống sông và ông ấy trông rất buồn. tôi quyết định hoá thành thần sông và hiện hình trước mặt ông ấy rồi nói với ông ấy rằng: ông làm rơi chiếc rìu sắt, chiếc rìu bạc hay chiếc rìu vàng này? Ông lão trung thực nói rằng tôi làm rơi chiếc rìu vàng. Sau đó tôi thấy ông ấy là một người dối trá nên đã không trả ông ấy một cây rìu nào hết. Ông ấy bực tức giận dữ bỏ về, hôm sau có một lão tiều phu khác cũng làm rơi chiếc rìu xuống sông. Tôi cũng hoá hình như hôm qua và lần này lão đã chọn chiếc rìu sắt cũ kĩ. Vì sự trung thực của lão, tôi quyết định cho lão cả 3 cây rìu nhưng tôi không biết rằng lão tiều phu hôm qua đã trốn sau cây và nhìn thấy cảnh đó. hôm sau tên đó cầm một bọc tiền đồng rồi cố ý lmf rơi xuống sông tôi lại một lần nữa hoá hình và hắn đã chọn tiền đồng vì thế tôi đã cho hắn cả 3. liên tiếp 3 ngày sau hắn đều sử dụng một cách như vậy chỉ là hắn thay đổi đồ làm tôi không nhận ra. đến ngày thứ 4 hắn đã bị lộ mặt và tôi nhận ra ngay, tôi quyết định dùng dòng nước của mình đánh ngập nhà của hắn sau đó sử dụng nguồn nước để mang tiền đến cho những người nghèo khổ và thật thà. từ đó tôi không bao giờ thấy hắn quay lại nữa.