bài văn thể hiện tình cảm gì đối với quê hương
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Thể hiện tình yêu của người viết đối với cảnh, với quê hương. Hoặc: Bài văn thể hiện tình yêu tha thiết của tác gỉa với con người, với quê hương.

Tham khảo
“Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”
Quê hương có một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Mọi người Việt Nam đều có tình cảm gắn bó thiêng liêng với quê hương Tổ Quốc. Đối với mỗi người dân Việt Nam, hai từ quê hương cực kì mật thiết với họ. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, tới tuổi thơ tươi đẹp, công việc lao động, cuộc sống gia đình, rồi chết đi sống lại với làng. Tình yêu quê hương Tổ Quốc là một truyền thống cao đẹp và quý báu của người Việt Nam. Dù đi đâu xa, dù có ở phương xa người nào cũng nhớ về quê hương của mình. Quê hương như một người mẹ nhân hậu ôm ấp ta và cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê hương là nơi nhưng mà tình mến thương được trân trọng và chúng ta lớn lên, dạy dỗ, xoa dịu và bảo vệ chúng ta. Quê hương - hai tiếng thân yêu mỗi lúc nghe lại không khỏi bổi hổi, bồi hồi. Tình yêu quê hương Tổ Quốc thấm vào máu thịt sâu thẳm trong trái tim của tất cả mọi người. Bất cứ ai trong cuộc sống này cũng có một quê hương, một Tổ Quốc trong tim. Ngay từ bé, tôi đã được mẹ nói cho nghe về những truyền thống lịch sử dân tộc, những văn hóa cổ truyền đặc sắc của quê hương, từ đó trong tôi đã dồi dào một lòng yêu quê hương, đất nước từ bao giờ không hay. Quả thực, đây là một thứ tình cảm cao quý mà ai cũng cần có trong mình. Vì quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn ta, cho ta sự sống, cội nguồn để hướng về, là nơi chôn rau cắt rốn mà bất cứ ai cũng không thể phủ nhận. Bên cạnh đó, con người ta có được cuộc sống hòa bình, hạnh phúc, ấm no như ngày hôm nay là nhờ công lao của biết bao thế hệ ông cha ta ngày trước đã kiên cường dựng nước và giữ nước, không ngại đổ máu xương để chống lại kẻ thù xâm lược. Vậy nên, cần biết trân trọng và yêu thương Tổ Quốc này vì từng tấc đất mà ta đang ở đều được đánh đổ bằng bao mồ hôi công sức của thế hệ trước.

Qua văn bản "Vượt thác", tác giả đã thể hiện thái độ tình cảm của mình đối với quê hương Đất nước và con người lao động. Trước hết, tác giả đã thể hiện thái độ của mình đối với quê hương đất nước. Chúng ta có thể thấy rằng, xuyên suốt tác phẩm, tác giả đã sử dụng rất nhiều thủ pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để làm nổi bật nên vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây. Đó là những con thác dữ dội như con thủy quái nhưng cũng không kém phần lãng mạn, nên thơ như người mẹ hiền. Hơn thế nữa, tác giả qua khung cảnh thiên nhiên đẹp đến nao lòng ấy, tác giả còn bộc lộ tình yêu quê hương đất nước của mình. Một đất nước đẹp tuyệt vời, một đất nước có biết bao danh lam thắng cảnh đẹp với một vẻ đẹp thiên nhiên trù phú. Chưa dừng lại ở đó, tác giả còn thể hiện tình cảm của mình đối với những con người lao động. Có thể nhận thấy, xuyên suốt bài văn, cạnh bên việc miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên tác giả cũng lột tả hết những đặc điểm của người dân lao động. Họ sống với thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên và làm chủ thiên nhiên. Hơn hết, trước thiên nhiên kĩ vĩ, rộng lớn ấy, tưởng chừng con người trở nên nhỏ bé, yếu đuối nhưng không. Họ hoàn toàn làm chủ thiên nhiên, đất nước. Thật cảm ơn nhà văn đã đem đến cho người đọc một tác phẩm tuyệt mĩ đến như thế này!
Qua văn bản "Vượt thác", tác giả đã thể hiện thái độ tình cảm của mình đối với quê hương Đất nước và con người lao động. Trước hết, tác giả đã thể hiện thái độ của mình đối với quê hương đất nước. Chúng ta có thể thấy rằng, xuyên suốt tác phẩm, tác giả đã sử dụng rất nhiều thủ pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để làm nổi bật nên vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây. Đó là những con thác dữ dội như con thủy quái nhưng cũng không kém phần lãng mạn, nên thơ như người mẹ hiền. Hơn thế nữa, tác giả qua khung cảnh thiên nhiên đẹp đến nao lòng ấy, tác giả còn bộc lộ tình yêu quê hương đất nước của mình. Một đất nước đẹp tuyệt vời, một đất nước có biết bao danh lam thắng cảnh đẹp với một vẻ đẹp thiên nhiên trù phú. Chưa dừng lại ở đó, tác giả còn thể hiện tình cảm của mình đối với những con người lao động. Có thể nhận thấy, xuyên suốt bài văn, cạnh bên việc miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên tác giả cũng lột tả hết những đặc điểm của người dân lao động. Họ sống với thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên và làm chủ thiên nhiên. Hơn hết, trước thiên nhiên kĩ vĩ, rộng lớn ấy, tưởng chừng con người trở nên nhỏ bé, yếu đuối nhưng không. Họ hoàn toàn làm chủ thiên nhiên, đất nước. Thật cảm ơn nhà văn đã đem đến cho người đọc một tác phẩm tuyệt mĩ đến như thế này!

Sông Hương khi chảy vào thành phố có nét đẹp riêng:
- Nếu ở trên, người đọc cảm nhận phần nào vẻ đẹp man dại, dịu dàng, trầm mặc của con sông, thì giờ đây con sông được khám phá, phát hiện ở sắc thái tâm trạng. Sông Hương gặp thành phố như đến với điểm hẹn tình yêu, trở nên vui tươi và đặc biệt chậm rãi, êm dịu, mềm mại.
Ngòi bút của tác giả đã thực sự thăng hoa khi vẽ nên những hình ảnh đầy ấn tượng, những cảm nhận tinh tế, những liên tưởng, so sánh đẹp đến bất ngờ, lý thú, thể hiện tình yêu say đắm với con sông. Đó là những nét bút thật “dịu dàng, tình tứ, đắm đuối", “chiếc cầu trắng ở thành phố in ngần trên nền trời, nhỏ nhắn như một vầng trăng non", sông Hương “uốn một cành cũng rất nhẹ sang cồn Hiến", đường cung ấy làm cho dòng sông mềm hẳn đi như một tiếng “vâng" không nói ra của tình yêu, “nghìn ánh hoa đăng bồng bềnh" làm dòng sông thêm lộng lẫy, con sông ngập ngừng như có “những vấn vương của một nỗi lòng, không nỡ rời xa thành phố...". Quả đúng như câu thơ của Thu Bồn:
Con sông dùng dằng, con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu.
Qua đó, tác giả dành tình cảm yêu mến đặc biệt cho con sông này, thấu hiểu và cảm nhận được vẻ đẹp của dòng sông.

Quê hương chính là cội nguồn của mỗi cá nhân, gia đình, thậm chí cả dòng họ. Được sinh ra nhưng tuổi ấu thơ đã phải rời gia đình, quê hương sống nơi đất khách quê người. Vậy là tác giả ngay từ nhỏ đã phải làm quen với phong tục tập quán và kể cả lũ bạn hoàn toàn mới lạ. Sự hoà đồng có lẽ cũng nhanh, nhưng nó vẫn không phải là quê nhà, là sinh khí âm dương hội tụ của mẹ cha để sinh ra mình. Điều đó có ảnh hưởng rất nhiều đến nhận thức của nhà thơ. Nỗi niềm nhớ quê đã trở thành thường trực đau đáu trong lòng. Quê hương trong bài thơ là cố hương. Tác giả xa cách không phải là 3 năm, 15 năm mà là hơn nửa thế kỷ, gần một đời người. Đành rằng cuộc sống chốn Tràng An náo nhiệt, ồn ào, sung túc. Công danh có thành đạt đến mức nào, cái chất quê, cái máu, cái hồn trong ông vẫn không hề thay đổi. Có nỗi đau nào hơn nỗi đau “li gia”. Tuy vậy, ta thấy rằng với tác giả, vui sướng vô cùng là cuối đời còn được hồi hương.

tham khảo
Đối với em, cứ nhắc đến quê hương là lòng em lại dâng trào biết bao niềm tự hào. Quê hương em là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi đã nuôi nấng em thành người. Nơi đây đã ghi lại bao kỷ niệm ngọt ngào, vui buồn của tuổi thơ em. đó là những ngày em được sống bên bố mẹ được bố mẹ yêu thương. Ngày nắng chói chang mẹ vừa quạt vừa ru em ngủ. Mùa đông lạnh già bố ủ ấm cho em bằng tình yêu thương của người. Quê hương cũng là nơi cho em những người bạn hiền, bạn tốt.
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đươngd làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi dân làng đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát vang trời. Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống..
bài văn thật nhiều ý nghĩa