Viết đoạn văn 7 đến 9 câu chủ đề tự chọn 1 trong 4 mùa trong đó có sử dụng trạng ngữ chỉ thời gian địa điểm nơi chốn không gian
GIÚP MÌNH VỚI
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
tôi là my,tôi sống trong một gia đình luôn coi trọng sự lịch sự nên tôi được bố mẹ dạy rất nhiều về lịch sự.Bố mẹ tôi lúc nào cũng đặt cho tôi bao điều lễ nghi.Tôi nghĩ rằng bố mẹ tôi muốn tôi trở thành một người chuẩn mực.Tôi luôn làm theo lời bố mẹ về lễ nghi nhưng thú thật tôi ko thể nào vui nổ khi tôi làm theo.Có lẽ tôi không được trở thành chính bản thân mình nẻn tôi cảm thấy thật khó chịu.Tôi luôn muốn chở nên thật tốt nhưng theo cách của tôi chứ ko phải là sự ép buộc và so sánh với người khác.tôi ko muốn bị đặt điều và tôi nhận ra không ai chên thế giới này giống ai cả
Tham khảo:
Vậy lòng tự trọng là gì? Lòng tự trọng có thể nói là một đức tính nền tảng để xây dựng lên những phẩm giá cao quý của một người chân chính. Lòng tự trọng xuất phát từ việc nhìn nhận cuộc sống,ta tôn trọng cuộc sống,ta tôn trọng bản thân mình.Một người có lòng tự trọng luôn cố gắng làm những điều đúng đắn,hợp với lẽ phải và biết tôn trọng người khác;ngược lại với tự ái,ta cảm thấy khó chịu khi có người nào đó góp ý với những lỗi lầm của mình. Muốn có được tính tự trọng,ta phải rèn luyện hằng ngày,vui vẻ trước những góp ý về lỗi lầm của mình và sửa chữa chúng,biết phân biệt cái nào là sai trái và đúng đắn,không làm những điều có lỗi với người khác,không lừa dối và phải biết tôn trọng mọi người xung quanh từ đó hoàn thiện bản thân mình trở thành công dân tốt.
=>Câu cầu khiến: Muốn có được tính tự trọng,ta phải rèn luyện hằng ngày,vui vẻ trước những góp ý về lỗi lầm của mình và sửa chữa chúng,biết phân biệt cái nào là sai trái và đúng đắn,không làm những điều có lỗi với người khác,không lừa dối và phải biết tôn trọng mọi người xung quanh từ đó hoàn thiện bản thân mình trở thành công dân tốt.
Hoa có sắc mà không có hương thì không phải hoa . Tại sao ư? Đóa hoa sinh ra không chỉ để phô diễn vẻ đẹp của bản thân mà còn phải tỏa hương làm đẹp cho đời . Con người cũng vậy , chỉ có vẻ đẹp bên ngoài thôi là chưa đủ cần phải rèn luyện trau dồi vẻ đẹp tâm hồn nữa mới vẹn toàn . Vì chỉ khi có một tâm hồn đẹp , lương thiện thì ắt hẳn những lời nói , hành động cũng luôn đầy thiện ý . Như vậy há chẳng phải là tỏa hương lan truyền những điều tốt đẹp đến mọi người sao ? . Nếu như chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp thì suy cho cùng cũng chỉ là chiếc bình gốm xinh đẹp không thể dùng chỉ có thể đứng mãi trong tủ kính đóng kín mà thôi.
Câu hỏi tu từ :
Như vậy há chẳng phải là tỏa hương lan truyền những điều tốt đẹp đến mọi người sao ?
(tick đúng đi)
Bầu trời đầy sao, trong veo không gợn chút mây. Ở xa xa, dãy núi nhấp nhô như một dải băng tiếp giáp với đường chân trời (Câu so sánh). Gió từ cánh đồng cùng thổi vào làng mát rượi. Hương lúa mùa quyện vào gió tỏa ra khắp cánh đồng một mùi thơm thoang thoảng. Cảnh vật như được rót vào, chan chứa ánh trăng, lấp lánh vẻ đẹp của thiên nhiên diệu kỳ. Về khuya, mặt trăng lên cao. Không gian bát ngát ánh trăng vàng trong veo như màu nước trà nhạt, soi rõ từng tàu lá dừa chải tóc bên bờ ao. Tiếng côn trùng hoà tấu bản nhạc đồng quê rả rích. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng bạn bè nhảy múa thật vui. Đêm trăng hôm nay thật đẹp!
Ngôi trường em đang học là trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Ngôi trường có ba dãy phòng học hình chữ U, rộng rãi, thoáng mát. Rải rác khắp sân trường có những cây bàng xanh tươi, vừa che bóng mát vừa tạo mảng xanh cho ngôi trường. Dọc dãy hành lang có những hàng ghế đá để chúng em ngồi đọc sách, báo trong giờ ra chơi. Phía sau ngôi trường có khoảng sân rất rộng, để chúng em vui chơi thỏa thích. Em rất quý ngôi trường này và em xem nó như ngôi nhà thứ hai của mình.
Hôm nay, trên đường về nhà, tôi gặp một cụ bà neo đơn ngồi ăn xin bên đường. Ánh mắt bà vương chút sầu. Tôi nhìn bà. Chân tôi tự dưng chạy thật nhanh đến cửa tiệm gần đấy, mua cho bà hộp cơm. Lúc nhận hộp cơm từ tay tôi, bà cười thật hiền làm tôi không sao quên được cái nụ cười ấy. Tôi nhận được câu cảm ơn từ bà, lòng lâng lâng vui sướng chẳng chút lí do...
câu bị động :Tôi nhận được câu cảm ơn từ bà, lòng lâng lâng vui sướng chẳng chút lí do
Càng ra xa bến cảng, cảnh dòng sông càng thanh bình và êm đềm. Mặt sông uốn lượn như một tấm vải lụa trải dài đến xa tít chân trời, vắng bóng tàu thuyền nên sông cũng ít sóng đi, chỉ nghe soàn soạt vài tiếng sóng vỗ bờ. Những cụm lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ chúng thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Ô kìa, những chiếc thuyền đánh cá, chở hàng buôn bán lặng lẽ đậu giữa dòng sông như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Bến cảng đã thưa dần, thấp thoáng đây đó những ngôi nhà cao tầng trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Bên kia, nhà cũng ít lại, những vườn cây trái xanh um chạy dài ven bờ sông. Gió lùa qua lá cây xào xạc, tràn xuống mặt nước mát rượi. Đứng trước sông nước mênh mông, em thấy lòng mình nhẹ lân lân làm sao!
tham khảo
"Mẹ" tiếng gọi thiêng liêng mà ai trong mỗi chúng ta đều làm và muốn được mãi có trong cuộc đời.Với tôi tiếng gọi ấy không chỉ đơn thuần là tiếng phát ra từ cổ họng mà nó còn là tiếng gọi từ sâu thẳm lòng tôi,Khi nghe một ai đó gọi mẹ nó lại không khỏi làm lòng tôi xa xuyến. Mẹ đưa tôi đến vơi cuộc sống này.Bên tôi khi tôi cất tiếng khóc đầu tiên và cũng là người tôi mong gặp lại sau mỗi ngày học tập.Bước chân và xã hội bon chen vấp ngã nhiều lần cảm giác chán nản và tuyệt vọng luôn bao quanh tôi.Nhưng không mẹ luôn bên cạnh luôn an ủi và luôn là người cho tôi nghị lực.Mẹ như một điểm đích để lòng tôi vươn tới là cách nhìn khác về cuộc sống này.Bàn tay nhỏ nhắn ấy tuy đã trai sần theo thời gian nhưng nó lại trở nên mềm mại vô cùng xoa vào những cảm xúc nóng bỏng trong tôi.Mẹ-tôi may mắn khi được gọi nó vậy nên bạn cũng thế hay chân trọng và làm tât cả nhưng điều có thể để níu giữ nó bạn nhé!
**Mùa xuân - mùa của sự sống và tươi mới**
Vào mỗi buổi sáng mùa xuân, khi ánh nắng đầu tiên bắt đầu chiếu rọi khắp khu vườn nhỏ sau nhà, tôi thường dành thời gian đi dạo giữa những luống hoa đang khoe sắc. Trong không gian thơm ngát mùi hoa cỏ, tôi cảm nhận được sự bình yên tràn ngập trong tâm hồn. Vào những ngày cuối tháng hai, khi thời tiết dần ấm áp hơn, cây cối xung quanh cũng bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Trên con đường dẫn tới trường học, từng hàng cây xanh mát như mang theo hơi thở của sự sống mới. Buổi chiều, tôi thường ra công viên gần nhà để ngắm nhìn trẻ em vui đùa dưới ánh mặt trời rực rỡ. Mùa xuân không chỉ là mùa của thiên nhiên đổi mới, mà còn là mùa khởi đầu cho những ước mơ và hy vọng. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời để cảm nhận cuộc sống và tự nhắc nhở bản thân rằng mỗi ngày trôi qua đều quý giá.
Mùa hè là mùa mà em yêu thích nhất. Vào mỗi buổi sáng, mặt trời nhô lên cao, chiếu những tia nắng vàng rực rỡ xuống mặt đất. Trên bầu trời, những đám mây trắng bồng bềnh trôi, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Ở công viên gần nhà, tiếng ve kêu râm ran, báo hiệu một mùa hè sôi động đã đến. Trong những ngày hè nóng nực, em thường cùng bạn bè ra biển tắm mát. Buổi chiều, cả nhà em lại cùng nhau đi dạo, hít thở không khí trong lành. Tối đến, cả gia đình em quây quần bên nhau, thưởng thức những món ăn ngon. Trong khoảng thời gian này, em có thể thoải mái tham gia các hoạt động ngoại khóa, vui chơi cùng bạn bè. Mùa hè không chỉ mang đến cho em những trải nghiệm thú vị mà còn là khoảng thời gian để em nạp lại năng lượng sau những ngày học tập căng thẳng.