K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 3

Câu 1: Đặc điểm địa hình của tỉnh Kon Tum và ảnh hưởng đối với phát triển kinh tế - xã hội

Đặc điểm chính của các dạng địa hình ở tỉnh Kon Tum:

Địa hình chủ yếu là núi và đồi: Kon Tum nằm ở khu vực Tây Nguyên, có

nhiều dãy núi cao, đồi và các cao nguyên, đặc biệt là khu vực phía Đông với các dãy núi thuộc hệ thống Trường Sơn.Các thung lũng, đồng bằng nhỏ: Các thung lũng ở Kon Tum khá hiếm và phân bố chủ yếu tại các khu vực ven sông, đồng bằng chỉ xuất hiện tại khu vực xung quanh thành phố Kon Tum và các huyện như Kon Rẫy, Đăk Tô.Các sông suối: Kon Tum có nhiều sông lớn như sông Đăk Bla, sông Sê San, là các tuyến giao thông thủy quan trọng.

Thuận lợi và khó khăn đối với phát triển kinh tế - xã hội:

Thuận lợi:

Nguồn tài nguyên phong phú: Địa hình đa dạng tạo điều kiện thuận lợi cho việc phát triển nông nghiệp (trồng cà phê, tiêu, lúa) và khai thác rừng.Vị trí chiến lược: Kon Tum nằm ở khu vực biên giới, có thể thúc đẩy giao thương với các nước láng giềng như Lào và Campuchia.Địa hình núi cao: Là nơi có khí hậu mát mẻ, thích hợp cho các loại cây trồng và chăn nuôi gia súc.

Khó khăn:

Địa hình núi non và giao thông khó khăn: Mạng lưới giao thông hạn chế, các con đường quanh co và đèo dốc, ảnh hưởng đến việc kết nối giữa các huyện và khu vực trong tỉnh.Điều kiện sinh sống và phát triển: Địa hình núi cao, thung lũng nhỏ hạn chế diện tích đất nông nghiệp, khó khăn trong việc xây dựng cơ sở hạ tầng phát triển.Ảnh hưởng đến việc phát triển công nghiệp: Khó khăn trong việc phát triển các ngành công nghiệp và dịch vụ do thiếu nguồn nguyên liệu và cơ sở hạ tầng.Câu 2: Các dân tộc thiểu số ở Kon Tum và kế hoạch quảng bá nghề dệt thổ cẩm

a/ Các dân tộc thiểu số ở Kon Tum đã làm gì để nghề dệt thổ cẩm không bị thất truyền?

Giữ gìn và truyền dạy trong cộng đồng: Các dân tộc thiểu số như Ba Na, Xơ Đăng, Gia Rai đã truyền dạy nghề dệt thổ cẩm cho thế hệ trẻ thông qua gia đình và cộng đồng. Các chị em phụ nữ truyền lại kỹ thuật dệt thổ cẩm cho con cháu, tạo ra các sản phẩm mang đậm bản sắc dân tộc.Tổ chức các lớp học, câu lạc bộ dệt thổ cẩm: Các tổ chức cộng đồng, chính quyền địa phương đã mở các lớp học nghề dệt thổ cẩm để khôi phục và bảo tồn nghề truyền thống.Đổi mới mẫu mã và kỹ thuật: Để sản phẩm thổ cẩm có thể tiếp cận với thị trường hiện đại, các nghệ nhân đã kết hợp các mẫu họa tiết truyền thống với kiểu dáng hiện đại, tạo ra những sản phẩm không chỉ đẹp mà còn phù hợp với nhu cầu tiêu dùng ngày nay.

b/ Kế hoạch quảng bá nghề dệt thổ cẩm ở Kon Tum

Nội dung thể hiện:

Tóm tắt tính độc đáo, sáng tạo của sản phẩm:

Thổ cẩm Kon Tum là sản phẩm dệt tay truyền thống của các dân tộc thiểu số Ba Na, Xơ Đăng, Gia Rai, với các hoa văn đặc trưng như hình tròn, hình sóng, hình chim, v.v. Sản phẩm này không chỉ mang giá trị thẩm mỹ cao mà còn chứa đựng nhiều giá trị văn hóa, tín ngưỡng và lịch sử của các dân tộc. Mỗi sản phẩm thổ cẩm là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, phản ánh sâu sắc bản sắc văn hóa dân tộc.

Nơi tổ chức: Quảng bá tại các khu du lịch nổi tiếng của Kon Tum, như Khu du lịch sinh thái Măng Đen, chợ Kon Tum, các lễ hội văn hóa dân tộc thiểu số (chẳng hạn lễ hội Cồng Chiêng).

Thời gian tổ chức: Tổ chức vào các dịp lễ hội lớn của tỉnh, như Tết Nguyên Đán, Lễ hội Cồng Chiêng, Lễ hội Dân tộc Ba Na.

Thiết kế tờ rơi, bảng quảng cáo cho việc quảng bá:

Tờ rơi:

Mặt trước: Hình ảnh các sản phẩm thổ cẩm đẹp, nổi bật với hoa văn và màu sắc tươi sáng.Mặt sau: Giới thiệu về nguồn gốc, ý nghĩa và giá trị văn hóa của nghề dệt thổ cẩm. Lịch trình tổ chức các hoạt động quảng bá, thông tin liên hệ mua sản phẩm.Thông tin liên hệ: Địa chỉ các cửa hàng bán thổ cẩm, các làng nghề truyền thống, số điện thoại hỗ trợ.

Bảng quảng cáo:

Chủ đề: "Thổ Cẩm Kon Tum – Nét Đẹp Văn Hóa Truyền Thống"Nội dung: Giới thiệu về quy trình dệt thổ cẩm, tầm quan trọng của nghề trong đời sống của người dân tộc thiểu số, kêu gọi cộng đồng ủng hộ việc bảo tồn nghề truyền thống.Hình ảnh: Hình ảnh các nghệ nhân đang dệt thổ cẩm, các sản phẩm hoàn thiện, kết hợp với biểu tượng của tỉnh Kon Tum.

Tham khảo

Câu 1

Kon Tum nằm ở khu vực Tây Nguyên, có địa hình chủ yếu là núi và cao nguyên. Địa hình ở đây bị chia cắt mạnh, gồm các dãy núi cao ở phía bắc và phía đông, cao nguyên Kon Tum ở trung tâm và các thung lũng sông lớn như sông Đăk Bla, sông Pô Kô. Độ cao địa hình giảm dần từ bắc xuống nam và từ đông sang tây, tạo nên cảnh quan đa dạng

- Địa hình mang lại thuận lợi cho phát triển thủy điện, nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao và du lịch sinh thái

- Tuy nhiên, do địa hình đồi núi phức tạp, giao thông đi lại gặp nhiều khó khăn, đặc biệt trong mùa mưa lũ. Đồng thời, nguy cơ sạt lở đất và thiếu đất bằng để canh tác cũng là một thách thức lớn đối với phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh

Câu 2: Bảo tồn và quảng bá nghề dệt thổ cẩm ở Kon Tum

a) Để nghề dệt thổ cẩm không bị thất truyền, các dân tộc thiểu số ở Kon Tum đã duy trì và truyền dạy kỹ thuật dệt cho thế hệ trẻ trong gia đình và cộng đồng. Họ tổ chức các lớp học, câu lạc bộ dệt thổ cẩm, đồng thời kết hợp với du lịch để giới thiệu sản phẩm đến khách tham quan. Ngoài ra, nhiều nghệ nhân đã sáng tạo ra những mẫu hoa văn mới, kết hợp chất liệu hiện đại để tăng tính ứng dụng của thổ cẩm trong cuộc sống. Một số địa phương còn đưa nghề dệt thổ cẩm vào các chương trình lễ hội, quảng bá qua mạng xã hội, giúp sản phẩm tiếp cận rộng rãi hơn trên thị trường.

b) Kế hoạch quảng bá nghề dệt thổ cẩm Kon Tum

-Tóm tắt tính độc đáo, sáng tạo của sản phẩm: Thổ cẩm Kon Tum mang đậm bản sắc văn hóa của các dân tộc thiểu số như Ba Na, Xơ Đăng, Gia Rai, với hoa văn tinh xảo, màu sắc rực rỡ. Nghề dệt được thực hiện hoàn toàn thủ công, thể hiện sự khéo léo và sáng tạo của người thợ. Ngày nay, thổ cẩm không chỉ dùng để may trang phục truyền thống mà còn được ứng dụng vào sản xuất túi xách, khăn choàng, rèm cửa và các sản phẩm thời trang hiện đại

-Địa điểm và thời gian tổ chức: Sự kiện quảng bá có thể được tổ chức tại quảng trường trung tâm thành phố Kon Tum hoặc trong các phiên chợ văn hóa vào tháng 3 hoặc tháng 11 – thời điểm diễn ra các lễ hội truyền thống. Ngoài ra, có thể kết hợp với các tour du lịch làng nghề để du khách trải nghiệm quy trình dệt thổ cẩm

-Thiết kế tờ rơi, bảng quảng cáo: Tờ rơi cần thể hiện hình ảnh sinh động về các sản phẩm thổ cẩm, nghệ nhân đang dệt vải và những ứng dụng thực tế của thổ cẩm trong đời sống. Nội dung cần nhấn mạnh đến giá trị văn hóa, sự tinh tế trong từng đường nét sản phẩm và thông tin liên hệ để đặt hàng. Bảng quảng cáo có thể được đặt tại các điểm du lịch, chợ trung tâm hoặc các sự kiện triển lãm để thu hút sự quan tâm của người dân và du khách

18 tháng 5 2022

THam Khảo :

Trong xã hội Êđê truyền thống, nghề thủ công được phân biệt theo giới tính, nếu như công việc của đàn ông là đan gùi và làm rèn thì dệt vải và làm gốm là công việc của người phụ nữ. Trong đó dệt vải là công việc rất được xem trọng và lấy làm tiêu chí để đánh giá người phụ nữ. Trước đây, đã thành truyền thống, bất cứ cô gái Êđê nào khi lớn lên đều được mẹ bày cho cách dệt thổ cẩm, để dệt cho mình những bộ váy và cho cả gia đình của mình sau này. Vì thế, nghề dệt thổ cẩm truyền thống được giữ gìn, lưu truyền qua bàn tay khéo léo của những người phụ nữ trong gia đình và góp phần tạo nên nét văn hóa truyền thống của người Êđê.

 

Để tạo ra được một sản phẩm (Áo, váy, khố, mền đắp...) phải trải qua nhiều công đoạn khác nhau và mất khá nhiều thời gian, công sức. Quá trình tạo ra sản phẩm dệt được tiến hành theo từng bước, để bắt tay vào công việc người phụ nữ phải chuẩn bị đủ sợi bông đã nhuộm màu và phơi khô, màu nền và các màu để tạo ra hoa văn và 2 bộ công cụ chính là khung giăng sợi và khung dệt. Với nghề dệt vải truyền thống, người phụ nữ Êđê thường sử dụng nguyên liệu chỉ dệt bằng sợi bông, sợi lanh trên rừng. Họ lấy vỏ hoặc lá của những loại cây rừng khác nhau, mang về đâm nhuyễn, sau đó cho sợi bông đã quay vào khuấy đều để sợi lên màu, mang phơi khô rồi dệt. Về nền vải, người Ê Đê thường chọn màu đen, tượng trưng cho đất; màu đỏ tượng trưng cho sự dũng cảm, sức mạnh siêu nhiên, khát vọng tình yêu; màu xanh tượng trưng cho màu của trời, sông, núi; màu vàng tượng trưng cho sự hài hòa, mơ ước, khát vọng trong cuộc sống của người Êđê. Hoa văn trang trí đường viền ở chân váy, cổ áo, tay áo có dạng hình thoi, tam giác được kết lồng vào nhau bằng nhiều hình ảnh chiêng, ché, hoa, chim, thú… thể hiện mối quan hệ cộng đồng giữa con người với con người và con người với thiên nhiên.

 

Điều đặc biệt ở nghề dệt truyền thống của người Êđê chính là khung dệt, đó chỉ là những bộ phận chuyên dùng đơn giản, tách rời nhau, được sử dụng trong quá trình tạo ra sản phẩm. Đầu tiên, họ phải giăng sợi dọc tạo thành thảm dài theo đường khép kín, khi giăng sợi xong, toàn bộ số sợi trên thảm dọc được xếp theo thứ tự hàng và nằm sát vào nhau, ở đầu trên cao của thảm sợi là cây păđ buộc chặt vào sàn nhà hoặc song cửa sổ. Còn cây msa ở đầu dưới thấp tạo thành mặt phẳng nghiêng có độ chênh 45º, được buộc dây (klei), vòng ra sau lưng của người thợ dệt, dựa vào một tấm gỗ có bề mặt cong (kđŭk). Trong khi dệt, người dệt ngồi ngay trên nền nhà hay ghế thấp hai chân duỗi thẳng về trước, đạp vào một thanh gỗ cố định nằm ngang, việc làm này giúp người dệt tự điều chỉnh độ căng của thảm sợi.

 

Hoa văn trên nền vải của các sản phẩm dệt được bố cục chặt chẽ theo chiều dọc tấm vải, với những mô típ hoa văn truyền thống về động vật, thực vật (kđêˇč mnga wăt – dải cánh hoa, boh rui – quả rui, čim ruôi – chim dang cánh,...), về sinh hoạt nghệ thuật, tôn giáo, tín ngưỡng (kwak čing – dây treo chiêng, knuak – móc xích treo nhạc cụ, gơng kút – cột nhà mồ,... ), về sinh hoạt kinh tế (mnga ktơr - hình hoa ngô, boh dêh – co chỉ, kưi hna – bẫy nỏ... Hoa văn không chỉ có tác dụng trang trí, mà còn giúp chúng ta nhận biết được vị thế của người mặc trang phục đó trong xã hội người Êđê như trang phục của tù trưởng, thầy cúng.... Người phụ nữ Êđê dệt thổ cẩm không chỉ phục vụ cho nhu cầu may mặc trong gia đình mà còn làm tặng phẩm cho người thân; những sản phẩm đẹp, độc đáo có thể trao đổi với giá trị bằng một con heo, thậm chí là trâu, bò. Ngày nay, nghề dệt vải đang dần bị mai một, số lượng các nghệ nhân, phụ nữ người Êđê biết dệt ngày càng ít dần bởi sự tác động của sự giao thoa văn hóa, hòa nhập với xu thế hiện đại nên giới trẻ Êđê không còn mặn mà với văn hóa truyền thống của dân tộc mình.

18 tháng 5 2022

Tham Khảo :

Trong xã hội Êđê truyền thống, nghề thủ công được phân biệt theo giới tính, nếu như công việc của đàn ông là đan gùi và làm rèn thì dệt vải và làm gốm là công việc của người phụ nữ. Trong đó dệt vải là công việc rất được xem trọng và lấy làm tiêu chí để đánh giá người phụ nữ. Trước đây, đã thành truyền thống, bất cứ cô gái Êđê nào khi lớn lên đều được mẹ bày cho cách dệt thổ cẩm, để dệt cho mình những bộ váy và cho cả gia đình của mình sau này. Vì thế, nghề dệt thổ cẩm truyền thống được giữ gìn, lưu truyền qua bàn tay khéo léo của những người phụ nữ trong gia đình và góp phần tạo nên nét văn hóa truyền thống của người Êđê.

 

Để tạo ra được một sản phẩm (Áo, váy, khố, mền đắp...) phải trải qua nhiều công đoạn khác nhau và mất khá nhiều thời gian, công sức. Quá trình tạo ra sản phẩm dệt được tiến hành theo từng bước, để bắt tay vào công việc người phụ nữ phải chuẩn bị đủ sợi bông đã nhuộm màu và phơi khô, màu nền và các màu để tạo ra hoa văn và 2 bộ công cụ chính là khung giăng sợi và khung dệt. Với nghề dệt vải truyền thống, người phụ nữ Êđê thường sử dụng nguyên liệu chỉ dệt bằng sợi bông, sợi lanh trên rừng. Họ lấy vỏ hoặc lá của những loại cây rừng khác nhau, mang về đâm nhuyễn, sau đó cho sợi bông đã quay vào khuấy đều để sợi lên màu, mang phơi khô rồi dệt. Về nền vải, người Ê Đê thường chọn màu đen, tượng trưng cho đất; màu đỏ tượng trưng cho sự dũng cảm, sức mạnh siêu nhiên, khát vọng tình yêu; màu xanh tượng trưng cho màu của trời, sông, núi; màu vàng tượng trưng cho sự hài hòa, mơ ước, khát vọng trong cuộc sống của người Êđê. Hoa văn trang trí đường viền ở chân váy, cổ áo, tay áo có dạng hình thoi, tam giác được kết lồng vào nhau bằng nhiều hình ảnh chiêng, ché, hoa, chim, thú… thể hiện mối quan hệ cộng đồng giữa con người với con người và con người với thiên nhiên.

 

Điều đặc biệt ở nghề dệt truyền thống của người Êđê chính là khung dệt, đó chỉ là những bộ phận chuyên dùng đơn giản, tách rời nhau, được sử dụng trong quá trình tạo ra sản phẩm. Đầu tiên, họ phải giăng sợi dọc tạo thành thảm dài theo đường khép kín, khi giăng sợi xong, toàn bộ số sợi trên thảm dọc được xếp theo thứ tự hàng và nằm sát vào nhau, ở đầu trên cao của thảm sợi là cây păđ buộc chặt vào sàn nhà hoặc song cửa sổ. Còn cây msa ở đầu dưới thấp tạo thành mặt phẳng nghiêng có độ chênh 45º, được buộc dây (klei), vòng ra sau lưng của người thợ dệt, dựa vào một tấm gỗ có bề mặt cong (kđŭk). Trong khi dệt, người dệt ngồi ngay trên nền nhà hay ghế thấp hai chân duỗi thẳng về trước, đạp vào một thanh gỗ cố định nằm ngang, việc làm này giúp người dệt tự điều chỉnh độ căng của thảm sợi.

 

Hoa văn trên nền vải của các sản phẩm dệt được bố cục chặt chẽ theo chiều dọc tấm vải, với những mô típ hoa văn truyền thống về động vật, thực vật (kđêˇč mnga wăt – dải cánh hoa, boh rui – quả rui, čim ruôi – chim dang cánh,...), về sinh hoạt nghệ thuật, tôn giáo, tín ngưỡng (kwak čing – dây treo chiêng, knuak – móc xích treo nhạc cụ, gơng kút – cột nhà mồ,... ), về sinh hoạt kinh tế (mnga ktơr - hình hoa ngô, boh dêh – co chỉ, kưi hna – bẫy nỏ... Hoa văn không chỉ có tác dụng trang trí, mà còn giúp chúng ta nhận biết được vị thế của người mặc trang phục đó trong xã hội người Êđê như trang phục của tù trưởng, thầy cúng.... Người phụ nữ Êđê dệt thổ cẩm không chỉ phục vụ cho nhu cầu may mặc trong gia đình mà còn làm tặng phẩm cho người thân; những sản phẩm đẹp, độc đáo có thể trao đổi với giá trị bằng một con heo, thậm chí là trâu, bò. Ngày nay, nghề dệt vải đang dần bị mai một, số lượng các nghệ nhân, phụ nữ người Êđê biết dệt ngày càng ít dần bởi sự tác động của sự giao thoa văn hóa, hòa nhập với xu thế hiện đại nên giới trẻ Êđê không còn mặn mà với văn hóa truyền thống của dân tộc mình.

31 tháng 3 2024

huhu mink còn phải làm để thi đây huhu

 

4 tháng 5 2023

THAM KHẢO NHA!

Trong xã hội Êđê truyền thống, nghề thủ công được phân biệt theo giới tính, nếu như công việc của đàn ông là đan gùi và làm rèn thì dệt vải và làm gốm là công việc của người phụ nữ. Trong đó dệt vải là công việc rất được xem trọng và lấy làm tiêu chí để đánh giá người phụ nữ. Trước đây, đã thành truyền thống, bất cứ cô gái Êđê nào khi lớn lên đều được mẹ bày cho cách dệt thổ cẩm, để dệt cho mình những bộ váy và cho cả gia đình của mình sau này. Vì thế, nghề dệt thổ cẩm truyền thống được giữ gìn, lưu truyền qua bàn tay khéo léo của những người phụ nữ trong gia đình và góp phần tạo nên nét văn hóa truyền thống của người Êđê.

 

Để tạo ra được một sản phẩm (Áo, váy, khố, mền đắp...) phải trải qua nhiều công đoạn khác nhau và mất khá nhiều thời gian, công sức. Quá trình tạo ra sản phẩm dệt được tiến hành theo từng bước, để bắt tay vào công việc người phụ nữ phải chuẩn bị đủ sợi bông đã nhuộm màu và phơi khô, màu nền và các màu để tạo ra hoa văn và 2 bộ công cụ chính là khung giăng sợi và khung dệt. Với nghề dệt vải truyền thống, người phụ nữ Êđê thường sử dụng nguyên liệu chỉ dệt bằng sợi bông, sợi lanh trên rừng. Họ lấy vỏ hoặc lá của những loại cây rừng khác nhau, mang về đâm nhuyễn, sau đó cho sợi bông đã quay vào khuấy đều để sợi lên màu, mang phơi khô rồi dệt. Về nền vải, người Ê Đê thường chọn màu đen, tượng trưng cho đất; màu đỏ tượng trưng cho sự dũng cảm, sức mạnh siêu nhiên, khát vọng tình yêu; màu xanh tượng trưng cho màu của trời, sông, núi; màu vàng tượng trưng cho sự hài hòa, mơ ước, khát vọng trong cuộc sống của người Êđê. Hoa văn trang trí đường viền ở chân váy, cổ áo, tay áo có dạng hình thoi, tam giác được kết lồng vào nhau bằng nhiều hình ảnh chiêng, ché, hoa, chim, thú… thể hiện mối quan hệ cộng đồng giữa con người với con người và con người với thiên nhiên.

 

Điều đặc biệt ở nghề dệt truyền thống của người Êđê chính là khung dệt, đó chỉ là những bộ phận chuyên dùng đơn giản, tách rời nhau, được sử dụng trong quá trình tạo ra sản phẩm. Đầu tiên, họ phải giăng sợi dọc tạo thành thảm dài theo đường khép kín, khi giăng sợi xong, toàn bộ số sợi trên thảm dọc được xếp theo thứ tự hàng và nằm sát vào nhau, ở đầu trên cao của thảm sợi là cây păđ buộc chặt vào sàn nhà hoặc song cửa sổ. Còn cây msa ở đầu dưới thấp tạo thành mặt phẳng nghiêng có độ chênh 45º, được buộc dây (klei), vòng ra sau lưng của người thợ dệt, dựa vào một tấm gỗ có bề mặt cong (kđŭk). Trong khi dệt, người dệt ngồi ngay trên nền nhà hay ghế thấp hai chân duỗi thẳng về trước, đạp vào một thanh gỗ cố định nằm ngang, việc làm này giúp người dệt tự điều chỉnh độ căng của thảm sợi.

 

Hoa văn trên nền vải của các sản phẩm dệt được bố cục chặt chẽ theo chiều dọc tấm vải, với những mô típ hoa văn truyền thống về động vật, thực vật (kđêˇč mnga wăt – dải cánh hoa, boh rui – quả rui, čim ruôi – chim dang cánh,...), về sinh hoạt nghệ thuật, tôn giáo, tín ngưỡng (kwak čing – dây treo chiêng, knuak – móc xích treo nhạc cụ, gơng kút – cột nhà mồ,... ), về sinh hoạt kinh tế (mnga ktơr - hình hoa ngô, boh dêh – co chỉ, kưi hna – bẫy nỏ... Hoa văn không chỉ có tác dụng trang trí, mà còn giúp chúng ta nhận biết được vị thế của người mặc trang phục đó trong xã hội người Êđê như trang phục của tù trưởng, thầy cúng.... Người phụ nữ Êđê dệt thổ cẩm không chỉ phục vụ cho nhu cầu may mặc trong gia đình mà còn làm tặng phẩm cho người thân; những sản phẩm đẹp, độc đáo có thể trao đổi với giá trị bằng một con heo, thậm chí là trâu, bò. Ngày nay, nghề dệt vải đang dần bị mai một, số lượng các nghệ nhân, phụ nữ người Êđê biết dệt ngày càng ít dần bởi sự tác động của sự giao thoa văn hóa, hòa nhập với xu thế hiện đại nên giới trẻ Êđê không còn mặn mà với văn hóa truyền thống của dân tộc mình.

21 tháng 4 2018

B. Dệt thổ cẩm.

20 tháng 5 2018

B

16 tháng 3 2022

Tham khảo

1. Châu Mĩ rộng 42 triệu km2

dân số :528,7 triệu người (2007)

Thành phần chủng tộc đa dạng Chủ nhân đầu tiên của châu Mĩ là người Anh-điêng và người E-xki-mô thuộc chủng tộc Môn-gô-lô-it. Từ thế kỉ XVI, châu Mĩ có thêm người gốc Âu nhập cư, thuộc chủng tộc ơ-rô-pê-ô-it với số’ lượng ngày càng tăng.

2. 

- Vị trí giới hạn của Bắc Mĩ:

+ Phía đông giáp Đại Tây Dương ;

+ Phía tây giáp Thái Bình Dương ;

+ Phía nam giáp eo đất Trung Mĩ và biển Ca-ri-bê ;

+ Phía bắc giáp Bắc Băng Dương.
=> Bắc Mĩ nằm hoàn toàn ở nửa cầu Bắc, kéo dài từ vùng cực Bắc cho tới khoảng vĩ tuyến 15*B.

3. 

- Cấu trúc địa hình Bắc Mĩ được chia thành 3 khu vưc:

     + Dải núi Cooc-đi-e ở phía tây gồm các dãy núi chạy song song, xen giữa cao nguyên và sơn nguyên.

     + vùng trung tâm là đồng bằng, cao ở tây Bắc, thấp dần ở phía tây nam.

     + Phía đông là miền núi già và các sơn nguyên hướng đông bắc- tây nam

29 tháng 9 2017

- Tên các dân tộc sinh sống ở đới lạnh phương Bắc: Chúc, I-a-kút, Xa-mô-y-et, La-pông, I-nuc

- Địa bàn cư trú của các dân tộc sông băng nghề chăn nuôi:

      + Người Chúc, I-a-kút, người Xay-mô-y-et ở Bắc Á.

      + Người La-pông ở Bắc Âu.

- Địa bàn cư trú của các dân tộc sông bằng nghề săn bắt: người I-nuc ở Bắc Mĩ.