K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

SỰ TÍCH CÂY VÚ SỮAĐọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm. Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về. Một thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về. Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu gục...
Đọc tiếp

SỰ TÍCH CÂY VÚ SỮA

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm. Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về. Một thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về. Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu gục xuống. Không biết cậu đã đi bao lâu. Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ.

 - “Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bênh mình, về với mẹ thôi”.

  Cậu liền tìm đường về nhà. Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu.  Cậu khản tiếng gọi mẹ:

  - Mẹ ơi, mẹ đi đâu rồi, con đói quá! – Cậu bé gục xuống, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc.

  Kì lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay cậu bé.

Cậu bé cắn một miếng thật to. Chát quá

Quả thứ hai rơi xuống. Cậu lột vỏ, cắn vào hạt quả. Cứng quá.

Quả thứ ba rơi xuống. Cậu khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.

Cậu bé ghé môi hứng lấy dòng sữa ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ.

Cây rung rinh cành lá, thì thào:

- “Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”.

Cậu oà lên khóc. Mẹ đã không còn nữa. Cậu nhìn lên tán lá, lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng của mẹ. Nước mắt cậu rơi xuống gốc cây, cây xòa cành ôm cậu, rung rinh cành lá như tay mẹ âu yếm vỗ về.

Cậu kể cho mọi người nghe chuyện về người mẹ và nỗi ân hận của mình…

Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu, ai cũng thích. Họ đem về gieo trồng khắp nơi và đặt tên là Cây Vú Sữa.

(Nguyễn Đổng Chi, Sự tích cây vú sữa)

Câu 1: Văn bản trên thuộc thể loại nào? Vì sao em xác định như vậy?

Câu 2: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích là gì? Đoạn trích sử dụng ngôi kể thứ mấy? Dấu hiệu của ngôi kể?

Câu 3: Trong truyện, mẹ đã chăm sóc cậu bé như thế nào? Qua đó em cảm nhận đó là người mẹ như thế nào?

Câu 4: Trong câu văn “Cậu la cà khắp nơi, chẳng nghĩ đến mẹ ở nhà mỏi mắt chờ mong”, từ láy "la cà" có ý nghĩa là gì?

Câu 5: Chỉ ra chi tiết hoang đường, kì ảo trong truyện?

Câu 6: Chỉ ra biện pháp tu từ và nêu tác dụng trong câu: “Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.” ?

Câu 7:  Nếu  em là nhân vật cậu bé trong câu chuyện, em sẽ làm gì khi được gặp lại mẹ mình? Vì sao?

Câu 8:  Đọc xong câu chuyện, em rút ra cho mình những bài học gì trong cuộc sống?

Câu 9: Viết bài văn đóng vai cậu bé kể lại truyện “Cây vú sữa”?

3
10 tháng 3

Câu 1:

Văn bản trên thuộc thể loại truyện dân gian (truyện cổ tích).

Lý do: Đây là một câu chuyện có yếu tố kỳ ảo, giải thích nguồn gốc của cây vú sữa và chứa đựng bài học đạo đức về lòng hiếu thảo.


Câu 2:

  • Phương thức biểu đạt chính: Tự sự (kể chuyện).
  • Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
  • Dấu hiệu: Người kể không xuất hiện trực tiếp trong câu chuyện, mà chỉ thuật lại hành động, suy nghĩ của các nhân vật (cậu bé, người mẹ, cây vú sữa).

Câu 3:

  • Mẹ đã chăm sóc cậu bé rất chu đáo:
    • Khi cậu đói, mẹ cho cậu ăn.
    • Khi cậu bị bắt nạt, mẹ bênh vực.
    • Khi cậu bỏ đi, mẹ ngày đêm mong nhớ.
  • Cảm nhận về người mẹ:
    • Yêu thương con vô bờ bến, luôn quan tâm, chăm sóc con.
    • Bao dung, sẵn sàng tha thứ dù con có phạm lỗi.
    • Hy sinh vì con, ngay cả khi không còn, tình yêu của mẹ vẫn hóa thành cây vú sữa để che chở con.

Câu 4:

Từ láy "la cà" có nghĩa là đi lang thang, không có mục đích, thường xuyên dừng lại ở nhiều nơi, không quan tâm đến thời gian.


Câu 5:

Chi tiết hoang đường, kỳ ảo trong truyện:

  • Cây xanh trong vườn bỗng run rẩy, mọc hoa, kết trái nhanh chóng.
  • Quả vú sữa có dòng sữa ngọt thơm như sữa mẹ.
  • Cây rung rinh cành lá, thì thầm nói chuyện với cậu bé.

→ Tác dụng: Làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, giải thích nguồn gốc của cây vú sữa theo cách nhân hóa, thể hiện tình cảm thiêng liêng giữa mẹ và con.


Câu 6:

Biện pháp tu từ: So sánh

  • Câu văn: "Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ."
  • Tác dụng:
    • Nhấn mạnh sự ngọt ngào, tinh khiết của dòng sữa vú sữa.
    • Gợi lên tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con.
    • Tăng tính gợi hình, gợi cảm cho câu văn.

Câu 7:

Nếu em là cậu bé, em sẽ chạy đến ôm mẹ thật chặt, xin lỗi mẹ và hứa sẽ không bao giờ bỏ đi nữa. Em sẽ chăm sóc mẹ mỗi ngày để bù đắp lỗi lầm.

Lý do: Vì mẹ là người yêu thương em nhất, sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của em. Khi mẹ còn sống, em phải trân trọng, yêu thương và hiếu thảo với mẹ.


Câu 8:

Bài học rút ra:

  1. Lòng hiếu thảo: Phải biết yêu thương, kính trọng cha mẹ, không để đến khi mất đi mới hối hận.
  2. Trân trọng gia đình: Gia đình là nơi yêu thương vô điều kiện, hãy luôn gìn giữ tình cảm gia đình.
  3. Hậu quả của sự bồng bột: Khi nóng giận, hãy suy nghĩ trước khi hành động, đừng để sự nông nổi khiến mình đánh mất những điều quý giá.

Câu 9:

Dưới đây là bài văn mẫu đóng vai cậu bé kể lại câu chuyện:


SỰ TÍCH CÂY VÚ SỮA

Tôi là một cậu bé ham chơi, bướng bỉnh. Vì được mẹ cưng chiều, tôi thường xuyên nghịch ngợm, không nghe lời mẹ. Một lần, mẹ mắng tôi vì tôi quá lười biếng, tôi giận dỗi, vùng vằng bỏ nhà đi.

Lúc đầu, tôi rất vui vẻ, nghĩ rằng mình sẽ có một cuộc sống tự do, không bị mẹ la rầy. Tôi la cà khắp nơi, nhưng chẳng ai quan tâm tôi như mẹ. Tôi đói, rét và bị trẻ lớn hơn bắt nạt. Khi ấy, tôi mới nhớ đến mẹ, nhớ những bữa cơm mẹ nấu, nhớ bàn tay mẹ vỗ về khi tôi bị đau.

Tôi quyết định trở về nhà. Nhưng khi đến nơi, tôi không còn thấy mẹ đâu nữa. Tôi hoảng sợ, gọi mẹ khản cả giọng:

  • Mẹ ơi! Mẹ đi đâu rồi? Con đói quá!

Tôi gục xuống, ôm lấy một cây xanh trong vườn mà khóc. Bỗng nhiên, cây rung rinh cành lá, những bông hoa nhỏ trắng như mây xuất hiện. Hoa tàn, quả lớn dần, da căng bóng. Cây nghiêng xuống, một quả rơi vào tay tôi. Tôi cắn thử, nhưng chát quá. Quả thứ hai rơi xuống, tôi cắn vào hạt, nhưng cứng quá. Đến quả thứ ba, tôi nhẹ nhàng bóp quanh, vỏ quả mềm dần rồi nứt ra, một dòng sữa trắng ngọt ngào trào ra.

Tôi hứng lấy dòng sữa ấy, vừa uống vừa bật khóc. Sữa ngọt thơm như sữa mẹ ngày nào. Cây vú sữa rung rinh, thì thầm:

  • "Ăn trái ba lần mới biết trái ngon. Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ."

Tôi bật khóc nức nở. Mẹ đã không còn nữa. Tôi nhìn lên tán lá, một mặt xanh bóng, một mặt đỏ hoe như mắt mẹ từng khóc đợi tôi về. Tôi ôm lấy thân cây, cảm nhận được đôi bàn tay xù xì, thô ráp của mẹ. Cây xòa cành xuống như đang vỗ về tôi.

Tôi kể cho mọi người nghe về câu chuyện của mình. Ai cũng xúc động và đem cây về trồng. Từ đó, cây vú sữa trở thành biểu tượng thiêng liêng của tình mẫu tử.

13 tháng 3

cảm ơn bạn nha

mãi iu... ❤

22 tháng 7 2023

Mọi người ơi cứu em với em cần gấp ạ. Em cảm ơn

23 tháng 3

Hi hi

12 tháng 10 2021

Chữ Hiếu là phẩm chất cao đẹp của con người, là thước đo nhân phẩm và giá trị. Có thể nói tình mẹ luôn thiêng liêng và cao cả, nhưng đồng thời cũng quá hiển nhiên và đơn giản dễ khiến người ta quên đi sự có mặt của nó. Qua câu chuyện sự tích cây vú sữa này chúng ta thấy được một bài học về lòng hiếu thảo trong gia đình. Đó cũng là ý nghĩa câu chuyện sự tích cây vú sữa muốn truyền đạt đến cho mọi người. Khi ba mẹ còn sống hãy có hiếu, đối xử tốt với ba mẹ. Đừng để đến khi ba mẹ mãi mãi ra đi rồi thì lúc này có hối hận cũng đã quá muộn.

3 tháng 12 2024

Jhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh 

15 tháng 3 2022

Tôi là một cậu bé rất ham chơi và nghịch ngợm .. Một lần ,do mẹ tôi mắng tôi ,nên tôi đã giận mẹ và bỏ nhà ra đi .. Tôi là cà khắp mọi nơi ,tìm đủ thứ để chơi .. Tôi đâu biết rằng mẹ của tôi ở nhà đã đau buồn và mong tôi trở về như thế nào .. Càng bỏ nhà ra đi ,tôi càng nhớ mẹ ,bị rét và bị lũ bạn đập ,tôi vội vã quay về ..Lúc tôi về nhà thì không thấy mẹ ở đâu ,tôi la hét tìm mẹ ở mọi nơi nhưng không thấy .. Tôi ngồi xuống cạnh cây vú sữa mà khóc .. Đột nhiên cây vú sữa run rẩy ,nở rộ hoa và quả ,các cành cây chỉa xuống như muốn oomt ôi vào lòng .. Tôi vội lấy ăn một qua vú sữa.. Vừa ngọt vừa mát như dòng sữa mẹ .. Lúc này tôi đã hiểu ra mọi chuyện nên rất ân hận và cây vú sữa dường như cũng hiểu được điều đó nên các cành chỉa xuống để ôm tôivào lòng .

20 tháng 3 2024

hay

 

 

25 tháng 12 2023

Sau khi đọc xong câu chuyện Sự tích cây vú sữa, em rất thương xót cho cậu bé trong câu chuyện. Vì vậy em đã tự tưởng tượng và viết tiếp cho cậu bé một kết thúc khác. Rằng sau khi không còn mẹ, cậu bé rất đau khổ và dằn vặt. Cậu hiểu được rằng, chính vì sự lười biếng, ham chơi của bản thân mà mẹ mới đau khổ rồi hóa thành cây vú sữa. Từ ngày đó, cậu bé quyết tâm thay đổi. Cậu trở nên chăm chỉ và chịu khó hơn hẳn. Mỗi ngày, cậu dậy sớm quét dọn nhà cửa, tưới nước cho vườn cây rồi mới đi học. Tối tối, cậu luôn làm xong hết bài tập về nhà rồi mới chịu đi ngủ. Cậu bé cũng dành thời gian giúp đỡ bạn bè và người thân của mình, không rong chơi suốt ngày như trước. Sự thay đổi của cậu khiến tất cả mọi người đều vô cùng khen ngợi. Cảm động trước tấm lòng của cậu bé, phép màu đã xảy ra. Ngày hôm ấy, sau khi tan học, cậu bé liền vội trở về nhà. Đến cổng, cậu nghe thấy tiếng chổi quét xào xạc vọng ra. Nhìn vào bên trong, người mẹ đang cúi đầu quét lá. Cậu bé vui sướng đến vỡ òa, gọi một tiếng mẹ thật to, rồi sà vào lòng mẹ. Thế là từ hôm đó, cậu lại là một đứa trẻ có mẹ. Mái nhà lại rộn ràng tiếng cười và niềm vui sướng.

mik gửi neeee

 

13 tháng 11 2024

Ngu

4 tháng 11 2019

Em kể 1 đoạn và thể hiện tình cảm, thái độ của mình với nhân vật.

Ví dụ kể lại đoạn 1: Ngày xưa, có một cậu bé ham chơi, nghịch ngợm. Trong một lần bị me mắng, cậu dỗi mẹ, bỏ nhà đi. Mẹ cậu buồn bã, ở nhà ngóng trông con mãi nhưng chẳng thấy cậu về.

17 tháng 12 2024

Câu chuyện “Sự tích cây vú sữa” kết thúc với hình ảnh cậu bé ôm quả vú sữa và ngủ quên dưới gốc cây do người mẹ hóa thành. Em rất xúc động và đau buồn trước kết thúc đó, nên luôn mong muốn có một điều kì diệu nào đó xảy ra. Em ước, sẽ có một bà Tiên xuất hiện, chỉ cho cậu bé một dòng suối thần kì trên núi cao. Chỉ cần múc nước đó về tưới cho cây vú sữa, mẹ của cậu bé sẽ trở lại. Biết tin, cậu liền vượt suối, băng rừng, cả ngày chạy không ngừng nghỉ để tìm được suối tiên. Vừa múc nước suối cho đầy vào bình mang theo, cậu lại vội chạy về nhà. Đôi chân cậu đầy những vết xước và bầm tím, nhưng cậu lại không cảm thấy đau hay mệt mỏi. Về đến nhà, cậu tưới nước vào gốc cây vú sữa và chờ đợi. Sau vài phút, cây bỗng xuất hiện một trái vú sữa rất lớn, rồi tự rụng xuống. Từ trong quả vú sữa, người mẹ bước ra hiền từ và dịu dàng. Hai mẹ con mừng rỡ ôm chầm lấy nhau, khóc nức nở vì quá đỗi hạnh phúc. Từ hôm đó, cậu bé trở nên ngoan ngoãn và hiếu thảo, luôn vâng lời mẹ của mình.

 

24 tháng 3 2022

PTBD chính là Tự sự

28 tháng 12 2021

 

Ông trở về làng vào một buổi chiều có rất nhiều mây trắng. Ngôi nhà ngày xưa của gia đình ông bây giờ trông thật thảm thương: mái tranh thấp lè tè, chân vách đất đã bục nham nhở trơ ra những cọng rơm, lu nước bên cây chuối bị đứng nghiêng với cái miệng mề xanh rêu… Ông bước vào nhà. Trong nhà, hai bà cháu đang ăn cơm. Người bà ngoài tám mươi mắt loè nhoè không nhận ra con rễ. Đứa cliảu chào ông bằng tiếng chào đối với người khách lạ. Khi nghe tiếng nói hơi quen bà bỗng nhận ra là đứa con rễ đã trở về, đôi đũa rơi xuống mâm cơm từ tay bà, niềm vui ánh lên trong đôi mắt nhạt nhoà nước của bà. Trong khi đó, đứa con bỏ ra gốc ổi sau vườn ngồi một mình…
 

28 tháng 12 2021

Tham khảo

 

Lê Quang Thạc, con của mẹ Nhi và ba Quang, là một cậu bé đặc biệt. Tên cậu là dấu ấn cho sự kiện kỷ niệm việc ba mẹ cậu đều bảo vệ thành công luận án thạc sĩ. Thế nhưng khi 10 tháng tuổi, Thạc lại có những biểu hiện bất thường so với bạn bè đồng trang lứa và được chẩn đoán mắc phải một bệnh về não hiếm gặp. Mẹ Nhi của cậu đã khóc rất nhiều và thậm chí phải đưa con đi xét nghiệm lần hai vì không tin nổi vào kết quả. Các tài liệu y khoa còn thống kê rằng những đứa trẻ mắc phải căn bệnh này thường không sống quá 10 tuổi.

Hai vợ chồng chị Nhi mang con đi chạy chữa khắp nơi nhưng đều không có kết quả. Nhưng họ vẫn chưa bao giờ bỏ cuộc, vì cho dù mọi cánh cửa có khép lại với đứa con trai nhỏ thân yêu thì ba mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững vàng nhất cho con. Chị Nhi quyết định từ bỏ sự nghiệp đang rộng mở và tạm dừng mọi ước mơ để ở nhà chăm sóc Thạc. Chị mở một quán chè nhỏ với mong muốn mỗi người khách đến quán ăn sẽ mang lại niềm vui cho Thạc và giúp cậu cởi mở hơn.

Thấy vợ tất bật với việc chăm con và lo chuyện buôn bán, anh Quang cũng xin nghỉ ở cơ quan và ở nhà phụ vợ đưa Thạc đi khám bác sĩ, đi tập vật lý trị liệu. Rất nhiều người đã hỏi vợ chồng chị Nhi rằng chị có buồn, có tiếc vì sự nghiệp không, chị luôn trả lời rằng không, vì Thạc chính là sự nghiệp lớn nhất của cả ba và mẹ, chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy Thạc lớn khôn và cởi mở là ba mẹ hạnh phúc lắm rồi…

16 tháng 3 2023

HELP ME

 

24 tháng 4 2024

sự tích hoa cúc trắng kể bằng lời của mình