Họ và tên:
Lớp:
Trường:
ĐỀ CƯƠNG ÔN TẬP GIỮA KÌ I 2024-2025
MÔN:NGỮ VĂN
I.ĐỌC HIỂU (3.0 điểm)
SỰ DŨNG CẢM
Vào một ngày đẹp trời,tôi đã đi bộ dọc bờ biển năm 1999.Thật bất ngờ khi đó là ngày tôi gặp định mệnh của cuộc đời,ngày 24/10/1999.
Lúc đó tôi gặp một cô gái đang lủi thủi một mình,trông giống như có chuyện buồn tủi.Nếu không phải khen thì cô ấy cũng có chút xinh đẹp.Ban đầu chính cô ấy làm thân với tôi nhưng tôi nhìn ra được là cô ấy không có chuyện vui,cô ấy làm quen với tôi chắc là vì cô đơn nhưng cô ấy nói chuyện với một cách vô cùng buồn bã,tôi đỏ hết cả mặt sau đó tôi nghẹn ngào hỏi vì sao cô buồn thế.
"Thật ra bố tôi mất rồi,ông ấy hứa là sẽ đợi tôi mặc áo cô dâu nhưng...!"
Khi nghe xong tôi như chết lặng,từng giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt non nớt ấy,rồi cô ta cũng nói tiếp:"Bố tôi là người cuối cùng ở lại cuộc đời này để ở bên tôi,khi ông ấy mất tôi dường như đã mất hết không còn gì trên đời này nữa.Mẹ tôi đã mất từ khi tôi còn bé cỡ khoảng 10 tuổi."Nghe xong tôi bối rối không biết làm sao,cô ấy đã dũng cảm vượt qua nỗi đau đến tận trái tim con người.
Nhưng cô ta không nghĩ thế:"Không, tôi không hề dũng cảm tôi đã để cho bố tôi tự chống đối với bệnh,bản thân thì đi làm ngày đêm không quan tâm đến người chăm lo cho mình từ khi chưa biết đi, đến giờ điều tôi muốn duy nhất làm được ôm người cha đã xa mình lần nữa,chỉ một lần tôi đã mãn nguyện lắm rồi.Tôi thật sự không dũng cảm chỉ có cha tôi mới là dũng cảm,ông không sợ chết ông chỉ sợ nếu tôi không yên bề gia thất tôi sẽ không thể hạnh phúc nữa đời còn lại khi không có ông,ông không sợ bóng tối cũng không sợ rắn vậy nên trong mắt tôi ông ấy là người cha tuyệt vời nhất trên đời,không ai có thể bằng ông ấy trong mắt tôi hết dù người đó có giàu có,đi xe hơi trịnh trọng."
Nghe xong câu chuyện tôi muốn khóc,sao con người có thể có một tình cảnh như thế này được chứ .Nếu là trời thì sao lại không có mắt ,để cho cô gái phải tự cố gắng dũng cảm như người cha của mình để vượt qua nỗi đau khó tả này.Tôi đã hiểu cái cảm giác này của cô gái,nó đau mà như vỡ trái tim tan xương hết ,vô cùng đau đớn.Kể từ ngày đó thì tôi thường sang thăm cô và tôi cùng cô ấy quyết định tiến xa,tôi đã cầu hôn cô ấy.Chúng tôi bên nhau,yêu nhau say đắm,tôi tự hứa bản thân sẽ bảo vệ cô ấy,đến năm 2008 thì cô ấy qua đời vì tai nạn giao thông dẫn đến Bại não.
II.TỰ LUẬN (7.0 điểm)
1.Em hãy nếu ý nghĩa của bài văn trên:
....................................................
2.Trong bài văn đâu là chi tiết mà em cho là biểu cảm nhất?
........................................................
3.Nêu cảm nghĩ của em về bài văn này:
..........................................................
4.Trong bài văn đâu là chi tiết buồn khó tả của cô gái trên?
.................................................
5.Vì sao bài văn lại có tên là SỰ DŨNG CẢM?Theo em thì có thể đặt tên gì cho bài văn?
....................................................
~HẾT~
Gợi ý trả lời phần tự luận
1. Ý nghĩa của bài văn:
Bài văn thể hiện sự dũng cảm và tình yêu thương sâu sắc trong cuộc sống. Nó nói về nỗi đau mất người thân, sự hối tiếc muộn màng nhưng cũng đề cao tình cảm gia đình thiêng liêng và nghị lực vượt qua mất mát. Đồng thời, câu chuyện còn nhấn mạnh tình yêu chân thành giữa nhân vật “tôi” và cô gái, một tình yêu vượt qua nỗi đau và số phận.
2. Chi tiết biểu cảm nhất:
Chi tiết biểu cảm nhất có thể là:
3. Cảm nghĩ về bài văn:
Bài văn rất xúc động, mang nhiều cảm xúc chân thực về tình cảm gia đình và tình yêu đôi lứa. Nó khiến người đọc đồng cảm với nỗi mất mát của cô gái, đồng thời trân trọng hơn những người thân yêu bên cạnh mình. Bên cạnh đó, bài văn còn truyền tải thông điệp về lòng dũng cảm và tình yêu bền chặt, dù cho cuộc sống có nhiều thử thách và đau thương.
4. Chi tiết buồn khó tả của cô gái:
Chi tiết buồn nhất là:
5. Vì sao bài văn có tên "SỰ DŨNG CẢM"? Có thể đặt tên gì khác?
Bài văn mang ý nghĩa sâu sắc về tình cảm gia đình và tình yêu, để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc.