Ở một cái giếng nọ có một con ếch sống lâu năm dưới đáy giếng, xung quanh nó chỉ toàn là những con nhái, ốc, cua bé nhỏ. Ở dưới đáy giếng nhìn lên trời, chú ếch chỉ có thể thấy được một khoảng trời rất bé như cái vung vậy.
1 hôm gà và vịt đến gọi ếch đi chơi thì nghe thấy ếch nói ko ai sướng bằng mình vịt và gà hỏi tại sao thì ếch nói "mỗi lần ếch cất tiếng kêu ồm ộp đều làm các con vật khác trong giếng hoảng sợ nên ếch hênh hoang tự coi mình là chúa tể. “Tất cả vũ trụ chỉ có như thế, trời bé bằng vung”. Khi gà và vịt nghe ếch nói vậy, chúng rất ngạc nhiên. Chúng cố gắng giải thích cho ếch rằng thế giới bên ngoài rộng lớn hơn nhiều, nhưng ếch không tin.
Ếch ta vẫn giữ cái nhìn hạn hẹp của mình, cho rằng mình là nhất, không ai sánh bằng.và gà và vịt rủ ếch ra xem thử và đúng như gà và vịt nói bầu trời thật rộng lớn ếch ngước nhìn lên và ko để ý bị 1 chú trâu giấm chết. Câu chuyện "Ếch ngồi đáy giếng" là một bài học sâu sắc về sự kiêu ngạo và hạn hẹp tầm nhìn.
Nó nhắc nhở chúng ta rằng không nên tự mãn với những gì mình biết ,cần phải luôn học hỏi và mở rộng tầm nhìn ,phải biết khiêm tốn và tôn trọng người khác.