Hãy tả một người mà em không thích TÊN CHI
ĐỪNG CHÉP MẠNG NHÉ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em ơi, chị thấy trong tác phẩm ''Làng'' thì ông Hai được miêu tả ở khía cạnh lòng yêu nước ấy, em xem lại xem có nhầm đề không nhé!
a) Thành ngữ tục ngữ đồng nghĩa với "Chịu thương chịu khó" là: "Một nắng hai sương"
b) Thành ngữ tục ngữ đồng nghĩa với "Muôn người như một" là: "Đoàn kết là sống, chia rẽ là chết"
c) Thành ngữ tục ngữ đồng nghĩa với "Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo" là: "Có công mài sắt, có ngày nên kim"
Trong xã hội ngày nay, sự phát triển không ngừng của kinh tế, xã hội đã làm cho đời sống của người dân được cải thiện không chỉ về chất lượng cuộc sống vật chất mà nâng cao cả về đời sống tinh thần. Mỗi người trong xã hội đều có cơm no, áo mặc được cắp sách đến trường. Nhưng đó chỉ là số đông, vẫn còn đâu đó quanh đây rất nhiều những hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh mà khi không quan tâm, để ý thì ta không hề hay biết. Trong lớp của em cũng có một bạn có hoàn cảnh khó khăn như vậy, đó là bạn Thành, tuy có một gia cảnh nghèo khó hơn những bạn khác trong lớp nhưng Thành lại là một tấm gương nghèo vượt khó, là một trong những người có lực học xuất sắc nhất lớp của em.
Lớp của em có hai mươi lăm thành viên, chúng em đến từ nhiều nơi, nhiều địa phương khác nhau nên chúng em không thể hiểu hết về hoàn cảnh cụ thể cũng như cuộc sống của từng bạn. Tuy không hiểu hết về nhau nhưng lớp chúng em vô cùng đoàn kết, yêu thương lẫn nhau. Vì vậy mà khi biết nhà bạn Thành có hoàn cảnh khó khăn thì chúng em đều chung tay giúp đỡ cho cuộc sống của bạn. Ban đầu, lớp chúng em không hề hay biết nhà Thành nghèo, bởi bạn sống rất chân thành, nhiệt tình nhưng không bao giờ kể nể chuyện của gia đình mình.
Đến khi chúng em thấy Thành thường xuyên dùng những quyển vở cũ, những quyển sách đã ố vàng, trên đó còn những vết mực lấm len. Trong một lần kiểm tra thầy giáo đã phát hiện ra những cuốn sách cũ ấy và yêu cầu Thành giải thích, Thành đã đứng lên ấp úng nói nhà em nghèo lắm, không có tiền để mua sách mới. Lúc ấy chúng em mới biết Thành có một gia cảnh khó khăn đến vậy. Tuy Thành thiếu thốn về vật chất nhưng Thành là một tấm gương về học tập của lớp em, Thành luôn nỗ lực phấn đấu trong học tập và thi đua, kì thi nào Thành cũng đứng nhất về thành tích, không những học giỏi mà Thành còn là một người lễ phép, biết quan tâm đến những người xung quanh, những bài tập khó mà em không làm được đều được Thành tỉ mỉ chỉ cho cách làm.
Thành là một người con ngoan, trò giỏi, là một tấm gương sáng về học tập, một tấm gương sáng về nghị lực vươn lên trong cuộc sống mà chúng em cần học tập, noi theo. Lớp em cũng đã có những hoạt động quyên góp thiết thực để hỗ trợ, động viên Thành vươn lên hơn nữa trong cuộc sống.
Minh là một người bạn cùng lớp của em. Đầu năm học năm lớp bốn, bạn được chuyển vào lớp. Khi vừa bước vào và được cô giới thiệu, cả lớp em đã ồ lên xôn xao về bạn. Qua lời kể của cô thì cả lớp biết được bạn ở trong miền Nam mới chuyển ra Bắc học tập và sinh sống. Minh tuy cùng tuổi với chúng em nhưng bạn nhỏ con lắm, bạn có nước da ngăm ngăm, gương mặt hiền lành và nụ cười như tỏa nắng. Điều đáng buồn là từ khi sinh ra Minh đã không có tay trái, bạn chỉ có một cánh tay phải duy nhất mà thôi.
Từ khi trở thành một thành viên trong lớp, nhóm bạn cá biệt trong lớp thường hay chế giễu Minh vì chỉ có một tay, có bạn còn ác khẩu hơn khi nói Minh là dị nhân rồi hả hê cười vui sướng. Những lúc như vậy, em thấy bạn cúi gằm xuống bàn, đôi mắt buồn trĩu xuống thật tội nghiệp. Mặc dù thế, Minh không hề đôi co với các bạn xấu trong lớp vì giữ đoàn kết lớp học, bạn vẫn luôn hăng hái phát biểu trong giờ học xây dựng bài. Lần nào kiểm tra Minh cũng có số điểm cao gần nhất lớp.
Một ngày nọ không thấy Minh đi học, cô giáo gọi điện cho mẹ của Minh thì biết rằng mẹ Minh bị ốm, Minh nghỉ học để phụ mẹ bán trà đá vỉa hè. Cô giáo và các bạn đến thăm thì thấy Minh ngồi vỉa hè với gánh nước, nhiệt tình mời khách rồi nhanh tay dọn bàn ghế mỗi lân khách đứng dậy. Nhìn thấy cô và các bạn, Minh ngại ngùng quay mặt đi, còn cô thì ôm lấy Minh không nói được điều gì. Sau ngày hôm đó chúng em cùng cô đến thăm nơi Minh ở thì được biết bạn sống trong một căn phòng trọ thuê chật hẹp. Cô giáo đã xin nhà trường miễn học phí cho trường hợp khó khăn của bạn và giúp đỡ mẹ Minh.
Mẹ bạn khỏi ốm, Minh quay lại trường học với niềm vui và phấn khởi khi biết được miễn học phí. Minh vẫn hăng say học tập và chấp hành tốt mọi nội quy trường lớp. Bạn vươn lên học tốt và có số điểm cao nhất lớp, không những thế còn đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp thành phố. Cuối năm học Minh được nhà trường tặng danh hiệu học sinh nghèo vượt khó.
Em rất yêu mến và khâm phục nghị lực vượt khó vươn lên trong học tập của Minh. Bạn chính là một tấm gương sáng để em noi theo.
''Lá lành đùm lá rách''
Một câu tục ngữ nói về đức tính yêu thương nhau, đùm bọc lẫn nhau và là một đức tính ko thể thiếu ở mỗi con người VN , em cũng có làm vài việc tốt giúp đỡ người khác nhưng việc làm em nhớ nhất là việc giúp đỡ cậu bé ăn xin trên đường.
Vào ngày chủ nhật là ngày mà mẹ em rảnh nên mẹ chở em đi chơi.Đường phố lúc này rất đông người,ai ai cũng đều mặc những trang phục sang chảnh,đẹp đẽ nhưng bổng em thấy có một cậu bé gần đè đỏ đang nằm bên lề đường với một chiếc mũ đang cầm trên tay để ăn xin.Đầu tóc cậu ấy rối lên,quần áo rách rưới, cơ thể gầy gò yếu ớt chưa được ăn gì và cùng với đôi bàn chân chai sạn,nứt nẻ.Cùng lúc đỏ thì đang đèn đỏ nên em xin mẹ một chút tiền lẻ mua một ổ bánh mì bỏ vô mủ cho cậu bé,khi đó cậu mới tỉnh dậy và thấy trong mũ mình có đồ ăn thì rất vui mừng cảm ơn em.
Em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt như vậy,tuy đó chỉ là một món quà nhỏ nhưng khi em thấy cậu bé ăn xin rất vui thì điều đó đã làm em hài lòng rồi.Em khuyên mọi người nên làm việc tốt vì khi làm việc tốt thì ta sẽ được mọi người yêu quý mình.
Nhớ vote anh nhé
Bé Như là con của mợ Dung em, hôm nay,bé vừa tròn mười 14 tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.
Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cặp mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười để lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao!
Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính của hiệu bán đồ chơi ngoài phố. Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ, nhất là lúc tập lật tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cử chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cùng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khốc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!
Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.
Thao khảo bài mình nhé ^^
Bé Uyên là một thành viên nhỏ tuổi nhất trong gia đình em. Bé Uyên là em gái út của em.
Năm nay Uyên vừa tròn một tuổi. Khuôn mặt bầu bĩnh, làn da trắng hồng rất hợp với những chiếc áo đầm màu sáng mà Uyên thường mặc. Đầu tròn, lơ thơ xuông trán mấy cọng tóc nâu. Đôi mắt của bé đen lay láy, tròn xoe hàng mi dài cong vút. Cái mũi nhỏ rất hợp với cái miệng bé xíu hay chúm chím. Uyên có mấy cái răng sữa nhỏ tí như răng chuột. Tay chân bụ bẫm, cổ tay và cổ chân đều có ngấn.
Uyên rất thích tự mình tập đi, có lúc ngã huỵch. Miệng hay bi bô tập nói, lúc gọi bà, lúc gọi mẹ. Mỗi khi được bế đi chơi, Uyên thích thú, vẫy tay chân tủm tỉm. Thê nhưng, Uyên cũng hay nằm vạ với bà, với mẹ. Có lẽ Uyên muốn được dỗ dành.
Em mong bé ăn ngoan, ngủ yên và chóng lớn để ngày mai học giỏi, thành tài.
AI LÀM NHANH MÌNH TICK CHO
Quỳnh Anh là người bạn thân đặc biệt nhất của em. Bởi vì bạn ấy lớn hơn em tận hai tuổi. Tuy nhiên, khoảng cách về tuổi tác đó chẳng thể ảnh hưởng đến tình bạn của chúng em được.
Vì lý do sức khỏe, mà Huỳnh Hoa phải nghỉ học hai năm, do đó, năm em lên lớp 3 thì cậu ấy chuyển vào lớp em. Sau khi trở thành bạn cùng lớp rồi cùng bàn, dần dần chúng em đã trở nên thân thiết với nhau hơn. Năm nay đã học lớp 5 nhưng Huỳnh Hoa cũng không cao hơn em nhiều, chỉ khoảng 1m50. Cậu ấy khá gầy, một phần do dùng nhiều thuốc trị bệnh, một phần là vì khá biếng ăn. Hoa có khuôn mặt nhỏ nhắn, hơi dài. Vầng trán của cậu ấy khá cao, nên luôn để chiếc mái bằng để che bớt trán đi. Lông mày của Hoa khá mỏng, còn đôi mắt thì to tròn long lanh như viên ngọc trai đen quý giá. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, em như được thấy cả một bầu trời sao vậy. Hai bên má của Hoa có hai cái đồng điếu, chỉ hiện ra khi Hoa cười. Hoa cười xinh lắm, khóe miệng mở rộng, khoa hàng răng đều như bắp, đôi mắt thì híp lại. Tiếng cười của cậu ấy giòn giã như nắng trưa hè vậy. Hoa cũng rất hay cười, nên trò chuyện với cậu ấy luôn khiến em vui vẻ, như được sạc pin. Vì sức khỏe yếu nên Hoa được miễn lao động và trực nhật. Nhưng không vì thế mà cậu ấy ỷ lại các bạn khác. Cậu ấy luôn chủ động giúp mọi người những việc trong khả năng của bản thân. Bởi vậy, mà các bạn trong lớp đều rất quý Hoa. Những hôm sang nhà Hoa chơi, em luôn thấy phòng của Hoa rất sạch sẽ và gọn gàng. Khóm hoa ở trước ban công phòng ngủ cũng rất tươi tốt, không có cỏ dại. Điều đó cho thấy Hoa rất chăm chỉ và ngăn nắp.