Dịch hộ mik đoạn văn này với=<
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sự phát triển ngày càng cao của đời sống vật chất thì điều đáng buồn là những biểu hiện của truyền thống tốt đẹp “tương thân tương ái” lại mai một dần và chúng ta đang phải đối mặt với một căn bệnh tinh thần đáng sợ. Người ta gọi đó những triệu chứng của “bệnh vô cảm”. Người mắc “bênh vô cảm” không có cảm xúc với cuộc sống, với những gì đang diễn ra. Bệnh vô cảm đang diễn ra ngày càng phức tạp, trở thành một căn bệnh khó chữa. Thực trạng đang diễn ra ngay trong chính gia đình, như: con cái thờ ơ với những khó khăn, vất vả của cha mẹ; cha mẹ thì không quan tâm, thờ ơ với những suy nghĩ, những hành động, việc làm sai trái của con. Trong trường học: học trò thờ ơ với sự chỉ bảo tận tình của thầy cô. Ngoài xã hội: thờ ơ, bàng quan, chỉ đứng xem rồi bàn tán, thậm chí thừa cơ chuộc lợi khi ai đó bị tai nạn, bị bạo hành. Nguyên nhân dẫn đến thực trạng trên là do: Lối sống cá nhân, vị kỉ, thiếu trách nhiệm, không quan tâm đến những người xung quanh. Do giới trẻ lo đắm chìm trong thế giới ảo mà quên đi cuộc sống hiện thực. Do gia đình, nhà trường chưa quan tâm, giáo dục tình thương ở các em. Do nền kinh tế vận hành theo cơ chế thị trường, đề cao vật chất. Và để lại những hậu quả to lớn như: khiến con người xa nhau, không biết đặt mình vào vị trí của nhau để cảm nhận, dần dần vô tâm, hờ hững trước những bất hạnh của người khác. Đồng thời, làm mất đi truyền thống tương thân tương ai của dân tộc. Mỗi người cần nhận thức và sống có trách nhiệm với chính bản thân cũng như với gia đình, xã hội và cộng đồng. Mỗi gia đình, nhà trường cần quan tâm, giáo dục ý thức cho thế hệ trẻ. Bản thân chúng ta cần phê phán thái độ sống thờ ơ, vô cảm và đề cao, nêu gương những người giàu lòng vị tha, nhân ái.
Không nói gì chuyện cao xa, chỉ riêng sinh hoạt hằng ngày, họ đã gặp nhiều khó khăn, đôi khi lại không nhận được sự thông cảm từ những người bình thường khác. Không ít người hay chê bai, dè bỉu, thậm chí tỏ vẻ nhạo báng, khinh bỉ những người không may gặp số phận như vậy. Không ít người đã trở nên vô cảm với nỗi đau của người khác. Vì sao người ta lại vô tình đến thế. Nhà nước đã có những chính sách nâng đỡ người khuyết tật nhưng khi thực hiện, do thiếu sự chỉ đạo sát sao, không kiểm tra kĩ nên chưa đựoc quan tâm thực hiện, chỉ ở một số thành phố lớn. nhiều công trình cấp quốc gia mà không có cầu thang, nhà vệ sinh dành cho người khuyết tât. Vậy là do đâu? Tôi đựơc biết nhiều thánh phố đã tổ chức thi dấu thể thao cho người khuyết tật, nhưng thật buồn khi chứng kiến một người trong Ban tổ chức có những câu nói thiếu cân nhắc làm tổn thương, thậm chí là xúc phạm người khuyết tật.Không phải mọi người trong xã hội ta không muốn nhìn người khuyết tật một cách bình đẳng mà truớc hết, người khuyết tật cần có niềm tin vào chính mình và tự khằng định mình.Trong mọi trường hợp, “Ta phải cứu ta trước khi trời cứu”, không biết tôi nghĩ như vậy có đúng không?
”Lá lành đùm lá rách’’ bàn về tinh thần nhân ái của con người trong cuộc sống. “Lá lành” là những chiếc lá còn nguyên vẹn, đẹp đẽ , ngụ ý là những người có cuộc sống đầy đủ . Còn “lá rách” là những chiếc lá không còn được nguyên vẹn như ban đầu hay là chỉ những con người nghèo khổ có hoàn cảnh kém may mắn hơn những người khác. Câu tục ngữ là lời khuyên dạy của ông cha ta về lối sống yêu thương, đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau. Đây cũng là một trong những phẩm chất quý báu của người dân Việt Nam. Trong cuộc sống, mỗi người không sống cô lập một nình mà sống trong một tập thể, một cộng đồng. Vi vậy, sự sẻ chia, đoàn kết là vô cùng cần thiết để xây dựng một xã hội tốt đẹp. Khi một người gặp phải hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn (vật chất, tinh thần, sức khỏe) thì những người xung quanh cần có sự đồng cảm, giúp đỡ, đùm bọc để họ có thể cố gắng vượt qua hoàn cảnh, nỗi đau. Giúp đỡ những người gặp khó khăn thì không chỉ tự ta thấy thoái mái trong lòng mà còn được những người xung quanh cũng sẽ tin tưởng, quý mến, và tôn trọng. Và chắc chắn trên con đường đời, nếu không may ta gặp khó khăn thì cũng sẽ có những bàn tay đưa ra giúp đỡ ta vượt qua tất cả. Yêu thương nhau! là những gì mà câu tục ngữ hướng đến . hãy chung tay vì cộng đồng, vì một một dân tộc vững mạnh
câu đặc biệt là yêu thương nhau
câu rút gọn là hãy chung tay vì cộng đông, vì một dân tộc vững mạnh
Một số ý:
- Giải thích: là việc giữ lại một phần tài nguyên, tiền bạc hoặc thời gian để sử dụng vào tương lai khi cần thiết.
+ Tiết kiệm là phẩm chất cần có ở mỗi người giúp chúng ta quản lý tài chính một cách thông minh và hiệu quả. Từ đó chúng ta có thể đạt được những mục tiêu làm việc học tập lớn hơn, có cuộc sống tốt đẹp hạnh phúc hơn.
+ Ngoài ra ta còn có thể tích luỹ được một quỹ tiền dự phòng để đối phó với những tình huống không may xảy ra với bản thân, gia đình mình.
+ Hơn nữa, khi chúng ta biết rõ số tiền mình có và biết cách sử dụng nó một cách thông minh thì ta có thể tránh được những sự lãng phí không cần thiết và tập trung vào những ưu tiên quan trọng hơn.
=> Việc tiết kiệm giúp chúng ta có thể tận hưởng cuộc sống một cách bền vững và tạo ra những cơ hội mới. Bằng cách tiết kiệm, ta còn có thể đầu tư vào việc học hỏi, du lịch,...
- Nguyên nhân cần có phẩm chất tiết kiệm:
+ Để bảo vệ môi trường: sử dụng sản phẩm tái chế giảm thiểu lãng phí và ô nhiễm môi trường.
+ Tự do về tài chính của bản thân.
+ ....
- Liên hệ bản thân:
+ Mình đã làm gì để tiết kiệm, bản thân mình có phẩn chất tiết kiệm chưa.
- Tổng kết: Khép lại, tiết kiệm không chỉ giúp chúng ta có thể đáp ứng các nhu cầu và sự phát triển trong tương lai, mà còn mang lại sự an tâm và tự do tài chính.
+ Ví dụ như khi có ước mơ thực hiện điều gì đó ở tương lai, ta có thể dùng số tiền tiết kiệm mình để làm điều đó.
+ Hãy bắt đầu từ những thói quen tiết kiệm nhỏ nhặt và chúng ta sẽ thấy sự khác biệt lớn trong cuộc sống của mình!.
Gợi ý cho em các ý:
MB: Nêu lên vấn đề cần bàn luận (Ví dụ: Tiết kiệm là phẩm chất cần có ở mỗi người...)
TB:
Bàn luận:
Nêu khái niệm tiết kiệm là gì? (Ví dụ: Tiết kiệm là sự gom góp, cách chi tiêu và sử dụng tiền bạc, thời gian... một cách hợp lí...)
Biểu hiện:
+ Tiết kiệm trong cách dùng tiền hằng ngày
+ Tiết kiệm trong cách sử dụng thời gian mỗi ngày
+ Tiết kiệm bằng cách sử dụng ít điện, nước...
...
Dẫn chứng:
Ví dụ: Trong việc ăn uống hiện nay, thay vì ra ngoài đi ăn nhà hàng hết 1 khoản tiền tương đối lớn thì ta có thể đến siêu thị, các cửa hàng thực phẩm để mua đồ ăn về chế biến tại nhà...
Vai trò của tiết kiệm:
+ Rèn luyện phẩm chất quý giá của dân tộc ta
+ Giúp ta có thể để dành được nhiều khoản chi tiêu
+ Giúp ta biết cách cân bằng công việc hằng ngày
...
Phương pháp tiết kiệm:
+ Lập quỹ chi tiêu hàng tháng
+ Cắt giảm các khoản chi không cần thiết
+ Dành ít thời gian để sử dụng vào việc không cần thiết
...
KB: Khẳng định lại vấn đề
_mingnguyet.hoc24_
Em tham khảo:
"Chị Dậu tiêu biểu cho vẻ đẹp của người phụ nữ nông dân ,vừa giàu tình yêu thương ,vừa có sức sống tiềm tàng, mạnh mẽ". Đúng vậy dù là người nông dân nghèo, vì gánh nặng sưu thuế chị phải bán khoai, bán chó... nhưng chị vẫn sáng ngời những vẻ đẹp của người phụ nữ. Trước tiên chị là người mẹ giàu tình yêu thương. Trước tiên là tình yêu thương với người chồng. Trong cơn nguy kịch, chị Dậu tìm đủ mọi cách để cứu chồng. Chao ôi!(Tính thái từ) Chị dũng cảm chống lại bọn cường hào để bảo vệ chồng. Chị còn là người mẹ yêu thương con hết mực. Vì sưu thuế chị phải bán đi đứa con mình đứt ruột đẻ ra, chị vô cùng đau lòng. Không chỉ là người phụ nữ giàu lòng yêu thương chị còn có sức sống tiềm tàng và mãnh liệt. Lúc đầu khi bọn cường hào tới chị hạ mình van xin, lúc thì run run xin khất, lúc thì thiết tha xin chúng xem lại". Nhưng tức nước vỡ bờ, để bảo về chồng chị đã kiên quyết chống cự: " Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem". Cách xưng hô thay đổi. Từ nhún nhường chị đã vùng lên. Tên cai vệ bị chị Dậu túm cổ ấn dúi ra cửa, ngã chỏng queo trên mặt đất. Tên hậu cận lý trưởng bị chị túm túc lăng cho một cái, ngã nhào ra thềm. Chị nói " Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được. Ẩn trong một người phụ nữ như chị Dậu là sức mạnh tiềm tàng, muốn đứng lên đấu tranh để bảo vệ công lý hành động ấy thật đáng trân trọng.
Bob là một học sinh. Đây là phòng ngủ của anh ấy. Anh ấy làm bài tập về nhà, chơi gêm trên máy tính và thư giãn tại đây. Trong phòng anh ấy có 1 cái bàn, 1 cái ghế, 1 tủ quần áo, 1 cái giường và 1 giá sách. Tủ quần áo ở giữ cái bàn và cái giường. Có một chiếu máy tính, 10 cuốn sách và 5 cái bút trên bàn anh ấy. Có một số hình ảnh của gia đình anh ấy trên tường. Anh ấy rất yêu căn phòng này, nên thường xuyên dọn dẹp nó.
Bob là 1 học sinh. Đây là phòng ngủ của anh ấy. Anh ấy là bài tập về nhà của anh ấy, chơi trò chơi trên máy tính và thư giãn ở đây. Trong phòng của anh ấy có một cái bàn, một cái ghế, một cái tủ quần áo, một cái giường và một cái giá sách. Cái tủ quần áo ở giữa cái bàn và cái giường. Trên bàn của anh ấy có một cái máy tính, mười quyển sách và năm cái bút. Có một vài bức tranh gia đình của anh ấy trên tường. Anh ấy rất yêu căn phòng này, nên thường xuyên dọn dẹp nó.