soạn bài Bức tranh của em gái tôi
help
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Dế Mèn là 1 chàng dế thanh niên cường tráng, tính tình kiêu ngạo, hay xem thường người khác và hay tự phụ về vẻ đẹp và sức mạnh của mình .
2.Viết một bài văn thuật lại tâm trạng của người anh trong truyện Bức tranh của em gái tôi của Tạ Duy Anh, khi đứng trước bức tranh được giải nhất của em gái.
Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.
Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị......xâu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!
Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.
*Những hình ảnh đẹp là:
- Nòi tre không chịu mọc cong,chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
- Lưng trần phơi nắng phơi sương, có manh áo cộc tre nhường cho con.
- Tác giả đã khéo léo vẽ lại hình ảnh con người Việt Nam qua câu thơ " Nòi tre không chịu mọc cong,chưa lên đã nhọn như chông lạ thường". Hình ảnh này gợi cho ta những nòi tre nhỏ bé mà kiên cường, chưa mọc mà đã vững chắc ý chí, nghị lực cũng như con người Việt Nam ta vậy. Họ luôn ngay thẳng, không khuất phục trước kẻ thù. Tác giả cũng vẽ lại một bức tranh tuyệt đẹp nói lên sự vất cả của người mẹ Việt Nam qua câu thơ " Lưng trần phơi nắng phơi sương, có manh áo cộc tre nhường cho con". Câu thơ trên có ý nói đến sự dãi dầu nắng mưa của người mẹ, không ngại khó ngại khổ mà nuôi con. Những ngày trưa nắng gắt, mẹ vẫn vất vả không ngừng cố gắng làm ra miếng cơm manh áo cho con. Ôi, tình cảm mẹ dành cho con thật sâu đậm và đẹp đẽ làm sao. Con sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mẹ qua bao nhiêu ngày vất vả ấy.
Chúc bạn học tốt nha!!
em thấy hình ảnh Nòi tre đâu chịu mọc cong, chưa lên đã nhọn tông như lạ thường .Vì nó nêu lên sự dũng cảm của người VN,ko chịu khuất phục trước kẻ thù
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như trông lạ thường
=> đức tính ngay thẳng, can trường, là hình ảnh của thế hệ trẻ sau này sẽ nối tiếp, kế tục lại truyền thống bất khuất từ bao đời nay của cha ông.
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhừơng cho con
=> thể hiện tình mẫu tử của tre. Tre như một người mẹ yêu thương con, nhường nhịn con, gióng như một người mẹ Việt Nam hiền hòa vậy
Đoạn thơ được trích từ trong bài thơ Tre Việt Nam của nhà thơ Nguyễn Duy đã diễn tả được những vẻ đẹp, phẩm chất của cây tre Việt Nam. Hình ảnh thơ "đâu chịu mọc cong" đã vừa tả thực hình dáng thẳng tắp của thân hình cây tre mà cũng vừa ẩn dụ diễn tả phẩm chất ngay thẳng, cương trực của họ hàng nhà cây tre. Hình ảnh so sánh "nhọn như chông lạ thường" giúp người đọc hình dung một cách sinh động và chân thực hình dáng của những thân tre nhọn hoắt đâm lên trời. Hai câu thơ tiếp theo đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa đặc sắc. Hình ảnh "phơi nắng phơi sương" diễn tả những vất vả, lam lũ trong đời sống hàng ngày. Hình ảnh tre được nhân hóa qua câu thơ "Có manh áo cộc tre nhường cho con" đã diễn tả được một cách sinh động, tăng sức gợi hình gợi cảm phẩm chất yêu thương, nhân ái, đùm bọc của cây tre Việt Nam. Đoạn thơ miêu tả tre nhưng cũng nhằm miêu tả những phẩm chất đó ở người Việt Nam. Đó là sự ngay thẳng, cương trực và nhân hậu, đoàn kết và ngập tràn tình yêu thương. Tóm lại, đoạn thơ đã diễn tả được vẻ đẹp về hình dáng và phẩm chất của cây tre Việt Nam
mình xin được trả lời câu hỏi này như sau
ý nghĩa của bức tranh của kiều phương là nói lòng nhân hậu của
kiều phương mọt tâm hồn trong sáng ngoài ra bức tranh đã làm
người anh nhận ra khuyết điểm của mình
b, Anh trai của Kiều Phương
+ Người anh của Kiều Phương là người ích kỉ, hẹp hòi, vô tâm. Người anh trong bức tranh với người anh thực của Kiều Phương khác. Người anh trong bức tranh của Kiều Phương là người mơ mộng, trong sáng và suy tư.
Bạn tham khảo nha! :))
Đoạn thơ trên của nhà thơ Nguyễn Duy có những hình ảnh đẹp sau đây:
– Hình ảnh (măng tre) nhọn như chông gợi cho ta thấy sự kiêu hãnh, hiên ngang, bất khuất của loài tre (hay cũng chính là của dân tộc Việt Nam!).
– Hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
– Hình ảnh có manh áo cộc tre nhường cho con gợi cho ta nghĩ đến sự che chở, hi sinh tất cả mà người mẹ dành cho con; thể hiện lòng nhân ái và tình mẫu tử thật cảm động.
Hình ảnh đó gợi cho ta thấy sự kiêu hãnh, hiên ngang, ngay thẳng, kiên cường, bất khuất, trước mọi nguy nan của dân tộc Việt Nam:
“Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đó nhọn như trông là thường”
Cao đẹp và tự hào hơn đó là sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn gian khổ trong cuộc sống, biết yêu thương nhường nhịn, che chở đùm bọc cho con của cây tre :
“Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con”
Qua đó, tác giả muốn bộc lộ phẩm chất cao quý, truyền thống đáng tự hào của con người Việt Nam đó là truyền thống yêu nước thương nòi của dân tộc Việt Nam.
Câu chuyện khuyên chúng ta ko nên ganh ghét nhau du chỉ là 1 thứ nhỏ nhất
Câu 1 (trang 34 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Tóm tắt:
Cô em gái Kiều Phương có năng khiếu hội họa tiềm ẩn. Khi tài năng được biết đến và phát huy, người anh trai cảm thấy ghen tị, buồn dẫn đến thái độ khó chịu và xa lánh em. Ngày đi cùng em nhận giải, người anh mới xúc động nhận ra sự hẹp hòi của mình và lòng nhân hậu của em gái.
Câu 2 (trang 34 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
a. Nhân vật chính trong truyện là hai anh em Kiều Phương. Vì hai nhân vật này được tác giả quan tâm nói đến xuyên suốt truyện. Tuy nhiên nhân vật người anh được tác giả kể về diễn biến tâm trạng nhiều hơn.
b. Truyện kể bằng lời nhân vật người anh. Điều này làm cho suy nghĩ, tình cảm được bộc bạch chân thật, sự việc diễn biến một cách tự nhiên, logic.
Câu 3 (trang 34 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
a. - Đến khi thấy em tự chế màu vẽ : coi mình lớn, tò mò → Khi tài năng của em được phát hiện : có chút ghen tị → Khi lén xem tranh : cảm giác thua kém → Khi đứng trước bức tranh đoạt giải : ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ.
b. Người anh cảm thấy không thể thân với em như trước bởi chính cái ranh giới mong manh mà người anh vạch ra. Ranh giới đó là cảm giác thua kém, là ghen tị và cảm giác thiếu vắng sự quan tâm.
c. ngỡ ngàng vì bất ngờ, vì ngạc nhiên, hãnh diện khi mình là người được em vẽ, khi chân dung mình qua con mắt em lại đẹp vậy, cũng hãnh diện vì có đứa em tài giỏi. Xấu hổ nhận ra bản thân quá hẹp hòi trước tâm hồn đẹp đẽ của em.
Câu 4 (trang 34 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Đoạn kết truyện, người anh xúc động, những suy nghĩ bị nghẹn lại không thoát ra thành lời. Người anh hổ thẹn với tấm lòng nhân hậu, với tình cảm của em gái mình, xấu hổ khi thấy mình không xứng đáng với tâm hồn thuần khiết bé bỏng ấy. Đồng thời là cảm giác hối hận khi trước kia đã cáu gắt với em.
Câu 5 (trang 34 sgk Ngữ Văn 6 Tập 2):
Nhân vật cô em gái trong truyện – Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên, tài năng nhưng không khoe khoang, không cậy mình có tài mà khinh thường người khác. Đồng thời lại rất độ lượng và nhân hậu. Có lẽ tâm hồn trong sáng, nhân hậu là điều đáng mến nhất của cô bé này.