K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

~không hay cũng thông cảm nha~

Khi nghe câu nói “Chúng ta thường yêu thương con cái của mình hơn yêu cha mẹ”, tôi tự hỏi đó có phải là lẽ tự nhiên trong cuộc sống này hay là vì “nước mắt chảy xuôi, không bao giờ chảy ngược”? Nhưng khi nghe câu nói ấy từ những người đã từng là con, và bây giờ họ làm mẹ, tôi cảm thấy chạnh lòng.

Với tôi, mẹ là món quà ý nghĩa nhất trên thế gian này. Tuổi xuân của mẹ lãng quên theo năm tháng vào việc chăm sóc con cái và vun vén cho gia đình không mấy đầm ấm. Giờ đây, khi tuổi đã xế chiều, mẹ lại già đi vì bệnh tật, ngày ngày nặng nhọc cất từng bước đi khó khăn...

Có lẽ, mẹ chẳng bao giờ biết được, tôi thương mẹ đến nhường nào. Ngay cả khi muốn ôm mẹ vào lòng, tôi cũng chẳng dám vì sợ mình sẽ không cầm được nước mắt. Tôi sợ mẹ biết tôi là đứa con gái bé bỏng cần che chở, sợ mẹ nghĩ mình là gánh nặng của con cái.

Tôi mong một ngày không xa, tôi có thể đưa mẹ về sống trong một căn nhà khang trang đầy đủ tiện nghi. Tôi mong mẹ có thể được chữa trị với những phương pháp y khoa hiện đại nhất. Và ngày đó, mẹ sẽ mỉm cười mãn nguyện vì hạnh phúc!

Sắp đến ngàysinh nhật mẹ rồi, mẹ nhỉ. Mẹ là Bạch Dương, mạnh mẽ và tự chủ, mẹ im lặng và trải qua vô số điều mệt mỏi. Mẹ già thêm, yếu thêm vì lo cho con có một cuộc sống sung túc...

 Từ nhỏ, mẹ đã dạy con cách yêu thương, mẹ bảo biết yêu thương và quan tâm tới người khác, con sẽ được nhận nhiều hơn là mất. Bài học đó, con dù lớn vẫn giữ bên mình. Mẹ biết không, mẹ chính là yêu thương của con đấy. Mẹ là chút bình yên đơn giản khi mệt mỏi, lúc khó khăn, và chắc chắn cả sau này, khi con không có ai bên cạnh.

Mẹ à, thời gian trôi dần, những nhớ thương và nỗi đau trong con cũng dần vơi bớt. Nhưng nhiều lúc chỉ một bài hát, một bài thơ về mẹ, hay chỉ là những hình ảnh thoáng qua hoặc là nghe ai đó gọi 2 tiếng ''Mẹ ơi''… cũng làm tim con thắt lại.

 Con cảm ơn mẹ vì tất cả. Yêu mẹ thật nhiều!

20 tháng 5 2019

Đôi khi ta tự hỏi, vì sao mình có mặt trên cõi đời này? Không xấu, không đẹp, không tài năng xuất chúng và cũng chẳng có gì nổi bật. Tóm lại mặt trời vẫn sáng, trái đất vẫn quay nếu thiếu mình, phải vậy không?

         Thế thì bạn nhầm rồi! Tôi nghĩ mỗi người sinh ra trên đời đều vì một ý nghĩa rất đặc biệt mà không ai có thể thay thế được – bạn và tôi cũng vậy.

         Người mẹ tồn tại vì đứa con của mình, bác sĩ tồn tại vì những bệnh nhân của ông. Và những người bình thường vô danh nhất cũng tồn tại vì những ai yêu thương  họ.

         Hãy nhớ đến ba mẹ mình – bạn sinh ra để nhận và đáp lại tình yêu thương từ ba mẹ!

         Hãy nhớ đến cô bạn thân nhất – bạn sinh ra để lắng nghe những bí mật và làm đôi vai an ủi mỗi khi cô ấy khóc.

         Hãy nhớ đến cậu bạn đặc biệt của mình – cậu ấy sẽ chứng minh cho câu:”Với thế giới này, bạn chỉ là một người, nhưng với một người, bạn là cả thế giới”.

         Khỏe mạnh hay ốm yếu, thành công hay thất bại, đối với bạn bè, người thân, những người yêu mến bạn, bạn vẫn thật cần thiết. Giá trị của bạn là ở chính con người bạn. Bạn thật đặc biệt, hãy luôn nhắc mình nhớ điều đó. Đừng ngồi đếm những nỗi buồn mà hãy thử đếm xem bạn đã bao lần được hạnh phúc. Đừng cố làm nổi bật những gì không thuộc về bạn, đừng ngồi trong phòng một mình rồi tự  hỏi”Mình có quan trọng không? Mình sinh ra để làm gì?”. Nếu muốn tìm giá trị thật sự của mình, bạn sẽ thấy nó trong trái  tim những người bạn thương yêu nhất….

         Đường đời vốn không trơn tru, bằng phẳng, ai đi mà không vấp ngã một đôi lần, cả tôi cũng thế, tôi cũng đã từng vấp ngã, đã từng nếm cái cảm giác đau xem nó ra sao? Nhiều lúc, đứng trước một khó khăn, tôi lại e ngại, tôi thấy mình không đủ sức để làm việc ấy. Nhưng gia đình, thầy cô, bè bạn, những người mà tôi yêu quý, họ vẫn bên cạnh tôi, động viên tôi giúp tôi tin tưởng vào bản thân mình hơn.

         Những gì tôi viết lên đây là những lời tôi muốn gửi đến các bạn. Tôi biết, không phải ai trong các bạn cũng bản lĩnh  , cũng đầy niềm tin vào chính mình.

         Chúng ta có thể bị đánh gục, bị giày xéo bởi những quyết định sai lầm, những tình huống “đen đủi” bật chợt hiện ra khiến chúng ta cảm thấy dường như mình chẳng còn giá trị. Nhưng dù điều gì xảy ra hoặc sẽ xảy ra, bạn hãy luôn nhớ rằng bản thân bạn thật đáng quý và giá trị ấy sẽ còn mãi mãi, không bao giờ mất đi. Hãy nhớ lấy điều ấy, bạn nhé!

20 tháng 5 2019

"Chỉ là câu hỏi đơn giản, nhưng có bao giờ bạn tự trả lời cho chính mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?"

Tạo hóa quả là điều kì diệu, và có lẽ điều kì diệu nhất trong cuộc sống này chính là thời gian. Mọi vật đều có thể tính được tương đối nhưng thời gian là thứ tuyệt đối. Tuần hoàn cuộc sống đã được đo bằng chính thứ kì diệu ấy. Thời gian mang lại tất cả cho bạn: sức khỏe, tiền bạc, gia đình, bạn bè,tình yêu,...và cũng lấy mất của bạn tất cả. Có bao giờ bạn hỏi rằng: "Mình sinh ra trên Trái Đất này là để làm gì?". Tôi dám chắc rằng ai trong chúng ta cũng đã từng hỏi câu hỏi này ít nhất một lần trong đời. Ở mỗi khoảng thời gian khác nhau, câu hỏi, câu trà lời và đối tượng cũng sẽ khác nhau. 

Khi còn là một đứa trẻ, bạn thường hỏi những người lớn xung quanh, nhất là ba mẹ bạn rằng: "Sao ba mẹ lại sinh ra con mà không phải bất kì đứa trẻ nào khác nhỉ?". Lúc đó, bạn thường nhận được câu trả lời cùng với nụ cười vui vẻ, đôi khi là bộc phát cười vì câu hỏi ngớ ngẩn của bạn là " Ba mẹ cũng không biết nữa, nhưng chắc vì Chúa đã thấy được sự khấn nguyện của chúng ta nên đã ban con cho chúng ta, con yêu ạ!" hoặc là một câu nói đùa giỡn "Không biết nữa, chắc do oan nghiệp kiếp trước nên mới vào nhà này đấy!". Dù thế nào, cha mẹ hoặc người lớn họ cũng không biết và chằng thể trả lời thỏa mãn được sự tò mò của bạn cho câu hỏi trên, và rồi bạn cũng ậm, ừ ngộ nghĩnh cho qua.

Bước sang tuổi đi học, cắp sách tới trường, những lúc đùa giỡn, bạn bè và bạn thường đặt ra câu hỏi cho nhau "Nhiều khi tao không biết mình sinh ra để làm gì nữa đấy mày ạ?", rồi bạn bè lại bảo "Mày hỏi thế thì tao chịu, về hỏi ba mẹ mày ấy chứ tao thì sao mà biết, tao còn không biết tao sinh ra để làm gì chứ huống chi biết mày!". Câu trả lời vẫn là không biết. Có nhiều người có "tri thức" bảo rằng sinh ra để sống, thầy cô bảo rằng sinh ra để học tập, làm việc và cống hiến, rồi khi bước lên ngưỡng sinh viên, giảng viên lại bảo sinh ra để xác định con đường mình cần đi là gì và mình sẽ là ai trong cuộc sống này, mình có thành công hay không,..Rồi bạn cũng sẽ trả lời theo những ý kiến mà người khác đưa ra nhưng chưa bao giờ bạn tự trả lời thỏa đáng cho chính câu hỏi mà mình đặt ra.

Rồi khi bạn biết yêu, trái tim bạn biết rung động về người khác, bạn cũng sẽ hỏi " Tại sao chúng ta sinh ra là để đến với nhau?" hay "Tại sao anh/em lại yêu em/anh mà không phải một người khác nhỉ?". Rất nhiều điều phải không ạ? Dĩ nhiên khi yêu chắc hẳn người yêu của bạn sẽ cũng lại trả lời " Anh/em cũng không biết nữa, chỉ yêu thôi chứ không có lí do" hay" Đừng hỏi câu hỏi đó mà hãy nhìn vào mắt của anh/em." Một câu trả lời không chính xác những gì bạn muốn nhưng chắc chắn làm bạn hài lòng. Tiếp đó biến cố xảy ra giữa bạn với người yêu khi tình yêu đã "đậm sâu" hay đã kết thành vợ chồng. Bạn và người yêu cãi vả, giận hờn rồi cũng sẽ hỏi nhau "Tại sao trời sinh ra đều bắt tôi phải lấy anh/em, thật là bất công?" Rồi mọi câu trả lời đều là im lặng vì chỉ cần một sự biện chứng của người này thì sẽ có sự phản biện của người còn lại. Mâu thuẫn đã bị dập tắt. Và đến cuối cùng, bạn cũng cho qua mọi chuyện hoặc chấm dứt tình yêu và lại bắt đầu tình yêu mới. Sự việc cứ tuần hoàn và bạn vẫn chưa trả lời cho chính mình.

Và khi bạn già đi, chuẩn bị kết thúc và bắt đầu một cuộc sống mới theo niềm tin của bạn. Dĩ nhiên bạn sẽ đặt tiếp câu hỏi cho cuộc đời của mình, nhưng lúc này không còn là câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" mà sẽ là hàng loạt câu hỏi gắn liền với kí ức trong bạn "Tại sao hồi ấy mình như thế này, như thế kia?", "Tại sao lúc đó mình lại có những điều dại dột như thế?", "Tại sao lúc đó, mình không làm như thế này mà làm như thế kia thì sẽ tôt biết bao?" "Tại sao, tại sao và tại sao?". Hàng loạt các câu hỏi tại sao bạn cứ tự đặt ra sau bao năm trải đời, tích góp trải nghiệm và kinh nghiệm để rồi ngẫm và rút ra kết luận cho đời mình. Tôi tin rằng, lúc đó, bạn đã tự trả lời và hiều cho bản thân của mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" 

Bạn sinh ra để là bạn. Bạn không thể là bất kì người nào khác trong thế giới này. Cho dù bạn có là ai đi chăng nữa, thì bản thân bạn cũng sẽ hỏi và tự trả lời cho chính bản thân mình và đáp án nó vẫn là vậy vì mọi thứ luôn là tương đối và cuộc sống của bạn đã được thời gian- đơn vị tuyệt đối đo lường. Những lúc khi bạn khó khăn, yếu đuối, hay vinh quang, hạnh phúc, tất cả chỉ có chính bạn và thời gian hiểu rõ. Không ai có thể cảm nhận được bằng chính bản thân bạn. Nếu tôi nói như vậy thì bạn nghĩ rằng cuộc sống này mọi thứ đều đã tự định đoạt sẵn, vì thế có lẽ bạn nghĩ tôi đang khuyên bạn cứ để phó cho số phận? Hay bạn nghĩ rằng chính bản thân mình có thể thay đồi số phận của mình bằng những việc làm hiện hữu. Tôi không phủ nhận cũng không đồng ý với hai quan điểm trên. Bởi lẽ, cuộc sống là một vòng tuần hoàn, ngay cả khi bạn chết đi thì điều đó cũng có nghĩa là bạn chuẩn bị bước vào cuộc sống mới. Bạn khó khăn và muốn gục ngã, bạn nghĩ cứ để số phận quyết định, lúc đó bạn đang phó cho thời gian và không nghĩ đến khả năng của mình? Nhưng bạn biết đấy, bạn có thể thay đổi nó trong tuần hoàn thời gian kia mà, bạn có thể vực dậy bằng chính năng lực bản thân của bạn trong cái tuần hoàn thời gian đặt sẵn. Nó cũng giống như phương trình y=ax+b trong kế toán quản trị, phương pháp cực đại, cực tiểu với a là biến phí tượng trưng cho chính bản thân bạn, b là định phí giống như tuần hoàn thời gian, x là mức độ hoạt động trong quãng thời gian của bạn. Và cuối cùng bạn chỉ có thể giải quyết phương trình khi đáp án chính là bản thân bạn, khi bạn có thể trả lời tất cả các câu hỏi chỉ bằng một câu trả lời " Bạn sinh ra vì chính là bạn".

"Tôi chính là tôi chứ không phải ai khác!" Hãy sống vì bạn là bạn mà không phải ai khác bạn nhé! Vì thời gian sẽ đo lường cho cho bạn kết quả cực đại khi bạn chính là bạn đấy! Và lúc này đây, tôi cũng đang làm công việc, đang suy ngẫm những điều giản đơn ai cũng biết và cũng hiểu nhưng ít ai chia sẻ ra ngoài như tôi. Đơn giản thôi! Vì tôi là chính tôi!

10 tháng 12 2022

Ngắn quá 

 

Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho...
Đọc tiếp

Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho con có cơm ăn áo mặc, việc học hành. Dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ, người con nào có thể quên. Lúc con ốm đau , bệnh tật, cha mẹ lo lắng thuốc thang. Lòng thành kính của chúng ta tới cha mẹ được biểu hiện trong thực tế đời sống như phải biết kính trọng biết ơn cha mẹ, phụng dưỡng chăm sóc cha mẹ lúc ốm đau bệnh tật, khi về già phải biết chia sẻ gánh nặng cuộc sống với cha mẹ. Người con có hiếu là người con luôn biết yêu thương và kính trọng cha mẹ, phải làm cho cha mẹ vui lòng và tự hào về những cử chỉ hành động của chúng ta !
tìm giúp mình cụm danh từ và cụm động từ trong đoạn văn!


 

5
27 tháng 12 2021

haygcdgtffrfrrrrrtfgvrtfgvhgyhvhjxjhbgugrutggbryghvhfyuhgyhrhvyfrhghhryghdfuhthhhghrhdihueotyh

27 tháng 12 2021
Bùi Gia Khánh ơi anh đăng lên chi vậy chỉ là bài văn thôi mà
23 tháng 6 2018

- Trạng ngữ: sau 80 năm giời làm nô lệ, làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay

- Chủ ngữ: chúng ta

- Vị ngữ: cần phải xây dựng lại cơ đồ 

(mà: từ nối)

- Chủ ngữ: tổ tiên

- Vị ngữ: đã để lại cho chúng ta

- Trạng ngữ: làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên toàn cầu

=> câu ghép

p/s nha! mk cx ko chắc nx!

23 tháng 6 2018

Sau 80 năm giời làm nô lệ làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay / chúng ta/ phải xây dựng lại cơ đồ mà tổ tiên đã để lại cho chúng ta ,  

                                   TN                                                                          CN                                   VN

làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên toàn cầu.

                                VN

Câu trên thuộc câu đơn.

CÔNG CHÚA ÔRI phần còn lại chỉ là bỏ ngữ thôi được xếp vào vị ngữ chứ không phải vế câu thứ 2 đâu.

Nhà thơ Trần Quốc Minh đã có những câu thơ rất hay viết về mẹ : "Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng conĐêm nay con ngủ giấc trònmẹ là ngọn gió của con suốt đời"Mẹ-tình mẹ là quý giá và thiêng liêng nhất trong cuộc đười mà chúng ta có được.Có mẹ là chúng ta đã có cả thế giới của hạnh phúc vì mẹ luôn là cuộc sống của những đứa con .Thật hạnh phúc...
Đọc tiếp

Nhà thơ Trần Quốc Minh đã có những câu thơ rất hay viết về mẹ : 

"Những ngôi sao thức ngoài kia 

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con

Đêm nay con ngủ giấc tròn

mẹ là ngọn gió của con suốt đời"

Mẹ-tình mẹ là quý giá và thiêng liêng nhất trong cuộc đười mà chúng ta có được.Có mẹ là chúng ta đã có cả thế giới của hạnh phúc vì mẹ luôn là cuộc sống của những đứa con .Thật hạnh phúc khi con được làm con của mẹ,con cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống này,....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

Viết tiếp bài văn tả mẹ

2
22 tháng 3 2020

bn lên mạng mà tìm

22 tháng 3 2020

lên mạng mà tìm

11 tháng 4 2022

tham khảo

Sau hơn 1000 năm Bắc thuộc tổ tiên để lại cho chúng ta :

+ Độ lập tự do.

+ Tiếng nói dân tộc.

+ Tinh thần đấu tranh bền bỉ và lòng nồng nàn yêu nước.

Chúng ta cần học tập tốt, biết yêu tổ quốc, làm những việc có ích để phát triển đất nước cành thêm hùng mạnh.

11 tháng 4 2022

tham khảo

Sau hơn 1000 năm Bắc thuộc tổ tiên để lại cho chúng ta :

+ Độ lập tự do.

+ Tiếng nói dân tộc.

+ Tinh thần đấu tranh bền bỉ và lòng nồng nàn yêu nước.

Chúng ta cần học tập tốt, biết yêu tổ quốc, làm những việc có ích để phát triển đất nước cành thêm hùng mạnh.

7 tháng 3 2018

Tham khảo 

Trẻ con ngày nay ngày càng ngày khác vì mọi thứ đã quá thay đổi .  Công nghệ bây giờ đã quá làm những đứa trẻ ít thích thú với những thứ của bên ngoài . Những đứa trẻ luôn luôn mê mẩn những thứ đồ công nghệ cho đến khi ba mẹ chúng làm phiền chúng .  Ngay lúc ở tuổi thanh thiếu niên , cái lúc mà bao người đang phát triển về ngoại hình lẫn tâm trí .  Khi đó , dù cho ba mẹ chúng ta có quan tâm thế nào đi chăng nữa , chúng ta vẫn không cảm thấy . Những khi ba mẹ nhờ gì đó , bao người vẫn cằn nhằn và không muốn làm .  Như vậy là không được , chúng ta là con người , là những người  nên biết kính trọng cha mẹ , những người đã có công với chúng ta . Tuy đang ở tuổi trưởng thành nhưng ta không thể quên những con người đã sinh thành , ngày đêm bươm trải , chăm sóc chúng ta có được ngày hơn nay . Ấy vậy vẫn có những con người chưa dành cho bố mẹ sự quan tâm , chăm sóc mà chúng ta có thể hoàn toàn làm được . Mọi người có thể giúp bố mẹ những việc nhỏ nhặt để thể hiện lòng có hiếu . Đừng trở thành một người không tốt cho xã hội

24 tháng 4 2019

=2

hok tốt

.

24 tháng 4 2019

1+1 = 2

hoc tốt