K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 12 2017

Trong tất cả các dụng cụ của học sinh, chúng tôi được xem như là anh cả, bởi lẽ chúng tôi có thân hình to lớn nhất. Các bạn có biết chúng tôi là ai không? Chúng tôi là những chiếc cặp xinh xinh giúp các bạn đựng đồ dụng học tập.

Họ hàng chúng tôi có tự bao giờ không rõ lắm, nhưng chắc chắn là từ rất xa xưa, khi con người có nhu cầu đi học. Cha ông chúng tôi trước kia được làm rất đơn giản, thân hình chỉ gồm những mảnh da lớn được may lại, nắp cặp có khóa sắt hoặc có day kéo để đóng mở cặp. Còn ngày nay, với công nghệ tiên tiến và hiện đại, chúng tôi được thiết kế với nhiều kiểu mẫu đẹp hơn, đa dạng hơn. Họ hàng chúng tôi có nhiều loại: Cặp đeo, cặp mang trên vai, cặp xách. Chất liệu để làm ra chúng tôi cũng phong phú hơn xưa. Có loại làm bằng da mềm, có loại làm bằng vải dù, vải gin, vải bố... Riêng tôi, tôi có một thân hình tương đối đẹp, được làm bằng một loại vải da tốt. Bên ngoài có trang trí nhiều hình vẽ và màu sắc nổi bật. Tôi thích nhất là hình chú chó Pikachu ngộ nghĩnh, đáng yêu ở phía trước mặt cặp. Bên trên là nắp cặp với một cái khóa bằng sắt bóng loáng để đóng, mở. Mỗi khi đóng, mở cặp, những âm thanh vang lên lách cách rất vui tai. Bên dưới nắp cặp là một cái túi phụ có dây kéo để các cô, cậu học trò đựng các đồ vật nhỏ cần thiết. Bên hông là một cái túi lưới để đựng những chai nước mà các cô, cậu thường hay mang đến lớp. Tôi không chỉ có quai đeo mà còn có một cái quai nhỏ để xách. Bên trong quai có lót xốp nên sử dụng rất êm. Quan trọng nhất là bên trong cơ thể tôi. Nơi ấy có ba ngăn chính dùng để đựng sách vở. Ngoài ba ngàn chính tôi còn có một ngăn phụ để đựng bút, thước, compa. Mỗi ngăn cặp được ngăn bởi một miếng vải mỏng và bền.

Tuy thân hình chúng tôi cấu tạo chỉ như thế nhưng chúng tôi rất có ích. Nhờ có chúng tôi, các cô, cậu chủ cảm thấy tiện lợi hơn, thoải mái hơn khi đến trường. Chúng tôi che nắng cho sách, vở. Và chúng tôi chũng lấy làm vinh dự với chức năng bảo vệ nguồn tri thức của các cô, cậu học trò. Có chúng tôi, nguồn tri thức ấy sẽ không bị mất đi, không bị mai một đi khi trải qua mọi sự thay đổi của thời tiết.

Để chúng tôi phát huy hết vai trò của mình thì cần phải có sự bảo quản của con người. Cách bảo quản chúng tôi cũng dễ thôi: Khi đi học về, các cô, cậu chủ nhớ treo chúng tôi lên móc, để ở nơi sạch sẽ. Khi chúng tôi bị ướt, các cô, cậu chỉ cần dùng khăn lau khô rồi phơi lên. Chúng tôi cũng cần được giặt sạch rồi phơi khô để vải không bị mục hoặc mốc. Khi có bụi bám vào, cần lau chùi cho chúng tôi sạch sẽ, nhìn vào sẽ trông đẹp hơn, mới hơn. Đặc biệt, để dây kéo hoặc ổ khóa được bền thì cần sử dụng nhẹ nhàng, cẩn thận. Nếu không cẩn thận thì các bộ phận này dễ bị hỏng.

Chúng tôi cũng không tầm thường chút nào đấy chứ! Chúng tôi là những người bạn tốt của các bạn học sinh, luôn đồng hành cùng các bạn, giúp các bạn mang theo mình nhiều tri thức để sau này trở thành những người tài đức vẹn toàn, giúp ích cho đất nước và mở ra cho mình một tương lai mới.

25 tháng 12 2017

❤ mình cũng cần♂

4 tháng 1 2018

mk ko có sách lớp 6, ghi đề đi bn

19 tháng 12 2021

Mỗi lần nghe giọng mẹ cất lên “Vào bàn học bài đi con” thì em lại cảm thấy vui vui vì được ngồi vào chiếc bàn mà bố đã tự đóng cho em từ hồi năm ngoái. Đó là chiếc bàn bố dành tặng em dịp sinh nhật, bố muốn em có thể chăm chỉ học hành hơn.

Chiếc bàn được đóng rất chắc chắn, làm bằng gỗ cây sầu đâu mà bố chặt ở ngoài vườn được ngâm ở dưới nước từ mấy năm trước. Mặt bàn bóng loáng, màu nâu trầm, hình chữ nhật dài hơn cả hai cánh tay của em. Chiều dài chiếc bàn hơn một mét và chiều rộng bằng một nửa chiều dài. Em để được rất nhiều sách vở trên chiếc bàn, tự tay sắp xếp cho chiếc bàn thật ngăn nắp và gọn gàng.

Chiếc bàn học bố đóng liền với cái ghế rất vừa tầm khi ngồi học.Trên chiếc bàn học, ngoài việc để sách vở em còn để cả những cuốn truyện thiếu nhi bố mua cho em từ bé đến giờ. Thi thoảng mẹ lại mang thêm một lọ hoa xinh xinh vào đắp ở trên bàn khiến cho chiếc bàn của em thêm đẹp hơn. Ở bên dưới bàn, bố đóng thêm một ngăn bàn to, và chia thành nhiều ngăn nhỏ khác nhau để có thể cất sách vở không học vào đó cho đỡ vướng.

Mỗi tủ nhỏ em lại tha hồ để những vật dụng khác nhau như đồ chơi, bút hỏng, sách cũ. Mặc dù chiếc bàn đã được hai tuổi nhưng mặt bàn vẫn bóng loáng, nhẵn nhụi, không bị trầy xước nhiều. Mẹ vẫn bảo em phải chăm sóc chiếc bàn như một người bạn thì mới có thể học hành giỏi được.

Chiếc bàn là món quà của bố, là người bạn thân thiết của em. Em sẽ yêu quý bàn và luôn vệ sinh để bạn ấy lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.

xin chào bạn tham khảo nhé

Năm nay em lên lớp 4, may mắn trường em thuộc diện được cấp kinh phí để sửa sang các lớp học và nâng cao chất lượng cơ sở vật chất hạ tầng và điều này cũng đồng nghĩa em cũng sẽ được sử dụng bộ bàn ghế mới vô cùng xinh xắn và đa năng.

Bàn học của chúng em được làm từ chất liệu gỗ ép cao cấp. Mặt bàn còn được đánh một lớp vecni nên bóng loáng, thơm thơm mùi bàn mới. Bàn có độ dài khoảng 140-150 cen-ti-met, rộng khoảng 60 cen-ti-mét nên học sinh vừa có tư thể ngồi chuẩn mà vẫn vô cùng thoải mái. Ghế và bốn chân bàn cũng hợp cùng với bàn bằng những thanh sắt chắc chắn; phần tiếp xúc mặt đất bốn chân bàn được bọc nhựa để dễ dàng di chuyển và không tạo tiếng động lớn khi xê dịch. Điều đặc biệt ở chỗ bàn có hai phần, một phản có thể gập ra gập vào. Khi học bài chúng em có thể gập nó lại để tiết kiệm không gian; vào thời gian ngủ bán trú buổi trưa có thể mở ra, ghép liền các bàn lại với nhau tạo thành một chiếc giường khổng lồ. Nghe rất hiện đại và xịn sò đúng không nào?

Quay trở lại phần mặt bàn còn có một rãnh khuyết để chúng em cất những đồ dùng học tập nhỏ như chì màu, bút chì, tẩy,.. rất tiện lợi. Bên dưới còn có ngăn bàn đủ rộng để một bàn có thể chứa đựng cặp sách và sách vở của hai, ba học sinh. Chỗ ngồi của em cũng luôn bóng loáng nhờ lớp vecni được đánh cẩn thận trước đó, ngồi rất mát và dễ chịu. Em và các bạn đều rất yêu quý những bộ bàn ghế bởi chúng là những người bạn đồng hành cùng chúng em trong suốt các hoạt động ở trường. Chúng em luôn tự nhắc nhở nhau là phải biết giữ gìn tài sản chung, luôn cẩn thận lau sạch lại những vết bẩn và thu dọn sách vở gọn gàng sau khi hết giờ học để bàn luôn chất lượng và sạch đẹp.

Em rất thích bộ bàn này bởi đó là nơi ghi lại những kỉ niệm của năm học cuối cấp tiểu học và em hứa sẽ sử dụng và bảo quản chúng cẩn thận cho những em học sinh khóa sau.

chúc bạn học tốt

29 tháng 12 2018

1. Giới thiệu khái quát về gia đình

Trước tiên bạn hãy giới thiệu về gia đình mình với các thông tin như: số lượng thành viên là bao nhiêu, đó là những ai.

Để nói về điều này bạn có thể sử dụng các mẫu câu như:

–  There are five of us in my family – Có năm người trong gia đình tôi.

–  I don’t have any siblings. I would have d a sister- Tôi không có anh chị em. Tôi sẽ rất thích nếu có một chị/em gái

–  I am the only child- Tôi là con một

–  I have two brothers and one sister- Tôi có hai anh/em trai và một chị/em gái

– There are five members in my family. They are my father, my mother, my two brothers Nhân and Thế and I myself-

Có 5 người trong gia đình tôi. Họ là cha, mẹ tôi, 2 anh trai của tôi là Nhân, Thế và tôi

2 . Giới thiệu về nghề nghiệp và sở thích của từng thành viên

Sau khi giới thiệu khái quát về gia đình thì tiếp theo bạn hãy miêu tả về từng thành viên trong gia đình mình

– My mother’s name is Mai, and she is 50 years old. She is a beautiful woman with long black hair

 Mẹ tôi tên Mai,và mẹ 50 tuổi. Bà ấy là một người phụ nữ rất xinh đẹp với mái tóc đen dài

– My Dad’s name is Trung. He is tall and very strong. His job is doctor

 Bố tôi tên là Trung. Bố cao và rất khỏe mạnh. Công việc của bố là một bác sỹ

– Another woman who I love so much is my sister. Her name is Linh. She is 26 years old, and she is a beautiful woman Mom. Now, she is living in Ha Noi capital, because of her jobs

 Một người phụ nữ khác mà tôi rất yêu quý, đó chính là chị gái tôi. Chị tên là Linh, chị 26 tuổi, và là một người phụ nữ xinh đẹp như mẹ. Hiện tại, chị sống ở thủ đô Hà Nội để làm việc

3. Những hoạt động chung của gia đình

Bạn hãy kể về những hoạt động chung của gia đình hay khoảng thời gian ở bên nhau mà bạn thấy thật vui vẻ và hạnh phúc.

Ví dụ:

– We all have a busy lives in day. However in the evening after dinner, we sit together in the living-room talking, sometimes watching a funny movie

Chúng tôi đều có một cuộc sống bận rộn hàng ngày. Tuy nhiên cứ vào buổi tối sau bữa ăn tối, chúng tôi ngồi lại với nhau trong phòng khách và trò chuyện, đôi khi cùng nhau xem một bộ phim hài hước

– My father plays with me on weekends and he teaches me cycling and swimming. My mother makes delicious food for me and also plays with me when she gets time. She also teaches me little cooking. During weekends, we spent time together and sometimes we go for an outing or a movie and enjoy our weekends. On working days, though they are busy, they try spending time with us and looking after our homework and other day to day activities.

Cha tôi chơi với tôi vào cuối tuần và ông dạy tôi đi xe đạp và bơi lội. Mẹ tôi làm cho món ăn ngon cho tôi và cũng đóng với tôi khi cô ấy thời gian. Bà cũng dạy tôi ít nấu ăn. Trong ngày cuối tuần, chúng tôi đã dành thời gian cho nhau và đôi khi chúng ta đi cho một chuyến đi chơi hay một bộ phim và tận hưởng ngày cuối tuần của chúng tôi. Vào những ngày làm việc, mặc dù họ đang bận rộn, họ cố gắng dành thời gian với chúng tôi và chăm sóc bài tập về nhà của chúng tôi và ngày khác để hoạt động ngày

4. Nêu cảm nhận của bản thân về gia đình

Cuối cùng hãy nói về cảm nhận của mình về gia đình, về những thành viên trong gia đình và sự ảnh hưởng của họ đến chính bạn thân mình

Ví dụ:

My parents help me a lot and teach me many good things that we might not learn at schools. The provide me with good and healthy food and nice clothes, that keep me warm and in good condition. I love my parents very much and I am proud to be their child, for all the love that they give me

Cha mẹ tôi giúp đỡ tôi rất nhiều và dạy tôi nhiều điều tốt đẹp mà chúng tôi không được học tại trường. Tôi được cung cấp thức ăn tốt cho sức khỏe, quần áo thoải mái, giữ cho tối được ấm áp và luông trong tình trạng tốt. Tôi yêu bố mẹ tôi rất nhiều và tôi tự hào là con của họ, đối với tất cả tình yêu mà họ dành cho tôi.

29 tháng 12 2018

My family is a small one with only three members: my mother, my brother, and I. My mother is a great woman who has always taken very good care of my brother and me.Unfortunately, she is currently unemployed, but we feel secure with her at home when we are. Every morning she fixes breakfast for us, and then my brother, who is in tenth grade, either walks or rides the bus to Overfelt High School. On the other hand, I work at Micro Lamba Wireless Company, but when I am not working I study English at San Jose College. Not only do my brother and I differ in age and occupation, but we are un in personality. While I am shy and quiet, my brother is very amusing because he is always telling jokes or saying something funny. In brief, we may be just a small family, but we always spend a good time together since our mother is so caring and my brother so amusing.

28 tháng 8 2023

Đây là bài làm được mình viết vào năm trước:

Ngày tựu trường là một dịp đặc biệt và ý nghĩa trong cuộc sống học sinh. Đó là dịp để tất cả các bạn học sinh quay trở lại trường sau kỳ nghỉ hè dài. Mỗi năm, ngày tựu trường cũng là dịp để tạo nên những kỷ niệm và cảm xúc đáng nhớ. Ngày tựu trường cũng là dịp để bắt đầu xây dựng một môi trường học tập tích cực và đáng yêu trong lớp. Ta hãy trở thành những người bạn đồng hành cho nhau, giúp đỡ và chia sẻ kiến thức cùng nhau. Hãy tạo ra một không gian học tập đầy tình yêu thương và sự sáng tạo, nơi mà mỗi học sinh đều có cơ hội để phát triển và thể hiện bản thân. Mỗi năm học mới là cơ hội để ta định mục tiêu và thực hiện những ước mơ của mình. Hãy lên kế hoạch cho bản thân, đặt ra những mục tiêu hợp lý và cố gắng để đạt được chúng. Điều quan trọng nhất là không bỏ cuộc và luôn tin rằng ta có thể thành công nếu ta nỗ lực.

Buổi sáng ngày tựu trường, khi còn sương mù và không khí trong lành, tôi không khỏi háo hức và phấn khởi. Trên tay tôi cầm đầy những kỳ vọng, những ước mơ và những kế hoạch cho một năm học mới. Cảm giác hồi hộp như không thể tả được, khiến tôi cuống cuồng chuẩn bị và mong chờ được gặp lại các bạn cùng lớp.

Khi cánh cổng trường mở ra, hàng trăm gương mặt đầy tươi cười của các bạn học sinh xuất hiện. Mọi người cùng nhau chào hỏi, trò chuyện về kỳ nghỉ hè của mình và chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ. Cảm giác gắn bó đã trở lại, tạo nên một không gian đầy sắc màu và hương vị tình bạn.

Lớp học mới sắp diễn ra, các bạn học sinh nhìn nhau với ánh mắt hào hứng và đầy tò mò đối với những kiến thức mới sắp được khám phá. Chúng ta cùng nhau nhìn đến tương lai với hy vọng và niềm tin vào khả năng của mình.

Sau đó, buổi tựu trường bắt đầu với nghi lễ đọc diễn văn chào mừng năm học mới của hiệu trưởng. Các bạn học sinh cảm nhận được tinh thần trách nhiệm và ý nghĩa của việc học. Chúng ta hứa hẹn sẽ cố gắng hết mình trong học tập và rèn luyện để trở thành những con người có ích cho xã hội.

Sau đó, chúng ta tiếp tục với các hoạt động vui chơi và thiết lập quyền lợi trong lớp. Thông qua các trò chơi và hoạt động nhóm, chúng ta tạo dựng một môi trường học tập thân thiện, đồng thời định rõ các luật lệ để tạo ra một lớp học tuân thủ và tôn trọng.

Ngày tựu trường không chỉ là dịp để các bạn học sinh tìm hiểu nhau mà còn để các thầy cô giáo kết nối với học sinh và gia đình. Đây là thời gian để thầy cô giới thiệu về bản thân, quyết định những quy tắc và tiến hành các buổi gặp phụ huynh để thông báo về mục tiêu học tập và điều kiện trong năm học mới.

Cuối cùng, ngày tựu trường là một dịp để nhìn lại và tri ân công lao của gia đình, thầy cô và những người xung quanh đã hỗ trợ chúng ta trong quá trình học tập. Chúng ta hãy cùng nhau xây dựng một năm học mới đầy thú vị và thành công.

Trên hành trình học tập này, chúng ta sẽ trải qua nhiều thử thách và khó khăn. Nhưng không có gì là không thể nếu ta có ý chí và niềm tin vào bản thân. Cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn, học hỏi và phát triển không chỉ kiến thức mà còn những giá trị sống quan trọng.

 

28 tháng 8 2023

dài lắm mình gõ ko nổi

bạn tham khảo trên mạng nhé

9 tháng 12 2021

Em tham khảo:

I. Mở bài

Giới thiệu chiếc cặp sách là người bạn đồng hành lâu dài với lứa tuổi học trò trong suốt thời gian cắp sách đến trường.

II. Thân bài

1. Nguồn gốc, xuất xứ:

Xuất xứ: Vào năm 1988, nước Mỹ lần đầu tiên sản xuất ra chiếc cặp sách mang phong cách cổ điển.

Từ sau 1988, cặp sách đã được sử dụng phổ biến nhiều nơi ở Mỹ và sau đó lan rộng ra khắp thế giới.

2. Cấu tạo:

– Chiếc cặp có cấu tạo rất đơn giản.

Phía ngoài: Chỉ có mặt cặp, quai xách, nắp mở, một số cặp có quai đeo,.

Bên trong: Có nhiều ngăn để đựng sách vở, bút viết, một số cặp còn có ngăn để đựng áo mưa hoặc chai nước,.

3. Quy trình làm ra chiếc cặp:

Có nhiều loại cặp sách khác nhau như: Cặp táp, cặp da, balo. Với nhiều nhãn hiệu nổi tiếng như: Của Đài Loan, Nhật Bản, Hàn Quốc: Tian Ling, Ling Hao, mang những phong cách thiết kế riêng biệt. Tuy nhiên cách làm chúng đều có phần giống nhau.

Lựa chọn chất liệu: Vải nỉ, vải bố, da cá sấu, vải da,.

Xử lý: Tái chế lại chất liệu để sử dụng được lâu dài, bớt mùi nhưng vẫn giữ được nét đặc trưng của chất liệu đó.

Khâu may: Thông thường các xí nghiệp sử dụng máy may để may từng phần của chiếc cặp lại với nhau theo thiết kế.

Ghép nối: Ghép các phần đã được may thành một chiếc cặp hoàn chỉnh rồi được tung ra thị trường với những giá cả khác nhau.

4. Cách sử dụng:

– Tùy theo từng đối tượng mà con người có những cách sử dụng cặp khác nhau:

+ Học sinh nữ: Dùng tay xách cặp hoặc ôm cặp vào người.

=> Thể hiện sự dịu dàng, thùy mị, nữ tính.

+ Học sinh nam: Đeo chéo sang một bên

= > Thể hiện sự khí phách, hiên ngang, nam tính.

 

+ Học sinh tiểu học: Đeo sau lưng để dễ chạy nhảy, chơi đùa cùng đám bạn.

=> Thể hiện sự nhí nhảnh, ngây thơ của lứa tuổi cấp 1.

Các nhà doanh nhân: Sử dụng các loại cặp đắt tiền thường thì họ xách trên tay.

=> Thể hiện họ thật sự là những nhà doanh nhân thành đạt và có được nhiều thành công cũng như sự giúp ích của họ dành cho đất nước.

– Nhìn chung, khi mang cặp cần lưu ý không nên mang cặp quá nặng, thường xuyên thay đổi tay xách và vai đeo.

5. Cách bảo quản:

– Học sinh chúng ta thường khi đi học về thì quăng cặp lên trên cặp một cách vô lương tâm khiến cặp dễ bị rách hay hư hao. Nên bảo quản cặp bằng những phương pháp sau đây để giữ cho cặp bền tốt và sử dụng được lâu:

Thường xuyên lau chùi hoặc giặt cặp để giữ độ mới của cặp.

Không quăng cặp hay mạnh tay để tránh làm rách cặp hay hư hao.

Cứ khoảng 1 – 2 lần mỗi năm, hãy làm mới cặp bằng xi đánh giày không màu.

Để sửa chữa cặp khi bị rách, đừng nên mang đến hàng sửa giày hay giặt khô vì như vậy sẽ có nguy cơ bị hỏng do dùng sai công cụ. Hãy đưa đến thợ sửa cặp chuyên nghiệp.

Đừng bao giờ cất cặp da trong túi nilon, nó có thể làm khô túi hoặc bị chất dẻo dính vào da.

Thường xuyên nhét giấy vụn hoặc áo phông cũ vào cặp để giữ hình dáng.

Đặt cặp trong túi nỉ của cửa hàng hoặc vỏ gối để giữ khả năng đứng thăng bằng của cặp.

6. Công dụng:

Cặp là vật để chúng ta đựng sách vở, bút viết mỗi khi đến trường.

Cặp cũng là vật để che nắng, che mưa cho sách vở. Một số bạn cũng sử dụng cặp để che mưa cho chính bản thân.

Cặp cũng là vật đã để lại không biết bao nhiêu kỷ niệm vui, buồn, đồng thời cũng tô lên nét đẹp của tuổi học trò – cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người chúng ta.

III. Kết bài

Cùng với những vật dụng tiện lợi khác, chiếc cặp sách đã trở thành một người bạn trung thành và luôn đồng hành với mỗi con người, đặc biệt là đối với những học sinh – chủ nhân tương lai của đất nước Việt Nam.

10 tháng 11 2018
  1. Mẫu bài viết số 1
  2. Mẫu bài viết số 2
  3. Mẫu bài viết số 3
  4. Mẫu bài viết số 4
  5. Mẫu bài viết số 5
  6. Mẫu bài viết số 6

Thông qua các bài viết về những tình cảm tốt đẹp của học sinh, sinh viên, phụ huynh học sinh đối với các thầy cô và mái trường mến yêu, góp phần nâng cao tính giáo dục, khơi gợi niềm tự hào của mỗi học sinh, sinh viên với trường, lớp và thầy cô. Sau đây, VnDoc xin giới thiệu đến các bạn mẫu bài dự thi viết về những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường để các bạn cùng tham khảo.

Bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 1)

Thời gian cứ thế trôi qua như thoi đưa, vậy là thấm thoắt đã mười hai năm học sắp trôi qua. Đứa trẻ ngày nào còn khóc lóc, đứng sau lưng mẹ trong ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Giờ đây đã sắp phải nói lời chia tay với mái trường, với thầy cô, bạn bè và cũng chia tay luôn cả hai chữ “học sinh” của bản thân mình.

Vậy đấy, thời gian trôi qua có bao giờ trở lại, suốt những năm tháng qua gắn bó với “thầy cô và mái trường” nơi đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm của một thời không thể nào quên. Chỉ còn vài ngày nữa thôi là đến ngày 20/11- ngày Nhà Giáo Việt Nam, cũng là ngày cuối cùng “tôi” của thời học sinh được bên mái trường, thầy cô và bạn bè nơi đây tại mái trường mang tên THPT chuyên Lê Quý Đôn – ngôi nhà thứ hai nơi tôi đã gắn bó.

Bài viết về thầy cô và mái trường

Bất chợt những kỉ niệm trong tôi chợt ùa về một cách rõ nét hơn bao giờ hết đưa tôi trở về những ngày tháng còn là một đứa học sinh lớp 9. Nhớ ngày nào ngôi trường mang tên chuyên Lê Quý Đôn còn quá xa lạ với tôi, ngôi trường mơ ước của biết bao lứa học sinh như tôi. Có lẽ ấn tượng đầu tiên về ngôi trường chuyên Lê Quý Đôn này phải kể đến “con dốc” vừa dài, vừa cao vời vợi hiện ra trước mắt. Biết bao lần đứng dưới chân dốc trường nhìn lên, nơi một chân trời mới sắp mở ra trước mắt tôi. Leo lên hết con dốc ấy, lần đầu tiên đứng ở cổng trường học nhìn vào trường, tôi đã hét thật to như để thỏa mãn sự sung sướng, thích thú xen lẫn tò mò của bản thân mình về trường,… Thật sự, trước khi trở thành một thành viên trong ngôi nhà chung chuyên Lê Quý Đôn, tôi đã dành một tình yêu trọn vẹn cho ngôi trường này. Để rồi cảm xúc như vỡ òa khi biết mình đã trở thành một thành viên bé nhỏ trong ngôi nhà chung. Có thể tôi quá lan man nhưng có lẽ những kỉ niệm đầu tiên về ngôi trường luôn là những kí ức theo ta đi suốt cuộc đời. Kỉ niệm với ngôi trường này nhiều lắm kể làm sao cho hết, thời gian gắn bó với ngôi trường trong suốt quãng thời tuổi thanh xuân cấp ba của tôi còn nhiều hơn là khoảng thời gian ở nhà. Ngôi trường gắn bó với tôi cả lúc vui lẫn lúc buồn. Nào là những ngày học thêm sớm tối cùng bạn bè ăn ở căng tin của trường. Nào là những ngày lao động, trực tuần mệt nhoài. Nào là những ngày trời lạnh rét run người vẫn đến trường học thêm ca lỡ đến tám giờ tối mới về. Nào là những ngày trời mưa… Đâu đây trong tôi những ngày lang thang khắp các ngõ ngách của trường không khác gì những nhà thám hiểm mở rộng tầm mắt đến những vùng đất mới. Thật nhiều, thật nhiều những kỉ niệm nơi đây.

“Một đời người - một dòng sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông phải lụy đò"

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ... “

(Người lái đò)

Nếu cha mẹ là người đã sinh ra ta, đưa ta đến với cuộc đời này thì thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai đã dạy cho ta kiến thức, truyền đạt cho ta biết bao điều hay lẽ phải về kĩ năng sống, giúp ta nên người. Quả đúng như lời thơ, có mấy ai đi suốt cuộc đời mình mà không có người thầy, người cô dẫn lối. Có mấy ai trưởng thành mà không phải trải qua những ngày tháng học sinh, ngồi trên ghế nhà trường nghe thầy cô giảng bài. Thầy cô - những người lái đò tận tụy hết lòng với nghề, với mỗi lứa học sinh của mình. Làm sao có thể lớn lên, có thể trưởng thành mà không có thầy cô ở bên dạy dỗ, dẫn đưa. Thầy cô giống như những cây chỉ nam, những ngọn hải đăng giúp ta định vị, tìm thấy hướng khi đi lầm đường, lạc lối. Thầy cô giống như ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng em trước những vấp ngã của cuộc đời. Tiếng thầy cô giảng bài hăng say trên lớp vẫn văng vẳng đâu đây. Rồi là những nụ cười khi thấy những đứa học sinh của mình đạt điểm cao, đạt nhiều thành tích cao trong học tập, đang dần trưởng thành theo năm tháng. Rồi là những giọt nước mắt đượm buồn khi thấy học sinh của mình bị điểm kém, không nghe lời, lười học, …” Người Thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa. Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi. Người Thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa, ngày ngày giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.” Mặc cho người ta ngập chìm trong những lo toan, tính toán chuyện cơm áo lợi danh, chuyện bán mua cả tình cảm, cả trí tuệ. “Thầy vẫn đứng bên bờ ước mơ. Dù năm tháng sông dài gió mưa còn ai nhớ ai quên con đò xưa… Dù năm tháng vô tình trôi mãi, tóc xanh bây giờ đã phai, Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy, dõi theo bước em trong cuộc đời, vẫn những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn vai, thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ. Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi, Thầy đến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời. dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người Thầy.” Những lời bài hát đã nói lên hết những gì cần nói, … Thầy cô với những ước mơ, những yêu nghề cháy bỏng luôn thực hiện thiên trách của mình là dạy dỗ học sinh nên người. Mỗi lần nghe thầy cô giảng bài, thỉnh thoảng nhìn lên gương mặt ấy tôi lại thấy mỗi ngày trôi qua trên gương mặt ấy lại hằn lên những nếp nhăn, những cái tóc bạc theo năm tháng, tôi lại thấy buồn đến lạ. Có lẽ, chỉ có sự cố gắng nỗ lực, chăm chỉ, lấy kết quả học tập của mình để bù đắp cho công ơn thầy cô, cho những gì mà thầy cô đã dành trọn vẹn nửa đời người cho nghề giáo. Ngày 20/11 đang đến gần, có thể nhiều người sẽ đem tặng thầy cô của mình những bó hoa to, lộng lẫy. Những món quà đắt tiền. Hay những món đồ mua vội vã trong các cửa tiệm. Nhưng với tôi, không có gì có thể thay thế bằng những lời chúc, ngồi bên thầy cô trò chuyện về những kỉ niệm một thời gắn bó, bởi chỉ có tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim mới đến được trái tim. Một lần nữa tôi xin chúc thầy cô- những người lái đò tận tụy của mình sức khỏe dồi dào, công tác tốt,… để dẫn đưa những lứa học sinh của mình qua sông.

Tôi phải cảm ơn, cảm ơn thật nhiều tới ngôi nhà chung chuyên Lê Quý Đôn và những người thầy, người cô hết lòng vì học sinh của mình bằng một tình cảm trọn vẹn nhất. Có lẽ, mái trường và thầy cô nơi đây là một mảnh ghép trong cuộc đời tôi mà có đi đến đâu, dù thời gian có trôi qua nhiều biết mấy, phủ bụi và xóa nhòa đi tất cả thì tình cảm dành cho mái trường và thầy cô nơi đây vẫn luôn đong đầy và trọn vẹn.

Mẫu bài viết hay về thầy cô và mái trường

Bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 2)

Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất. Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ. Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi đầu tiên gặp gỡ, cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà cô giống mafia quá, cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô Hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của cô. Ngày đầu tiên ấy, cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của cô. Vậy là giờ dạy mở màn, cô đã đốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thành viên 10A3, đặc biệt là tôi, cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu. Nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhè nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ. Cô Hưng cũng không phải ngoại lệ. Nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về cô mãi. Ông nội tôi trước đây là một nhà Nho dạy chữ Hán vì vậy ông rất thích con cháu nối nghiệp ông. Mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “Làm giáo viên con nhé! Tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. Tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. Nhưng rỗi mỗi tiết văn của cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý cô bây giờ. Tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống cô. Tôi sẽ dạy cho những đứa con thứ hai của tôi không...