Hãy viết 1 đoạn văn về:
My Most Embarrassing Moment essays
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Our family live in the suburb of HCM city, not far from the central city. It is about 30 kilometers to the South. Last week my parents, my brothers and my sisters paid a visit to my grandparents in the country and I therefore stayed at home alone. I used to get up very early in the morning. As usual, after going to the market to buy some necessary things, I came back home to start doing the housework such as cleaning the floor, making the bed, making coffee and preparing lunch. The house now was so clean and tidy that it seemed bigger and larger. I had worked from 7:00 a.m. to 9:00 a.m. I was so tired that I had to stop working for a rest. After 15 minutes of relaxation, I started working again. Right after I had taken the teapot from the cupboard, I suddenly felt something burning downstairs. I got so embarrassed and frightened that I dropped the teapot while I was hurrying downstairs. To my horror and surprise, the kettle on the electric stove was on fire. I was in such a confusing state that I was quite at a loss. Then I came up an idea: I rushed to the switchboard to cut off the electric power. The house suddenly became as dark as pitch. In the pitch-dark kitchen, the kettle turned so dazzling red that it looked just like a hot burning sun on a stifling summer afternoon
My most embarrassing experience happended when I was a grade 4 student. On an afternoon Sunday, while I was learning, my friends induced me to play football. I was a little hesitated because of not completing my homework. But I was too interested in this kind of game to refuse them. We played football passionately. After finishing playing, I passed by my friend’s house to watch action film which I like best. I came back home at 7 pm. My body was very dirty. I had bath and dinner quickly. Then, I continued doing homework. However, as soon as I looked at the book, I felt sleeping. I tried to be alert. Being too tired, I couldn’t concentrate on lesson and I decided to go to bed. I thought that all the homework be solved in the early morning of the next day. But I got up late. In class, I was very worried because of not having done homework and reviewed. Suddenly the teacher called my name…I didn’t remember any information in books and got zero mark…At the time, my face was red and hot. Until now, I haven’t still forgotten the experience. This is a valuable lesson for me.
My most embarrassing experience happended when I was a grade 4 student. On an afternoon Sunday, while I was learning, my friends induced me to play football. I was a little hesitated because of not completing my homework. But I was too interested in this kind of game to refuse them. We played football passionately. After finishing playing, I passed by my friend’s house to watch action film which I like best. I came back home at 7 pm. My body was very dirty. I had bath and dinner quickly. Then, I continued doing homework. However, as soon as I looked at the book, I felt sleeping. I tried to be alert. Being too tired, I couldn’t concentrate on lesson and I decided to go to bed. I thought that all the homework be solved in the early morning of the next day. But I got up late. In class, I was very worried because of not having done homework and reviewed. Suddenly the teacher called my name…I didn’t remember any information in books and got zero mark…At the time, my face was red and hot. Until now, I haven’t still forgotten the experience. This is a valuable lesson for me.
Our family live in the suburb of HCM city, not far from the central city. It is about 30 kilometers to the South.
Last week my parents, my brothers and my sisters paid a visit to my grandparents in the country and I therefore stayed at home alone. I used to get up very early in the morning. As usual, after going to the market to buy some necessary things, I came back home to start doing the housework such as cleaning the floor, making the bed, making coffee and preparing lunch. The house now was so clean and tidy that it seemed bigger and larger. I had worked from 7:00 a.m. to 9:00 a.m. I was so tired that I had to stop working for a rest. After 15 minutes of relaxation, I started working again.
Right after I had taken the teapot from the cupboard, I suddenly felt something burning downstairs. I got so embarrassed and frightened that I dropped the teapot while I was hurrying downstairs. To my horror and surprise, the kettle on the electric stove was on fire. I was in such a confusing state that I was quite at a loss. Then I came up an idea: I rushed to the switchboard to cut off the electric power. The house suddenly became as dark as pitch. In the pitch-dark kitchen, the kettle turned so dazzling red that it looked just like a hot burning sun on a stifling summer afternoon.”
tham khảo:
I started riding when I was eight or nine. For my very first lesson, my instructor had me ride English style. That was the first and last time I rode English style. My instructor, John, said that I was a natural and that he wanted me to try riding Western style because it was more challenging. After my first lesson, I always rode Western. Once I got a little bigger, I started putting the saddle, harness, reins, stirrups, etc. on my horse. I made sure that it was comfortable for the horse as well as safe enough for me to ride. I always rode the same horse. Her name was Dixie and she was my best friend. I’ve always had trust issues, but with Dixie, I knew she would never let me fall. She trusted me as well, which made me never want to get down. Dixie was a beautiful horse. She was a black horse with a white blaze on her head. Unfortunately, she passed away not too long ago, but I know she will always be with me. I love her more than anything. Riding a horse is kind of like riding a bike. You never forget how to ride. If you are as small as I was when I first got on the back of a horse, you might feel a little nervous. You have to show the horse that you trust them, and your fears will disappear.
An environment is everything which surrounds us naturally and affects our daily lives on the earth. Everything comes under an environment, the air which we breathe every moment, the water which we use for our daily routine, plants, animals and other living things, etc around us. An environment is called healthy environment when the natural cycle goes side by side without any disturbance. Any type of disturbance in the nature’s balance affects the environment totally which ruins the human lives.
Now, in the era of advance living standard of the human being, our environment is getting affected to a great extent by the means of air pollution, noise pollution, deforestation, water pollution, soil pollution, acid rain and other dangerous disasters created by the human beings through technological advancement. Therefore, we all must take an oath together to protect our natural environment to keep it safe as usual forever.
3.Each year there are four seasons: spring, summer, autumn and winter. But my favorite is autumn. Autumn starts from July to September of the year. In autumn, the weather is very cool, easing the harsh sun of the dazzling summer. Fall is the back-to-school season for all the students after a long summer break. In autumn, children are happy to welcome the mid-autumn festival and dance a lion. I really love autumn.
xuân :Trong tất cả các mùa, mùa mà em thích nhất là mùa xuân. Vì khi mùa xuân tới, cũng là Tết, em được nghỉ học dài hơn, được bố mẹ mua cho quần áo đẹp, được đi chơi nhiều nơi hơn. Khi tới mùa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc sau giấc ngủ đông dài, mấy cây đào cũng nở những nụ hoa màu hồng thật đẹp. Thời tiết mùa xuân ấm áp, dễ chịu chứ không lạnh giá như mùa đông. Bố bảo, vào mùa xuân em cũng thêm một tuổi mới, vậy nên em thích mùa xuân còn vì đến mùa xuân em cảm thấy mình lớn hơn, trưởng thành hơn. Vào mùa xuân, trường em cũng tổ chức nhiều hoạt đông vui chơi hơn như đi dã ngoại, cắm trại, rồi các trò chơi dân gian trong giờ giải lao. Em rất thích mùa xuân.
hè :Mùa hè đến những cơn gió biển quê em trở nên mát lành hơn. Bình mình trên biển đến sớm, bầu trời xanh ngát. Những đám mây trắng, mây hồng bồng bềnh trôi trên biển. Thuyền về cá tươi đầy khoang, người dân mua bán tấp nập. Bãi biển mùa hè trong xanh, đông đúc khách du lịch. Mùa hè trên quê em rất sôi động.
thu :Em thích nhất là mùa thu trên quê hương. Đó là mùa của cúc vàng tươi trong nắng, mùa của những chùm ổi chín lắc lư trong vườn. Và đặc biệt, đó còn là mùa của gió heo may quyện với sương thu. Cây cối bắt đầu thay lá, khoác lên mình bộ cánh vàng tươi. Các bạn học sinh thì chuẩn bị bước vào năm học mới. Mùa thu thật ý nghĩa biết bao!
đông :Gió mùa đông bắc về báo hiệu mùa đông đã đến. Tiết trời âm u, bao trùm những đám mây xám xịt, ánh mặt trời chẳng thế chiếu rọi qua tầng mây. Mùa đông lạnh quá! Gió thổi vù vù kèm theo những cơn mưa dai dẳng không dứt. Mưa lạnh khiến con đường vắng bóng người, nhà nhà đều đóng cửa hết để tránh những cơn gió lạnh tạt vào. Nhà nhà tất bật chuẩn bị đồ ấm để chống chọi với 3 tháng mùa đông lạnh lẽo. Nhưng mùa đông đến cũng là lúc cả gia đình quên nồi lẩu nóng hổi, hay sưởi ấm bên nhau để kể những câu chuyện thú vị. Mùa đông khắc nghiệt thật đấy nhưng vẫn ấm cúng lạ thường.
Trong những câu chuyện đã học, em thích nhất là câu chuyện Cây khế.
Cây khế là một câu chuyện cổ tích của nước ta mang trong mình bài học ý nghĩa. Chuyện kể về hai anh em ruột nhưng có tính cách trái ngược nhau. Người anh tham lam, lười biếng bao nhiêu thì người em hiền lành, chăm chỉ bấy nhiêu.
Sau khi cha mất, người anh chia cho em mình một cây khế già và một túp lều tranh rồi lấy hết gia sản. Người em ở lều tranh chăm chỉ làm lụng mỗi ngày và chăm sóc cây khế. Năm đó khế ra trái rất sai và ngọt nên có chim lạ đến ăn. Thấy người em than thở vất vả, chim hứa ăn khế sẽ trả vàng. Và chở người em ra đảo lấy vàng về. Nhờ đó, người em trở nên giàu sang. Biết chuyện, người anh xin đổi gia tài lấy cây khế của em, rồi bắt chước em than thở với chim. Tuy nhiên do tham lam, hắn may cái túi lớn gấp bốn lần chim dặn và lấy quá nhiều vàng khiến chim không chở nổi. Trên đường về lại gặp bão lớn, thế là hắn cùng số vàng đó rơi xuống biển sâu.
Câu chuyện đã dạy cho em bài học về lòng trung thực và sự chăm chỉ trong cuộc sống. Nếu có tính tham lam, gian dối thì sẽ có kết thúc bi kịch như người anh mà thôi.
Diễn Thịnh, ngày 28- 12-2017
Kính thư ông bà nội,
Thưa ông bà kính nhớ,
Cháu là cháu Xuân Anh con bố Dũng và mẹ Thúy, cháu nội của ông bà. Đầu thư, cháu xin phép thay mặt cha mẹ cháu, anh chị cháu gửi lời kính chúc ông bà được dồi dào sức khỏe; gửi lời chúc chú thím Trọng và em Vinh được khỏe và vui. Cháu chỉ mong ông bà được vui khỏe, ăn ngon miệng, ngủ ngon giấc là cha mẹ cháu, anh chị em cháu vui mừng. Bà còn ăn kiêng và uống thuốc bắc như năm ngoái nữa không ? Cha mẹ cháu dự định đến tháng 8 âm lịch vào Đà Nẵng đón ông bà về quê nhân ngày giỗ tổ họ Đào.
Ông ơi, bà ơi ! Cháu báo tin vui cho ông bà biết. Anh Thái và chị Nga đã đi làm, lương mỗi tháng được gần năm triệu. Cha mẹ cháu "nhẹ gánh" nên mừng lắm. Còn cháu đã thi cuối cấp Tiểu học và được tuyển thẳng lên lớp 6 Trường Trung học Diễn Thịnh năm học 2016-2017. Cháu được thưởng 10 quyển vở, một cái cập giả da màu vàng thẫm và một giấy khen của Phòng Giáo dục huyện Diễn Châu tặng về giải Nhì môn Toán thi học sinh giỏi lớp 5 toàn huyện. Cha mẹ cháu nói: "Thế cũng bõ công đội mưa đi học và làm mát mặt ông bà, mẹ cha".
Cháu hứa với ông bà là lên lớp 6 cháu sẽ chăm học hơn, học giỏi hơn nữa, siêng năng lao động, giúp cha mẹ cháu một số công việc trong gia đình.
Năm nay mùa màng tốt. Ba cây cam ông trồng ngày xưa nay vẫn tươi tốt, quả trĩu cành. Mùa cam này thế nào cũng được đón ông bà về thăm vườn. Mẹ cháu nói: "Một đời cây cũng là một đời người. Có mát tay và phúc hậu mới trồng được cam". Mùa cam nở hoa thơm lựng, mùa cam chín vàng tươi, nhìn cây, nhìn trái, nhìn hoa..., cháu lại nhớ đến ông bà nhiều nhiều lắm.
Cháu hi vọng tháng 8 tới sẽ được vui sướng gặp lại ông bà, và được nghe bà kể chuyện cổ tích. Một lần nữa, cháu kính chúc ông bà, chú thím Trọng và em Vinh được vui khỏe. Chúc em Vinh lên lớp Ba học giỏi hơn.
Kính thư
Cháu nội của ông bà
Nguyễn Xuân Anh
Lan Đoàn Thị:
Lan Đoàn Thị, ngày 27-12-2017
Kính thư ông bà nội,
Thưa ông bà kính nhớ,
Cháu là cháu Lan con bố Dũng và mẹ Thúy, cháu nội của ông bà. Đầu thư, cháu xin phép thay mặt cha mẹ cháu, anh chị cháu gửi lời kính chúc ông bà được dồi dào sức khỏe; gửi lời chúc chú thím Trọng và em Vinh được khỏe và vui. Cháu chỉ mong ông bà được vui khỏe, ăn ngon miệng, ngủ ngon giấc là cha mẹ cháu, anh chị em cháu vui mừng. Bà còn ăn kiêng và uống thuốc bắc như năm ngoái nữa không ? Cha mẹ cháu dự định đến tháng 8 âm lịch vào Đà Nẵng đón ông bà về quê nhân ngày giỗ tổ họ Đào.
Ông ơi, bà ơi ! Cháu báo tin vui cho ông bà biết. Anh Thái và chị Nga đã đi làm, lương mỗi tháng được gần năm triệu. Cha mẹ cháu "nhẹ gánh" nên mừng lắm. Còn cháu đã thi cuối cấp Tiểu học và được tuyển thẳng lên lớp 6 Trường Trung học Diễn Thịnh năm học 2016-2017. Cháu được thưởng 10 quyển vở, một cái cập giả da màu vàng thẫm và một giấy khen của Phòng Giáo dục huyện Diễn Châu tặng về giải Nhì môn Toán thi học sinh giỏi lớp 5 toàn huyện. Cha mẹ cháu nói: "Thế cũng bõ công đội mưa đi học và làm mát mặt ông bà, mẹ cha".
Cháu hứa với ông bà là lên lớp 3 cháu sẽ chăm học hơn, học giỏi hơn nữa, siêng năng lao động, giúp cha mẹ cháu một số công việc trong gia đình.
Năm nay mùa màng tốt. Ba cây cam ông trồng ngày xưa nay vẫn tươi tốt, quả trĩu cành. Mùa cam này thế nào cũng được đón ông bà về thăm vườn. Mẹ cháu nói: "Một đời cây cũng là một đời người. Có mát tay và phúc hậu mới trồng được cam". Mùa cam nở hoa thơm lựng, mùa cam chín vàng tươi, nhìn cây, nhìn trái, nhìn hoa..., cháu lại nhớ đến ông bà nhiều nhiều lắm.
Cháu hi vọng tháng 8 tới sẽ được vui sướng gặp lại ông bà, và được nghe bà kể chuyện cổ tích. Một lần nữa, cháu kính chúc ông bà, chú thím Trọng và em Vinh được vui khỏe. Chúc em Vinh lên lớp Ba học giỏi hơn.
Kính thư
Cháu nội của ông bà
Lan Đoàn Thị
^_^, Duyệt câu trả lời của mk nha!!!
1. Ông già Nô en quả là cái tên ai cũng biết phải không nào ? Đó là một ông già béo , râu dài , cả râu và tóc đều trắng xóa . Ông già Nô en thường mặc bộ đồ Nô en màu đỏ . Chiếc mũ Nô en của ông cũng màu đỏ , làm khuôn mặt của ông thân thiện với trẻ con hơn . Ông già Nô en thường xuất hiện vào đêm giáng sinh , đến lúc mọi người ngủ sẽ lặng lẽ tặng cho mỗi người món quà họ yêu quý nhất . Thế nên trẻ con ai cũng muốn được thấy ông già Nô en , để chơi với ông .
1) Em và Lan Anh là hai người bạn thân thiết của nhau. Lan Anh rất xinh đẹp. Bạn có khuôn mặt trái xoan. Nước da trắng hồng. Đôi mắt to và tròn. Mái tóc ngắn mềm mượt, đen nhánh. Em thích nhất là mỗi khi Lan Anh cười. Nụ cười tươi rói . Lan Anh học rất giỏi, nhất là môn Toán. Mỗi khi rảnh rỗi, em và Lan Anh thường đọc sách cùng nhau. Em rất yêu quý người bạn của mình.
5) Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là mẹ. Mẹ em tên là ... Năm nay mẹ đã 40 tuổi nhưng mẹ vẫn rất trẻ. Mẹ em làm nội trợ trong gia đình. Mỗi sáng, mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà rồi đưa em đến trường. Sau đó mẹ đi chợ , đi làm. Mẹ em nấu ăn rất ngon. Mẹ chăm sóc em rất chu đáo Buổi tối, mẹ thường dạy em học bài. Em yêu mẹ nhất trên đời. Em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.
My Most Embarrassing Moment
Some of the life events are easily to be forgotten while others remain so fresh in the brain as if they happened the previous day. Embarrassing moment is that time when one wishes the earth could develop an opening and swallow him or her. The discomfort felt within those few minutes are felt as if it are stand still,
How It Happened
My most embarrassing moment is still fresh in my memory. I was in my fourth year in high school and was at break time. I had been controlling my urges for the entire lesson. I did wanted to miss the lesson because it was a bit technical and experimental. Once the bell for break rang, quickly rushed to the toilet.
Without realizing, I entered girls’ toilet. The stomach upset and prolonged urges control had drawn away my conscious. The two glasses of tea I had taken in the morning made my condition worse. All I thought about was privacy. I thought I had some unusual giggle sounds but the situation could not allow me to look back. As I was coming out of the cubicle, it was the time I regained my conscious and discovered that I had entered toilets for girls. To make the matter worse, a group of girls had gathered outside the toilet and only turned away in loud laughter when I came out. Horror of horrors, I forgot to zip up! I cannot imagine if there is any creature could match my look at that given moment!
Lesson Learnt Through Embarrassment
My predicament news spread like wild fire within the entire institution. My horror became the talk of the day. I felt as if I could walk out of the institution not knowing were to hide. The world looked like a small village for me to hide my horror. Eventually, I remembered a common saying by our English teacher, ‘if you cannot beat them, joint them.’ So I made up my mind to create fun out the incident to laugh myself as well. It worked well. After some time, everybody was bored and none could tease me after a while.
Indeed, this incident opened my eyes. I discovered that when people make fun of you and laugh you should not be depressed but join the laughter. You ought not to be serious. It is very important to learn to view yourself as others see you. Most time when people laugh at others intend to make fun of them. In fact, they do not imply any arm.
Thanks pạn