Hãy kể những gì bạn biết về jeff the killer
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


ban len trang wed nay ma xem : wattpad . ko nhung co jane ma con co cac cau chuyen cuc ky creepy luon do !!! k cho mk nha

Jeff the Killer là một cậu bé 13 tuổi, cậu bé đã được mời đến một bữa tiệc sinh nhật,nhưng cậu bé bị tấn công bởi ba thanh thiếu niên, Randy, Troy và Keith, đó là những người trước đó đã tấn công và làm cho anh trai của Jeff là Liu bị bắt vào tù. Trong cuộc tấn công, Jeff bị đổ thuốc tẩy và rượu vào người sau đó cậu bé bị thiêu sống và lúc đó cậu giết hết cả ba đứa trẻ kia. Sau cuộc tấn công, gương mặt Jeff bị biến dạng nhưng cậu ta bắt đầu nổi điên và cho rằng nó đẹp. Đêm hôm đó mẹ Jeff thấy cậu ta đốt mí mắt của mình để không bao giờ có thể chớp mắt khi nhìn gương mặt của mình, và rạch miệng để mình luôn luôn cười. Sau đó, Jeff giết chết cha mẹ mình, sau khi mẹ hắn nói với cha lấy khẩu súng để giết mình. Sau đó Jeff tới chỗ anh trai của mình, Liu, người đang ngủ lúc đó. Liu tỉnh dậy, thấy Jeff tới để giết anh ta. Trước khi giết Liu hắn đã nói "ngủ đi nào". Creepypasta này đã có nhiều bản khác nhau về Jeff. Tất cả những câu chuyện sau này đều từ bản chính đầu tiên trong khi cũng có bản nói rằng Jane the Killer là kẻ thù của Jeff. Jeff thường là thần tượng của fanfiction và "các fan girl"
quan hệ là anh em với Homicidal Liu
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Jeff đã cùng gia đình chuyển tới nơi ở mới. Cha của anh đã được thăng chức, và họ nghĩ rằng nên chuyển tới nơi thích hợp hơn. Jeff và anh trai Liu không có gì để phàn nàn. Nơi này tốt hơn nơi ở cũ nhiều. Sẽ có gì chờ đón họ? Tình yêu? Khi họ đã được giải thoát, và có một cô hàng xóm xinh đẹp đang bước tới gần họ.
"Xin chào! Tôi là Barbara. Tôi sống ở gần đây. Tôi đến để chào mọi người và đây là con trai tôi". Cô ấy quay lại và gọi con trai của mình: "Billy, đây là những người hàng xóm mới của chúng ta." Billy nói "hi" và chạy về sân chơi của mình.
À," mẹ của Jeff nói, "Tôi là Margaret, và đây là chồng tôi Peter, và hai người con trai, Jeff và Liu" Mỗi người tự giới thiệu, và sau đó Barbara đã mời họ đến sinh nhật của con trai cô. Jeff và Liu có vẻ ko thích thú, bà Margaret thì bảo rằng cô hàng xóm rất thú vị, và gia đình bà sẽ tham dự buổi tiệc. Khi Jeff và gia đình dọn dẹp xong hành lý, Jeff đi lên phòng với mẹ mình.
-"Mẹ, tại sao chúng con phải đến buổi tiệc? Chúng con đâu phải là những đứa trẻ"
-"Jeff,Chúng ta chỉ tạm thời ở đây thôi, con nên biết rằng chúng ta muốn dành thời gian với hàng xóm nhiều hơn. Bây giờ, chúng ta sẽ qua bên đó, câu chuyện kết thúc. OK?"
Jeff bắt đầu lảm nhảm. Nhưng anh nhanh chóng im lặng, Jeff biết rằng khi mẹ đã quyết, thì ko ai có thể ngăn cản. Anh trở về phòng và ngồi phịch xuống giường, ngồi đó nhìn lên trần nhà, và đột nhiên, hắn có một cảm giác kỳ lạ. Một cơn đau nhẹ, nhưng ... một cảm giác rất kỳ lạ. Hắn cho rằng đó chỉ là một cơn đau đầu. Jeff nghe thấy tiếng mẹ gọi anh ta xuống để lấy vali của mình.
Ngày hôm sau, Jeff bước xuống cầu thang để ăn sáng và chuẩn bị đến trường. Khi anh đang ăn, một lần nữa cơn đau đó ập tới. Lần này là dữ dội hơn. Nhưng Jeff ko quan tâm nhiều đến nó. Anh và Liu ăn xong, họ đi tới bến xe buýt. Họ ngồi ở đó chờ xe buýt, và sau đó, một sự bất ngờ, một đứa trẻ trên trượt ván nhảy qua trước mặt họ,chỉ cách mặt họ khoảng 1 inch. Cả hai đều ngạc nhiên. "Này, cái quái gì vậy?"
Đứa bé đứng lên và quay lưng lại với họ. Nó có vẻ chỉ mới 12 13 tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi và quần jean màu xanh trà.
"Tốt, tốt, tốt. Có vẻ như mình đã có con mồi mới " Đột nhiên, hai đứa trẻ khác xuất hiện. Một đứa thì siêu gầy và đứa còn lại thì béo ú. "Vâng, em muốn lại chào hỏi anh, đằng kia là Keith." Jeff và Liu nhìn qua đứa trẻ gầy. Nó có một khuôn mặt khắc khổ. "Và Troy." Họ nhìn qua những đứa trẻ béo. Cậu bé đó cứ như là một trái banh di động vậy. Nó giống như đang lăn hơn là đang đi. Jeff nghĩ thế.
"Và em là Randy. Bây giờ, tất cả các trẻ em quanh khu vực này có đều phải nộp phí khi muốn đi xe buýt. Và 2 ông anh cũng thế".
Liu đứng lên, sẵn sàng để đấm vào mắt thằng nóc hỗn xược trong khi Keith rút ra một con dao bấm . "Tsk, tsk, tsk, tôi đã hy vọng bạn sẽ hợp tác, nhưng có vẻ như chúng ta phải làm điều này một cách khó khăn." Cậu bé đi lên và lấy ví trong túi Liu ra. Chợt Jeff có cảm giác đó một lần nữa. Bây giờ, nó đã thực sự mạnh mẽ, một cảm giác bỏng rát. Anh đứng dậy, nhưng Liu ra hiệu anh ta ngồi xuống. Jeff lờ đi và tiến đến đứa trẻ.
"Nghe đây ban nhạc bé nhỏ. Trả lại ví cho anh trai tao hoặc ăn đòn". Randy nhét chiếc ví vào trong túi mình và lấy ra con dao khác.
"Oh? Vậy nhóc sẽ làm gì" vừa dứt lời, Jeff tung ra một cú đấm. Randy toé cả máu mũi, Jeff nắm lấy cổ tay của đứa trẻ và bóp vỡ nó. Randy gào lên và Jeff nắm lấy con dao từ tay. Troy và Keith lao lên, nhưng Jeff đã quá nhanh. Hắn ném Randy xuống đất. Keith rút dao ra và đâm tới, nhưng Jeff cúi xuống và đâm vào cánh tay. Keith buông tay ra làm con dao rơi xuống đất, miệng thì la lên vì đau đớn. Troy lúc này đã ra đằng sau, nó rút ra con dao mới và đâm tới, nhưng Jeff đã thậm chí không cần con dao. Hắn đấm thẳng vào bụng Troy và làm cậu bật ra xa. Jeff tỏ ra quá mạnh so với tất cả (Jeff chỉ hơn bọn nhóc 1, 2 tuổi). Liu đứng nhìn kinh ngạc, nhưng anh ta ko thể ngăn đc Jeff.
"Jeff, chuyện gì xãy ra vậy?" Liu nói. Họ nhìn thấy xe buýt chạy tới và họ biết mình sẽ bị đổ lỗi cho toàn bộ việc này. Vì vậy, chúng bắt đầu chạy nhanh nhất có thể. Khi chạy, chúng quay lại nhìn và thấy tài xế xe buýt đang vội vã đưa lũ trẻ tới bệnh viện. Jeff và Liu đến trường, chúng không dám nói với ai những gì đã xảy ra. Tất cả những gì chúng làm là ngồi và lắng nghe. Liu chỉ nghĩ là Jeff đã đánh một đứa trẻ, nhưng Jeff biết nó còn nhiều hơn thế. Đó là một cái gì đó, đáng sợ. Khi hắn có cảm giác đó, hắn cảm thấy mạnh mẽ. Cậu không biết nó từ đâu tới, nhưng cậu cảm thấy vui vì có nó. Jeff bắt đầu thấy khác lạ đi, cậu tránh xa mọi người. Thậm chí khi cậu đi bộ về nhà, cậu không đi bằng xe buýt nữa, và Jeff cảm thấy hạnh phúc vì điều đó.
Khi Jeff trở về nhà cha mẹ cậu bé hỏi cậu ngày của mình là như thế nào, và cậu nói, bằng một giọng hơi đáng ngại, "Đó là một ngày tuyệt vời." Sáng hôm sau, cậu nghe thấy tiếng gõ cửa , cậu bước xuống và thấy 2 cảnh sát đang đứng trước nhà mình, mẹ thì nhìn lại cậu với một cái nhìn giận dữ.
"Jeff, các cán bộ này nói với mẹ rằng con đã tấn công ba đứa trẻ. Và rằng họ đã bị đâm. Đâm, con đã làm gì thế?
"Mẹ ơi, chúng nó mới là người đam con và anh Liu".
Một viên cảnh sát lên tiếng "Chúng tôi đã tìm thấy ba đứa trẻ, hai bị đâm, và một có vết bầm trên bụng, và có nhân chứng chứng minh rằng cậu đã chạy trốn khỏi hiện trường. Bây giờ, cậu có điều gì để nói?" Jeff biết đó là không đúng. Cậu và Liu đã bị tấn công, nhưng sau đó không có gì chứng minh đó sự thật đó cả. Họ không thể nói rằng họ chạy trốn, bởi vì họ sợ. Vì vậy, Jeff không thể bảo vệ mình và Liu.
"Con trai, lên goi anh xuống đây" Jeff không thể làm điều đó, vì cậu là người đánh bại tất cả những đứa trẻ.
"Thưa ông, nó ... đó là tôi. Tôi là người đã tấn công lũ trẻ. Liu cố gắng giữ tôi lại, nhưng anh không thể ngăn cản tôi "cảnh sát nhìn Jeff và cả hai đều gật đầu.
"Chờ đã!" Liu từ trên cầu thang lên tiếng. Tất cả đều nhìn lên và thấy anh ta cầm một con dao. Các sĩ quan rút súng ra và bắt lấy Liu
"Đó là tôi, tôi đã đâm chúng. Có các dấu hiệu để chứng minh điều đó ", Anh ấy nâng tay áo lên để lộ ra những vết cắt và vết bầm tím, như thể anh ấy vừa đánh nhau.
"Cậu bé, hãy đặt con dao xuống", ông sĩ quan trả lời. Liu nâng con dao lên và thả ra làm rơi nó xuống đất. Anh đặt tay ta sau đầu và đi về phía cảnh sát.
"Không phải Liu, đó là tôi! Tôi đã làm nó! "Jeff khóc và kêu gào.
"Huh, ông anh ngốc nghếch. Đang cố gắng để bảo vệ cho những gì tôi đã làm". Cảnh sát đã dẫn Liu ra chiếc xe tuần tra.
"Liu, hãy nói cho họ biết đó là em! Nói với họ! Em là người đánh đập những đứa trẻ "mẹ của Jeff đặt tay lên vai.
"Jeff, đừng nói dối nữa. Chúng ta biết đó là Liu, con có thể dừng lại ", Jeff bất lực nhìn theo chiếc xe chạy đi. Một vài phút sau, cha của Jeff về đến nhà và vẫn chưa biết điều gì.
Ông Bush vừa về đến nhà khi chiếc xe cảnh sát khuất dạng. Ông ko biết chuyện gì đã xãy ra. Bà Margaret thì đang quỳ bên bệ cửa, còn Jeff thì đứng trầm ngâm. "Con trai, có chuyện gì xãy ra thế" ông hỏi. Jeff ko trả lời. Hắn đang rối. Bà Margaret tiến lại và kể tất cả. Một giờ sau, khi cả cha và mẹ hắn đang cực sốc và ngồi trong phòng khách. Jeff ko thể tin vào chúng. Hắn ko thể chịu đc việc mọi người nghĩ về Liu xấu xa trong khi người gây tội là mình. Jeff bỏ lên phòng. hắn cố tìm giấc ngủ. Cố thoát ra nổi ám ảnh tội lỗi.
Hai ngày trôi qua. Ko có tin tức gì về Liu. Jeff thì vẫn nằm đó. Chỉ có mặc cảm tội đồ làm bạn với hắn.
Đó là cho đến thứ 7, khi mẹ nói với Jeff bằng vẻ mặt rất vui.
-"Jeff, tỉnh dậy nào, ngày này tới rồi"
Jeff cố nhớ hôm nay là ngày gì. Cậu ko thể nào nghĩ ra.
-"Hôm nay là tiệc sinh nhật của Billy, con nhớ thằng bé ko? Nó là hàng xóm nhà mình đấy" - Bà Margaret nói thêm.
"Mẹ! Tại sao con lại phải đến 1 buổi tiệc toàn trẻ con chứ?"
- "Jeff! Những ngày vừa qua thật là tồi tệ, và con cần một chút vui tươi để thay đổi ko khí. Ko cãi nữa. Mặc quần áo vào và đi cùng bố mẹ qua nhà Barbara".
Jeff uể oải ngồi dậy, hắn ko mong đợi điều này. Và khi thay đồ xong, Jeff bước xuống cầu thang thấy ba mẹ đã chuẩn bị xong để đi. Họ mặc đồ rất đẹp. Cứ như là đến một buổi tiệc hoàng gia vậy. "Thật nực cười" - cậu nghĩ. Bộ đồ đó chẳng phù hợp với đám trẻ tí nào.
-"Jeff, lấy bộ nào đàng hoàng hơn đi".
-"Mẹ, mấy bộ đồ đó giống như đồ hề vậy, con ko mặc nó đâu".
-"Đây là cách duy nhất để gây ấn tượng. Ko nói nhiều. mặc bộ khác vào ngay".
Và cũng như mọi lần, Jeff ko thể thay đổi đc ý mẹ.
Cậu tiến tới tủ và tìm một bộ đồ nào ít quái dị nhất. Những chiếc áo sơ mi màu loang lỗ sặc sỡ. Cuối cùng cậu tìm thấy một chiếc màu trắng. "Nhanh nào Jeff, chúng ta sẽ trễ mất".
Cả gia đình Jeff băng qua đường để đến nhà Barbara. Barbara đã đợi sẵn trong nhà, cùng với các vị khách khác, và họ cũng ăn mặc như cha mẹ Jeff. Ko thấy lũ trẻ, chúng đang chơi ngoài sân. "Jeff, em ra chơi với lũ trẻ đi". Barbara đã bảo vậy thì cậu đành phải đi thôi. Cậu tiến về phía vườn. Bọn trẻ đang mặc đồ cao bồi và chơi trò bắn súng. Tất nhiên là súng nhựa. Lúc đầu Jeff tỏ ra ko mấy thích thú, nhưng nhanh chóng, cậu nhập cuộc với bọn trẻ. Đã rất lâu rồi, cậu mới đc vui chơi như thế này. Và cậu bắt đầu nghĩ tới Liu. Bỗng nhiên, cậu nghe thấy tiếng ồn kỳ lạ. Sau đó, một hòn đá bay vào mặt Jeff. Randy, Troy và Keith nhảy qua hàng rào và tiến vào. Chúng đi bằng ván trượt. Jeff để khẩu súng giả qua một bên và bảo bọn trẻ đứng sau mình. Trong khi Randy nhìn cậu với ánh mắt hận thù.
"Xin chào, Jeff". Randy lên tiếng. "Bọn tao và mày vẫn còn 1 món nợ phải trả đấy." Jeff nhìn thấy mũi của mình đang chảy máu. "tốt thôi. giữa tao với mày vẫn còn một số chuyện, và vì thế anh trai tao đã bị tạm giam".
Ánh mắt Randy đầy sự giận dữ "Ồh đúng vậy, lần đó bọn tao đã thua. Nhưng giờ đây, bọn tao đến đây là để giành chiến thắng. Và bọn tao sẽ đập nát cái mặt ch* của mày". Randy lao về phía Jeff, hắn nắm lấy vai Jeff trong khi Jeff liên tục tung những cú đấm vào mặt. Nó húc đầu vào ngực Jeff. J...

1. Jeff is a National Geographic photographer
2. Yes, I do
3. It is in a park
4. They are about nature
5. They are mapmakers
6. It is in Argentina

Ai cúng biết Jack với biệt danh "Vô thị ác ma" tức là Jack không có mắt. Theo mình biết biết thì Jack đã bị một nhóm sinh viên và người tên Jenny đã lấy đi đôi mắt của cậu.Mắt của E.J màu đen vì nó không có mắt cộng với viẹc sau khi lấy hai con mắt thì Jenny đã đổ một chất dịch nhầy mày đen vào mắt Jack.Nhiều người nghĩ Jack thích ăn thận, ừ thì điều đó đúng chắc vì đó là một thứ có liên quan đến một tổ chức tôn giáo bí ẩn trong trường.E.J sống ở những nơi như: Rừng, nhà bỏ hoang, hang động,...Có một điều khó hiểu mà không ai giải thích được là E.Jnhìn bằng cách nào và làm sao khônh có mắt anh vẫn có thể giết người và ăn thận??Có nhiều giả thuyết cho rằng anh là hồn ma, thần thánh, người ngoài hành tinh,...

I like watching soccer but I can't play soccer very well.
I don't know who "JEFF THE KILLER" is.
I'm from VietNam.
Tôi thích chơi bóng đá nhưng tôi không chơi giỏi lắm
Tôi không biết "JEFF THE KILLER" là ai.
Tôi đến từ Việt Nam

Nhật thực là hiện tượng Mặt Trăng che Mặt Trời ko cho ánh sáng của Mặt Trời chiếu tới Trái Đất
Nguyệt thực là hiện tượng Trái Đất che Mặt Trăng ko cho ánh sáng của Mặt Trời chiếu tới Mặt Trăng
Nhật thực xảy ra khi Mặt Trăng đi qua giữa Trái Đất và Mặt Trời và quan sát từ Trái Đất, lúc đó Mặt Trăng che khuất hoàn toàn hay một phần Mặt Trời. Điều này chỉ có thể xảy ra tại thời điểm sóc trăng non khi nhìn từ Trái Đất, lúc Mặt Trời bị Mặt Trăng che khuất và bóng của Mặt Trăng phủ lên Trái Đất. Trong lúc nhật thực toàn phần, đĩa Mặt Trời bị che khuất hoàn toàn. Với nhật thực một phần hoặc hình khuyên, đĩa Mặt Trời chỉ bị che khuất một phần.
Nếu Mặt Trăng có quỹ đạo tròn hoàn hảo, gần hơn Trái Đất một chút, và trong cùng mặt phẳng quỹ đạo, sẽ có nhật thực toàn phần xảy ra mỗi lần trong một tháng. Tuy nhiên, quỹ đạo của Mặt Trăng nghiêng hơn 5° so với mặt phẳng quỹ đạo của Trái Đất quanh Mặt Trời (xem mặt phẳng hoàng đạo), do vậy bóng của Mặt Trăng lúc trăng non thường không chiếu lên Trái Đất. Để hiện tượng nhật thực cũng như nguyệt thực xảy ra, Mặt Trăng phải đi qua mặt phẳng quỹ đạo của Trái Đất. Hơn nữa, quỹ đạo của Mặt Trăng có hình elip, và nó thường ở đủ xa Trái Đất khiến cho kích cỡ biểu kiến của nó không đủ lớn để che khuất hoàn toàn Mặt Trời lúc nhật thực. Mặt phẳng quỹ đạo của Mặt Trăng và của Trái Đất mỗi năm cắt nhau tại các điểm nút lên và nút xuống của quỹ đạo; và có ít nhất là 2 và nhiều nhất là 5 lần nhật thực xảy ra trong một năm, cũng không thể có nhiều hơn hai lần nhật thực toàn phần trong cùng một năm. Tuy nhiên, tại một nơi cụ thể trên Trái Đất, hiện tượng nhật thực toàn phần xảy ra là rất hiếm bởi vì bóng của Mặt Trăng trong lúc hiện tượng này xảy ra đổ lên Trái Đất theo một dải hẹp và trong thời gian ngắn, với lần lâu nhất khoảng 7 phút (nhật thực toàn phần ngày 20 tháng 7 năm 1955).
Hiện tượng che khuất là hiện tượng của tự nhiên. Tuy thế, trong lịch sử cổ đại và quan niệm của một số người hiện đại, nhật thực thuộc về hiện tượng siêu nhiên. Hiện tượng nhật thực toàn phần gây ra sự sợ hãi đối với người dân thời cổ đại do thiếu hiểu biết về thiên văn học, khi Mặt Trời dường như biến mất vào ban ngày và bầu trời tối đen trong vài phút.
Rất nguy hiểm cho mắt khi nhìn trực tiếp vào Mặt Trời. Do vậy để quan sát hiện tượng nhật thực trực tiếp cần sử dụng các loại kính bảo vệ mắt hoặc quan sát gián tiếp hình ảnh lúc nhật thực. Nhưng khi xảy ra hiện tượng nhật thực toàn phần, mắt có thể an toàn quan sát hiện tượng này trong lúc Mặt Trăng che khuất hoàn toàn Mặt Trời. Những người ưa thích hiện tượng này thường đi du lịch đến những nơi sắp xảy ra để chứng kiến và chụp ảnh.
Nguyệt thực là hiện tượng thiên văn khi Mặt Trăng đi vào hình chóp bóng của Trái Đất, đối diện với Mặt Trời. Điều này chỉ có thể xẩy ra khi Mặt Trời, Trái Đất và Mặt Trăng thẳng hàng hoặc xấp xỉ thẳng hàng với nhau, với Trái Đất ở giữa. Do vậy, nguyệt thực chỉ có thể xảy ra vào những ngày trăng tròn. Kiểu và chiều dài của nguyệt thực phụ thuộc vào vị trí của Mặt trăng so với các điểm nút quỹ đạo của nó.
Nguyệt thực toàn phần xảy ra khi ánh sáng mặt trời trực tiếp bị bóng của trái đất che hoàn toàn. Ánh sáng duy nhất nhìn thấy được là khúc xạ qua bóng tối của trái đất. Ánh sáng này có màu đỏ vì cùng lý do hoàng hôn có màu đỏ, do sự tán xạ Rayleigh của các tia sáng màu có bước sóng ngắn hơn. Bởi vì màu đỏ của nó, nguyệt thực toàn phần đôi khi được gọi là mặt trăng máu.
Không giống như nhật thực, mà chỉ có thể được nhìn thấy từ một khu vực tương đối nhỏ trên thế giới, nguyệt thực có thể được nhìn từ bất cứ nơi nào ở nửa tối của trái đất. Nguyệt thực kéo dài trong vài giờ, trong khi nhật thực toàn phần chỉ kéo dài trong vài phút tại bất kỳ vị trí nào do kích thước nhỏ hơn của bóng của Mặt trăng. Không giống như nhật thực, nguyệt thực có thể quan sát một cách an toàn bằng mắt thường vì hình ảnh nguyệt thực mờ hơn so với hình ảnh mặt trăng đầy đủ.
Thời gian tối đa của nguyệt thực toàn phần: 104 phút (trường hợp thường hay tái diễn); nguyệt thực một phần: 6 giờ.
hok tốt~~

- Thế giới tự nhiên rất sinh động, thú vị và nhiều điều kì thú.
- Em xem video về vòng đời phát triển của sâu bướm và biết được vòng đời của bướm gồm bốn giai đoạn phát triển là: trứng, sâu bướm, kén, nhộng.
Ko đăng câu hỏi linh tinh
là 1 thứ đáng sợ và đừng đăng câu hỏi linh tinh