lợi ích tác dụng của TDTT đối với THCS
1) đối với hs
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nam là học sinh lớp 6A. Tính Nam rất hiếu động nên hôm qua, trước khi đi chợ xa mẹ dặn Nam: “Ở nhà một mình con chớ nghịch ngợm và đặc biệt không được trèo cây, vì trèo cây là nguy hiểm lắm đó!”. Nam trả lời mẹ: “Dạ con nhớ mẹ ạ”. Thế nhưng mẹ vừa ra khỏi nhà Nam đã quên ngay lời mẹ dặn chạy tót ra vườn chơi.
Ra đến vườn Nam đi hết gốc cây này sang gốc cây khác, chợt Nam nhìn thấy trên một cành xoài cao có một quả đã ửng vàng. Xoài đầu mùa ngon tuyệt! Nam không nín được cơn thèm! Thế là việc trèo cây bắt đầu. Nam bám hai tay vào thân xoài và quặp hai bàn chân vào phía dưới rồi cứ thế nhích lên từng đoạn một. Khi một tay đã níu được một cành xoài lớn. Nam đu người lên rồi đứng thẳng lên cành xoài. Nam với tay ra hái trái xoài chín nhưng trái xoài nằm ở cành trên, với không tới. Nam lại phải trèo tiếp lên cao rồi nhoài người ra hái trái xoài treo đung đưa ở đầu cành. Khi tay Nam vừa đụng vào trái xoài chín, cảm giác sung sướng chưa kịp đến thì bỗng rắc một cái, cành cây mà Nam đang đứng gẫy gục. Nam tuột tay rơi bịch xuống đất, nằm sóng soài bất tỉnh. Lát sau Nam tỉnh lại thì thấy đùi trái đau nhức. Nam lê lết mãi mới vào được trong nhà bò lên giường nằm. Khi mẹ về thì chân Nam lại càng đau. Nam rên lên vì đau đớn. Mẹ hoảng hốt đưa Nam đi bệnh viện, sau khi chụp X quang xong bác sĩ bảo: “Xương đùi trái bị gẫy phải bó bột”.
Hơn hai tháng trời mẹ phải ròng rã chở Nam vào tận cửa lớp, rồi lại vào tận cửa để đón Nam về. Đến lớp Nam phải ngồi bất động một chỗ nhìn bạn bè vui đùa mà lòng khát khao biết mấy.
Sau lần gẫy xương đó Nam ân hận vô cùng vì đã không nghe lời mẹ. Nam tự hứa, sẽ không bao giờ dám trái lời ba mẹ nữa.
Ngày xưa, ở gia đình nọ, có Tấm mồ côi cả cha lẫn mẹ, phải sống với dì ghẻ và cô em cùng cha khác mẹ là Cám. Tấm bất hạnh ngày ngày phải làm lụng vất vả: nào chăn trâu, nào mò cua, ngày thì thái khoai, với bèo; đêm thì xay lúa, giã gạo…mà vẫn không hết việc. Trái lại, Cám thì được mẹ nuông chiều, chỉ quanh quẩn trong nhà, không phải làm việc nặng.
Một hôm, dì ghẻ sai cả Tấm và Cám thi nhau đi bắt ốc mò cua, ai nhiều cá, cua hơn sẽ được thưởng cho một cái yếm đỏ. Tấm do quen mò cua, bắt cá nên chẳng mấy chốc mà đầy giỏ. Còn Cám thì lội từ ruộng này sang ruộng kia mà vẫn chưa bắt được gì. Thấy mình không thể thắng được Tấm, Cám bày mưu lừa Tấm hụp sâu rồi trút hết tôm tép của Tấm vào giỏ mình rồi bỏ về. Tấm lên bờ thấy mất hết tôm tép bèn ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi, Tấm kể sự tình, Bụt khuyên Tấm đừng buồn và nhìn vào giỏ xem còn gì không, Tấm ngạc nhiên bảo chỉ còn một con cá bống. Con cá bống ấy chính là tôi. Bụt đã ban tôi cho Tấm, tôi bầu bạn với Tấm từ đó. Mỗi lần cho tôi ăn, Tấm chỉ cần đọc:
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người. ”
Rồi rải cơm xuống giếng là tôi trồi lên ngay. Một ngày kia, nghe tiếng gọi quen thuộc của Tấm, tôi vui vẻ ngoi lên thì bất ngờ, một tấm lưới bủa vây lấy tôi. Thì ra không phải Tấm gọi tôi mà chính là hai mẹ con Cám, họ đã biết Tấm lén nuôi tôi nên đã lập mưu lừa Tấm đi chăn trâu đồng xa rồi bắt tôi giết thịt. Tôi vô cùng uất ức trước việc mình bị giết. Khi chết, linh hồn tôi bay về với Bụt, tôi vừa khóc vừa kể cho Bụt nghe. Bụt nghe xong, thở dài và nói rằng: “Ta không ngờ bọn chúng lại độc ác đến vậy, đến cả nhà ngươi là một chú cá mà chúng cũng không tha. Thôi, con đừng buồn mà chi, chuyện đã như thế, thôi thì thế này, con hãy thay ta dõi theo nàng Tấm. Rồi con sẽ thấy hai kẻ độc ác đó bị trừng trị đích đáng”. Tôi vâng lời và theo Bụt về nhà Tấm. Khi đến nơi, tôi thấy Tấm đang than khóc. Bụt hiện lên hỏi, Tấm nói rằng đã kêu mãi mà không thấy tôi đâu, chỉ thấy một cục máu nổi lên trên mặt nước, Bụt trấn an Tấm rằng tôi đã bị bắt giết thịt mất rồi, đoạn nói Tấm tìm xương tôi bỏ vào lọ chôn ở bốn chân giường của Tấm, sẽ có lúc dùng đến. Tấm vâng lời ra vườn tìm xương, nhưng tìm mãi mà vẫn không thấy. Chợt có con gà trống đi ngang qua cất tiếng: “Cho ta nắm thóc, ta bới xương cho!”, Tấm nghe vậy liền lấy thóc cho gà, gà vào bếp đào một lúc thì thấy xương tôi, Tấm nhớ lời Bụt, lấy xương bỏ vào lọ chôn xuống bốn chân giường.
Ít lâu sau, nhà vua mở hội, thần dân ai nấy đều nô nức đổ về kinh đô. Mẹ con Cám cũng sắm sửa dự hội. Thấy Tấm làm xong việc nhà sớm, lại có ý muốn đi hội. Mụ dì ghẻ nguýt dài, và ra lệnh cho Tấm phải nhặt cho hết một thúng thóc thì mới được đi dự hội. Cả một thúng thóc và gạo trộn lẫn, biết bao giờ mới nhặt xong, Tấm tội nghiệp chỉ còn biết ngồi khóc. Bụt lại hiện lên và gọi chim sẻ đến giúp Tấm. Tấm ngỏ ý muốn đi dự hội, không biết nên lấy quần áo ở đâu ra ? Bụt mỉm cười bảo rằng đã đến lúc dùng đến xương cá bống ngày trước. Tấm về đào bốn cái lọ đựng xương tôi lên, thì lập tức chúng biến ra quần áo, giày dép và một con ngựa thật lộng lẫy. Tấm liền phi ngựa đến kinh đô để kịp dự hội. Khi đi qua một chỗ lội, bất cẩn Tấm đánh rơi một chiếc hài và không kịp nhặt. Lúc Tấm vừa đi khỏi, thì đoàn xa giá của nhà vua vừa đến chỗ lội ấy. Bỗng hai con voi dẫn đầu đoàn đứng yên, không chịu đi nữa, vua sai quân lính xuống nước tìm xem vật gì mà làm chúng đứng yên, họ liền tìm thấy chiếc hài của Tấm bỏ quên lúc nãy. Nhà vua ngắm nghía chiếc hài, bụng nghĩ thầm: “Người mang chiếc hài hẳn là một trang tuyệt sắc” rồi ban lệnh cho tất cả đàn bà con gái đến thử hài, ai đi vừa thì sẽ được vua lấy làm vợ. Đám đông chen chúc thi nhau ướm thử cầu may, nhưng chẳng có ai vừa. Đến khi Tấm vừa đưa chân vào thì vừa như in, nàng mở khăn lấy luôn chiếc hài kia ra. Quân lính hò lớn reo mừng. Thế là Tấm được vua rước vào cung trước con mắt ngạc nhiên của mẹ con Cám.
Tuy vào cung sống sung sướng nhưng Tấm vẫn không quên ngày giỗ cha. Dì ghẻ và Cám thấy Tấm được làm vợ vua thì ghen ghét, nói Tấm hãy trèo lên cây cau mà xé một buồng cúng bố. Tấm vừa trèo lên thì ở dưới, dì ghẻ đã cầm dao mà chặt vào gốc cây... Tấm ngã lộn cổ xuống ao và chết. Mẹ Cám bèn lấy quần áo Tấm mặc vào cho Cám và đưa vào cung nói với vua rằng Tấm không may nên đưa em vào thế chị.
Lại nói sau khi chết, Tấm hóa thành chim vàng anh, ngày ngày ca hát cho vua. Vua lấy làm thích thú, suốt ngày quấn quýt bên vàng anh. Cám thấy vậy bèn nói với dì ghẻ, dì ghẻ bảo Cám cứ giết đi rồi nói với vua rằng vì có mang thèm ăn thịt chim nên đã giết thịt mất rồi. Vua nghe xong, dáng buồn rầu nhưng không nói gì cả. Cám giết thịt vàng anh rồi đem bỏ lông ở góc vườn. Từ đó mọc lên hai cây xoan đào cành lá xum xuê, che mát cho vua mỗi khi vua nằm dưới bóng cây. Cám thấy vậy thì mách mẹ rồi nghe lời mẹ đem chặt đi để làm khung cửi. Khi Cám ngồi dệt áo cho vua thì nghe tiếng khung cửi của mình:
“Kẽo cà kẽo kẹt
Lấy tranh chồng chị
Chị khoét mắt ra. ”
Rồi sợ quá về nói lại với mẹ. Dì ghẻ bảo cứ đốt quách đi, đem tro đổ ra ngoài cung. Cám y lời đốt khung cửi rồi đem tro bỏ ngoài cung. Từ đống tro tàn bỗng mọc lên cây thị cành lá xum xuê nhưng chỉ có một quả tỏa mùi thơm ngát. Có bà lão hàng nước đi qua ngửi mùi thích thú, liền giơ bị ra và nói: “Thị ơi thị à, thị rơi bị bà, bà để bà ngửi, chứ bà không ăn”. Bỗng quả thị rơi xuống ngay bị bà lão. Từ đó bà mang về nhà nâng niu. Mỗi lần bà đi chợ, từ quả thị, nàng Tấm chui ra và giúp bà việc nhà, cơm nước đầy đủ. Bà lão thấy lạ thì sinh nghi, bèn giả vờ đi chợ để rình xem ai giúp mình. Rồi bà bắt gặp Tấm, bà xé vỏ thị và nhận Tấm làm con nuôi.
Một ngày kia, vua ra ngoài cung đi dạo, thấy quán nước sạch sẽ thì ghé vào, nhìn thấy miếng trầu têm cánh phượng liền hỏi bà lão:
- Trầu này ai têm ?
- Trầu này con gái già têm – bà lão đáp
- Con gái bà đâu, đưa ra cho ta xem mặt.
Bà lão liền đưa Tấm ra, vua nhận ra ngay vợ mình liền rước Tấm về lại hoàng cung.
a,nhưng mỗi năm mỗi vắng
người thuê viết nay đâu
giấy đỏ buồn không thắm
mực đọng trong nghiêng sầu
b,thân em như trái bần trôi
gió dập sóng dồi biết táp vào đâu
Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương,...” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học.
Nhớ lại lúc ấy, cái thuở tôi còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ tôi thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con hèm nhỏ ở nhà tôi nên tôi chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, tôi bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. Tôi như ở một thế giới hoàn toàn khác khi tôi vừa chia tay mẹ. Lúc đó tôi chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên tôi, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng: “Đừng sợ, có cô đây” Tôi nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ tôi. Tôi lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.
Ngày đầu đi học thật khó, tôi chẳng biết gì cả. Tôi chẳng biết cầm bút, chẳng biết sách vở là gì nhưng điều đó chẳng khó gì khi có cô bên cạnh tôi. Cô đã chỉ tôi cách cầm bút, tập cho tôi viết chữ. Và rồi ba tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ về đã đến. Những bạn khác thì được ba mẹ đón về nhà. Cô cũng về nhà, chỉ còn lại một mình tôi - cậu học trò lớp một cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất to rồi đột nhiên có ai đó khẽ đặt tay lên vai tôi và nói: “Mình về nhà thôi con”, lúc đó tôi mới nhận ra là mẹ đã ở bên tôi.
Ôi! Sao tôi thương đến thế, sao tôi nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của tôi. Cái ngày mà tôi có nhiều ki niệm nhất trong tuổi thơ của mình.
Trong kí ức tuổi học sinh của mình, kỉ niệm sâu đậm nhất đối với tôi có lẽ đó chính là ngày khai trường đầu tiên của mình. Ngày khai trường ấy dù cách đây nhiều năm rồi nhưng mỗi khi nhớ lại tôi vẫn nhớ rõ từng sự kiện, từng cảm xúc của tôi. Có lẽ bởi đó chính là lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với một môi trường hoàn toàn mới mẻ ngoài gia đình và người thân của mình, nên không tránh khỏi những cảm xúc lo lắng, bồi hồi. Lạ lẫm với tất cả mọi thứ, lo lắng với những thứ mới lạ xung quanh mình, đó là những cmar giác mà tôi sẽ không bao giờ quên được.
Trước khi bước chân vào lớp Một, tôi vẫn là một đứa bé vô cùng ngây thơ, hồn nhiên sống trong sự bao bọc, che chở yêu thương của bố mẹ và cả gia đình. Ngoài mái nhà của mình và những nơi công cộng của địa phương mình thì tôi chưa từng đến một không gian, một môi trường nào khác, vì vậy mà không gian trường học đối với tôi lúc đó mà nói nó vô cùng mới mẻ. Để cho tôi bớt lạ lẫm thì bố mẹ tôi thường xuyên nói chuyện với tôi về trường học, mẹ tôi nói đó cũng giống như ngôi nhà thứ hai của tôi vậy, vì ở đó sẽ có thầy cô yêu thương, dạy dỗ tôi tựa như bố mẹ, hơn nữa tôi còn có những người bạn mới, khi đi học tôi sẽ thích thú và có nhiều niềm vui.
Được bố mẹ động viên hàng ngày thì tôi cũng dần quen với tên gọi “trường học”, hơn nữa, khi nhìn anh trai và các anh chị trong xóm ngày nào cũng đến trường cũng khiến tôi vô cùng tò mò. Bởi mỗi khi đi học về anh trai của tôi sẽ kể đủ thứ chuyện, nào là hôm nay anh được điểm mười môn toán, anh được cô giáo khen vì lao động tốt, hay hôm nay anh chơi những trò chơi mới thú vị ra sao. Câu chuyện của anh vô cùng hấp dẫn nên lúc nào tôi cũng chú ý lắng nghe, tôi càng tò mò hơn về trường học, nơi mà ngày nào anh tôi cũng rất vui vẻ khi trở về.
Khi biết mình sắp phải đi học, tôi không hề sợ hãi mà ngược lại tôi lại có chút mong chờ, vì không biết ở đó như thế nào, sẽ vui vẻ ra sao. Trước ngày khai trường, mẹ tôi đã đi chợ và mua về cho tôi rất nhiều sách vở mới, cặp xách mới làm tôi rất vui, và dù còn chưa biết chữ nhưng tôi cũng mang sách ra bàn học, nâng niu mở từng trang sách, động tác rất nhẹ nhàng vì tôi rất sợ chẳng may mình nhỡ tay thì quyển sách xinh đẹp này sẽ rách. Trong cuốn sách ngoài những thứ tôi chưa thể hiểu thì còn có rất nhiều những hình vẽ đầy đủ màu sắc, những bức tranh đều rất đẹp.
in: Con người này cực kì thích đồ ăn lắm nè.
Suga: Kẻ xấu chăng. Còn cái lí do ấy hả? Tôi cũng chẳng biết đâu.
J-Hope: Một con người luôn luôn vui vẻ và rất nhiệt tình.
Jimin: Cậu trai này luôn làm tốt mọi thứ dù là cái gì đi nữa.
V: Một cậu bé có rất nhiều tình yêu thương chân thành đó.
JungKook: Bé trai trẻ và có tâm hồn trẻ con.
Vtrans: Tiêng @ V-BTS VNF
Xin chào tất cả những bạn trên olm và đặc biệt là những bn là fan hâm mộ cuồng nhiệt K-pop. Mình là một người hâm mộ, ủng hộ K-pop rất nhiều đặc biệt đã nói đến fan K-pop thì cũng phải có idol riêng của mình chứ đúng không. Mình cũng vậy .... Mình rất hâm mộ BTS - Một nhóm nhạc nam số một Hàn Quốc và đình đám hàng đầu thế giới. Tên của nhóm được viết tắt bởi Bangtan Boys. Đây là một nhóm nhạc gồm có bảy thành viên đó là : Kim Seok Jin sinh ngày 4/12/1992 là ca sĩ; Kim Taehyung sinh ngày 30/12/1995 là ca sĩ; Kim Namjoon sinh ngày 12/9/1994; Jung Ho Seok sinh ngày 18/2/1994; Park Jimin sinh ngày 13/10/1995; Min Yoongi sinh ngày 9/3/1993 và Jeon Jungkook sinh ngày 1/9/1997. Và mỗi thành viên đều sở hữu những tài năng về âm nhạc rất đỉnh như : Leader của nhóm- Rap Monster có thể đọc rap giỏi nhất nhóm ( làm rapper chính đó nha) ngoài ra còn có một chỉ số IQ rất cao với tính cách khá cá tính và rất thông minh; Suga là anh ba của nhóm cũng với tài năng rap rất giỏi và ngoài ra anh còn góp phần vào việc sáng tác ra những bài hát đậm chất BTS cho nhóm của mình cùng với Rap monster, nhiều người nói rằng không thích Suga lắm vì anh ý khá ít nói nhưng thực ra họ chưa hiểu rõ bản chât của anh ý đâu ạ: tuy với vẻ ngoài lạnh lùng nhưng bên trong thì như là một vựa muối của BTS, rất ngọt ngào như cái tên của anh ý "Suga" trong tiếng Anh là đường đó ạ, anh ấy còn có mộ tài năng rất độc đáo đó là " một nhà tiên tri " nếu nói từ này thì hơi quá đúng không nhưng thực ra đây là thật đó ạ nếu ai là ARMY mà không biết tin này thì chắc không phải là một ARMY chân chính đâu : anh ý đã nói 6 lần và chỉ nghĩ đó là ước mơ của cả nhóm nhưng không về sau những điều Suga nói đều trở thành sự thật; nhắc đến J-hope thì những ai biết đến BTS chắc chắn sẽ biết rằng anh ý là một cỗ máy nhảy của nhóm đấy ạ và anh ý là một rapper khá giỏi đấy mọi người; về phần người anh cả Jin thì anh ý có một giọng hát ngọt ngào, luôn yêu thương và chiều chuộng những người em của nhóm , anh luôn tự nhận rằng anh ý là '' worldwide handsome'' đẹp trai tầm cỡ thế giới điều này rất vui đúng không , và đặc biệt anh ấy có thể hét lên một tiếng y hệt tiếng dê đó nếu ai tò mò muốn xem thử thì vào ''Run BTS'' Ep 11 để xem nhé; tiếp theo là đến hai người bạn Jimin và V đống vai trò ca sĩ trong nhóm, lý do mà mình gọi là hai người bạn là bởi vì hai anh chàng này bằng tuổi nhau và cả hai người đều sở hữu giọng hát với những đặc điểm riêng biệt nhưng những giọng hát đó đều rất ngọt ngào và rất hay nữa; Và cuối cùng là một thành viên không thể thiếu trong BTS đó là Jungkook, anh ấy đảm nhiệm là một ca sĩ chính trong nhóm với một chất giọng rất hay và chắc chắn sẽ để lại nhiều ấn tượng ngay trong những lần đầu tiên chúng ta nghe đấy, ngoài là một ca sĩ chính ra anh ý còn có thể đọc rap và nhảy cũng rất giỏi, chính anh ấy cũng nghĩ rằng mình là một người có tính cách trẻ con nhưng lại có thân hình .... phụ huynh và có một bộ não của một thanh niên, và một điều không thể thiếu khi nhắc đến Jungkook đó là anh ấy được mệnh danh là ''Golden Maknae'' Em Út Vàng Của BTS.... Khi đã nói về BTS thì chắc chắn sẽ không bao giờ thiếu lời kể về BTS đâu nhé. Theo suy nghĩ của mình thì những anh chàng chống đạn này là những anh chàng có ngoại hình khác nhau nhưng tính cách thì khá giống nhau vì các anh ấy đều rất dễ thương và hài hước , nói đến dễ thương thì không thể thiếu Jungkook với hai chiếc răng thỏ của mình và V nữa ạ anh ấy khá hậu đậu và ấn tượng nhất đối với mình đó là tiếng người ngoài hành tinh của anh ấy. Còn khi nói về sự hài hước thì mình ấn tượng với Suga vì những lời nói về ước mơ của anh ấy rất hài hước như anh ấy ước kiếp sau sẽ trở thành hòn đá để không phải làm việc gì cả, và tiếp theo là Jin vì anh ấy có một chất giọng giống con dê mình đã nói ở trên rồi đó. Qua những lý do đó thì bây giờ mọi người cũng đã biết và đừng thắc mắc vì sao mình lại '' BIAS VKookJinSuga '' nữa nhé. Tất cả những album ca nhạc cũng như là những mv và những comeback của BTS đều được mọi người ủng hộ vì những ca khúc rất hay. Sắp tới đây ARMY chúng mình sẽ đón một màn comeback của thần tượng chúng ta vào ngày 24/8/2018 và số ngày kể từ ngày mình viết bài này đến ngày hôm đó chỉ còn đếm trên đầu ngón tay thôi ạ - chỉ còn đúng 1 tuần nữa thôi thì ARMY sẽ vui mừng vì lại được thưởng thức màn comeback từ BTS một lần nữa. Nhưng trong những niềm hân hoan vui mừng đó thì còn mông lung những lo lắng về ngày hôm đó vì những sự đe dọa hãm hại nọ kia từ phía anti-fan, những điều đó sẽ làm tăng thêm áp lực cho toàn thể ARMY cũng như là BTS nên mong những antifan ạ hay nghe điều này đi '' đừng có động đến một con chó nó đang ăn cơm'' - đó là một câu nói của người Hàn Quốc đấy nếu mà cứ động đến BTS hay đe dọa hãm hại hoặc phá phách này nọ kia thì sẽ không yên với ARMY đâu nên đừng vào làm gì chỉ phí công tốn sức thôi. Các antifan thử đặt tình huống vào chính mình xem nếu idol của bạn bị anti đe dọa hay phá phách nọ kia thì các bạn có chịu được không với ARMY chúng tớ cũng như vậy thôi nên đừng xem vào làm gì như thế sẽ tốt cho chính các bạn đấy. Trên đây là những lời kể sơ qua về các anh chàng chống đạn nhà Bangtan và mình đã chia sẻ cảm nghĩ của mình còn bạn nào muốn hiểu hơn BTS đã nghĩ những gì thì có thể đọc những dòn cuối trong đoạn văn của mình nhé :
Trong một tập gần đây của Red‘s Burn The Stage được đăng tải trên YouTube, thành viên V chia sẻ anh đã đau đớn và khổ tâm ra sao mỗi khi anh chỉ mắc một lỗi nhỏ trước công chúng.
"Tôi có thể hình dung ra mình sẽ phải trải qua những gì mỗi khi mắc dù chỉ một lỗi nhỏ, rằng tôi sẽ bị nguyền rủa vì lỗi đó" – V bộc bạch.
Vì lý do này nên V (hay bất cứ biểu tượng nào khác) đều phải rất cẩn trọng khi xuất hiện trước công chúng, kể cả sự biểu cảm nhỏ nhất trên gương mặt.
"Tôi hoặc trông vô cảm hoặc phải cười. Tôi không thể làm bất cứ điều gì ngoài những cách đó" – V chia sẻ.
Luôn sống trong những nỗi căng thẳng như vậy, thế nên V chỉ muốn "ẩn mình" trong phòng đóng kín cửa vào những ngày nhất định.
"Tôi luôn mang tâm trạng chán nản. Nhiều khi tôi chỉ muốn ở trong khách sạn" – V nói.
Có điều, "ẩn mình" trong những căn phòng kín cửa không phải lúc nào cũng giúp bạn giảm bớt được căng thẳng. RM cho biết, vào những ngày BTS phát hành sản phẩm mới, các thành viên của BTS cùng "trốn" Internet.
"Vào những ngày chúng tôi phát hành nhạc phẩm mới, tôi rất sợ truy cập mạng. Tôi lo sợ mọi người sẽ nguyền rủa chúng tôi" – RM nói.
Không chỉ bị chỉ trích, các thành viên của BTS còn phải đối diện với nhiều tin đồn thất thiệt và bị dọa giết.
Qua những chia sẻ của BTS, bạn có thể thấy rõ để tồn tại được trong nền K-pop, các ngôi sao phải đứng vững trước mọi "sóng gió" như thế nào và để có được thành công vang dội như BTS thì quả là một "kỳ tích" song kèm theo đó là những giọt nước mắt.
Hãy ủng hộ cho bài viết của mình nhé!!!
TDTT là cái gì vậy bn?
TDTT: thể dục thể thao