K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
18 tháng 11 2024

Đôi bàn tay mẹ, ấy là cả một bầu trời yêu thương. Những ngón tay thon dài, mềm mại ngày nào giờ đã chai sần vì bao năm tháng lo toan. Mỗi khi mệt mỏi, em lại đưa bàn tay mình vào lòng bàn tay mẹ, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa, xua tan mọi âu lo. Đôi bàn tay ấy đã ru em vào giấc ngủ, lau khô những giọt nước mắt, và luôn ở bên em những lúc khó khăn.Đôi bàn tay mẹ gánh vác biết bao nhiêu gian nan. Chúng đã nhào nặn nên những chiếc bánh thơm ngon, may vá từng chiếc áo ấm cho em. Dù mưa gió, nắng mưa, đôi bàn tay ấy vẫn không ngừng làm việc để lo cho gia đình. Em biết ơn mẹ nhiều lắm, mẹ ơi! Đôi bàn tay mẹ là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Chúng vừa ấm áp, dịu dàng, lại vừa mạnh mẽ, kiên cường. Em nhớ những khi còn bé, mẹ thường xoa đầu em, kể những câu chuyện cổ tích. Giờ đây, em đã lớn khôn, nhưng đôi bàn tay mẹ vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc cho em.

25 tháng 11 2024

Bàn tay của mẹ - đôi bàn tay với những vết chai sạn vì những ngày mưu sinh vất vả. Để con có một mái ấm bình yên và đủ đầy, đôi bàn tay ấy phải trồng cây, nuôi gà, đan rổ, nấu nướng… Bao nhiêu là công việc từ đơn giản đến khó khăn, nhọc nhằn, đôi bàn tay ấy cũng chưa bao giờ từ. Hạnh phúc lắm, mỗi khi em được đôi bàn tay chai sạn ấy xoa nhẹ lên mái tóc, trìu mến vỗ nhẹ lên lưng đều đều từng nhịp. Bình yên xiết bao, khi được bàn tay ấy nắm lấy, dẫn đi qua những con đường đất đỏ, qua những dãy chợ ồn ào, qua những vườn thanh long chín hồng rực. Em yêu lắm đôi bàn tay ấy, yêu lắm người mẹ tuyệt vời của mình. Em luôn tự hào và hãnh diện vì được lớn lên trong vòng tay yêu thương ấy. Từng ngày từng giờ, em luôn nỗ lực hết mình, để có thể đỡ đần được cho mẹ, từ những điều nhỏ nhặt nhất. Để đôi bàn tay dịu dàng của mẹ mãi bên cạnh em.

23 tháng 11 2024

Tuổi thơ em có rất nhiều những kỉ niệm đẹp, đáng nhớ. Đó là lúc cùng các bạn thả diều, chơi lò cò, chơi ô ăn quan, là lúc cùng các bạn nghịch ngợm, phá phách trên con đường làng. Hay là những kỉ niệm về trận đòn roi từ bố mẹ vì những lần chưa ngoan. Khi nhớ về những kỉ niệm thơ ấu đó em thấy trong trái tim mình tràn ngập sự xúc động, bồi hồi, một cảm giác hạnh phúc được lan truyền, bất giác em tự mỉm cười vì một phần kí ức. Những kỉ niệm đó là mảnh ghép đẹp nhất, trân quý nhất của em về những ngày tháng tuổi thơ đã trôi qua.
 Mẫu đây ạ.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
23 tháng 11 2024

Em sẽ không bao giờ quên cái ngày hè đầy nắng gió khi em tròn 6 tuổi. Hôm đó, bà ngoại dẫn em ra vườn sau nhà hái những trái mận chín mọng. Cây mận cao lớn, cành lá xum xuê trĩu nặng quả. Em đứng ngó lên, háo hức mong được hái những trái mận to nhất. Bà ngoại ân cần đỡ em, chỉ cho em cách hái mận sao cho không bị gai đâm. Khi những trái mận đầu tiên được hái xuống, em sung sướng đến nỗi nhảy lên mừng rỡ. Chúng tôi cùng nhau ngồi dưới gốc mận, vừa ăn mận vừa trò chuyện thật vui vẻ. Hương vị ngọt ngào của mận chín quyện lẫn với mùi đất ẩm, tiếng chim hót líu lo tạo nên một bức tranh thật đẹp. Em cảm thấy mình thật hạnh phúc khi được ở bên bà ngoại. Kỉ niệm ấy mãi khắc sâu trong tâm trí em, nhắc nhở em về tình yêu thương bao la của bà.

24 tháng 11 2024

 Khi nghĩ về cha, lòng con trào dâng biết bao cảm xúc. Cha không chỉ là người luôn đứng sau chăm lo cho con, mà còn là người thầy, người bạn, và đôi lúc, là người hùng trong mắt con.

Con vẫn nhớ những buổi chiều hè oi ả, cha đạp xe chở con đi qua cánh đồng xanh mướt. Ánh nắng chói chang hắt lên lưng áo đẫm mồ hôi của cha, nhưng cha vẫn vui vẻ trò chuyện, kể cho con nghe những câu chuyện giản dị mà thấm đẫm tình yêu thương. Tiếng cười của cha vang lên, làm mát cả lòng con, như thể cái nắng hè cũng dịu lại. Đôi bàn tay chai sạn của cha, dù chẳng bao giờ mềm mại như của mẹ, lại là nơi con tìm thấy sự vững chãi và an toàn nhất.

Có những hôm trời mưa tầm tã, cha vẫn đội mưa về nhà, tay xách túi đồ ăn cho cả nhà. Dáng cha gầy gò, nhưng mạnh mẽ biết bao. Con còn nhớ ngày con bị ngã xe, cha đã vội vàng bế con lên, vừa dỗ dành vừa lau vết thương. Ánh mắt cha đầy lo lắng, nhưng lời cha nói luôn nhẹ nhàng: "Không sao đâu, có cha đây rồi." Lúc ấy, con cảm nhận rõ hơn bao giờ hết rằng cha chính là điểm tựa vững chắc nhất trong cuộc đời con.

Cha không nói nhiều lời yêu thương, nhưng mọi hành động của cha đều tràn đầy tình cảm. Những ngày con ốm, cha thức cả đêm, lặng lẽ ngồi bên giường, thay khăn lạnh và nhắc con uống thuốc. Có lẽ cha nghĩ con không để ý, nhưng từng cử chỉ ấy đã khắc sâu vào trái tim con.

Cha ơi, con biết cuộc sống không dễ dàng, và cha đã gánh trên vai biết bao nỗi lo toan để con có một tuổi thơ trọn vẹn. Con yêu những ngày cha dạy con sửa chiếc xe đạp cũ, yêu những buổi cha dắt con ra vườn, chỉ cho con từng loại cây trái. Cha không chỉ cho con một mái nhà, mà còn dạy con những giá trị quý báu trong cuộc đời: lòng kiên trì, sự chân thành, và trách nhiệm.

Dẫu thời gian trôi đi, tóc cha có bạc, lưng cha có còng, thì trong lòng con, cha vẫn mãi là người hùng thầm lặng. Con chỉ mong mình có thể làm cha tự hào, giống như cách cha luôn âm thầm tự hào về con.

Cha ơi, cảm ơn cha vì tất cả. Con yêu cha nhiều hơn những lời con có thể nói.

24 tháng 11 2024

Câu trả lời hơi dài nên bạn vào trang này đi:

-http://thcsnguyenthiluu.edu.vn/tin-tuc-su-kien/hoat-dong-phong-trao/cam-nhan-cuon-sach-totto-chan-ben-cua-so-.html

18 tháng 11 2024

Tùy bút là một thể loại văn xuôi tự do, trong đó tác giả bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ và nhận xét về một sự việc, hiện tượng, con người hoặc cảnh vật trong đời sống. Tùy bút không bị ràng buộc bởi cốt truyện, kết cấu hay khuôn mẫu cố định, mà tập trung vào cảm nhận và phong cách riêng của người viết.tick đúng cho mik với mình cảm ơn

20 tháng 11 2024

Pen