Hãy tả một người mà em không thích TÊN CHI
ĐỪNG CHÉP MẠNG NHÉ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ trước đến giờ em chưa gặp bạn nào vô duyên như bạn chi nói nhiều, mà còn hốc lắm. Em rất gét bạn chi. Hết bài
Khu vui chơi mà em yêu thích là một nơi thật tuyệt vời, đầy màu sắc và niềm vui. Ngay từ khi bước vào, em đã thấy một không gian rộng lớn với những chiếc cầu trượt cao chót vót, những vòng xoay đầy màu sắc và những chiếc xích đu bay bổng. Mỗi khi em bước lên chiếc cầu trượt, cảm giác như mình đang bay lên không trung, rồi thả mình xuống dưới mặt đất với tiếng cười rộn rã.
Ở một góc xa, có một khu vực dành cho các trò chơi điện tử hiện đại với đủ loại máy chơi game, từ các trò đua xe đến bắn súng, tất cả đều rất sinh động và hấp dẫn. Một khu vực khác lại là những chiếc xe lửa mini chạy vòng quanh, mọi người có thể ngồi lên và cùng nhau đi qua những cảnh vật đẹp mắt, đầy thú vị.
Không gian này còn có các gian hàng bán đồ ăn vặt ngon lành như bắp rang bơ, kem que, và nước mía. Mùi thơm của những món ăn này lan tỏa khắp nơi, khiến ai cũng cảm thấy thèm thuồng. Không khí ở khu vui chơi lúc nào cũng sôi động, với tiếng cười của mọi người, tiếng nhạc vui tươi vang lên từ các trò chơi, và ánh đèn nhấp nháy tạo nên một không gian thật lung linh.
Mỗi lần đến khu vui chơi này, em cảm thấy như mình được trở lại tuổi thơ, tận hưởng từng khoảnh khắc vui vẻ và không phải lo nghĩ về điều gì cả.
Hai câu thơ "Mặt trời của Bắp thì nằm trên đồi/ Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng" của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình ảnh thơ độc đáo, giàu sức gợi tả và biểu cảm. Câu thơ đầu tiên "Mặt trời của Bắp thì nằm trên đồi" sử dụng hình ảnh mặt trời quen thuộc, tượng trưng cho nguồn sáng, nguồn sống của vạn vật. Còn câu thơ thứ hai "Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng" lại là một sáng tạo bất ngờ, thú vị. Ở đây, "mặt trời" không còn là nguồn sáng tự nhiên mà là đứa con bé bỏng của mẹ. Sự đối lập giữa hai hình ảnh mặt trời trong hai câu thơ đã tạo nên một sự tương phản đặc sắc. Mặt trời của Bắp nằm trên đồi cao, xa xôi, còn mặt trời của mẹ lại nằm ngay trên lưng, gần gũi, ấm áp. Điều này thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Con là nguồn sống, là niềm hạnh phúc, là tất cả đối với mẹ. Hình ảnh đứa con nằm trên lưng mẹ cũng gợi lên sự vất vả, nhọc nhằn của người mẹ. Mẹ vừa địu con trên lưng, vừa làm việc trên nương rẫy, nhưng mẹ vẫn luôn dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Câu thơ không chỉ ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng mà còn thể hiện sự biết ơn, trân trọng của nhà thơ đối với những người mẹ Việt Nam tần tảo, chịu thương chịu khó.
Hai câu thơ trên trích từ bài Người Mẹ Cầm Súng của Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện một hình ảnh so sánh đầy sáng tạo và ý nghĩa. Hình ảnh "mặt trời của Bắp" – mặt trời tự nhiên trên đồi – là nguồn sáng, nguồn sống cho cây cối, tượng trưng cho sự sinh sôi, nảy nở. Nhưng "mặt trời của mẹ" lại là đứa con yêu thương, người mang đến niềm tin, hạnh phúc cho mẹ, là ánh sáng tinh thần trong cuộc đời mẹ. Cách so sánh ấy vừa giản dị, gần gũi, vừa giàu tính biểu tượng, thể hiện tình yêu thương sâu sắc của người mẹ dành cho con. Hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh, gánh trên lưng cả một "mặt trời" của cuộc đời mình gợi lên sự thiêng liêng, cao cả của tình mẫu tử. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi tình mẹ mà còn tôn vinh vẻ đẹp của những người mẹ Việt Nam trong kháng chiến, vừa nuôi con, vừa gánh vác trọng trách với đất nước. Câu thơ ngắn gọn nhưng lắng đọng cảm xúc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
hãy giúp tôi viết bài văn tưởng tượng về thế giới loài vật dựa vào bài hát chú ếch con của phan nhân
“Ò… ó…o…o”, tiếng chú gà trống gáy dõng dạc xé toạc màn đêm ngày hôm qua đem ánh bình minh về với mặt đất. Từ phía Đông xa xa, ông mặt trời lái cỗ xe lửa ngang qua trái đất rải từng lớp ánh sáng xuống mặt đất. Thoạt đầu là những tia nắng vàng pha màu cam đỏ rực. Chúng xua đi những tàn tích của màn đêm u tối nhuộm hồng cả vạn vật và đất trời. Hàng cau trước sân rũ mình, làm rơi từng đợt sương như muôn vàn hạt ngọc. Vạt cỏ ven đường ướt nhẹp cố vươn mình lên để tìm ánh nắng sớm để sưởi ấm. Những cơn gió nhè nhẹ thổi như vỗ về. Chúng gợn lên từng đợt sóng lăn tăn trên mặt hồ, trên những vũng nước đọng lại ven đường sau trận mưa đêm qua.
Theo sự thức dậy của mặt trời, vạn vật cũng bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Chú ếch con thức giấc đón bình minh sau đó ngồi vào bàn học ôn lại bài cũ tại hố bom kề vườn xoan. Chú luôn tự nhủ bản thân mỗi ngày đều phải cố gắng học tập thật tốt để xây dựng tương lai tốt đẹp. Ôn lại bài mỗi ngày là cách để khắc sâu kiến thức đồng thời hỗ trợ cho việc học bài mới tốt hơn.
Dòng nước xanh chìm được khoác lên mình tấm áo mới màu vàng từ xa nhìn lại lấp lánh tựa như bên trong chứa đựng có một kho báu khổng lồ. Những bóng cây bên bờ ngả xuống càng lúc càng hiện rõ thành hàng trong bóng nước. Thỉnh thoảng những bóng cây xao động bởi bao cô cá trê non cùng bao cô cá rô ron đang tung tăng chiếc vây son theo nhịp tiếng ếch đọc bài làm vỡ tan gương nước phẳng lì.
Cô cá trê hỏi những chú cá rô ron rằng:
- Nhìn ếch học thấy thương quá. Chúng ta có nên rủ ếch đi chơi không?
Một chú cá rô ron trả lời:
- Ôi trời, ếch con ngoan nhất nhà không những thế mà còn rất chăm chỉ học tập. Chúng ta không rủ được cậu ấy đi chơi đâu.
Cô cá chê bất ngờ với thông tin của chú cá rô ron:
- Chà, ếch con giỏi thật đấy.
Chẳng bao lâu sau Ếch đã làm xong bài tập của mình, chú quyết định tìm những người bạn họa mi của mình để cùng đi chơi. Vừa đến chỗ họa mi đã thấy mọi người đang tập hát. Ếch con tỏ ra hứng thú nên yêu cầu muốn được họa mi cùng tham gia:
- Các bạn họa mi ơi, các bạn có muốn cùng hát với mình không?
Những cô họa mi vô cùng ngạc nhiên với yêu cầu của ếch con nhưng sau đó liền đồng ý:
- Được, để mình dạy cậu hát nhé.
Tiếng hát của ếch con vang vọng khắp cả khu rừng khiến chú chim ri cùng cô cá rô phi mê ly vui thích chí cười khì. Khu vườn được bao bọc trong không khí vui vẻ và ấm áp chưa từng có.
Olm chào em, bài văn đó như thế nào thì em cần đăng nội dung lên đây. Cộng đồng Olm sẽ đọc và nắm được nội dung, có như vậy mới có thể hỗ trợ cho em được tốt nhất, em nhé.
Cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm.
Em chào chị, bài văn đó như thế nào thì chị cần đăng nội dung lên đây. Cộng đồng Quân sẽ đọc và nắm được nội dung, có như vậy mới có thể hỗ trợ cho chị được tốt nhất, chị nhé.
Cảm ơn chị đã đồng hành cùng Quân
AI LÀM NHANH MÌNH TICK CHO
Quỳnh Anh là người bạn thân đặc biệt nhất của em. Bởi vì bạn ấy lớn hơn em tận hai tuổi. Tuy nhiên, khoảng cách về tuổi tác đó chẳng thể ảnh hưởng đến tình bạn của chúng em được.
Vì lý do sức khỏe, mà Huỳnh Hoa phải nghỉ học hai năm, do đó, năm em lên lớp 3 thì cậu ấy chuyển vào lớp em. Sau khi trở thành bạn cùng lớp rồi cùng bàn, dần dần chúng em đã trở nên thân thiết với nhau hơn. Năm nay đã học lớp 5 nhưng Huỳnh Hoa cũng không cao hơn em nhiều, chỉ khoảng 1m50. Cậu ấy khá gầy, một phần do dùng nhiều thuốc trị bệnh, một phần là vì khá biếng ăn. Hoa có khuôn mặt nhỏ nhắn, hơi dài. Vầng trán của cậu ấy khá cao, nên luôn để chiếc mái bằng để che bớt trán đi. Lông mày của Hoa khá mỏng, còn đôi mắt thì to tròn long lanh như viên ngọc trai đen quý giá. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, em như được thấy cả một bầu trời sao vậy. Hai bên má của Hoa có hai cái đồng điếu, chỉ hiện ra khi Hoa cười. Hoa cười xinh lắm, khóe miệng mở rộng, khoa hàng răng đều như bắp, đôi mắt thì híp lại. Tiếng cười của cậu ấy giòn giã như nắng trưa hè vậy. Hoa cũng rất hay cười, nên trò chuyện với cậu ấy luôn khiến em vui vẻ, như được sạc pin. Vì sức khỏe yếu nên Hoa được miễn lao động và trực nhật. Nhưng không vì thế mà cậu ấy ỷ lại các bạn khác. Cậu ấy luôn chủ động giúp mọi người những việc trong khả năng của bản thân. Bởi vậy, mà các bạn trong lớp đều rất quý Hoa. Những hôm sang nhà Hoa chơi, em luôn thấy phòng của Hoa rất sạch sẽ và gọn gàng. Khóm hoa ở trước ban công phòng ngủ cũng rất tươi tốt, không có cỏ dại. Điều đó cho thấy Hoa rất chăm chỉ và ngăn nắp.