cho tam giác ABC vuông tại A . tia phân giác của góc B cắt AC ở D
a)so sánh AB và AD
b)so sánh AD và DC
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Biện pháp tu từ được sử dụng là đảo ngữ: “Đẹp vô cùng" lên trước "Tổ quốc ta ơi”.
- Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu cảm tạo ấn tượng mạnh về cảm xúc và hình tượng câu thơ.
- Tô đậm vẻ đẹp hùng vĩ và đa dạng của non sông hùng vĩ Việt Nam.
- Thể hiện tình yêu quê hương đất nước của tác giả.
Góc IA = góc IE làm sao được em. Góc thì phải có 3 đỉnh chứ sao mỗi góc ở đây có hai đỉnh vậy em
A. Mở bài
B Thân bài
Luận điểm 1: Giới thiệu về vấn đề quan tâm < Gỉai thích nghĩa >
Luận điểm 2: Thực trạng vấn đề đó trong đời sống hiện nay
Luận điểm 3: Hậu quả
Luận điểm 4: Nguyên nhân dẫn đến
Luận điểm 5: Biện pháp ngăn chặn
C. Kết bài
Đồng chí Trần Phú (bí danh Lý Quý), sinh ngày 1 tháng 5 năm 1904 tại thôn An Thổ, xã An Dân, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên; nguyên quán xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh. Thân phụ và thân mẫu của đồng chí Trần Phú là ông Trần Văn Phổ và bà Hoàng Thị Cát.
Năm 1922, đỗ đầu kỳ thi Thành chung ở Trường Quốc học Huế, đồng chí được bổ nhiệm làm giáo viên Trường Tiểu học Cao Xuân Dục ở Vinh (Nghệ An).
Giữa năm 1925, đồng chí gia nhập Hội Phục Việt (sau đổi tên thành Hội Hưng Nam và Tân Việt Cách mạng Đảng), tổ chức của những trí thức yêu nước.
Năm 1926, đồng chí tham gia: phong trào đấu tranh đòi thực dân Pháp trả lại tự do cho nhà yêu nước Phan Bội Châu, tổ chức lễ truy điệu Phan Chu Trinh, mở lớp dạy chữ quốc ngữ cho công nhân và nông dân.
Tháng 7/1926, Hội Phục Việt cử đồng chí và một số hội viên sang Quảng Châu (Trung Quốc) để đề nghị với Nguyễn Ái Quốc cho Hội hợp nhất với Hội Việt Nam Thanh niên Cách mạng. Đồng chí gặp Nguyễn Ái Quốc, được tham gia lớp huấn luyện chính trị khóa 2 do lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc trực tiếp giảng dạy.
Tháng 10/1926, đồng chí gia nhập Hội Việt Nam Thanh niên Cách mạng, được lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc kết nạp vào Cộng sản Đoàn. Kết thúc khóa học, đồng chí về nước hoạt động, nhưng bị địch truy lùng ráo riết. Đồng chí trở lại Quảng Châu, làm việc tại Tổng bộ Thanh niên.
Cuối tháng 1/1927, đồng chí được lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc giới thiệu sang Liên Xô học Trường đại học Phương Đông.
Đầu tháng 11/1929, sau khi tốt nghiệp Đại học Phương Đông, đồng chí nhận chỉ thị của Quốc tế Cộng sản, bí mật lên tàu đi Lêningrát (nay là thành phố Xanh Pêtécbua thuộc Liên bang Nga) bắt đầu hành trình về nước hoạt động.
Ngày 8/2/1930, đồng chí về đến Sài Gòn. Ít ngày sau đồng chí sang Hồng Kông (Trung Quốc) gặp Nguyễn Ái Quốc. Lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã giới thiệu đồng chí Trần Phú về tham gia hoạt động trong Ban Chấp uỷ lâm thời.
Tháng 4/1930, đồng chí về đến Hải Phòng. Tháng 7/1930 đồng chí được bổ sung vào Ban Chấp uỷ lâm thời và được giao nhiệm vụ dự thảo Luận cương chính trị của Đảng.
Tháng 10/1930, tại Hương Cảng (Trung Quốc) Hội nghị lần thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã thảo luận và nhất trí thông qua Luận cương chính trị do đồng chí Trần Phú dự thảo. Hội nghị đã quyết định đổi tên Đảng Cộng sản Việt Nam thành Đảng Cộng sản Đông Dương. Tại Hội nghị này, đồng chí Trần Phú được bầu làm Tổng Bí thư của Đảng.
Trên cương vị Tổng Bí thư của Đảng, đồng chí đã trực tiếp chủ trì: Hội nghị Thường vụ Trung ương Đảng tháng 12/1930, Hội nghị Thường vụ Trung ương Đảng tháng 1/1931 và Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ hai tại Sài Gòn tháng 3/1931. Dưới sự chủ trì của đồng chí, các quyết nghị của Trung ương giai đoạn này đã góp phần đưa phong trào cách mạng Đông Dương phát triển lên một tầm cao mới.
Do có kẻ phản bội khai báo, ngày 18/ 4/1931, đồng chí đã bị địch bắt tại số nhà 66, đường Sămpanhơ (nay là đường Lý Chính Thắng, thành phố Hồ Chí Minh). Biết đồng chí là lãnh đạo cao cấp của Đảng, thực dân Pháp và bọn tay sai đã đưa đồng chí về giam giữ ở Khám lớn Sài Gòn. Trước những đòn tra tấn dã man và chế độ hà khắc của nhà tù đế quốc, sức khỏe của đồng chí giảm sút nhanh chóng, bệnh tình của đồng chí ngày một trầm trọng. Ngày 6/9/1931, đồng chí đã trút hơi thở cuối cùng tại Nhà thương Chợ Quán, Sài Gòn.
Để tỏ lòng biết ơn công lao to lớn của đồng chí Trần Phú đối với sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc, ngày 12/1/1999 Đảng và Nhà nước quyết định tổ chức trọng thể Lễ truy điệu đồng chí Trần Phú tại thành phố Hồ Chí Minh. Thể theo nguyện vọng của gia quyến và gia tộc của đồng chí Trần Phú, Đảng và Nhà nước tổ chức di dời hài cốt của đồng chí về an táng tại núi Quần Hội, xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, tỉnh Hà Tĩnh.
Bài làm tham khảo:
“Ếch ngồi đáy giếng” là một trong những truyện ngụ ngôn để lại cho người đọc bài học sâu sắc, truyện khuyên chúng ta không nên chủ quan, kiêu ngạo mà hãy luôn cố gắng, phấn đấu để hoàn thiện mình.
Nhân vật chính trong câu chuyện là một chú ếch, chú ếch được giới thiệu sống trong một cái giếng, bạn bè và hàng xóm của nó chỉ là những con cua và con ốc nhỏ. Vì vậy, con ếch nghiễm nhiên trở thành con vật lớn nhất ở đó, cùng với tiếng ồm ộp từ xa khiến những con vật xung quanh kinh hãi. Mọi hiểu biết của chú ếch chỉ giới hạn trong không gian nhỏ bé của chiếc giếng, từ đó nhìn ra thế giới bên ngoài chỉ là một chiếc giếng nhỏ bằng chiếc vung. Vì vậy, ếch luôn cho mình là nhất.
Nhưng năm đó trời mưa to, nước dâng cao đã đưa ếch ra khỏi chiếc giếng nhỏ và hẹp. Với bản tính kiêu ngạo, hiểu biết nông cạn, luôn cho mình là nhất nên khi đến một môi trường mới, chúng ta vẫn không hề sợ hãi hay nể nang ai. Ếch quá kiêu hãnh nên đã bị một con trâu đi ngang qua giẫm chết. Đó chính là hình phạt thích đáng dành cho những kẻ hẹp hòi, luôn kiêu ngạo và khoe khoang.
Câu chuyện dạy cho người đọc những bài học quý giá. Truyện phê phán tính chủ quan, kiêu ngạo, hiểu biết nông cạn, lòng dạ hẹp hòi nhưng luôn cho mình là nhất, coi thường những người xung quanh. Đồng thời, nếu muốn thành công, bạn không thể ngồi mãi dưới đáy giếng nhỏ mà phải vươn ra thế giới, tích cực học hỏi và trau dồi khả năng của mình. Mỗi người phải nhận thức được những hạn chế, yếu kém của bản thân, từ đó nỗ lực tu dưỡng để khắc phục những hạn chế đó.
Nhà thám hiểm Ma Gien Lăng, một nhân vật sôi nổi và đầy tò mò, đã bắt đầu một hành trình ra Châu Mỹ để tìm kiếm những điều mới lạ và khám phá văn hóa độc đáo của các cộng đồng trên lục địa mới. Mỗi bước chân của anh là một chuyến phiêu lưu, từ rừng núi đến thảo nguyên, hòa mình vào những vùng đất chưa được khám phá.
Nhà thám hiểm này đã đối mặt với nhiều thách thức từ thiên nhiên hoang dã, nhưng bằng lòng kiên trì và sự sáng tạo, anh ta đã vượt qua mọi khó khăn. Cuộc phiêu lưu không chỉ là về việc tìm kiếm kho báu hay những vùng đất mới, mà còn là về sự hiểu biết về con người và văn hóa trong những điểm đất mới của Châu Mỹ.
Nhà thám hiểm Ma Gien Lăng trở nên nổi tiếng không chỉ vì những khám phá của mình mà còn là vì lòng đam mê cháy bỏng với sự đa dạng văn hóa và thiên nhiên của Châu Mỹ. Những câu chuyện về cuộc phiêu lưu của anh ta đã trở thành nguồn cảm hứng cho những người muốn tìm hiểu và khám phá thế giới xung quanh mình.
Ếch ngồi đáy giếng là một truyện ngụ ngôn rất hóm hỉnh và lí thú. Không chỉ vậy truyện còn để lại cho người đọc bài học giá trị.
Ếch chỉ là một loài vật bé nhỏ, tầm thường. Hoàn cảnh sống là đáy giếng - một nơi chật hẹp, tối tăm và khép kín. Mối quan hệ của ếch chỉ là những con vật nhỏ bé, tầm thường với con nhái, con cua, con cóc. Môi trường sống ấy, quan hệ “cộng đồng” ấy, nơi “vương quốc” đáy giếng đã làm cho ếch tự phụ, kiêu căng.
Tiếng kêu của ếch chỉ “ồm ộp” trong đáy giếng, nhưng các loài vật “rất hoảng sợ”. Vì ếch sống “lâu ngày”trong hoàn cảnh ấy, tật xấu phát triển thành “bệnh” trầm trọng. Điểm nhìn thì thấp bé, nhỏ hẹp. Tầm nhìn thì mù mờ chủ quan. Do đó, nằm ở đáy giếng, ngồi ở đáy giếng mà “ếch cứ tưởng bầu trời trên đầu chỉ bé bằng chiếc vung”. Đáng sợ hơn nữa là thái độ sống của ếch rất tự cao, tự đại, nó cho mình “oai như một vị chúa tể”.
Khi rời khỏi môi trường đáy giếng, ếch vẫn “quen thói cũ”, “nghênh ngang đi lại khắp nơi và cất tiếng kêu ồm ộp”. Từ đáy giếng lên mặt đất, điểm nhìn đã thay đổi, nhưng tầm nhìn, cách nhìn của ếch vẫn như cũ “nó đã nhâng nháo đưa cặp mắt nhìn lên bầu trời”, ếch vẫn “coi trời bằng vung”. Bầu trời bao la thế, mênh mông thế, nhưng đối với ếch thì vẫn nhỏ bé bình thường. Kết cục là ếch bị một con trâu đi ngang qua giẫm bẹp. Như vậy, t ruyện đã phê phán những người có hiểu biết hạn hẹp mà lại huênh hoang, kiêu ngạo. Qua đó, ông cha ta muốn khuyên nhủ rằng dù trong hoàn cảnh nào thì chúng ta luôn cần có cái nhìn toàn diện, đa chiều.
Tóm lại, Ếch ngồi đáy giếng là một truyện ngụ ngôn hấp dẫn, gửi gắm đến mỗi người một bài học về tầm nhìn trong cuộc sống.