Nghĩa đen của từ chập chờn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
hàm ẩn là từ chối lời đề nghị đi chơi, tui là từ địa phương
tham khảo ạ nhưng tớ thấy hơi lạc đề ạ,có j cho tớ sorry ạ:
Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa bát ngát, trải dài đến tận chân trời. Mùi hương lúa chín thơm nồng, quyện với gió nhẹ thổi về, luôn là một phần không thể thiếu trong kí ức của tôi. Trong những kí ức ấy, có một trải nghiệm đã trở thành kỉ niệm sâu sắc nhất, đó là lần đầu tiên tôi được cùng bố mẹ gặt lúa.
Hè năm ấy, tôi vừa tròn tám tuổi. Cánh đồng lúa quê tôi đang vào độ chín rộ, từng bông lúa nặng trĩu, uốn cong thân mình dưới sức nặng của hạt vàng óng. Bố mẹ tôi tất bật chuẩn bị mọi thứ cho mùa gặt. Tôi háo hức được tham gia cùng bố mẹ, được trải nghiệm công việc mà tôi chỉ từng được nhìn thấy từ xa.
Sáng sớm tinh mơ, cả gia đình tôi ra đồng. Không khí trong lành, mát rượi. Những giọt sương sớm còn đọng trên lá lúa, long lanh như những viên ngọc nhỏ xíu. Bố mẹ tôi hướng dẫn tôi cách cầm liềm, cách gặt sao cho đúng kỹ thuật để không làm đổ ngã lúa. Ban đầu, tay tôi còn vụng về, liềm cứ đâm lung tung, lúa gặt được ít mà lại làm đổ nhiều. Bố mẹ nhẹ nhàng hướng dẫn, động viên tôi.
Dần dần, tôi cũng quen tay hơn. Cảm giác được dùng đôi tay nhỏ bé của mình thu hoạch những bông lúa vàng óng ả, cảm giác thật tuyệt vời. Mồ hôi nhễ nhại trên trán, nhưng tôi không hề thấy mệt mỏi. Tôi say sưa với công việc, quên cả thời gian.
Cả buổi sáng trôi qua thật nhanh. Cánh đồng lúa trước mắt tôi dần dần thu nhỏ lại, thay vào đó là những đống lúa vàng chất đầy. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân mình.
Buổi chiều, cả gia đình cùng nhau quây quần bên mâm cơm giản dị nhưng ấm áp. Món ăn chính là cơm mới được nấu từ chính những hạt lúa mà tôi cùng bố mẹ gặt hái. Vị ngọt của hạt gạo, vị ngon của bữa cơm, tất cả đều trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Kỉ niệm lần đầu tiên được gặt lúa cùng bố mẹ đã trở thành một phần không thể thiếu trong kí ức tuổi thơ của tôi. Đó không chỉ là một trải nghiệm lao động, mà còn là bài học quý giá về sự cần cù, chịu khó, về tình yêu thương gia đình và sự trân trọng những thành quả lao động. Kỉ niệm ấy sẽ mãi mãi được tôi lưu giữ trong trái tim.
Sáng sớm, khi mặt trời còn chưa kịp vươn những tia nắng vàng rực rỡ lên, làng quê em ở Nghệ An đã thức giấc.
Không khí trong lành, mát mẻ, mang theo vị mặn mòi đặc trưng của biển cả gần đó, xen lẫn mùi hương của lúa chín thơm nồng và mùi hoa cỏ dại ven đường. Tiếng gà gáy râm ran gọi bình minh, hòa cùng tiếng sóng biển rì rào xa xa. Những người nông dân bắt đầu một ngày lao động mới của họ. Họ cần mẫn ra đồng, tiếng chân người, tiếng bước chân trâu bò vang lên nhè nhẹ hòa cùng tiếng chim hót líu lo trên những cành cây phượng vĩ đỏ rực. Trên cánh đồng, những người nông dân đang gặt lúa, tiếng cười nói rộn rã, xen lẫn tiếng gọi nhau í ới. Những đứa trẻ con tung tăng chạy nhảy trên con đường làng đất đỏ, tiếng cười đùa giòn tan. Cảnh vật thanh bình, yên ả, chỉ có tiếng gió biển thổi nhẹ nhàng. Buổi trưa, nắng vàng rực rỡ, mọi người nghỉ ngơi, ăn cơm trưa. Không khí tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc trên những cây phi lao ven biển. Buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu xuống núi, những tia nắng nhuộm vàng cả biển cả, mọi người lại bắt đầu công việc của mình. Trên những con đường làng, những người phụ nữ đang trò chuyện rôm rả, tiếng cười nói vang lên. Buổi tối, khi màn đêm buông xuống, mọi người quây quần bên nhau, ăn cơm tối, trò chuyện. Không khí gia đình ấm áp, tình cảm. Ánh đèn dầu leo lét chiếu sáng khắp xóm làng. Tiếng côn trùng kêu rả rích hòa cùng tiếng sóng biển vỗ nhẹ vào bờ tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương, riêng biệt của vùng đất Nghệ An.
Đó là một ngày sinh hoạt bình dị, nhưng đầy ắp tình người ở quê em, một vùng quê trù phú, giàu bản sắc văn hóa của xứ Nghệ.
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
BẠN XEM THẾ NÀY ĐC CHX 🥰
## Dàn ý: Bàn về hiện tượng vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt
**I. Mở bài:**
* Giới thiệu hiện tượng vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt: Nêu lên thực trạng phổ biến hiện nay, dẫn chứng cụ thể (có thể là câu chuyện, bài báo, hình ảnh...). Nhấn mạnh sự nguy hại của hiện tượng này.
* Khái quát vấn đề cần bàn luận: Tại sao hiện tượng này lại phổ biến? Hậu quả của sự vô cảm là gì? Làm thế nào để khắc phục?
**II. Thân bài:**
* **1. Thực trạng hiện tượng vô cảm:**
* Thể hiện qua hành động: Im lặng, đứng nhìn, thậm chí quay phim, chụp ảnh đăng lên mạng xã hội để giải trí.
* Thể hiện qua tâm lý: Sợ hãi, e ngại, sợ bị liên lụy, cho rằng đó là chuyện không liên quan đến mình, thậm chí thấy vui sướng khi người khác bị bắt nạt.
* Nguyên nhân dẫn đến vô cảm:
* Sợ bị bắt nạt: bản thân yếu thế, e sợ bị trả thù.
* Lòng ích kỉ, chỉ quan tâm đến bản thân.
* Thiếu sự đồng cảm, thấu hiểu.
* Áp lực xã hội, môi trường học tập, gia đình thiếu sự giáo dục về tình người, lòng nhân ái.
* Sự phổ biến của bạo lực mạng, làm giảm sự nhạy cảm.
* Tính thờ ơ, xem nhẹ vấn đề.
* **2. Hậu quả của sự vô cảm:**
* Đối với nạn nhân: Tâm lý bị tổn thương nặng nề, ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần, dẫn đến trầm cảm, tự ti, thậm chí hành động tiêu cực (tự tử...).
* Đối với người chứng kiến: Giảm sút lòng nhân ái, mất đi khả năng thấu cảm, dễ trở nên lạnh lùng, vô tâm trong cuộc sống. Mất đi cơ hội rèn luyện tính cách tốt đẹp.
* Đối với xã hội: Làm suy giảm đạo đức xã hội, tạo ra môi trường sống bất an, thiếu lành mạnh.
* **3. Giải pháp khắc phục:**
* **Giáo dục:** Cần có sự giáo dục mạnh mẽ từ gia đình, nhà trường và xã hội về lòng nhân ái, sự đồng cảm, trách nhiệm xã hội. Tuyên truyền về tác hại của bạo lực học đường và sự vô cảm.
* **Tăng cường kỹ năng sống:** Trang bị cho học sinh, sinh viên kỹ năng xử lý tình huống, kỹ năng bảo vệ bản thân và giúp đỡ người khác.
* **Xây dựng môi trường lành mạnh:** Tạo môi trường học tập, làm việc thân thiện, tôn trọng lẫn nhau, loại bỏ bạo lực học đường. Khen thưởng những hành động tốt đẹp, lên án những hành động xấu.
* **Vai trò của pháp luật:** Cần có những chế tài xử lý nghiêm minh đối với hành vi bắt nạt và sự vô cảm trước hành vi bắt nạt.
* **Vai trò của cá nhân:** Mỗi người cần có ý thức trách nhiệm, chủ động can thiệp, giúp đỡ nạn nhân, báo cáo với người lớn khi chứng kiến hành vi bắt nạt.
**III. Kết bài:**
* Khẳng định lại vấn đề: Sự vô cảm trước cảnh bạn bè bị chế giễu, bắt nạt là một vấn đề đáng báo động.
* Nêu lời kêu gọi: Mỗi người cần có trách nhiệm đối với cộng đồng, tích cực hành động để xây dựng một môi trường sống tốt đẹp, văn minh. Cần có sự chung tay của gia đình, nhà trường và toàn xã hội để loại bỏ hiện tượng này.
* Mở rộng vấn đề (nếu cần): Liên hệ với các vấn đề xã hội khác liên quan đến sự vô cảm.
**Lưu ý:** Dàn ý trên chỉ mang tính chất tham khảo, bạn có thể điều chỉnh và bổ sung thêm các ý tưởng khác sao cho phù hợp với quan điểm và kiến thức của mình. Cần đưa ra các dẫn chứng cụ thể, sinh động để bài viết thêm thuyết phục.
Chập chờn có nghĩa là không ổn định, thay đổi liên tục, lúc có lúc không. Thường dùng để miêu tả ánh sáng, gió, hay trạng thái tinh thần mơ màng, mơ ngủ.
lúc ẩn lúc hiện , khi mờ khi tỏ