K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Gợi ý nhé , xong k cho cj nha ; 

Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.

Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú. Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.

Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.

Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.

Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.

HOK TÔT, nhớ ấn đúng cho cj đó, iu em !

18 tháng 10 2020

Năm nay là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình nên em phải chuyển trường về Thành phố Hồ Chí Minh. Sống giữa thầy bạn mới với bao ngỡ ngàng, xa lạ, em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.

Cô Mai còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp Cao đẳng Tiểu học vài năm nay. Dáng cô thon thả, cao cao nhưng không gầy, mái tóc buông xõa ngang lưng, lại được trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng của một thiếu nữ trong độ xuân xanh. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng nổi bật đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một lớp son mỏng Mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh bên phải nhú ra tạo cho nụ cười một nét duyên thầm đến dễ thương.

Nhà cô Mai ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Cô đi dạy bằng chiếc Dream II mà anh cô để lại trước lúc lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học thì đã thấy cô trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp với nụ cười tươi trẻ chào đón chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ có lẽ là sự thiện cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Cho nên tụi nhỏ chúng em thường ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất là giờ Tập đọc. Dù đã được đọc bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn chưa thấy được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà đến lớp nghe cô đọc, cô giảng bài em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc thì trầm trầm ấm như tiếng mẹ ru con, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng chim họa mi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc nào không biết. Cô đã biến một giờ Tập đọc thành một giờ đi tìm cái hay, cái đẹp của cuộc sống, đến nỗi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ như muốn nán lại học thêm ít phút nữa.

Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô trách mắng một học sinh nào. Nếu ai đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Huy lớp em bị xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy áo mưa của mình mặc vào cho Huy rồi nhờ một cô giáo dạy ở lớp kế bên bế ra xe, còn cô thì chạy lấy xe chở Huy đến bệnh viện tỉnh cấp cứu. Cô thương chúng em như những đứa em ruột của mình: bảo bọc, che chở, bao dung, độ lượng nên cả lớp em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia tay cô về nghỉ hè.

Cô Mai là vậy đó. Em ước có một ngày nào đó trở lại Bến Tre và nơi mà em đến đầu tiên là nhà cô giáo Mai của em.

Tả cô giáo mà em yêu quý - Mẫu 15

Trong những năm học vừa qua, đã có nhiều thầy cô giáo dạy em. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cô Thành, người đã dạy em trong năm học lớp hai.

Cô có một tầm vóc vừa phải. Tuổi của cô đã gần bốn mươi nhưng sao trông cô vẫn còn rất trẻ, vẫn như cô tiên dịu hiền hồi nào dìu dắt, yêu thương chúng em. Cô ăn mặc rất giản dị. Những bộ quần áo trang nhã nhưng lại lịch sự ấy có lẽ chính là một nét thanh lịch vốn có của cô. Từng bước đi uyển chuyển càng làm tăng thêm vẻ duyên dáng dịu hiền của cô.

Khuôn mặt cô tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng rất phù hợp với mái tóc xoăn như một làn suối trong mát. Đôi mắt hiền hậu ấy cô đã luôn dành cho chúng em biết bao tình yêu thương như muốn nói lên rằng: Cô như người mẹ hiền thứ hai của chúng em. Giọng nói cô nghiêm khắc nhưng em hiểu cũng chỉ để tốt cho chúng em. Từng lời nói, từng cử chỉ ân cần của cô đều truyền cảm hứng khiến chúng em càng say mê vào bài học hơn. Khi cô giảng bài trên lớp, chúng em như được lạc vào một thế giới khác, một thế giới tri thức với những lời dạy bổ ích.

Khi em mắc những lỗi lầm, cô luôn nhắc nhở, bao ban một cách dịu dàng. Trong giờ học, khi cả lớp hăng hái phát biểu ý kiến, cô như càng phấn khởi thêm về lòng say mê học tập của chúng em. Khi tập viết, cô nắn nót viết từng nét chữ lên bảng rồi cúi xuống từng bàn tận tình hướng dẫn chúng em viết bài. Thấy bạn nào viết đẹp, cô liền nở một nụ cười tươi và khen ngợi. Cô – Người mẹ thứ hai của em, một người mẹ đặc biệt như trong câu hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”.

Những điều cô đã dạy, những tình cảm cô đã dành cho chúng em sẽ luôn là một động lực dẫn bước em trong cuộc sống và cũng chính là một động lực dẫn bước em trong học tập.

18 tháng 10 2020

B,C,D LÀ TỪ LÁY, A LÀ TỪ GHÉP

18 tháng 10 2020

Tất cả đều thuộc từ láy.

18 tháng 10 2020

Lấy từ nào cũng đều được nhé:

dửng dưng, đu đủ, bong bóng, ngoan ngoãn, ra rả.

18 tháng 10 2020

Rào rào

18 tháng 10 2020

zể

2 là 10 vì nó nhân 2

888:4=222

Yes

18 tháng 10 2020

Lộn nha bạn,2 là 10 vì 2 nhân 5

18 tháng 10 2020

cái này là tiếng việt lớp 5 hả bạn

lời giải : số phần quãng đường con lại là :1-1/4-5/12=1/3

              quãng đường đó dài là :60 : 1/3 =180 (m)

             Đ/S : 108m

19 tháng 10 2020

108m nhé

Tham khảo ạ:

Dân gian ta đã từng có câu:

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

Câu dân gian này không những vô cùng đúng đắn mà còn mang đến cho chúng ta nhiều bài học ý nghĩa sâu xa. Mỗi chúng ta khi được sinh ra đã mang ơn nghĩa công lao sinh thành từ cha mẹ; lớn lên mang ơn nghĩa công lao nuôi dưỡng; thành người mang ơn nghĩa công lao giáo dục. Có thể thấy, cha mẹ là những người “thợ xây” xây dựng nên mỗi chúng ta thành người. Để đền đáp những công ơn to lớn đó, mỗi người con chúng ta cần có thái độ và hành động đúng đắn. Đền ơn đáp nghĩa cha mẹ không chỉ bắt nguồn từ tấm lòng, từ suy nghĩ mà đó còn là trách nhiệm của mỗi một người con như chúng ta. Mỗi chúng ta cần cố gắng học hành tập nghiêm túc, trở thành một công dân tốt giúp ích cho đời để bố mẹ tự hào và ngẩng cao đầu. Bên cạnh đó, chúng ta có trách nhiệm hiếu thảo, biết ơn, đền đáp công ơn cha mẹ bằng lời nói, việc làm cụ thể: phụng dưỡng cha mẹ khi về già, giúp đỡ cha mẹ về tài chính;… Hành động của chúng ta đối đáp với cha mẹ nó không chỉ thể hiện tình yêu thương, sự biết ơn mà đó còn là thước đo giá trị đạo đức của con người. Mỗi chúng ta hãy hành động đẹp đẽ để xứng đáng với truyền thống quý báu của con người Việt Nam.

18 tháng 10 2020

mình thấy rất hài lòng với bài viết xúc động của bạn

18 tháng 10 2020

Con nai=nine=9=chín

18 tháng 10 2020

Con baba ó 

3 nhân 3 bằng 9 mà

Phát hiện mỗi lỗi sai sau đây và sửa lỗi trong các câu sau:

a. Quá trình vượt núi cao cũng là quá trình con người trưởng thành đứng lên.

-> lớn lên 

b. Tiếng Việt có khả năng diển tả linh động mọi trạng thái tình cảm của con người.

-> sinh động 

c. Chúng ta có nhiệm vụ giữ gìn những cái tinh tú của (thiếu )dân tộc.

-> chỗ thiếu : văn hoá 

d. Mặc dù còn một số điểm yếu, nhưng so với năm học cũ, lớp ta đã tiến bộ vượt bậc.

-> nhược điểm 

18 tháng 10 2020

a) Quá trình vượt núi cao cũng là quá trình con người trưởng thành đứng lên.

-> Quá trình vượt núi cao cũng là quá trình con người trưởng thành.

b) Tiếng Việt có khả năng diển tả linh động mọi trạng thái tình cảm của con người.

-> Tiếng Việt có khả năng diển tả sinh động mọi trạng thái tình cảm của con người.

c) Chúng ta có nhiệm vụ giữ gìn những cái tinh tú của dân tộc.

-> Chúng ta có nhiệm vụ giữ gìn những cái tinh túy của dân tộc.

d) Mặc dù còn một số điểm yếu, nhưng so với năm học cũ, lớp ta đã tiến bộ vượt bậc.

-> Mặc dù còn một số nhược điểm, nhưng so với năm học cũ, lớp ta đã tiến bộ vượt bậc.

18 tháng 10 2020

*Chị chỉ lập dàn ý rồi e tự lm nhé, văn học vẫn nên viết bằng lời văn của chính mình*

1.MB: Giới thiệu cảnh sẽ tả.

- Em tả cảnh gì, ở đâu? Em nhìn thấy cảnh vào dịp nào? Vào thời gian nào?

2.TB: Tả những nét nổi bật của cảnh vật.

a) Tả bao quát toàn cảnh:

- Tả những nét chung của cảnh vật ấy

b) Tả chi tiết:

- Tả sự thay đổi của cảnh theo thời gian.

- Tả theo trình tự từng bộ phận của cảnh:

+ Từ xa đến gần hoặc từ gần đến xa.

+ Từ cao xuống thấp hoặc từ thấp lên cao.

+ Tả hoạt động của con người hoặc động vật có liên quan đến cảnh.

3. KB: Nêu cảm xúc và suy nghĩ của em về cảnh đã tả.

18 tháng 10 2020

Tuổi thơ em gắn liền với vẻ đẹp của con sông quê hương êm đềm và mát dịu. Con sông quanh co, uốn lươn như giải lụa xanh quàng lên tấm áo màu mỡ của quê em. Nó thể hiện sức sống mãnh liệt và sự tươi trẻ của làng quê nơi em sinh ra và lớn lên.

Buổi sớm, sương mù giăng giăng trên mặt nước làm dòng sông trở nên huyền ảo như đang ngủ trong tấm chăn sương êm ắm. Bờ dâu, bãi mía bên kia sông thấp thoáng,ẩn hiện như một vệt khói xanh, dài tít tắp, Dãy thuyền chài đã bập bùng ánh lửa làm tôn thêm vể mờ ảo của dòng sông.

Ông mặt trời thức dậy, phá tan màn sương sớm bằng những tia nắng sắc nhọn. Dòng sông bừng tỉnh. Nó đã thay thế chiếc áo ngủ bằng chiếc áo khoác màu hồng đào lấp lánh kim tuyến. Những chiếc thuyền đánh cá đã buông chèo, khua nước làm dòng sông càng trở nên nhộn nhịp. Hai bên triền sông là những bãi dâu, bãi ngô xanh mướt và xóm làng trù phú với những cây tre đan nắng, soi bóng xuống mặt sông.

Buổi trưa, dòng sông im lặng hẳn, chỉ còn nghe tiếng “cạch,cạch” của người nào đi thuyền về muộn. Mọi vật như đều nghi ngơi trong tiếng ru trầm ắm của gió.

Chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ sẵm chiếu xuống mặt sông. Trẻ con rủ nhau ra tắm. Chung té nước vào nhau cười nắc nẻ và lặn ngụp như những chú rái cá thực thụ. Sông ôm lấy những đứa trẻ nghịch ngợm và hồn nhiên vào lòng bằng những con sóng nhè nhẹ. Em thì thích nhất khi được bắt dế bên bờ sông hay mua ngô nướng ở chân đê.

Em yêu dòng sông cũng như yêu kỷ niệm của tuổi thơ. Nó đã vun đắp cho tình yêu quê hương, đất nước của em thêm rộng lớn. Em hứa sẽ học tốt để sau này góp phần xây dựng quê hương đát nước giàu đẹp, văn minh hơn.