Hãy viết 1 đoạn văn ngắn chứng minh ý kiến của Vũ Ngọc Phan : " Cái đoạn chị Dậu đánh nhau với tên cai lệ là 1 đoạn tuyệt khéo ". Sau đó, phân tích các phương tiện liên kết đoạn văn em sử dụng.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Viết bài về thầy cô nhé
mình cho các ý dựa vào đấy viết bạn nhé, mở bài, kết bài bạn viết theo ý thích nhé
1, Mở bài: Giới thiệu đối tượng - ấn tượng sâu sắc
2, Thân bài: Miêu tả khái quát về ngoại hình, tính cách nhân vật được kể:
- Năm ấy, tôi học lớp .... Tôi được cô..... chủ nhiệm. Cái ấn tượng đầu tiên của tôi về cô không mấy thiện cảm bởi vẻ mặt nghiêm khắc của cô
- Cô có dáng người...........Khuôn mặt lúc nào cũng đăm chiêu. Nước da......
- Cô đã ngoài ...., nhưng lại già( trẻ) hơn so với tuổi tác. Cô luôn nhìn chúng tôi với vẻ mặt nghiêm nghị và cặp mắt không mấy dễ gần.
- Ẩn chứa bên trong là tấm lòng độ lượng, bao dung, yêu thương và luôn giúp đỡ học sinh.
* Kể lại diễn biến câu chuyện
- Hồi ấy tôi là một đứa trẻ ngỗ nghịch ít quan tâm tới lời dạy của người lớn, luôn gây rắc rối cho bạn bè và những người xung quanh.
-Chính vì thế, khi biết cô rất nghiêm khắc, tôi tỏ ra bất cần trong giao tiếp.
- Tôi nói năng cư xử thiếu tôn trọng, có lẽ cô biết nhưng cô cứ im lặng.
- Một hôm vào tiết học của cô, cô chậm rãi ôm chiếc cặp da đã sơn bước vào lớp với khuôn mặt nghiêm nghị như mọi ngày
- Cô đặt chiếc cặp lên bàn và lật nhẹ cuốn sổ điểm 1 cách cẩn thận
- Cô nhìn một lượt từ trên xuống dưới rồi bất chợt dừng lại hơi lâu ở tên ai đó, rồi bất chợt cô gọi to :"Em.................."
- Tôi cầm vở tiến về phía cô, chẳng hiểu sao chân tôi cứ ríu lại
- Chẳng phải chiều qua tôi đi chơi đá bóng ở công viên quên học bài và làm bài tập ở nhà
- Mọi sự gan lì, ngỗ ngáo bỗng biến mất, nỗi sợ hãi mỗi lúc 1 hiện rõ trên khuôn mặt tôi
- Tôi tiến về phía cô và dĩ nhiên 1 quả trứng ngỗng tròn quay to tướng trong vở tôi, không chỉ thế cô còn phê bình tôi trước lớp
- Nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó, tôi về chỗ ngồi và không hài lòng với điểm 0
- Trong lúc cô quay lưng lên bảng viết đề bài thì tôi đặt chân lên ghế bàn phía trước, bất ngờ chân tôi đá trúng bạn....
- Bạn ấy đâu quá hét lên.....
- Không những xin lỗi bạn mà tôi còn thản nhiên cười
-Cô đã nhận ra tất cả đều do tôi làm nhưng cô vẫn lặng thinh trước mọi vc
- Không giống như mọi ngày, cô thu vội giáo án rồi ra khỏi lớp
- Nhưng cô vẫn ngồi đó đợi các bạn ra chơi hết rôi gọi tôi lên
- Cô ôn tòn chỉ ra lỗi sai ở tôi, cô giảng cho tôi những điều mà từ trước tới giờ tôi chưa từng nghĩ đến
- Từ đó cô như quan tâm tôi nhiều hơn, biết được hoàn cảnh gia đình tôi, cô luôn quan tâm giúp đỡ
- Tôi phải cảm ơn cô vì tất cả cô đã giúp tôi nhận ra và sửa chữa lỗi lầm
- Nhờ cô mà tôi có đc kết quả như hôm nay.
Tới đây là bạn viết kết bài đc r nhé
Ghép các ý mình cho bạn là thành thân bài nhé
Nếu ngắn thì bạn có thể thêm vài ý vào nha.....
-
-
-
Dân tộc ta luôn luôn có những phẩm chất lá lành đùm lá rách tinh thần tương thân tương ái, điều đó xuất hiện mạnh mẽ và trường tồn trong cuộc sống từ xưa đến nay, nó là phẩm chất đẹp và mang trong con người những điều tốt đẹp nhất, chúng ta cần phải học tập và phát huy nó, tinh thần tương thân tương ái phải được phát huy trong toàn dân tộc. Sự tương thân tương ái đã là một truyền thống quý báu của dân tộc ta chúng ta cần phát huy và tôn tạo những điều đó cho phù hợp với một đất nước một dân tộc, niềm yêu thương và sự đùm bọc lẫn nhau đã tồn tại và mang những hiểu biết ý nghĩa sâu sắc, nó được giáo dục mạnh mẽ trong nhà trường và là một kim chỉ nan để con người Việt Nam có những bước đi đúng đắn hơn, hành động như vậy mới chứng tỏ được niềm tự hào mà ông cha ta đã để lại cho dân tộc của mình, niềm yêu thương và tình yêu mến đã đã xuất hiện mạnh mẽ và nó giáo dục con người không chỉ hôm nay mà còn có giá trị đến cả mai sau. Phẩm chất đó cao quý và luôn được mọi người noi theo, sự tương trợ giúp đỡ người khác đã tạo nên một giá trị cho một dân tộc biết yêu thương và đùm bọc lẫn nhau, bởi lẽ những câu ca dao mà các cụ dạy không sai lá lành đùm lá rách, những người có hoàn cảnh tốt hơn và giàu có hơn có thể giúp đỡ những con người có hoàn cảnh sống khó khăn và những điều đó không chỉ làm cho chúng ta biết yêu quý và biết ơn những truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Bài làm
văn tự sự Cấu trúc văn bản tự sự Mở bài Thân bài Kết bài Khái niệm về văn tự sự đặc điểm nhân vật sự việc chủ đề lời văn tự sự Thứ tự kể Ngôi kể Mục đích viết văn tự sự
~ Chỉ cần mấy ý chính như zậy thôi. ~
# Học tốt #
Việt Nam, ngày ... tháng ... năm ....
Cô Ê- mi-li kính mến !
Hôm nay trong giờ học lịch sử, khi nói về thắng lợi của cuộc kháng chiến của dân tộc cháu, cháu hiểu ra rằng để giành lại độc lập cho dân tộc mình, không phải chỉ có sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người Việt Nam mà còn của biết bao người yêu chuộng hoà bình trên thế giới mà người cha của cô là No-man Mơ-ri-xơn là một chiến sĩ vô cùng anh dũng và tiêu biểu.
Thưa cô Ê-mi-li !
Nơi ở của cháu và cô cách nhau nửa vòng trái đất. Cháu muốn nhờ cánh thư nhỏ này gửi tới cô lời biết ơn chân thành nhất của cháu cũng như của cả dân tộc cháu.
Cô ơi ! Thế hệ chúng cháu là thế hệ được sinh ra trong hoà bình, được sống trong bầu không khí trong lành, được hạnh phúc trong vòng tay âu yếm đầy đủ của cha mẹ, của thầy cô giáo và của tất cả mọi người. Có thể chúng cháu sẽ không hiểu được những cái giá mà dân tộc cháu và những người như cha cô phải trả - nếu không có được những giờ học lịch sử như hôm nay và những câu chuyện cảm động và chân thực mà chúng cháu được đọc qua báo chí.
Cô ạ ! Khi đọc câu chuyện "Ngọn lửa Mo-ri-xơn", cháu không khỏi bùi ngùi xúc động về tấm gương hy sinh anh dũng của cha cô - người mà cô hằng yêu kính. Cái ngày mà cha cô ra đi và quyết định làm một nghĩa cử cao đẹp: Ông tẩm xăng vào mình và châm lửa tự đốt cháy cơ thể của mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Đó là ngày 2 tháng 11 năm 1965. Lúc ấy, cô vẫn còn bé lắm nhỉ ? Mới có 18 tuổi thôi phải không cô ? Ôi, 18 tháng tuổi, cái tuổi hãy còn non nớt và hết sức ngây thơ. Nét thơ ngây ấy như đọng lại ở đôi mắt tròn xoe nhìn người cha không chớp như muốn ghi nhớ hình bóng người cha thương yêu vào trong tâm khảm. Và có người cha nào lại không thương con, không muốn sống cùng con, che chở cho con trong bước đường đời đầy thử thách và nghiệt ngã ? Thế nhưng, cha của cô trong niềm yêu thương con vô hạn, hôn con lần cuối, để quyết định hy sinh thân mình vì nghĩa lớn. Đọc đến đây, cháu đã khóc, khóc rất nhiều vì cháu thương mến và cảm phục ông đã hy sinh một cách anh dũng đến thế ! Thương cho cô mới 18 tháng tuổi đã phải mất cha ! Nhưng cháu đã khâm phục ông rất nhiều và cháu lại càng cảm thấy tự hào khi biết rằng lực lượng yêu chuộng hoà bình trên thế giới có một chiến sỹ quả cảm như ông. Cháu cũng như nhân dân cháu vô cùng biết ơn ông, một chiến sỹ yêu chuộng hoà bình của dân tộc Mỹ. Là một người Mỹ, ông đã dám đứng lên đấu tranh để phản đối sự tham gia quân sự ngày càng sâu của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Phải chăng, ông là một người có trái tim nhân ái bao la, có tinh thần quốc tế cao cả, có tấm lòng yêu chuộng hoà bình sâu sắc ? Ngọn lửa từ thân thể ông đã lay động và thức tỉnh bao con tim trên khắp hành tinh, đã thổi bùng lên phong trào yêu chuộng hoà bình trên toàn thế giới. Và nó đã góp phần rất quan trọng giúp đỡ cuộc cách mạng vinh quang của dân tộc Việt Nam mau chóng đi đến thắng lợi hoàn toàn.
Nhà thơ Tố Hữu, một nhà thơ lớn của dân tộc cháu ngày ấy viết bài thơ: "Ê-mi-li con" để ca ngợi ông - một con người quả cảm anh dũng - dám hy sinh thân mình vì nền hoà bình của dân tộc khác:
Ê-mi-li con ơi!
Trời sắp sáng rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con...
Hôm nay, chúng cháu được sống trong một đất nước hoà bình tự do, thành quả mà cha ông chúng cháu đã đổ bao máu xương để giành lại cho tuổi thơ chúng cháu hôm nay. Chúng cháu luôn tự nhắc mình phải sống sao cho xứng đáng trong sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam mạnh giàu hôm nay. Phải sống sao để không phụ lòng người cha của cô - người con của chiến sỹ hoà bình vĩ đại No-man Mo-rĩon. Dân tộc Việt Nam chúng cháu và các thế hệ thiếu nhi Việt Nam mãi mãi biết ơn và không bao giờ quên "ngọn lửa Mo-ri-xon".
Cô ạ ! Hôm nay trên đất nước Việt Nam chúng cháu vẫn còn rất nhiều những bạn nhỏ bị tật nguyền do di chứng của chất độc màu da cam để lại trong mỗi người cha, người mẹ của họ trong cuộc kháng chiến vừa qua. Nhìn các bạn ấy sao lòng cháu thấy đau đơn và xót xa. Chiến tranh và những di chứng của nó để lại sao mà tàn khốc thế. Chứng kiến hậu quả của nó hôm nay, cháu càng thấm thía giá trị của sự hy sinh của cha cô đối với hoà bình.
Hàng ngày, qua màn hình ti vi, cháu vẫn thấy nhiều nơi trên thế giới còn diễn ra những cuộc chiến tranh sắc tộc. Và tuổi thơ của nhiều dân tộc vẫn đang đói rách cơ cực, phải hứng chịu những mất mát đau thương từ những cuộc chiến tranh ấy. Làm thế nào để tuổi thơ trên khắp hành tinh này được sống vui vẻ hồn nhiên mãi mãi trong hạnh phúc hoà bình ? Cháu mong sao trên cõi đời này tất cả mọi người hãy là những người yêu chuộng hoà bình tha thiết như cha cô để một thế giới không có chiến tranh, để không còn đói nghèo, để tuổi thơ chúng cháu ở đâu trên trái đất này cũng được sống êm đềm và hạnh phúc.
Thưa cô, cháu tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ cháu không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với cô được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị. Cháu nghĩ đó cũng là ước vọng lớn lao của cha cô khi tự mình đốt lên "ngọn lửa Mo-ri-xon" ngày nào ?
Cô ơi ! Một lần nữa từ trái tim mình, cháu xin gửi đến cô tình cảm trân trọng và biết ơn. Cháu hy vọng rằng một ngày nào đó, cô có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc cháu, một dân tộc đã gắn chặt số phận của cha cô và cô cùng biết bao người dân nước Mỹ.
Cháu mong chờ thư của cô.
Cháu vô vàn yêu quý của cô.
Bài làm
Chào bạn! Inosuke
Mình rất vui khi nghe bạn kể về đất nước yêu dấu của bạn. Chắc đất nước bạn tuyệt vời lắm nhỉ! Nước mình cũng vậy đấy.Mình kể bạn nghe nhé!
Đất nước mình có những danh nam thắng cảnh rất phong phú,đa dạng và còn rất nổi tiếng như: khu du lịch Bửu Long, động Phong Nha Kẻ Bàng ở Quảng Bình , hang động đẹp và sâu bên trong nữa, tiếp đến là Hồ Gươm ở Hà Nội ,mặt hồ trong xanh, có những cây dang tay che chở cho mặt hồ.Tháp Rùa là do con người tạo ra nhưng nó có sự hòa hợp giữa thiên nhiên.
Còn rất nhiều truyền thuyết nữa như: Rùa Vàng va Long Vương ngụ dưới Hồ Gươm nói về cuộc chiến đấu giữa Lê Lợi và bọn quân thù...Trong lịch sử còn nói về những vị anh hùng như: Hưng Đạo Vương,Trần Quốc Toản ,..và các vị anh hùng nữ như: hai chị em Trưng Trắc và Trưng Nhị...đã hi sinh cho đất nước.
Mình rất vui vì đã sinh ra ở đây ,một đất nước hoà bình tràn đầy niềm vui
Gửi bạn: Kí tên:
Inosuke Shin
~ Thay tên khác vào nhá. ~
# Học tốt #
Tức nước vỡ bờ” quả là “một đoạn tuyệt khéo”. Nhờ vậy, nhà văn đã dựng lên hình ảnh một người phụ nữ nông dân đầy sức mạnh, dám bứt phá để đòi quyền sống trong cái xã hội ngột ngạt đầy rẫy áp bức bất công. Cái khéo của Ngô Tất Tố là đã khêu một tia lửa lóe lên giữa bóng đêm phủ chụp “Tắt đèn”. Và nói như Nguyễn Tuân, lúc ấy Ngô Tất Tố đã “xui người nông dân nổi loạn”.