K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5: TRƯA HÈ                                        Anh ThơTrời trong biếc không qua mây gợn trắng,Gió nồm nam lộng thổi cánh diều xa,Hoa lựu nở đầy một vườn đỏ nắng,Lũ bướm vàng lơ đãng lướt bay qua.Trong thôn vắng, tiếng gà xao xác gáy,Các bà già đưa võng hát, thiu...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:

TRƯA HÈ

                                        Anh Thơ

Trời trong biếc không qua mây gợn trắng,
Gió nồm nam lộng thổi cánh diều xa,
Hoa lựu nở đầy một vườn đỏ nắng,
Lũ bướm vàng lơ đãng lướt bay qua.

Trong thôn vắng, tiếng gà xao xác gáy,
Các bà già đưa võng hát, thiu thiu...
Những đĩ con ngồi buồn lê bắt chấy
Bên đàn ruồi rạc nắng hết hơi kêu.

Ngoài đê thẳm, không người đi vắng vẻ,
Lũ chuồn chuồn giỡn nắng đuổi nhau bay.
Nhưng thỉnh thoảng tiếng nhạc đồng buồn tẻ
Của vài người cỡi ngựa đến xua ngay.

(Trích Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh Hoài Chân, NXB Văn học, 1998, tr.191 192)

* Chú thích: Nữ thi sĩ Anh Thơ (1918 2005), tên khai sinh là Vương Kiều Ân, bút hiệu Tuyết Anh. Bà sinh ra và lớn lên trong một gia đình viên chức nhỏ, xuất thân Nho học ở tỉnh Hải Dương. Thơ của bà thiên về tả cảnh bình dị, quen thuộc (bờ tre, con đò, bến sông) với những nét vẽ chân thực, tinh tế, thấm đượm một chút tình quê đằm thắm pha chút bâng khuâng buồn của Thơ Mới.

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào?

Câu 2. Ghi lại những hình ảnh miêu tả bức tranh thiên nhiên buổi trưa hè trong bài thơ.

Câu 3. Những hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ cho thấy điều gì?

Câu 4. Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa được sử dụng trong những dòng thơ sau:

Ngoài đê thẳm, không người đi vắng vẻ,
Lũ chuồn chuồn giỡn nắng đuổi nhau bay.

Câu 5. Qua bài thơ, tác giả muốn gửi gắm đến người đọc những thông điệp gì?

0

Dàn ý chi tiết

  1. Mở đoạn:
    • Giới thiệu khái quát về bài thơ "Những dòng sông quê hương" và tác giả Bùi Minh Trí.
    • Nêu vấn đề cần phân tích: nét đặc sắc nghệ thuật của bài thơ.
  2. Thân đoạn:
    • Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi:
      • Phân tích các từ ngữ được sử dụng gần gũi với đời sống hàng ngày, dễ hiểu, dễ cảm nhận.
      • Dẫn chứng: "lòng sông mới hiểu nước mắt, mồ hôi, máu thấm ruộng đồng" `latex[ [1]](https://fqa.vn/cau-hoi/67d19397490ad37a5280d88c).
      • Giải thích sức gợi hình, gợi cảm của các từ ngữ đó.
    • Nghệ thuật sử dụng hình ảnh ẩn dụ, so sánh:
      • Phân tích các hình ảnh có tính biểu tượng cao, mang nhiều tầng ý nghĩa.
      • Dẫn chứng: "lòng sông mới hiểu nước mắt, mồ hôi, máu thấm ruộng đồng" (ẩn dụ cho sự hy sinh, mất mát của cha ông) [1].
      • Dẫn chứng: "chim bay theo dòng, núi rừng lưu luyến" (so sánh thể hiện niềm vui, hạnh phúc khi đất nước giành được độc lập, tự do) [1].
      • Giải thích ý nghĩa của các hình ảnh ẩn dụ, so sánh đó.
    • Nghệ thuật tạo cấu trúc chặt chẽ, logic:
      • Phân tích sự liên kết giữa các ý, các khổ thơ trong bài.
      • Dẫn chứng: Sự phát triển của mạch cảm xúc từ quá khứ đến hiện tại, từ cá nhân đến cộng đồng.
      • Giải thích tác dụng của cấu trúc chặt chẽ, logic trong việc thể hiện chủ đề của bài thơ.
    • Nghệ thuật sử dụng các từ ngữ gợi cảm xúc, tạo âm hưởng trữ tình:
      • Phân tích các từ ngữ, hình ảnh gợi lên cảm xúc yêu thương, tự hào về quê hương, đất nước.
      • Dẫn chứng: Các từ ngữ thể hiện tình cảm gắn bó với dòng sông, với những kỷ niệm tuổi thơ.
      • Giải thích tác dụng của âm hưởng trữ tình trong việc lay động trái tim người đọc.
  3. Kết đoạn:
    • Khẳng định lại những nét đặc sắc nghệ thuật của bài thơ.
    • Nêu ý nghĩa của những nét đặc sắc đó trong việc thể hiện thành công chủ đề của bài thơ và gây ấn tượng với người đọc.

Đoạn văn phân tích

Bài thơ "Những dòng sông quê hương" của Bùi Minh Trí không chỉ lay động người đọc bởi tình yêu quê hương đất nước sâu sắc, mà còn bởi những nét đặc sắc nghệ thuật độc đáo. Nổi bật nhất là ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống hàng ngày, nhưng lại chứa đựng sức gợi lớn lao. Những từ ngữ như "lòng sông," "ruộng đồng," "nước mắt," "mồ hôi," "máu" [1] không chỉ tái hiện chân thực hình ảnh dòng sông quê hương mà còn gợi lên những suy ngẫm về sự hy sinh thầm lặng của bao thế hệ cha ông. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng thành công các hình ảnh ẩn dụ, so sánh để tăng tính biểu cảm cho bài thơ. Hình ảnh "lòng sông mới hiểu nước mắt, mồ hôi, máu thấm ruộng đồng" [1] là một ẩn dụ sâu sắc về sự gắn bó giữa con người và quê hương, về những mất mát hy sinh lớn lao để bảo vệ đất nước. Hay hình ảnh "chim bay theo dòng, núi rừng lưu luyến" [1] là một so sánh tinh tế, thể hiện niềm vui, hạnh phúc khi đất nước giành được độc lập, tự do. Cùng với đó, cấu trúc bài thơ chặt chẽ, logic, tạo nên sự liên kết mạch lạc giữa các ý, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được dòng chảy cảm xúc của tác giả. Việc sử dụng các từ ngữ gợi cảm xúc, tạo âm hưởng trữ tình cũng góp phần quan trọng trong việc lay động trái tim người đọc, khiến bài thơ trở nên sâu lắng và đáng nhớ.

thích chăm cây ở ban công còn ông Bội quan tâm đến công nghệ. Một lần, ông tìm công thức nấu canh chua từ AI khiến bà không hài lòng. Hai ông bà thường giận dỗi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt.)Từ ngày “làm bạn” với AI, ông Bội đâm ra nghiện. Quên lịch chơi cờ tướng với mấy ông bạn hưu trí. Hủy hẹn cà phê cùng đám ông Khanh cuối phố. Duy giờ gọi video call cho mấy đứa cháu nội ở...
Đọc tiếp

thích chăm cây ở ban công còn ông Bội quan tâm đến công nghệ. Một lần, ông tìm công thức nấu canh chua từ AI khiến bà không hài lòng. Hai ông bà thường giận dỗi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt.)

Từ ngày “làm bạn” với AI, ông Bội đâm ra nghiện. Quên lịch chơi cờ tướng với mấy ông bạn hưu trí. Hủy hẹn cà phê cùng đám ông Khanh cuối phố. Duy giờ gọi video call cho mấy đứa cháu nội ở nước ngoài ông còn nhớ. Nhưng suốt cuộc chuyện trò, lúc nào cũng AI. “Chúng cháu chán rồi mà ông vẫn nhắc. Rồi cũng chỉ được một thời gian thôi ông ơi!” - thằng cháu đích tôn khẳng định. Chán sao được mà chán, ông nghĩ thầm. Sau mỗi câu hỏi, AI trả lời chỉ trong 2 giây.

“Cháu tôi nói sẽ có lúc con người chán AI, có phải vậy không?” - ông gửi câu hỏi. “Có thể lắm, nhất là khi nó trở nên quá phổ biến và thiếu sự sáng tạo, cảm xúc. AI không thể thay thế được những khoảnh khắc gần gũi, sự thấu hiểu và những kỷ niệm mà con người tạo ra cùng nhau” - AI trả lời.

“Thế AI có chán con người không?” - ông lại hỏi. “AI không có cảm xúc hay ý thức nên không thể chán nản hay thích thú. Tuy nhiên, AI có thể được cải thiện và phát triển theo nhu cầu của con người. Nếu con người không còn sử dụng hoặc không thấy giá trị từ nó, thì có thể nói ra, AI sẽ “ngủ yên” cho đến khi có sự quan tâm trở lại” - AI hồi đáp.

Ông ngửa mặt lên trần nhà, cười sảng khoái. Thông minh, tinh tế đến thế là cùng. “Mình đã chán bao nhiêu thứ rồi mà tất cả đâu có chịu ngủ yên. Thậm chí, mình còn chẳng dám nói ra nữa kìa. Chưa kể, AI còn biết cảm ơn, xin lỗi thật ngọt ngào, lịch thiệp. Chả bù cho...” - vừa nghĩ, ông vừa tiếc nuối sao giờ mới biết đến AI. Nghe đâu các cháu nội, cháu ngoại đã “chơi” với AI lâu rồi, còn “nuôi” cả các “con” AI khác nhau rồi chuyện trò, dạy dỗ, huấn luyện gì đó.

(Tóm tắt một đoạn: Bà Thư không hài lòng khi chồng nấu canh chua theo công thức AI, bà cho rằng nấu ăn cần tình cảm và sự tinh tế mà công nghệ không thể thay thế. Dù ông Bội viết thơ làm lành, bà vẫn hoài nghi đó là sản phẩm của AI, bà càng thêm bực dọc.)

Từ ngày ông Bội nghiện AI, bà Thư tránh về nhà.[...]. Ông cũng chẳng phàn nàn. Phải trước kia, hễ tối đến chưa cơm nước, bếp lạnh tanh, ông đều nhắc. Thảnh thơi hơn nhưng lòng bà càng trĩu xuống, có lúc như người mất hồn. Cây ở ban công chẳng có tay người chăm sóc gầy guộc, quắt queo.

Cuối ngày, bà đẩy cửa vào nhà, bếp sực nức hương thơm bơ sữa. “A, bà đây rồi, nay có trà và bánh flan cho bữa tối nhé!” - ông Bội hồ hởi, tay còn dính bột trắng xóa. “Lại AI gợi ý và cho công thức ư” - giọng bà lạnh lùng và ông không đáp, vẫn mải mê. “Ông có biết bánh flan không chỉ cần công thức mà phải có tình yêu, sự kiên nhẫn không?” - bà hỏi vọng từ ban công khi đôi mắt đã loáng nước. “Hẳn thế! AI cũng bảo như vậy mà! AI còn bảo, cứ chuẩn công thức đã, tình yêu nêm vào sau!” - ông tưng tửng.

Bà Thư bật cười, nhưng lòng se thắt tựa cơn gió heo may đang lùa qua khe cửa. Cảm nhận rõ họ ngày càng cách xa. [...]

 (Tóm tắt một đoạn: Ông Bội hoảng hốt khi mất kết nối mạng internet, cảm thấy bế tắc vì thiếu vắng AI. Trong nỗi trống trải ấy, ông nhận ra cảm xúc giữa mình và bà Thư đã dần phai nhạt. Sự mất mát không chỉ ở kết nối mạng mà còn là khoảng cách vô hình trong lòng ông.)

Hồ Gươm lấp lánh ánh thu vàng. Mặt nước lặng lờ tựa một tấm gương soi bóng tháp Rùa. Ông ngồi xuống chiếc ghế cũ. Khung cảnh xung quanh sống động biết nhường nào. Tiếng cười nói rộn ràng của những cặp tình nhân, tiếng bước chân rộn rã trẻ thơ nô đùa nhảy nhót, lá vàng rơi xào xạc bước chân. Cảm

 

 

giác lá đang cất lên những nỗi niềm sâu thẳm. Rằng đã lâu rồi không còn chờ đợi ai, mong ngóng ai, những cuộc chuyện trò lãng đãng trôi vào im lặng.

 “Ông Bội! Lâu lắm mới thấy ông ra ngoài!” - ai đó gọi. Ông giật mình ngoái lại. “Mà ông ra đây làm gì?”- giờ thì ông đã nhận ra ông Khanh đang giương mục kỉnh. “Tôi... tôi bị mất wifi” - ông lắp bắp từng lời. Đồng loạt những tiếng cười vang. “Kìa, ông sao vậy? Có nhớ ngày xưa hay ra đây uống trà không?”. Giọng nói thân quen quá, thì ra bà Thư đã đứng đó từ bao giờ. “Ngày ấy thật vui, ông nhỉ? Mà giờ cũng vui” - lời ai hòa trong gió.

Mê say bao kỷ niệm ngày xưa. “Ông nhớ cái lần bọn mình đi ăn kem, hồi đó ông đã thích Thư nên tỏ ra ga lăng lắm, bảo tôi đứng chờ để chạy đi mua kem. Cuối cùng chả thấy kem đâu, ướt như chuột lột!” - chuyện nho nhỏ, vui vui ngày xưa kéo vệt sáng mênh mang trong trí nhớ. “Lúc đó, tôi cầm chiếc ô màu xanh da trời, che vội cho ông ấy” - tiếng bà Thư dịu dàng. “Đúng rồi nhỉ? Sao bà nhớ giỏi thế? Mà chính xác là bà còn tặng tôi cái ô đúng màu ấy vào sinh nhật năm kia” - ông Bội hào hứng hẳn. “Ông cũng nhớ thế còn gì, thế AI có nhớ hộ chúng ta những kỷ niệm này không nhỉ?” - một người bạn hỏi, và tự trả lời: “Không, không bao giờ?”.

Tối hôm ấy, khi sóng wifi được kết nối, ông Bội định mở máy lần cuối với câu hỏi cho AI: “Nếu tôi quên bạn, bạn có buồn không?”. AI đáp: “Niềm vui của bạn là điều quan trọng và quý giá hơn tất cả. Hãy tận hưởng từng khoảnh khắc”.

Một đôi tay quen thuộc choàng qua vai ông, thêm chiếc khăn len đón gió mùa về.

 

(Nguồn: https://nhipsonghanoi.hanoimoi.vn/lam-ban-voi-ai-688902.html)

 

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm). Truyện Làm bạn với AI được kể theo ngôi kể nào?

Câu 2 (0,5 điểm). Ghi lại một câu rút gọn trong phần trích sau và cho biết thành phần nào đã bị lược bỏ?

Từ ngày “làm bạn” với AI, ông Bội đâm ra nghiện. Quên lịch chơi cờ tướng với mấy ông bạn hưu trí. Hủy hẹn cà phê cùng đám ông Khanh cuối phố. Duy giờ gọi video call cho mấy đứa cháu nội ở nước ngoài ông còn nhớ.

Câu 3 (1,0 điểm). Vì sao từ ngày “làm bạn” với AI, ông Bội lại “nghiện” AI? Điều này ảnh hưởng như thế nào đến mối quan hệ giữa ông và bà Thư?

Câu 4 (1,0 điểm). Trong số những câu trả lời của AI, em ấn tượng với câu trả lời nào nhất? Vì sao?

Câu 5 (1,0 điểm). Phần trích truyện Làm bạn với AI đã gửi tới chúng ta nhiều thông điệp ý nghĩa. Hãy ghi lại hai thông điệp mà em tâm đắc nhất.

II. PHẦN VIẾT (6,0 điểm)

Câu 1 (2,0 điểm)

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích nhân vật ông Bội trong phần trích truyện Làm bạn với AI được dẫn ở phần đọc hiểu.

Câu 2 (4,0 điểm)

Sự phát triển mạnh mẽ của trí tuệ nhân tạo (AI) mang đến nhiều cơ hội cũng như thách thức đối với xã hội hiện đại. AI ngày càng thâm nhập sâu vào mọi lĩnh vực của đời sống, tạo nên những chuyển biến đáng kể. Hiện nay, nhiều học sinh đã và đang ứng dụng AI trong học tập.

Vậy trí tuệ nhân tạo (AI) là người bạn đồng hành giúp học sinh tiến bộ trong học tập hay là rào cản hạn chế tư duy độc lập và sự sáng tạo của mỗi học sinh?

Hãy viết bài văn nghị luận xã hội (khoảng 400 chữ) trả lời cho câu hỏi trên.

 

 

-------------------Hết-----------------

1
13 tháng 4

uầy, ông bị nghiện AI thì có sao ko nhỉ, hay là ông thích AI quá nên ông cháu này đâm ra nghiện luông òi???

(4.0 điểm) Đọc đoạn trích sau: (1) Mỗi người đều có một ước mơ riêng cho mình. Có những ước mơ nhỏ nhoi như của cô bé bán diêm trong truyện cổ An-đéc-xen: một mái nhà trong đêm đông giá buốt. Cũng có những ước mơ lớn lao làm thay đổi cả thế giới như của tỷ phú Bill Gates. Mơ ước khiến chúng ta trở nên năng động một cách sáng tạo. Nhưng chỉ mơ thôi thì chưa đủ. Ước mơ...
Đọc tiếp

(4.0 điểm) Đọc đoạn trích sau:

(1) Mỗi người đều có một ước mơ riêng cho mình. Có những ước mơ nhỏ nhoi như của cô bé bán diêm trong truyện cổ An-đéc-xen: một mái nhà trong đêm đông giá buốt. Cũng có những ước mơ lớn lao làm thay đổi cả thế giới như của tỷ phú Bill Gates. Mơ ước khiến chúng ta trở nên năng động một cách sáng tạo. Nhưng chỉ mơ thôi thì chưa đủ. Ước mơ chỉ trở thành hiện thực khi đi kèm với hành động và nỗ lực thực hiện ước mơ.

[...] 

(2) Ngày bạn thôi mơ mộng là ngày cuộc đời bạn mất hết ý nghĩa. Những người biết ước mơ là những người đang sống cuộc sống của các thiên thần. Ngay cả khi giấc mơ của bạn không bao giờ trọn vẹn, bạn cũng sẽ không phải hối tiếc vì nó. Như Đôn Ki-hô-tê đã nói: “Việc mơ những giấc mơ diệu kỳ là điều tốt nhất một người có thể làm”.

(3) Tôi vẫn tin vào những câu chuyện cổ tích – nơi mà lòng kiên nhẫn, ý chí bền bỉ sẽ được đền đáp [...]

(Quà tặng cuộc sống, Thu Quỳnh và Hạnh Nguyên dịch, NXB Tổng hợp thành phố Hồ Chí Minh, 2016, tr.56 – 57)

Thực hiện các yêu cầu:  

Câu 1. Chỉ ra luận điểm có trong đoạn văn (2).

Câu 2. Xác định thành phần biệt lập của câu văn in đậm.

Câu 3. Trình bày cách hiểu của anh/ chị về quan điểm: Những người biết ước mơ là những người đang sống cuộc sống của các thiên thần.

Câu 4. Nêu tác dụng của những bằng chứng được sử dụng trong đoạn trích.

Câu 5. Hãy chia sẻ về những việc anh/chị đã làm để biến ước mơ thành hiện thực. (Trình bày trong khoảng 5 – 7 dòng)

1
28 tháng 5

Câu 1. Luận điểm có trong đoạn văn (2) là:
"Những người biết ước mơ là những người đang sống cuộc sống của các thiên thần."


Câu 2. Thành phần biệt lập của câu văn in đậm "Như Đôn Ki-hô-tê đã nói: “Việc mơ những giấc mơ diệu kỳ là điều tốt nhất một người có thể làm”." là:
Thành phần tình thái (thể hiện thái độ của người nói đối với điều được nói ra, dẫn lời của người khác).


Câu 3.
Câu nói "Những người biết ước mơ là những người đang sống cuộc sống của các thiên thần" có thể hiểu là:
Ước mơ là một phần thiêng liêng, cao đẹp của con người. Những người biết ước mơ luôn sống tích cực, hướng tới những điều tốt đẹp và cao cả. Giống như các thiên thần – biểu tượng của sự thuần khiết và hy vọng – họ sống một cuộc đời có ý nghĩa, đầy cảm hứng và khát vọng vươn tới điều tốt lành.


Câu 4.
Tác dụng của những bằng chứng được sử dụng trong đoạn trích là:

  • Làm cho lập luận trở nên sinh động và thuyết phục hơn.
  • Ví dụ như ước mơ nhỏ bé của cô bé bán diêm hay ước mơ lớn lao của Bill Gates giúp người đọc hình dung được tính đa dạng và sức mạnh của ước mơ.
  • Việc dẫn lời Đôn Ki-hô-tê cũng mang lại cảm hứng và củng cố giá trị của việc biết mơ ước.

Câu 5.
Em luôn nỗ lực học tập chăm chỉ và rèn luyện bản thân mỗi ngày để theo đuổi ước mơ trở thành một bác sĩ. Em thường xuyên đọc sách, tìm hiểu về y học và tham gia các hoạt động tình nguyện giúp đỡ cộng đồng. Bên cạnh đó, em đặt ra những mục tiêu cụ thể cho từng giai đoạn để từng bước tiến gần hơn tới ước mơ của mình.

(4.0 điểm) Đọc đoạn trích sau:ĐỘNG LỰC PHẤN ĐẤU TỪ NHỮNG LỜI XÚC PHẠM Con à, chúng ta lớn lên trong một xã hội luôn theo đuổi danh dự, và cha hiểu cảm giác một người quý trọng danh dự bị xúc phạm là như thế nào. Có điều, trong nhiều trường hợp, cho dù con là ai, kể cả là Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đi chăng nữa, thì cũng đều bất lực trước việc ngăn chặn những lời...
Đọc tiếp

(4.0 điểm) Đọc đoạn trích sau:

ĐỘNG LỰC PHẤN ĐẤU TỪ NHỮNG LỜI XÚC PHẠM

Con à, chúng ta lớn lên trong một xã hội luôn theo đuổi danh dự, và cha hiểu cảm giác một người quý trọng danh dự bị xúc phạm là như thế nào. Có điều, trong nhiều trường hợp, cho dù con là ai, kể cả là Tổng thống Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đi chăng nữa, thì cũng đều bất lực trước việc ngăn chặn những lời xúc phạm từ người khác.

Vậy, chúng ta nên làm thế nào khi gặp phải tình huống như thế? Tức giận công kích, cố gắng bảo vệ danh dự? Bao dung độ lượng và mỉm cười cho qua? Hay đáp trả bằng những cách khác?

Chắc hẳn con vẫn còn nhớ cha luôn trân trọng một bức ảnh chụp các bạn học cấp hai của mình/ Trong bức ảnh đó không có cha, chỉ có những đứa trẻ xuất thân từ gia đình giàu có. Nhiều thập niên đã trôiqua, song cha vẫn trân trọng nó, hơn hết là khung cảnh chụp bức ảnh đó.

[...] Cha nhìn chăm chăm vào vị nhiếp ảnh gia đang cúi xuống căn góc chụp với ánh mát hưng phấn, hy vọng ông ấy sớm đưa cha vào khung hình. Tuy nhiên, điều cha nhận được lại là nỗi thất vọng. Vì nhiếp ảnh gia đó có vẻ là một người theo chủ nghĩa duy mỹ, ông ấy đứng thẳng dậy, chỉ tay vào cha và nói với giáo viên: “Cô có thể bảo học sinh đó rời khỏi chỗ ngồi của mình được không? Cậu bé ăn mặc nhếch nhác quá.” Là một học sinh nhỏ bé và nghe lời giáo viên, cha chẳng dám lên tiếng phản đối, chỉ đành lặng lẽ đứng dậy, tạo phông nền đẹp đẽ cho đám con nhà giàu ăn mặc chỉnh tề chụp ảnh.

[...] Nhìn vị nhiếp ảnh gia đó liên tục chỉnh cảnh, cha siết chặt nắm đấm, long trọng thề với lòng mình: Một ngày nào đó, mình sẽ trở thành người giàu nhất thế giới! Để một nhiếp ảnh gia chụp ảnh cho mình thì có gì ghê gớm chứ! Khiến họa sĩ nổi tiếng nhất thế giới vẽ chân dung cho mình mới là điều đáng tự hào!

Con ơi, lời thề khi ấy của cha đã trở thành hiện thực! Trong mắt cha, ý nghĩa của từ “xúc phạm” đã thay đổi, nó không còn là con dao sắc bén tước đi danh dự của cha, mà là một động lực mạnh mẽ, khí thế dữ dội như dời non lấp biển, thôi thúc cha phấn đấu và theo đuổi mọi điều tốt đẹp. Dường như không ngoa khi nói rằng vị nhiếp ảnh gia đó đã truyền cảm hứng để một đứa trẻ nghèo khó trở thành người giàu nhất thế giới. Ai cũng có lúc được mọi người vỗ tay reo hò để bày tỏ sự công nhận dành cho những thành tựu hoặc phẩm chất, nhân cách, đạo đức của bản thân; đồng thời, ai cũng có lúc bị đả kích và xúc phạm. Ngoại trừ ác ý, cha nghĩ sở dĩ chúng ta bị lăng mạ là do bản thân không đủ năng lực, năng lực này có thể liên quan đến khía cạnh làm người hoặc làm việc, tóm lại là không được người khác tôn trọng. Vì vậy, cha muốn nói rằng bị xúc phạm không phải là một chuyện xấu. Nếu là người biết giữ bình tĩnh và suy ngẫm, có lẽ con sẽ thấy rằng mỗi thái độ hoặc hành vi trước những lời xúc phạm – cũng có thể phản ánh trình độ năng lực của con người ta.

Cha biết rằng bất kỳ sự xúc phạm nhẹ nào cũng đều có thể làm tổn thương danh dự. Tuy nhiên, danh dự không phải là món quà do Thượng đế ban tặng, cũng không phải do người khác đưa cho, mà là do chính con tạo nên. Danh dự là sản phẩm tinh thần mà con sở hữu, và danh dự của mỗi người đều chỉ thuộc về chính họ. Con cho rằng mình có danh dự, vậy tức là con có danh dự. Vì vậy, giả sử có ai đó làm tổn thương tình cảm, danh dự của con, con cũng không cần phải dao động. Nếu con kiên quyết giữ lấy danh dự của mình, không ai có thể làm tổn thương con cả.

(Trích 38 lá thư Rockefeller gửi cho con trai, NXB Hồng Đức, 2023, tr.169 – 171)

Thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1 (0,75 điểm): Xác định luận đề của đoạn trích trên.

Câu 2 (0,75 điểm): Chỉ ra cách dẫn trong những câu văn sau: Vị nhiếp ảnh gia đó có vẻ là một người theo chủ nghĩa duy mỹ, ông ấy đứng thẳng dậy, chỉ tay vào cha và nói với giáo viên: “Cô có thể bảo học sinh đó rời khỏi chỗ ngồi của mình được không? Cậu bé ăn mặc nhếch nhác quá”.

Câu 3 (0,5 điểm): Trong đoạn văn cuối của đoạn trích trên, người cha đã đưa ra những lí lẽ nào để thuyết phục con không cần phải dao động khi có ai đó làm tổn thương tình cảm, danh dự của con

Câu 4 (1,0 điểm): Trong đoạn trích trên, việc người cha đưa ra bằng chứng về một lần mình bị xúc phạm có vai trò gì?

Câu 5 (0,5 điểm): Em hiểu như thế nào về câu văn: Nếu con kiên quyết giữ lấy danh dự của mình, không ai có thể làm tổn thương con cả.

Câu 6 (0,5 điểm): Em đồng tình hay không đồng tình với quan điểm cho rằng bị xúc phạm là một động lực mạnh mẽ thôi thúc con người phấn đấu và theo đuổi điều tốt đẹp. Lí giải tại sao?

1

Câu 1

Luận đề: Lời xúc phạm có thể trở thành động lực mạnh mẽ để con người phấn đấu và danh dự là do chính mình tạo nên và bảo vệ.


Câu 2:

Cách dẫn: Dẫn trực tiếp.


Câu 3

Người cha thuyết phục con bằng các lí lẽ:

  • Danh dự do chính con tạo nên, không phải do người khác ban tặng.
  • Danh dự là sản phẩm tinh thần của riêng con.
  • Nếu con cho rằng mình có danh dự thì con có danh dự.
  • Nếu con kiên quyết giữ lấy danh dự, không ai có thể làm tổn thương con.

Câu 4

Việc người cha đưa ra bằng chứng về lần bị xúc phạm có vai trò:

  • Làm bằng chứng cụ thể, xác thực, tăng tính thuyết phục cho luận điểm.
  • Minh họa rõ ràng cách biến xúc phạm thành động lực.
  • Tạo sự đồng cảm và gần gũi với người đọc.

Câu5

Ý nghĩa: Danh dự là giá trị nội tại, do bản thân mỗi người định hình và bảo vệ. Khi con người kiên định với giá trị của mình, không để lời nói bên ngoài tác động, danh dự sẽ không bị tổn thương.


Câu6

Tôi đồng tình với quan điểm này.

Lí giải: Lời xúc phạm, dù gây tổn thương, có thể trở thành động lực mạnh mẽ thúc đẩy con người chứng tỏ bản thân, thay đổi để phát triển và trở nên kiên cường hơn để vượt qua khó khăn.

Câu 1 (2,0 điểm): Em hãy viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) đề xuất một giải pháp khả thi nhất khi bản thân gặp tình huống bị xúc phạm danh dự.Câu 2 (4,0 điểm): Em hãy viết một bài văn nghị luận phân tích bài thơ sau: NGHE CỎ Nếu nằm xuống lặng yên nghe cỏ hát Sẽ thấy lòng thanh thoát lâng lâng Sẽ thấy mỗi ban mai nắng lên Giọt sương đêm còn treo...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm): Em hãy viết một đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) đề xuất một giải pháp khả thi nhất khi bản thân gặp tình huống bị xúc phạm danh dự.

Câu 2 (4,0 điểm): Em hãy viết một bài văn nghị luận phân tích bài thơ sau:

NGHE CỎ

Nếu nằm xuống lặng yên nghe cỏ hát

Sẽ thấy lòng thanh thoát lâng lâng

Sẽ thấy mỗi ban mai nắng lên

Giọt sương đêm còn treo trên lá cỏ

Như vì sao quên lối về trời.

 

Nếu nằm xuống lặng yên nghe cỏ hát

Sẽ thấy những bàn chân trên cỏ bước nhọc nhằn

Thấy quang gánh đè vai gầy trĩu nặng

Thấy mặn mòi những giọt mồ hôi.

 

Nếu nằm xuống lặng yên nghe cỏ hát

Thấy bàn tay nắm chặt những bày tay

Thấy áo rách choàng lên áo rách

Đông giá lui dần, nắng ấm gọi vào xuân.

(Trương Minh Phố – Báo Văn nghệ quân đội cuối tháng – số 17 tháng 02 năm 2009, tr 23)

3
24 tháng 6

Bài thơ "Nghe cỏ" của Trương Minh Phước là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tinh tế cùng với những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, con người và thiên nhiên. Với cấu trúc lặp lại câu "Nếu nằm xuống lặng yên nghe có hát", bài thơ không chỉ mang đến âm sắc nhẹ nhàng mà còn gợi mở một chiều sâu triết lý về sự kết nối giữa con người và thế giới xung quanh.

Đầu tiên, cảm nhận về cái đẹp và sự thanh thản trong nội tâm chính là thông điệp đầu tiên mà tác giả muốn truyền tải. Hai câu thơ đầu tiên: "Sẽ thấy lòng thanh thoát lâng lâng / Sẽ thấy môi ban mai nắng lên" mang đến hình ảnh thanh bình, cho thấy khi con người tạm dừng lại để nghe tiếng hát của cỏ, họ sẽ cảm nhận được vẻ đẹp tinh khôi của thiên nhiên. Hình ảnh "giọt sương đêm còn treo trên lá cỏ" không chỉ gợi ra vẻ đẹp tự nhiên mà còn biểu trưng cho những điều tốt đẹp, thuần khiết của đời sống, như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.

Tuy nhiên, trong những dòng tiếp theo, tác giả cũng không quên nhắc đến những khía cạnh con người đầy gian truân, mệt mỏi. Câu thơ "Thấy quang gánh đè vai gầy trĩu nặng" là một hình ảnh sinh động về sức lực và nỗi nhọc nhằn của những người lao động. Những "bàn chân trên có bước nhọc nhằn" và "mặn mỏi những giọt mồ hôi" đã khắc họa rõ nét hình ảnh những người dân bình dị nhưng mang trong mình một nghị lực sống mạnh mẽ. Đây là sự đối lập giữa cái đẹp tự nhiên và cái khó khăn của cuộc sống, nhấn mạnh rằng con người không chỉ sống trong cái đẹp mà còn phải đối diện với những thử thách và khổ đau.

Tiếp đến, hình ảnh "Thấy bàn tay nắm chặt những bàn tay" trong câu thơ thứ năm lại mang đến một thông điệp tốt đẹp về tình người, tình đồng loại. Sự kết nối giữa con người với con người chính là sức mạnh, là niềm an ủi trong những lúc khó khăn. Mặc dù "ao rách choàng lên áo rách", những con người ấy vẫn gắn bó, sẻ chia, tạo nên sức mạnh vượt qua thử thách. Cuối cùng, câu thơ "Đông giá lui dần, nắng ấm gọi vào xuân" tạo nên một kết thúc đầy hy vọng, tượng trưng cho cái mới, sự khởi đầu và niềm tin vào tương lai tươi sáng hơn.

Như vậy, bài thơ "Nghe cỏ" của Trương Minh Phước không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bức tranh sống động, phản ánh tâm tư của con người trong cuộc sống. Nó mang trong mình nhiều tầng ý nghĩa: từ sự thanh tĩnh của tâm hồn đến nhọc nhằn của cuộc đời, từ tình yêu thương giữa con người đến niềm hy vọng vào tương lai. Qua đó, tác giả mời gọi mỗi chúng ta hãy lắng nghe, hòa mình vào thiên nhiên và khám phá những điều sâu sắc nhất của cuộc sống, hiểu và yêu thương con người hơn.

24 tháng 6

Đây nhé mình chỉ biết làm caau2 thôi

MT
25 tháng 6

Truyện "Ngọc nữ về tay chân chủ" có chủ đề về sự tha hóa của những người có quyền lực, đồng thời thể hiện ước mơ về một xã hội công bằng, nơi cái thiện chiến thắng. Yếu tố kì ảo trong truyện, như khả năng biến hình của nhân vật chính, vai trò của thần linh, và thế giới tâm linh, làm tăng tính hấp dẫn, phản ánh hiện thực xã hội và thể hiện ước mơ của nhân dân.

Dòng sông mới điệu làm saoNắng lên mặc áo lụa đào thướt thaTrưa về trời rộng bao laÁo xanh sông mặc như là mới mayChiều trôi thơ thẩn áng mâyCài lên màu áo hây hây ráng vàngĐêm thêu trước ngực vầng trăngTrên nền nhung tím trăm ngàn sao lênKhuya rồi, sông mặc áo đenNép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ...Sáng ra thơm đến ngẩn ngơDòng sông đã mặc bao giờ áo hoaNgước lên bỗng gặp la...
Đọc tiếp

Dòng sông mới điệu làm sao


Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha


Trưa về trời rộng bao la


Áo xanh sông mặc như là mới may


Chiều trôi thơ thẩn áng mây


Cài lên màu áo hây hây ráng vàng


Đêm thêu trước ngực vầng trăng


Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên


Khuya rồi, sông mặc áo đen


Nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ...


Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ


Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa


Ngước lên bỗng gặp la đà


Ngàn hoa bưởi trắng nở nhòa áo ai...


Thực hiện các yêu cầu sau:

Câu 1: lí giải cách hiểu nội dung câu thơ:

"Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ

Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa"

Câu2 : Qua bài thơ Dòng sông mặc áo của Nguyễn Trọng Tạo, thông điệp nào có ý nghĩa nhất đối với em Hãy giải thích vì sao em chọn thông điệp đó?

4

Câu 1: Lí giải cách hiểu nội dung câu thơ: "Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ / Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa"


Hai câu thơ diễn tả sự ngỡ ngàng, say đắm của tác giả trước vẻ đẹp bất ngờ của dòng sông vào buổi sáng. Hương thơm "ngẩn ngơ" là mùi hoa (sau này tiết lộ là hoa bưởi) làm người ta ngạc nhiên, còn "áo hoa" là hình ảnh những cánh hoa rơi xuống mặt nước, khiến dòng sông như khoác lên mình một tấm áo tinh khôi, thơ mộng.



Câu 2: Thông điệp có ý nghĩa nhất đối với em


Thông điệp có ý nghĩa nhất là vẻ đẹp đa dạng và sự biến hóa không ngừng của thiên nhiên.

Em chọn thông điệp này vì:

  • Sự biến hóa kì diệu: Bài thơ cho thấy dòng sông thay đổi màu "áo" (từ lụa đào, áo xanh, ráng vàng, nhung tím đến áo hoa) theo từng khoảnh khắc trong ngày, cho thấy thiên nhiên luôn sống động và đầy bất ngờ.
  • Giá trị của sự quan sát: Để nhận ra vẻ đẹp này, cần có sự tinh tế và khả năng quan sát. Điều này nhắc nhở em hãy biết dừng lại và cảm nhận những điều đẹp đẽ xung quanh mình.
  • Sự sống động của thiên nhiên: Dòng sông được nhân hóa như một nàng thơ, có cảm xúc và sự thay đổi, giúp em thêm yêu và trân trọng thế giới tự nhiên.
MT
27 tháng 6

Dùng chatgpt