Viết đoạn văn khoảng 200 chữ ghi lại cảm nghĩ của em về bài thơ Hạt Thóc
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Trên sông Đà, vào một đêm trăng sáng, ánh trăng lung linh trên sóng nước chơi vơi. Bất chợt, tiếng đàn ba-la-lai-ca vang lên rộn rã. Rảo bước lại gần, tôi thấy một cô gái Nga mái tóc màu hạt dẻ buông xoã bờ vai, đang ngồi trên gò đất cạnh bờ sông, mải mê đưa tay thoăn thoắt trên những sợi dây đồng của chiếc đàn ba-la-lai-ca. Đêm đã khuya. Cả công trường say ngủ sau một ngày lao động vất vả. Những tháp khoan sừng sững in bóng lên nền trời đêm lấp lánh sao. Những chiếc xe ủi, xe ben sánh vai nhau nằm nghỉ, trông xa giống như đàn voi khổng lồ, bất động. Không gian tĩnh mịch, yên ắng vô cùng! Chỉ còn tiếng đàn ngân nga, vang vọng trên dòng sông Đà lấp lánh ánh trăng. Vào một ngày không xa, chiếc đập ngăn nước sừng sững như một bức tường thành sẽ nối liền hai khối núi, tạo nên một hồ nước mênh mông như biển giữa cao nguyên. Nguồn nước sông Đà sẽ làm quay những tuyếc-bin khổng lồ, tạo ra dòng điện truyền đi khắp đất nước. Dòng sông Đà sẽ trở thành dòng sông ánh sáng, góp phần không nhỏ vào sự phát triển của đất nước Việt Nam yêu dấu. Trăng vẫn toả ánh sáng dịu dàng xuống mặt đất và tiếng đàn ba-la-lai-ca vẫn ngân nga vang vọng giữa đêm khuya.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Sáu câu thơ đầu của bài "Yêu đời" của Nguyễn Bảo Hữu mở ra một bức tranh thiên nhiên trong trẻo, giàu sức sống, nơi con người hòa mình vào vẻ đẹp giản dị mà tràn đầy ý nghĩa của cuộc đời. Tác giả đã tinh tế khắc họa những hình ảnh quen thuộc như cánh đồng lúa xanh ngát, dòng sông êm đềm chảy qua làng quê hay ánh nắng lung linh trên từng ngọn cỏ non. Những hình ảnh ấy không chỉ làm say lòng người mà còn khơi dậy cảm giác bình yên và lòng biết ơn sâu sắc đối với cuộc sống. Từng câu thơ, với ngôn từ mộc mạc, giản dị mà chứa chan cảm xúc, như lời nhắn nhủ dịu dàng về giá trị của những điều bình thường mà thiêng liêng trong cuộc đời. Qua những dòng thơ ấy, người đọc không chỉ cảm nhận được sự rung động tinh tế trước thiên nhiên, mà còn thấy được tâm hồn rộng mở và trái tim yêu đời của tác giả. Nguyễn Bảo Hữu đã truyền tải một thông điệp sâu sắc rằng hạnh phúc không nằm ở những điều lớn lao, xa xôi, mà hiện diện ngay trong những khoảnh khắc nhỏ bé thường nhật, nếu ta biết lắng lòng và cảm nhận. Sáu câu thơ đầu như một bản nhạc êm đềm, thắp sáng niềm tin vào cuộc sống, gieo vào lòng người đọc một triết lý sống tích cực: hãy trân trọng từng phút giây, hòa mình với thiên nhiên và sống hết mình để mỗi ngày đều trở nên đáng nhớ. Bài thơ không chỉ làm đẹp thêm hình ảnh thiên nhiên mà còn làm giàu thêm tâm hồn và lòng yêu đời của mỗi chúng ta.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
ăn quan là một trò chơi dân gian truyền thống của Việt Nam, được nhiều người yêu thích bởi tính đơn giản nhưng không kém phần hấp dẫn. Trò chơi này không chỉ giúp người chơi thư giãn, rèn luyện trí tuệ mà còn mang tính giáo dục cao, rèn luyện tính kiên trì, nhẫn nại và khả năng tính toán. Để hiểu rõ hơn về trò chơi này, chúng ta cần tìm hiểu về luật chơi.
**1. Chuẩn bị:**
* **Ván chơi:** Gồm một bàn cờ hình chữ nhật, được chia thành 12 ô nhỏ, mỗi ô chứa một số hạt (thường là 5 hạt). Hai bên cạnh bàn cờ có hai ô lớn gọi là "quan" để chứa hạt của mỗi người chơi.
* **Hạt:** Thông thường là các loại hạt nhỏ như đậu, ngô, sỏi... nhưng có thể thay thế bằng bất kỳ vật dụng nhỏ nào khác.
* **Người chơi:** Hai người chơi.
**2. Luật chơi:**
* **Mục tiêu:** Người chơi cố gắng thu thập được nhiều hạt nhất có thể vào ô "quan" của mình.
* **Lượt chơi:** Mỗi người chơi lần lượt thực hiện lượt đi của mình. Lượt đi bắt đầu bằng việc người chơi chọn một ô bất kỳ trên bàn cờ có chứa hạt của mình.
* **Cách chơi:** Người chơi lấy hết số hạt trong ô đã chọn và lần lượt bỏ từng hạt vào các ô tiếp theo theo chiều kim đồng hồ. Nếu ô cuối cùng mà hạt rơi vào là ô của mình và ô đó trống, người chơi được phép lấy hết hạt trong ô "quan" của đối phương.
* **Hết lượt:** Lượt chơi kết thúc khi người chơi đã bỏ hết số hạt đã lấy ra. Nếu ô cuối cùng mà hạt rơi vào là ô có chứa hạt, người chơi được phép tiếp tục lượt chơi bằng cách lấy hết số hạt trong ô đó và làm tương tự như trên.
* **Trường hợp đặc biệt:** Nếu ô cuối cùng mà hạt rơi vào là ô trống của đối phương, thì lượt chơi kết thúc.
* **Kết thúc trò chơi:** Trò chơi kết thúc khi tất cả các ô trên bàn cờ đều trống. Người chơi nào có nhiều hạt trong ô "quan" của mình hơn thì thắng cuộc.
**3. Một số quy tắc cần lưu ý:**
* Không được bỏ hạt vào ô quan của mình trong lượt đi.
* Phải tuân thủ đúng chiều kim đồng hồ khi bỏ hạt.
* Người chơi phải thực hiện lượt đi của mình một cách trung thực và không được gian lận.
**Kết luận:**
Ô ăn quan là một trò chơi đơn giản nhưng đòi hỏi người chơi phải có sự tính toán, chiến lược và khả năng phán đoán. Việc nắm vững luật chơi sẽ giúp người chơi có thể tham gia và tận hưởng trọn vẹn niềm vui mà trò chơi mang lại. Hy vọng bài viết này đã giúp bạn hiểu rõ hơn về luật lệ của trò chơi ô ăn quan
Bài thơ "Hạt Thóc" của Trần Đăng Khoa không chỉ là một bài thơ hay mà còn là một bài học sâu sắc về lòng biết ơn và sự trân trọng. Hình ảnh hạt thóc bé nhỏ, tưởng chừng đơn giản, nhưng lại hàm chứa bao công sức, mồ hôi, nước mắt của người nông dân. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được sự vất vả, gian nan của họ, từ những ngày gieo trồng, chăm bón đến khi thu hoạch. Mỗi hạt thóc đều là kết tinh của trời đất, của công lao người lao động cần cù, chịu thương, chịu khó. Sự giản dị, chân thực trong lời thơ đã chạm đến trái tim người đọc, khiến ta không khỏi xúc động. Hình ảnh "hạt thóc vàng" được lặp đi lặp lại như một lời nhắc nhở về sự quý giá của thành quả lao động. Bài thơ giúp ta hiểu hơn về ý nghĩa của sự sẻ chia, của việc trân trọng những giá trị nhỏ bé trong cuộc sống. Không chỉ là hạt thóc, đó còn là sự hy sinh thầm lặng của bao người, để chúng ta có được những bữa cơm no ấm, cuộc sống đầy đủ. Đọc bài thơ, lòng tôi tràn đầy biết ơn và càng thêm yêu quý những người nông dân, những người đã và đang ngày đêm vất vả làm ra hạt gạo nuôi sống cả dân tộc.