K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 4 2024

c++ với ạ

 

15 tháng 4 2024

Bạn tham khảo thử chương trình Python như này nhé!

def find_least_frequent(arr):
    freq_dict = {}
    for num in arr:
        if num in freq_dict:
            freq_dict[num] += 1
        else:
            freq_dict[num] = 1
    
    min_freq = min(freq_dict.values())
    min_value = min(num for num, freq in freq_dict.items() if freq == min_freq)

    return min_value, min_freq

# Đọc dữ liệu từ file input
with open('BAI4.INP', 'r') as f:
    numbers = list(map(int, f.readline().strip().split()))

# Tìm giá trị nhỏ nhất có số lần xuất hiện ít nhất
min_value, min_freq = find_least_frequent(numbers)

# Ghi kết quả vào file output
with open('BAI4.OUT', 'w') as f:
    f.write(f"{min_value} {min_freq}")

15 tháng 4 2024

Việc chia bài toán thành những bài toán nhỏ hơn có nhiều ý nghĩa quan trọng, bao gồm:

1. Giúp giải quyết bài toán dễ dàng hơn:

  • Khi chia nhỏ bài toán, chúng ta có thể tập trung vào từng phần nhỏ một cách riêng biệt, từ đó dễ dàng xác định và giải quyết các vấn đề cụ thể.
  • Việc chia nhỏ bài toán cũng giúp giảm bớt khối lượng công việc, khiến cho việc giải quyết bài toán trở nên đỡ phức tạp và tẻ nhạt hơn.

2. Tăng hiệu quả giải quyết bài toán:

  • Khi chia nhỏ bài toán, chúng ta có thể dễ dàng theo dõi tiến độ giải quyết từng phần, từ đó điều chỉnh phương pháp giải cho phù hợp và hiệu quả hơn.
  • Việc chia nhỏ bài toán cũng giúp giảm thiểu nguy cơ mắc sai sót, vì chúng ta có thể kiểm tra từng phần một cách kỹ lưỡng.

3. Giúp rèn luyện tư duy logic:

  • Việc chia nhỏ bài toán đòi hỏi chúng ta phải phân tích và sắp xếp các bước giải một cách logic, từ đó giúp rèn luyện khả năng tư duy logic và giải quyết vấn đề một cách khoa học.
  • Khi chia nhỏ bài toán, chúng ta cũng có thể dễ dàng nhận ra các mối liên hệ giữa các phần khác nhau của bài toán, từ đó giúp giải quyết bài toán một cách toàn diện và hiệu quả hơn.

4. Thúc đẩy sự sáng tạo:

  • Khi chia nhỏ bài toán, chúng ta có thể có nhiều cách tiếp cận và giải quyết từng phần khác nhau, từ đó thúc đẩy sự sáng tạo trong việc tìm kiếm giải pháp cho bài toán.
  • Việc chia nhỏ bài toán cũng giúp chúng ta dễ dàng thử nghiệm các phương pháp giải khác nhau, từ đó có thể tìm ra phương pháp giải tốt nhất cho bài toán.

5. Tăng cường sự tự tin:

  • Khi chia nhỏ bài toán, chúng ta có thể dễ dàng hoàn thành từng phần nhỏ, từ đó tạo cảm giác thành công và tăng cường sự tự tin trong việc giải quyết bài toán.
  • Việc chia nhỏ bài toán cũng giúp chúng ta giảm bớt lo lắng và căng thẳng, từ đó giúp tập trung tốt hơn vào việc giải quyết bài toán.
4
456
CTVHS
15 tháng 4 2024

bạn có đớ ko đấy mà đăng linh tinh? (mik báo cáo r nhá)

≥_≤ mik đã nói r mà?

4
456
CTVHS
15 tháng 4 2024

nhắc đi nhắc lại mà vẫn thế!

chán thật!

15 tháng 4 2024

loading...  

Do AM là tia phân giác của ∠BAC (gt)

⇒ ∠BAM = ∠CAM

⇒ ∠BAM = ∠NAM

Xét ∆ABM và ∆ANM có:

AB = AN (gt)

∠BAM = ∠NAM (cmt)

AM là cạnh chung

⇒ ∆ABM = ∆ANM (c-g-c)

⇒ MB = MN (hai cạnh tương ứng)

Xét ΔABC có \(\widehat{BAC}+\widehat{ABC}+\widehat{ACB}=180^0\)

=>\(2\cdot\left(\widehat{IBC}+\widehat{ICB}\right)=180^0-65^0=115^0\)

=>\(\widehat{IBC}+\widehat{ICB}=57,5^0\)

Xét ΔIBC có \(\widehat{IBC}+\widehat{ICB}+\widehat{BIC}=180^0\)

=>\(\widehat{BIC}=180^0-57,5^0=122,5^0\)

a: Ta có: \(\widehat{ABD}=\dfrac{\widehat{ABC}}{2}\)

\(\widehat{ACE}=\dfrac{\widehat{ACB}}{2}\)

mà \(\widehat{ABC}=\widehat{ACB}\)(ΔABC cân tại A)

nên \(\widehat{ABD}=\widehat{ACE}\)

Xét ΔADB và ΔAEC có

\(\widehat{ABD}=\widehat{ACE}\)

AB=AC

\(\widehat{BAD}\) chung

Do đó: ΔADB=ΔAEC

=>BD=CE

b: Ta có: ΔADB=ΔAEC

=>AD=AE

=>ΔADE cân tại A

c: Xét ΔABC có \(\dfrac{AE}{AB}=\dfrac{AD}{AC}\)

nên ED//BC

a: Ta có: \(DM=MF=\dfrac{DF}{2}\)

\(DN=NE=\dfrac{DE}{2}\)

mà DF=DE

nên DM=MF=DN=NE

Xét ΔDEM và ΔDFN có

DE=DF

\(\widehat{EDM}\) chung

DM=DN

Do đó: ΔDEM=ΔDFN

=>EM=FN và \(\widehat{DEM}=\widehat{DFN}\)

b: Xét ΔNEF và ΔMFE có

NE=MF

\(\widehat{NEF}=\widehat{MFE}\)

EF chung

Do đó: ΔNEF=ΔMFE

=>\(\widehat{NFE}=\widehat{MEF}\)

=>\(\widehat{KEF}=\widehat{KFE}\)

=>KE=KF

c: Ta có: ΔDEF cân tại D

mà DH là đường cao

nên H là trung điểm của EF

Xét ΔDEF có

DH,EM,FN là các đường trung tuyến

Do đó: DH,EM,FN đồng quy

a: Xét ΔEDN và ΔEFN có

ED=EF

\(\widehat{DEN}=\widehat{FEN}\)

EN chung

Do đó: ΔEDN=ΔEFN

=>ND=NF

=>ΔNDF cân tại N

b: ΔEDN=ΔEFN

=>\(\widehat{EDN}=\widehat{EFN}\)

=>\(\widehat{EFN}=90^0\)

=>NF\(\perp\)FE
 

a: Xét ΔADB vuông tại D và ΔADE vuông tại D có

AD chung

DB=DE

Do đó: ΔADB=ΔADE

=>AB=AE

=>ΔABE cân tại A

b: Gọi H là giao điểm của CK và AD

Xét ΔAHC có

CD,AK là các đường cao

CD cắt AK tại E

Do đó: E là trực tâm của ΔAHC

=>HE\(\perp\)AC

mà EF\(\perp\)AC

nên H,E,F thẳng hàng

=>AD,EF,CK đồng quy

a: Xét ΔDKE và ΔDHF có

DK=DH

\(\widehat{KDE}\) chung

DE=DF

Do đó: ΔDKE=ΔDHF

=>KE=HF

b: Ta có: ΔDKE=ΔDHF

=>\(\widehat{DHF}=\widehat{DKE};\widehat{DEK}=\widehat{DFH}\)

Ta có: \(\widehat{DHF}+\widehat{EHF}=180^0\)(hai góc kề bù)

\(\widehat{DKE}+\widehat{FKE}=180^0\)(hai góc kề bù)

mà \(\widehat{DHF}=\widehat{DKE}\)

nên \(\widehat{EHF}=\widehat{FKE}\)

Ta có: DH+HE=DE

DK+KF=DF

mà DH=DK và DE=DF

nên HE=KF

Xét ΔOHE và ΔOKF có

\(\widehat{OHE}=\widehat{OKF}\)

HE=KF

\(\widehat{OEH}=\widehat{OFK}\)

Do đó: ΔOHE=ΔOKF

c: Ta có: ΔOHE=ΔOKF

=>OE=OF

=>O nằm trên đường trung trực của EF(1)

Ta có: DE=DF

=>D nằm trên đường trung trực của EF(2)

Từ (1),(2) suy ra DO là đường trung trực của EF

=>DO\(\perp\)EF