MỞ CÁNH CỬA NIỀM VUI
Bà nội xin hàng xóm một chú chó con rất đáng yêu. Chú chó con hoạt bát vẫy duôi rối rít trước mặt cô bé, tỏ ra rất vui mừng. Cô bé cũng rất quý chú chó, ngày nào cũng chơi dùa cùng nó và cười thích thú. Bỗng một ngày, chủ chó bị bệnh chết. Cô bé nằm bò trên bậu cửa sổ, nước mắt giàn giụa khi nhìn thấy bà chôn chủ chó nhỏ. Bà nội vô tình quay đầu lại, nhìn thấy nưrớc mắt của cô cháu gái, cảm thấy nao lòng, vội chạy vào nhà, ôm cô bé dến trước bậu cửa sổ khác - cửa sổ này đối diện với vườn trồng hoa hồng. Những bông hồng đủ màu sắc dang nở rực rỡ, mùi hương thơm nồng của hoa bay ngào ngạt. Vườn hồng còn có các chú bướm bay dập dờn. Cô bé ngẩn người ngắm nhìn, quên đi chuyện chú chó bị chết, nghĩ đến cảnh mình sainh đuổi bắt bướm trong vườn hoa và ngã nhào vào những khóm hoa. Nghĩ đến đó, cô bé bỗng nhiên mim cười, mọi buồn bã vừa nãy tan biến như bong bóng xà phòng. Bà nội nhẹ nhàng quay mặt cô bé lại, âu yếm nói: "Cháu gái, cháu có thể làm người vui vẻ, chỉ cần cháu mở đúng cánh cửa mà thôi."
Câu hỏi: Em học được điều gì ở cô bé?
Cô bé học được rằng, dù có điều gì đau buồn và mất mát trong cuộc sống, nhưng nếu mở cửa niềm vui thì sẽ tìm được niềm vui mới. Cô bé đã quên đi nỗi đau chú chó bị chết khi ngắm nhìn vườn hoa và những bướm bay dập dờn. Tin rằng, nếu ta tập trung vào những điều tích cực và mở rộng tầm nhìn của mình, chúng ta có thể tìm ra niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.