Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TK:
Tối hôm ấy sấm chớp ... Cảnh lúc đó thật kinh khủng . Con người biết chúng tôi còn không dám nhìn suốt đêm mưa to gió lớn. con người thì được ở trong nhà nhưng những chú chim phải cố gắng giữ được thân mình .giữ thân mình còn chưa xong mà lại có những chú chim đã làm cha làm mẹ phải bảo vệ chăm sóc con của mình. không thể tin được rồi lúc đó hai mẹ con nhà chim có vẻ rất sợ mưa to gió lớn như thế nhà thì đâu có phải kín đáo như những ngôi nhà của con người chú trình đó vừa phải bảo vệ mình vừa phải bảo vệ con của mình .Những chú chim non thì có vẻ rất yếu ớt không thể chịu được cảnh giá lạnh của đêm hôm ấy Mẹ chim đã dùng thân mình để bảo vệ đứa con của mình qua đêm giông bão đó đó sáng hôm ấy tôi ra ngoài thì nghe thấy tiếng hót chót vót trên cao có một con chim lớn đó là chim mẹ đang rũ cánh ước bên cạnh là chú chim con lông cánh vẫn còn nguyên vừa mở mắt đôi mắt Đón ánh nắng mặt trời.
Trên bầu trời xám xịt của một ngày mưa, hàng triệu hạt mưa nhỏ bé nhưng vô cùng linh hoạt bắt đầu cuộc hành trình phiêu lưu của mình. Từ những đám mây nặng trời, những hạt mưa được gió mạnh đưa đi khắp nơi, đưa đi khám phá và trải nghiệm thế giới mới.
Những hạt mưa trải qua cuộc hành trình đầy thách thức trước khi chạm đến mặt đất. Họ có thể đi qua những dãy núi cao, trượt qua những thung lũng sâu thẳm, hay bay qua những thung lũng sông ngòm nước. Mỗi hạt mưa như một nhà thám hiểm, với trái tim đầy nhiệt huyết, không ngừng tìm kiếm những điều mới mẻ và kỳ thú.
Khi chạm đến mặt đất, cuộc phiêu lưu của hạt mưa chưa kết thúc. Họ tiếp tục hành trình của mình qua các con đường, dòng sông và ngọn suối, mang theo sức mạnh của mình để làm cho thế giới xung quanh trở nên tươi mới và sống động. Họ rơi vào những cánh đồng xanh mướt, làm cho cỏ cây mọc phồn thịnh, hoặc rơi vào những vùng sa mạc khô cằn, mang lại hy vọng và sự sống.
Những hạt mưa không chỉ là những nhà thám hiểm mạo hiểm, mà còn là những nhà điều khiển thời tiết tài năng. Họ làm mát không khí, cung cấp nước cho thực vật, và tạo ra những hiện tượng tuyệt vời như cầu vồng sau cơn mưa. Nhờ vào họ, cuộc sống trên trái đất trở nên phong phú và đa dạng hơn.
Dù là những hạt mưa nhỏ bé, nhưng bằng sức mạnh của tình yêu và sự kiên nhẫn, họ đã và đang làm nên những điều kỳ diệu trên thế giới này. Cuộc phiêu lưu của họ không chỉ là về việc khám phá thế giới, mà còn là về việc tạo ra những ảnh hưởng tích cực cho môi trường và cuộc sống của hàng triệu sinh vật khác trên hành tinh này. Đó chính là câu chuyện về những hạt mưa - những nhà thám hiểm và những nhà điều khiển thời tiết vĩ đại.
Trong một vùng quê nhỏ, nơi mà thiên nhiên phô diễn sự biến đổi tuyệt vời qua mùa đông và mùa xuân, có một cây Phượng già đứng lặng lẽ tại góc phố. Cây Phượng già này đã trải qua nhiều mùa đông, chứng kiến sự êm đềm của cảnh vật khi tuyết phủ trắng khắp xung quanh, và cũng cảm nhận được nhịp sống mới mẻ của mùa xuân khi cây cối khoe sắc.
Ông Già Mùa Đông là một người đàn ông có bộ râu dày và mái tóc bạc phơ, luôn mặc một bộ áo len dày cả trong những ngày đông lạnh giá. Ông sống một cuộc sống đơn giản, ở bên ngoài thị trấn, chỉ có một căn nhà nhỏ nhắn, nơi ông đã chứng kiến nhiều mùa đông trôi qua.
Nàng - Tiên Mùa Xuân là biểu tượng của sự tươi mới và sinh sôi. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà như tia nắng mùa xuân, mắt sáng ngời và nụ cười ấm áp. Mỗi khi cô ấy xuất hiện, mùa xuân lại đến, đem theo niềm vui và hy vọng cho mọi người.
Vị Thần Thời Gian là người duy nhất có khả năng điều khiển sự biến đổi của thiên nhiên. Ông ta là người kiểm soát sự luân chuyển của thời gian và mùa vụ, làm cho mọi thứ luôn đi đúng lịch trình và theo đúng quy luật của tự nhiên.
Trong một ngày đông giá rét, Ông Già Mùa Đông đang ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra phố phường phủ đầy tuyết trắng. Cây Phượng già đứng lặng lẽ ở góc phố, lá cây đã rụng hết, chỉ còn lại những cành cọp và khung cảnh vô cùng trống vắng. Ông Già Mùa Đông nhìn thấy mình giống như cây Phượng già, lạnh lùng và cô đơn giữa cảnh vật đông giá.
Nhưng một ngày nọ, khi nắng mùa xuân bắt đầu lên cao, Tiên Mùa Xuân xuất hiện. Cô ấy vẻn vẹn với bông hoa tươi sáng và màu xanh mơn mởn của cỏ cây mới nảy nở. Cô ấy đi qua góc phố, cảm nhận được sự cô đơn của cây Phượng già và ông Già Mùa Đông.
Vị Thần Thời Gian, nhìn thấy tình cảm này, quyết định cho phép một phép màu xảy ra. Ông dịp ra lệnh cho một cơn gió nhẹ mang theo hơi ấm của mùa xuân. Cây Phượng già bắt đầu mọc nụ và lá, một lượng nhựa sống mới chảy qua từng cành cây, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Từ đó, mỗi năm, khi mùa đông rời đi và mùa xuân đến, cây Phượng già lại được hồi sinh, mang lại niềm hy vọng và sự tươi mới cho cả thị trấn, và ông Già Mùa Đông cũng không cảm thấy cô đơn nữa, vì có sự hiện diện của Tiên Mùa Xuân và sự biến đổi kỳ diệu của thiên nhiên.
Bài làm
Nhắc đến mẹ, hẳn mỗi người đều cảm thấy yêu thương, trân trọng. Bởi mẹ không chỉ là người có công ơn sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi đứa con. Và tình mẫu tử chính là tình cảm cao quý, thiêng liêng nhất. Chẳng thể nào đong đếm được ơn nghĩa, tình yêu của người mẹ. Suốt chín tháng mười ngày, mẹ mang nặng đẻ đau, để rồi đến khi đứa con cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc lòng mẹ thấy hạnh phúc nhất. Mẹ dành trọn cuộc đời để chăm sóc, dạy dỗ và nuôi nấng con nên người. Dù phải chịu bao sự vất vả, nhọc nhằn không làm mẹ mệt mỏi. Những nếp nhằn hằn sâu trên trán, những đôi tay chai sần, làn da nắng rám chính là bằng chứng cho nỗi vất vả, sự hy sinh của người mẹ. Biển có rộng cũng không thể nào đong đếm hết được tình cảm mà người mẹ đã dành cho đứa con của mình. Cùng với đó, tình mẫu tử cũng là tình cảm của những người con dành cho mẹ mình. Đó là sự kính trọng, quan tâm, lo lắng khi mẹ ốm đau bệnh tật. Là sự yêu thương, chăm sóc mẹ khi về già, là sự nỗ lực phấn đấu từng ngày mang lại thành quả để mẹ có thể mỉm cười, an lòng, mãn nguyện. Cuộc sống hiện đại kéo con người vào nhiều mối lo toan, có đôi lúc chúng ta dường như xa cách người thân. Chính vì vậy, mỗi người cần phải biết trân trọng tình cảm quý giá này.
Tôi cảm thấy đồng cảm về tình yêu thương và sự hy sinh, trách nhiệm của người mẹ. Câu truyện cho thấy được rằng không nên nhìn qua vẻ bề ngoài để đánh giá một người, hãy nhìn qua hành động và tình cảm mà chúng thể hiện lên. Trong bài đọc, cậu bé đã rất xấu hổ và e ngại về vết sẹo trên mặt mẹ và cũng không muốn hỏi về sự thật của vết sẹo đã xuất hiện. Nhưng khi nghe được về sự hy sinh để cứu cậu bé khỏi ngọn lửa, cậu bé nhận ra giá trị của tình yêu và sự hy sinh mà mẹ dành cho mình. Câu chuyện này cũng là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tình yêu và sự hy sinh của mẹ, và cần trân trọng và biết ơn những điều đó.
Tick cho tui nhoe