K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy đã để lại trong em những cảm xúc thật khó tả. Cái vầng trăng tình nghĩa, thủy chung ấy đã trở thành một người bạn tri kỷ, cùng em trải qua những khoảnh khắc đáng nhớ của cuộc đời. Em nhớ những ngày còn bé, mỗi khi trăng lên, cả xóm lại rủ nhau ra sân chơi trốn tìm, chơi ô ăn quan. Ánh trăng dịu dàng soi sáng con đường làng, đưa em về nhà sau mỗi buổi tối vui chơi thỏa thích. Lớn lên, khi cuộc sống bộn bề với những lo toan, đôi lúc em quên mất vầng trăng ấy. Nhưng rồi, khi đọc lại bài thơ, em như bừng tỉnh. Vầng trăng vẫn ở đó, vẫn dõi theo em, nhắc nhở em về những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Em cảm thấy biết ơn nhà thơ Nguyễn Duy đã viết nên một bài thơ hay và ý nghĩa đến vậy. Bài thơ đã giúp em nhận ra rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, những giá trị tinh thần, những kỷ niệm đẹp vẫn luôn là hành trang quý giá theo ta suốt cuộc đời.

Trong giấc mơ chập chờn của tớ , tớ lại mơ thấy cậu , mơ về những ánh mắt và nụ cười ngày xưa ấy, nó cứ mơ hồ mà hiện hữu…Thật kì lạ phải không ? Giữa tớ và cậu chưa bao giờ tồn tại một sợ đây liên hệ , không phải anh em , cũng không phải họ hàng ,không là bạn bè, chẳng phải người yêu , và thậm chí chúng ta chưa từng một lần quen biết. Ấy thế mà tớ lại có một cảm...
Đọc tiếp

Trong giấc mơ chập chờn của tớ , tớ lại mơ thấy cậu , mơ về những ánh mắt và nụ cười ngày xưa ấy, nó cứ mơ hồ mà hiện hữu…

Thật kì lạ phải không ? Giữa tớ và cậu chưa bao giờ tồn tại một sợ đây liên hệ , không phải anh em , cũng không phải họ hàng ,không là bạn bè, chẳng phải người yêu , và thậm chí chúng ta chưa từng một lần quen biết. Ấy thế mà tớ lại có một cảm giác kì lạ như đã từng quen , đã từng yêu, đã từng là bạn bè. Để mỗi khi nhắm mắt lại, hình bóng cậu cứ thế len lỏi vào tâm trí tớ, như một đoạn ký ức bị lãng quên nhưng chưa bao giờ biến mất.

Lần đầu tiên bắt gặp ánh mắt cậu , tớ ngỡ ngàng .Ánh mắt ấy thật đẹp, nó dịu hiền như tia nắng của một chiều thu nắng nhạt, khi gió khẽ lùa qua từng tán cây, mang theo những hoài niệm của một thời xa xăm ,nhưng cũng lại mang theo một nỗi buồn không tên-một ánh nhìn như thể đã chờ đợi điều gì đó từ rất lâu với bao lời nhắn nhủ . Ở cái tuổi mười lăm tuổi ấy, trái tim tớ xốn xang...

Cậu có còn nhớ hay chăng ? Những ngày đầu tiên của mùa hạ, chúng ta đã gặp nhau dưới tán cây ven sông. Cậu đứng đó, đôi chân trần chạm nhẹ mặt nước, đôi mắt trong veo phản chiếu sắc trời. "Cậu có tin vào nàng tiên cá không?" - cậu hỏi, giọng nói hòa vào tiếng gió.

Tớ đã bật cười. "Nàng tiên cá không có thật."

"Nhưng nếu thật sự có một nàng tiên cá thì sao?" Cậu khẽ xoay người, khuấy nhẹ mặt nước bằng đầu ngón chân. "Có lẽ đâu đó dưới đáy sông này, sẽ có một nàng tiên cá đang lặng lẽ lắng nghe tiếng gọi của mặt trời. Nhưng giống như trong truyện cổ tích, cô ấy sẽ chẳng bao giờ có thể chạm tới nó."

"Và rồi một ngày, cô ấy sẽ tan biến vào bọt sóng, đúng không?" Tớ khẽ nói, cảm thấy trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác gì đó thật khó tả khó tả.

Cậu không trả lời ngay,cậu chỉ khẽ mỉm cười. "Không đâu, có lẽ nàng tiên cá ấy vẫn đang đợi ai đó đến và gọi tên mình. Giống như chúng ta, dù thế giới có đổi thay thế nào, vẫn luôn mong một điều gì đó không bao giờ mất đi."

( mọi người xem mình mở đầu như vậy đã ổn chưa ạ , xin đừng cười :'( )

3
25 tháng 2

><

25 tháng 2

quá hay luôn r í, hơi mắc cừi tht nhma v ổn r á

25 tháng 2

Khuôn mặt -> Trên đầu

Khuôn mặt -> Trên trán

Ôi chao, cái nắng trưa hè thật là gay gắt! Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, treo lơ lửng trên bầu trời xanh trong vắt, không một gợn mây. Nắng vàng như rót mật, trải dài trên khắp mọi vật, khiến cho mọi thứ đều trở nên chói chang, rực rỡ.

Cây cối im lìm, đứng yên như tượng, không một chiếc lá nào lay động. Những tán lá xanh um tùm, xòe rộng như những chiếc ô khổng lồ, cố gắng che chắn cho mặt đất khỏi cái nắng gay gắt. Những chú chim sẻ mọi ngày vẫn líu lo trên cành cây, giờ cũng đã tìm cho mình một chỗ trú nắng trong những lùm cây rậm rạp.

Không gian tĩnh lặng đến lạ thường, không một tiếng động nhỏ. Không có tiếng xe cộ ồn ào, không có tiếng người nói chuyện râm ran, chỉ có tiếng ve sầu râm ran từ xa vọng lại, như một bản nhạc du dương của mùa hè.

Trên con đường làng, những chú chó nằm dài dưới bóng cây, thở dốc vì nóng. Những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, trải dài đến tận chân trời, cũng đang oằn mình dưới cái nắng hè gay gắt.

Bỗng một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi nóng hầm hập, làm lay động những tán lá cây. Một vài chú chuồn chuồn bay lượn trên không trung, đôi cánh mỏng manh của chúng ánh lên màu sắc rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời.

Buổi trưa hè thật yên bình và tĩnh lặng, nhưng cũng đầy ắp sự sống và sức sống.

bạn nào làm đc trong vòng 5 phút sắp tới mik sẽ tick bạn đó nhé
chỉ duy nhất 1 bạn thôi ak


Từ cần tìm là "cổ nhân".

  • Để nguyên cùng một tổ tiên: "Tổ tiên" chỉ những người thuộc thế hệ trước đã sinh ra mình.
  • Thêm "c" thu nhận, ngẫm nghiền điều hay: "Cổ nhân" chỉ người xưa, những người thuộc các thế hệ trước. Khi thêm "c" vào "tổ tiên" ta được từ "cổ nhân" có nghĩa là những người đã sống ở thời xưa. "Cổ nhân" thường được dùng để chỉ những người có học thức và đức độ, những người đã để lại cho đời sau nhiều bài học quý giá. Việc "thu nhận, ngẫm nghiền điều hay" từ cổ nhân chính là việc học hỏi, tiếp thu những kinh nghiệm, kiến thức mà họ để lại.

Câu đố này có đáp án là "út" và thêm chữ "t" vào thành "tút". Khi đọc lên "tút" là từ tượng thanh, thể hiện âm thanh hoặc tiếng kêu của các vật dụng. Câu này chơi chữ với "tút" như một cách ám chỉ việc thêm chữ "t" vào.

CẢM ƠN TRẪM ĐI NÍ À.^^

CẢM ƠN ĐI. *-*

Chuyến đi thăm lăng Bác là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và xúc động đối với em. Khi đặt chân đến nơi đây, em cảm nhận được không khí trang nghiêm và linh thiêng. Lăng Bác như một biểu tượng sống mãi với thời gian, nơi tôn vinh công lao to lớn của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với dân tộc. Đứng trước linh cữu của Bác, em không thể kìm được cảm xúc dâng trào, lòng em tràn ngập sự kính trọng, biết ơn sâu sắc. Bác là người đã hy sinh cả cuộc đời để giành độc lập cho đất nước, vì vậy, từng nhịp thở, từng cử chỉ của mọi người đến thăm đều rất tôn nghiêm. Em cảm thấy như được gần gũi hơn với Bác, như được tiếp thêm sức mạnh để phấn đấu học tập và rèn luyện, xứng đáng với những gì Bác đã cống hiến. Chuyến đi thăm lăng Bác không chỉ là một chuyến hành hương, mà là một dịp để em suy ngẫm về tình yêu nước, về những giá trị mà Bác để lại cho thế hệ mai sau.

25 tháng 2

Trường em tổ chức một hoạt động ngoại khoá hấp dẫn trong một buổi chào cờ tuần trước, các chú công an về trường hướng dẫn chúng em cách sơ cứu người khi bị đuối nước. Hoạt động này làm các bạn học sinh toàn trường háo hức, hưởng ứng rất nhiệt tình với những câu hỏi được đưa ra. Những lúc chú công an lấy tay nén vào ngực, hô hấp nhân tạo với búp bê, chúng em chăm chú theo dõi. Đó là các bước cơ bản để giúp một người đuối nước có thể đẩy nước ra ngoài, lấy lại sự thở được. Sau đó có ba bạn học sinh may mắn được trực tiếp thử nghiệm cho toàn trường xem. Các bạn hồi hộp, lo lắng nhưng vẫn thực hành được dưới sự hướng dẫn của người lớn. Qua hoạt động ngoại khoá này, chúng em đã biết thêm một kĩ năng quan trọng để giúp tránh đuối nước, cấp cứu người khác khỏi thời gian nguy hiểm. Hi vọng chúng em được theo dõi thêm nhiều hoạt động ngoại khoá bổ ích hơn nữa.


25 tháng 2

Chị họ của em tên là Lan, năm nay chị mười bốn tuổi, lớn hơn em bốn tuổi. Chị là con gái đầu của bác cả và cũng là người mà em yêu quý nhất trong đại gia đình.

Chị Lan có dáng người cao ráo, thanh mảnh nhưng vẫn rất khỏe khoắn. Mái tóc đen dài óng ả của chị luôn được buộc gọn gàng, đôi khi chị thắt bím trông rất duyên dáng. Khuôn mặt chị tròn trịa, làn da trắng hồng, đôi mắt to tròn và sáng long lanh, luôn ánh lên vẻ dịu dàng, ấm áp. Đôi môi hồng tươi lúc nào cũng mỉm cười hiền hậu, tạo cảm giác dễ gần và thân thiện.

Không chỉ xinh đẹp, chị Lan còn rất thông minh và chăm chỉ. Chị học giỏi tất cả các môn, đặc biệt là môn Văn. Những bài văn của chị luôn tràn đầy cảm xúc, sâu sắc và giàu hình ảnh. Nhờ có chị, em học hỏi được rất nhiều điều bổ ích. Khi em gặp khó khăn trong học tập, chị luôn tận tình hướng dẫn, giải thích cho em từng bài một, giúp em hiểu sâu hơn về bài học.

Ngoài ra, chị Lan còn rất khéo tay. Chị có thể tự may quần áo, làm đồ thủ công và nấu ăn rất ngon. Mỗi lần đến nhà chị chơi, em đều được thưởng thức những món ăn tuyệt vời do chị làm, đặc biệt là món bánh bông lan thơm lừng, mềm mịn.

Điều em yêu quý nhất ở chị chính là tính cách dịu dàng, chu đáo và luôn quan tâm đến mọi người. Chị thường giúp đỡ bố mẹ việc nhà, chăm sóc em nhỏ và luôn sẵn sàng chia sẻ, lắng nghe những tâm sự của em. Khi em buồn hay gặp chuyện không vui, chị luôn an ủi và động viên em bằng những lời nói ấm áp, khiến em cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Em cảm thấy thật may mắn khi có một người chị họ tuyệt vời như chị Lan. Chị không chỉ là một người chị mà còn là người bạn, người thầy giúp em trưởng thành hơn mỗi ngày. Em mong rằng chị sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.

25 tháng 2

a. Ngày mai, em sẽ đi thăm ông bà.
b. Đà Nẵng là thành phố ven biển Trung nước ta.
c. Anh trai em rất hay giúp đỡ mọi người.