Viết bài văn nghị luận trình bày ý kiến về ý thức tham gia giao thông của học sinh hiện nay (Trình bày ý kiến tán thành)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Bài văn: Vai trò của văn hóa truyền thống trong xã hội hiện đại Văn hóa truyền thống là tài sản vô giá, là cốt lõi giúp định hình bản sắc dân tộc và gắn kết các thế hệ. Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội hiện đại với sự phát triển vượt bậc của khoa học, công nghệ và toàn cầu hóa, văn hóa truyền thống đang đối mặt với nhiều thách thức. Việc bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống trở thành một vấn đề cấp thiết cần được quan tâm. Trước hết, văn hóa truyền thống đóng vai trò quan trọng trong việc giữ gìn bản sắc dân tộc. Đó là những phong tục, tập quán, ngôn ngữ, lễ hội, nghệ thuật và tri thức dân gian được truyền từ đời này sang đời khác. Trong xã hội hiện đại, khi thế giới ngày càng trở nên “phẳng” hơn, văn hóa truyền thống chính là sợi dây giúp mỗi quốc gia, mỗi dân tộc khẳng định bản sắc riêng, tránh bị hòa tan trong dòng chảy của sự hội nhập. Bên cạnh đó, văn hóa truyền thống còn là nguồn cội của các giá trị đạo đức và nhân văn. Những bài học từ ca dao, tục ngữ, hay lễ nghĩa truyền thống dạy con người sống hài hòa, yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Những giá trị này không hề lỗi thời, mà ngược lại, càng cần thiết hơn trong xã hội hiện đại khi con người dễ bị cuốn vào lối sống thực dụng và mất đi sự gắn kết cộng đồng. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, văn hóa truyền thống đang bị mai một do sự ảnh hưởng mạnh mẽ của văn hóa ngoại lai và lối sống hiện đại. Một số phong tục, tập quán dần bị lãng quên; nhiều lễ hội truyền thống bị thương mại hóa, làm mất đi ý nghĩa nguyên bản. Điều này đặt ra thách thức lớn trong việc bảo tồn văn hóa truyền thống. Để văn hóa truyền thống không chỉ tồn tại mà còn phát triển trong xã hội hiện đại, cần có sự chung tay của cả cộng đồng. Nhà nước cần có những chính sách bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa, từ việc khuyến khích học tập tiếng mẹ đẻ, bảo tồn các làng nghề truyền thống, đến việc tổ chức các lễ hội văn hóa đúng cách. Mỗi cá nhân cũng cần ý thức về trách nhiệm gìn giữ và truyền dạy văn hóa truyền thống cho thế hệ sau. Đồng thời, chúng ta cần sáng tạo để kết hợp văn hóa truyền thống với yếu tố hiện đại, tạo nên những giá trị mới mẻ nhưng vẫn giữ được gốc rễ văn hóa. Tóm lại, văn hóa truyền thống không chỉ là quá khứ, mà còn là cầu nối để chúng ta bước vào tương lai với niềm tự hào và bản lĩnh dân tộc. Trong xã hội hiện đại, việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm, mà còn là cơ hội để mỗi người tìm về giá trị cội nguồn, làm giàu thêm tâm hồn và xây dựng một xã hội hài hòa, bền vững.

Bài học: những kẻ hiểu biết cạn hẹp mà luôn huênh hoang sẽ phải trả giá đắt; khuyên nhủ con người ta phải luôn biết cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, đồng thời không được chủ quan, kiêu ngạo mà nên khiêm tốn học hỏi.
Câu chuyện phản ánh cách nhìn nhận, đánh giá thế giới bên ngoài chỉ qua cái miệng giếng nhỏ hẹp của chú ếch, truyện ngầm phê phán những kẻ hiểu biết hạn hẹp lại hay huênh hoang, khoác lác, luôn cho mình là đúng. Đồng thời khuyên mọi người phải cố gắng mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình, không nên chủ quan, kiêu ngạo.

Một người bạn, dù chỉ là một cá nhân trong vô vàn người ta gặp gỡ trong cuộc đời, lại có thể để lại dấu ấn sâu đậm và quý giá trong trái tim ta. Bạn tôi - người đã đồng hành cùng tôi qua những giai đoạn khó khăn và hạnh phúc, luôn là nguồn động viên và chỗ dựa vững chắc. Tôi còn nhớ những kỷ niệm ngày hai đứa cùng nhau học hành, vui chơi. Những buổi chiều ngồi dưới gốc cây, tâm sự về những ước mơ, hoài bão và cả những nỗi lo sợ trước tương lai mù mịt. Bạn luôn lắng nghe, luôn an ủi và đem lại cho tôi cảm giác an toàn, rằng tôi không đơn độc trên con đường mình chọn. Có những lúc cuộc sống đẩy tôi vào những thử thách và khó khăn, bạn vẫn luôn ở bên, trao cho tôi những lời khuyên chân thành và tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi trở ngại. Bạn không chỉ là người chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, mà còn là người khiến tôi hiểu rằng tình bạn thực sự quý giá đến nhường nào. Khi nghĩ về bạn, tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy biết ơn và hạnh phúc. Bạn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi, là tấm gương sáng để tôi học hỏi và phấn đấu. Bạn dạy tôi biết yêu thương, biết chia sẻ và sống trọn vẹn với những gì mình có. Tình bạn của chúng tôi không chỉ là những kỷ niệm, mà còn là tình cảm chân thành và sâu sắc, là nguồn động viên lớn lao giúp tôi vượt qua mọi thử thách. Tôi tin rằng, dù thời gian có trôi qua và cuộc sống có đổi thay, tình bạn này sẽ luôn vững bền và mãi mãi.

Bài luận về tấm gương vượt khó Trong cuộc sống, không ít người đã gặp phải những khó khăn, thử thách tưởng chừng như không thể vượt qua. Thế nhưng, có những tấm gương sáng chói về sự kiên trì, nỗ lực không ngừng, vượt qua mọi trở ngại để đạt được thành công. Tấm gương vượt khó ấy không chỉ truyền cảm hứng mà còn là bài học quý báu cho chúng ta. Một trong những tấm gương vượt khó tiêu biểu có thể kể đến là thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký. Dù bị liệt cả hai tay từ nhỏ, ông không khuất phục trước số phận. Ông đã học viết bằng chân, không ngừng luyện tập để trở thành một nhà giáo ưu tú và nhà văn nổi tiếng. Sự kiên trì và quyết tâm của thầy Ký đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ học sinh và người dân Việt Nam. Ngoài thầy Nguyễn Ngọc Ký, còn rất nhiều tấm gương khác trong xã hội. Ví dụ như những người khuyết tật đã vươn lên khẳng định bản thân trong nhiều lĩnh vực. Họ không chỉ tự mình vượt qua khó khăn, mà còn giúp đỡ, hỗ trợ những người cùng cảnh ngộ. Những tấm gương này chứng minh rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần có niềm tin và sự nỗ lực, chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách. Tấm gương vượt khó không chỉ là những câu chuyện truyền cảm hứng mà còn là bài học về giá trị của sự kiên trì, lòng quyết tâm và ý chí mạnh mẽ. Những người đã vượt qua khó khăn thường có lòng tin vững chắc vào khả năng của bản thân và biết rằng không có gì là không thể nếu chúng ta không bỏ cuộc. Chúng ta hãy học hỏi từ những tấm gương sáng ngời ấy, biến khó khăn thành động lực để vươn lên và đạt được những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Dù bạn đang đối mặt với những thử thách gì, hãy nhớ rằng, sự kiên trì và quyết tâm sẽ giúp bạn vượt qua tất cả.
Chúng ta khi sinh ra vốn dĩ đã không được lựa chọn cho mình một gia đình giàu có hay đầy đủ cả. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, có người sinh ra đã làm cậu ấm cô chiêu. Nhưng có những người khi sinh ra họ đã phải chịu sự thiếu thốn, khó khăn, vì những khó khăn ấy nên họ luôn mang trong mình một nghị lực rất lớn và hiện nay có rất nhiều tấm gương cho ta thấy được rằng mặc dù không được lựa chọn hoàn cảnh nhưng chính bản thân họ có thể thay đổi được hoàn cảnh của mình tốt lên. Những tấm gương ấy chẳng đâu xa xôi, khi hằng ngày chúng ta lướt tin tức vẫn thấy những trang báo đưa tin về những em học sinh nghèo vượt khó, học giỏi. Hoặc những tấm gương đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ như Cao Bá Quát, ông sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo, nhưng với ý chí và nghị lực ông đã vượt qua hoàn cảnh trở thành một nhà thơ nhà văn lỗi lạc, thậm chí người đương thời thường nói rằng “Văn như Siêu, Quát vô triều Hán” tức là trước thời Hán không có ai giỏi văn như Siêu và Quát. Hay ta có thể thấy một nhân vật rất quen thuộc với hình ảnh đôi chân biết viết đó là thầy Nguyễn Ngọc Ký, sẽ ít ai hình dung được rằng một người bại liệt hai tay có thể trở thành một nhà giáo ưu tú, nhà văn, nhà thơ. Đúng vậy tất cả nhờ vào sự nỗ lực không ngừng, vẫn biết mình khiếm khuyết nhưng thầy không bao giờ nhụt chí, sự vượt khó của thầy khiến cho ai nhìn thấy cũng nể phục. Dù là ai đi chăng nữa chỉ cần có ý chí, có nghị lực thì cho dù bất kỳ hoàn cảnh khó khăn đến mấy chúng ta đều có thể vượt qua được. Hai nhân vật trên cho ta thấy rằng. Một người có sự kiên trì, nhẫn nại, sẵn sàng vượt qua mọi thử thách, không sợ hiểm nguy, khổ cực là những người có một ý chí rất lớn. Khi họ đã chấp nhận với hoàn cảnh éo le của mình để cố gắng tức là họ đang đối đầu với vô vàn khó khăn mà cuộc sống này mang lại. Họ luôn biết cách tạo ra cho mình những cơ hội trong lúc khó khăn, họ luôn tìm tòi học hỏi để thay đổi số phận của mình. Bởi lẻ, họ sinh ra đã không có cuộc sống trọn vẹn như bao người, nên vì thế họ chỉ có con đường duy nhất là cố gắng hết sức để xã hội công nhận họ. Bác Hồ chúng ta từng dạy: “Không có việc gì khó Chỉ sợ lòng không bền Đào núi và lấp biển Quyết chí ắt làm nên” Đúng vậy, nếu một người không có ý chí quyết tâm đạt được mục tiêu mà mình đề ra thì cho dù điều kiện của họ có tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng là bình phong để che đi sự lười nhác và vô dụng của họ. Rõ ràng ta có thể nhận định một điều rằng chỉ khi chúng ta thiếu thốn chúng ta mới có được khát khao vươn lên. Đặc biệt ở Việt Nam, theo thống kê số lượng trẻ nông thôn, trẻ em nghèo lại có thành tích học tốt hơn các em ở thành thị, thậm chí chúng ta cũng không mấy xa lạ gì khi hằng năm kỳ thi trung học phổ thông đến lại có những thủ khoa xuất thân từ những gia đình nghèo khó, đó là điều mà rất nhiều người đặt ra một chấm hỏi lớn. Họ không hiểu sao trong khi các nước phát triển trên thế giới, đa phần các bạn thủ khoa đều là những đứa trẻ con nhà giàu, có điều kiện. Và để nhân chứng cho điều này đó là bạn Đinh Xuân Chung học tại Đại học Kinh tế – Đại học Quốc gia Hà Nội. Dù xuất thân trong gia cảnh nghèo khó, bố bị nhiễm chất độc màu da cam do chiến tranh để lại, nhưng Chung luôn khát vọng vươn lên bằng chính năng lực, trí tuệ của mình, trở thành tấm gương sáng cho nhiều bạn học sinh sinh viên khác học tập và noi theo. Năm 2006, Chung là một trong 100 thủ khoa xuất sắc tiêu biểu được thành phố Hà Nội tuyên dương và khen thưởng. Không dừng ở đó, Chung còn sở hữu nhiều suất học bổng toàn phần học thạc sĩ hai năm tại trường đại học Hàn Quốc (Seoul, Hàn Quốc), học bổng Shinnyo En,… Quả thật cuộc sống này có quá nhiều thứ tốt đẹp, chỉ cần bạn cố gắng vượt qua mọi thử thách, kiên trì đến cuối cùng thì sớm muộn gì bạn cũng thu hoạch cho mình những trái ngọt. Đồng thời, không thể phủ nhận rằng cái nghèo cái đói đã nung nấu con người chúng ta phải quyết tâm thoát ra khỏi vùng vây đầy rẫy sự khó khăn vất vả, thậm chí là khinh bỉ để đạt được những thứ mình muốn. Ngoài những tấm gương sáng về sự vượt khó để ta noi theo thì lại có những tấm gương đáng để ta lên án và chê trách. Thật không tiện khi nói điều này, nhưng với cuộc sống hiện đại như ngày nay chúng ta cũng gặp không ít những trường hợp sống không có sự nỗ lực, họ chỉ biết dựa dẫm vào người khác mà không tự mình vươn lên. Có những bạn học sinh sinh ra trong gia đình không mấy khá giả nhưng lại có tính đua đòi, ăn chơi lêu lỏng. Các bạn ấy không quan tâm đến hoàn cảnh gia đình mình khó khăn ra sao, các bạn chỉ biết mỗi ngày xin ba mẹ tiền để mua này mua kia, đua đòi theo bạn của mình. Thật sự đáng buồn, bởi các bạn không hề biết trân trọng những gì mình đang có để rồi khi nhận ra thì đã quá muộn. Trong khi đó ở ngoài kia còn rất nhiều người muốn được đi học, muốn được hằng ngày cắp sách đến trường mà không có cơ hội, thì ở đây lại có những kẻ lười nhát, không thấy sự may mắn của mình để mà cố gắng. Thiệt tình, ông trời thật biết trêu đùa, nhưng dù sao đi chăng nữa ta cũng thấy rõ một điều rằng những người có sự cố gắng, nỗ lực đều là những người thành công trong cuộc sống. Họ là những tấm gương sáng giúp chúng ta có những những bài học quý báu, họ truyền tải một năng lượng tích cực đến mọi người. Hy vọng rằng sẽ còn nhiều những tấm gương như thế để cổ vũ, khích lệ tinh thần cho những người đang trong tình trạng khó khăn, muốn thoát khỏi sự nghèo khổ Tóm lại, một đời người sinh ra chúng ta hãy sống làm sao cho trọn vẹn, đừng vì những lý do vô lí đó mà đổ lỗi cho hoàn cảnh. Nên nhìn lại bản thân mình đã thực sự nỗ lực hay chưa, hãy học cách vươn lên để sống một cuộc sống có ích và đầy ý nghĩa.

Câu tục ngữ này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của con người và mối quan hệ giữa con người với nhau, vượt qua mọi giá trị vật chất.🥰🤫

Mỗi khi nhắc đến lịch sử dân tộc Việt Nam, tôi không thể không nhắc đến một vị anh hùng kiệt xuất – Quang Trung Nguyễn Huệ. Ông là biểu tượng của lòng yêu nước, ý chí kiên cường và tài thao lược quân sự xuất chúng. Cuộc đời và sự nghiệp của ông đã để lại trong tôi những cảm xúc ngưỡng mộ và tự hào vô bờ bến. Nguyễn Huệ xuất thân từ một vùng đất nghèo khó ở Bình Định, nhưng ông đã chứng minh rằng, gốc gác không thể giới hạn tài năng và ý chí của con người. Trong bối cảnh đất nước bị chia cắt, ngoại bang nhăm nhe xâm lược, Nguyễn Huệ đã đứng lên lãnh đạo nghĩa quân Tây Sơn, mang lại niềm tin và hy vọng cho nhân dân. Hình ảnh người anh hùng áo vải, giản dị mà kiên cường, mãi mãi khắc sâu trong trái tim tôi. Những chiến công lẫy lừng của Quang Trung là minh chứng hùng hồn cho tài năng và tấm lòng vì dân, vì nước của ông. Trận Ngọc Hồi – Đống Đa năm 1789 là một trong những chiến công hiển hách nhất. Trong đêm giao thừa, khi mọi người đang quây quần bên mái nhà ấm cúng, Quang Trung đã dẫn dắt đội quân thần tốc tiến về Thăng Long, đánh tan 29 vạn quân Thanh xâm lược. Tôi không thể tưởng tượng được làm thế nào ông có thể lên kế hoạch và thực hiện một chiến dịch kỳ diệu đến vậy trong thời gian ngắn ngủi. Mỗi lần nghĩ đến, trái tim tôi lại trào dâng niềm tự hào. Nhưng không chỉ tài năng quân sự, tấm lòng yêu nước thương dân của Quang Trung cũng khiến tôi xúc động. Sau khi chiến thắng, ông không ngừng nỗ lực xây dựng một đất nước hùng mạnh, phát triển kinh tế, giáo dục và văn hóa. Quang Trung từng nói: "Dân giàu thì nước mạnh." Câu nói ấy như một lời nhắc nhở sâu sắc, rằng mọi điều ông làm đều xuất phát từ tình yêu và sự trăn trở với dân tộc. Đáng tiếc thay, Quang Trung ra đi khi còn quá trẻ, để lại biết bao hoài bão còn dang dở. Mỗi khi nghĩ đến điều đó, lòng tôi lại không khỏi xót xa. Nhưng hình ảnh của ông, sự nghiệp của ông, mãi là nguồn cảm hứng lớn lao cho những thế hệ mai sau. Với tôi, Quang Trung không chỉ là một vị anh hùng của lịch sử, mà còn là biểu tượng của lòng kiên cường, trí tuệ và ý chí vươn lên. Ông đã dạy tôi rằng, dù đối mặt với bao khó khăn, chỉ cần có lòng tin và quyết tâm, chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi số phận.

Bài thơ "Mẹ vắng nhà ngày bão" đã cho em thấy hình ảnh người mẹ người mẹ lam lũ, tần tảo, chịu thương chịu khó. Đó cũng là hình ảnh tiêu biểu của những người phụ nữ Việt Nam hi sinh cả một đời vì hạnh phúc của con cái. Bên cạnh đó em cũng ấn tượng với nhân vật người con ngoan ngoãn, hiểu rõ ràng về trách nhiệm và công việc khi mẹ không có ở nhà. Tinh thần làm việc ấy thật đáng khen, dù còn bé những nhân vật "con" đã biết đỡ đần công việc nhà cho mẹ. Qua đó, em cảm thấy xúc động về tình yêu thương, lòng biết ơn của một em bé dành cho mẹ mình.
Bài làm
Ý thức tham gia giao thông của học sinh hiện nay đang có những chuyển biến tích cực, tuy nhiên vẫn còn nhiều vấn đề cần được quan tâm. Tôi tán thành với quan điểm rằng ý thức này đang được nâng cao, thể hiện qua nhiều hành động cụ thể.
Thứ nhất, các chương trình giáo dục về an toàn giao thông trong trường học ngày càng được chú trọng. Học sinh được trang bị kiến thức cơ bản về luật giao thông, kỹ năng tham gia giao thông an toàn, qua đó hình thành thói quen tốt như đội mũ bảo hiểm, tuân thủ tín hiệu đèn giao thông, đi đúng phần đường quy định. Nhiều trường còn tổ chức các hoạt động ngoại khóa, tuyên truyền trực quan sinh động, giúp học sinh ghi nhớ và áp dụng kiến thức vào thực tiễn.
Thứ hai, sự lan tỏa của các chiến dịch truyền thông về an toàn giao thông cũng góp phần không nhỏ vào việc nâng cao ý thức của học sinh. Hình ảnh, video tuyên truyền ấn tượng, dễ hiểu, cùng với những câu chuyện, bài học thực tế đã tác động mạnh mẽ đến nhận thức của các em. Việc sử dụng mạng xã hội để truyền tải thông điệp an toàn giao thông cũng mang lại hiệu quả cao, dễ dàng tiếp cận đến đông đảo học sinh.
Tuy nhiên, bên cạnh những tín hiệu tích cực, vẫn còn một bộ phận học sinh chưa thực sự nghiêm túc chấp hành luật giao thông. Việc này đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và xã hội để tiếp tục giáo dục, nhắc nhở và tạo thói quen tốt cho học sinh. Chỉ khi mỗi cá nhân đều có ý thức trách nhiệm cao, chúng ta mới có thể xây dựng được một môi trường giao thông an toàn, văn minh. Tóm lại, mặc dù vẫn còn nhiều thách thức, nhưng sự tiến bộ trong ý thức tham gia giao thông của học sinh là điều đáng khích lệ và cần được duy trì, phát triển hơn nữa.