K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nhận xét nào đúng với đoạn văn dưới đây?(1) Buổi sáng sớm của cao nguyên, sau những cơn mưa đầu mùa, cây cối như đang LỬ LẢ vì trái qua gần sáu tháng ròng chang chang nằng lửa, bỗng TƯƠI TẮN hần lại. (2) Những cơn gió nhẹ làm mặt hồ I-rơ-pao chao mình rung động. (3) Bầu trời trong xanh soi bóng xuống đáy hồ, mặt nước càng xanh thêm và như rộng ra MÊNH MÔNG. (4) Nơi đây cất lên những...
Đọc tiếp

Nhận xét nào đúng với đoạn văn dưới đây?

(1) Buổi sáng sớm của cao nguyên, sau những cơn mưa đầu mùa, cây cối như đang LỬ LẢ vì trái qua gần sáu tháng ròng chang chang nằng lửa, bỗng TƯƠI TẮN hần lại. (2) Những cơn gió nhẹ làm mặt hồ I-rơ-pao chao mình rung động. (3) Bầu trời trong xanh soi bóng xuống đáy hồ, mặt nước càng xanh thêm và như rộng ra MÊNH MÔNG. (4) Nơi đây cất lên những tiếng chim RÍU RÍT. (5) Chúng từ các nơi trên miền Trường Sơn bay về. (6) Chim đại bàng chân vàng mỏ đỏ đang chao lượn, bóng che rợp mặt đất. (7) Mỗi lần đại bàng vỗ cánh lại phát ra những tiếng vì vụ vi vút từ trên nền trời xanh thầm, giống như có hàng trăm chiếc đàn đang cùng hoà âm.

(Theo Thiên Lương)

A. Đoạn văn trên có 2 câu ghép có các vẽ được nối với nhau bằng quan hệ từ.

B. Tất cả các từ viết hoa trong đoạn văn trên đều là từ láy vần.

C. Đoạn văn trên có 3 câu có thành phần trạng ngữ chỉ thời gian.

D. Đoạn văn trên có sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh.

0
Bài 5: Em hãy viết đoạn văn nêu lí do thích hoặc không thích một nhân vật trong Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng.Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng     Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng từ xưa vẫn sống với nhau thân thiết. Bỗng một hôm, cô Mắt đến than thở: “Chúng ta làm việc mệt nhọc quanh năm, còn lão Miệng chẳng làm gì cả.” Cậu Chân, cậu Tay cũng nói: “Phải đấy!...
Đọc tiếp

Bài 5: Em hãy viết đoạn văn nêu lí do thích hoặc không thích một nhân vật trong Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng.

Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng

     Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng từ xưa vẫn sống với nhau thân thiết. Bỗng một hôm, cô Mắt đến than thở: “Chúng ta làm việc mệt nhọc quanh năm, còn lão Miệng chẳng làm gì cả.” Cậu Chân, cậu Tay cũng nói: “Phải đấy! Chúng ta phải đi nói cho lão Miệng biết để lão tự lo lấy.". 
     Đi ngang qua nhà bác Tai. Cả ba cùng chạy vào nói: “Bác Tai ơi, chúng cháu đến nói cho lão Miệng biết từ giờ chúng cháu không làm cho lão ăn nữa.”. Bác Tai gật đầu lia lịa. Bốn người hăm hở đến nhà lão Miệng, nói: “Từ nay chúng tôi không làm gì nữa. Chúng tôi đã cực khổ, vất vả vì ông nhiều rồi.” 
     Từ hôm đó, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay không làm gì nữa. Cả bọn lừ đừ mệt mỏi như thế, cho đến khi không thể chịu được nữa, tất cả cố gắng đến nhà lão Miệng. Đến nơi, họ thấy lão Miệng cũng nhợt nhạt cả hai môi. Mọi người vực lão Miệng dậy để tìm thức ăn, ăn xong mọi người đều thấy khỏe mạnh, khoan khoái. Từ đó, lão Miệng, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay lại sống hòa thuận với nhau, mỗi người một việc, không ai tị ai cả.


Viết giúp mình




0