K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Khi Dế Mèn sang thăm nhà Dế Choắt, Dế Mèn đã có thái độ với Dế Choắt là bề trên trịch thượng. Hắn đặt tên Dế Choắt, ví von so sánh như gã nghiện thuốc phiện, xưng hô chú – mày, tính tình khinh khỉnh, giọng điệu bề trên, thượng đẳng. Không những thế, Dế Mèn còn tỏ ra ích kỷ không cho Dế Choắt thông ngách sang nhà. Qua thái độ và lời nó của Dê Mèn đối với Dế Choắt, ta thấy được Dế Mèn là một kẻ ích kỷ, coi nhẹ tình nghĩa xóm giềng và thiếu tình thương đồng loại.

26 tháng 9 2022

Tôi là một cô bé rất ham chơi nhưng lại rất ngại học, ngại làm. Mọi việc bố mẹ giao cho tôi, tôi đều đùn đẩy cho anh trai. Mà anh trai tôi lại rất chăm chỉ, thương chiều em nên tôi càng ngày càng lười. Một hôm, anh trai tôi bị mệt, phải cần nghỉ ngơi. Mẹ sai tôi quét nhà và lên học bài. Thế là tôi chạy vào buồng, gọi anh dậy và nhờ anh quét nhà hộ, sau đó là làm bài thay tôi. Mẹ tôi đứng ở ngoài nghe vậy, gọi tôi ra và quát mắng một hồi, rồi chạy lên phòng. Tôi khóc và nghĩ: “Giá như mình trở thành một con vạc thì thích nhỉ, chả phải quét nhà, cắm cơm và cả không phải học bài nữa chứ. Thích thật! chỉ việc ăn rồi đi chơi! Không ngờ, Bụt nghe thấy những điều đó và biến tôi thành con vạc trắng muốt, xinh xắn. Tôi rất sung sướng vì điều ước đã thành sự thật.

 

Ở thế giới loài vật, tôi có được một người anh là Cò. Anh Cò rất chăm ngoan, học giỏi và đặc biệt là rất yêu tôi, chiều chuộng, chăm bẵm tôi y như người anh ở thế giới loài người vậy. Vẫn quen thói cũ, cứ ăn rồi đi chơi, tôi chẳng chịu giúp anh Cò bắt tôm, cá còn tôi cứ lêu lổng. Rồi đến một hôm trời mưa tầm tã, giông gió âm âm. Anh Cò xanh xao của tôi đang ốm nặng, ngồi dậy lo lắng hỏi tôi: “ Trời mưa to thế này, em có đi kiếm mồi được không. Tôi nhíu mày và nói ngay:” ứ ừ… em không đi được đâu, anh đi đâu thì đi, em không đi đâu! Mà bây giờ đang mưa to, em lại chân yếu cánh mềm, có bay đi kiếm mồi cũng chẳng kiếm được mồi!”. Anh Cò lại hỏi nữa: “Em có đói không hả Vạc”. Tôi hớn hở trả lời:” Có. Có chứ! Bụng em đang réo lên ầm ầm đây này. Từ sáng đến giờ em chẳng được con tôm, con tép nào vào bụng cả. Anh định đi kiếm mồi à?” Anh Cò trả lời bằng giọng yếu ớt: “Ừ ừ! Anh sẽ đi kiếm mồi về cho em”. Thế rồi anh Cò lại bay đi, đôi cánh nặng trĩu. Ở nhà, tôi đóng kín cửa, lên giường đắp chăn ngủ, không bận tâm đến anh trai bên ngoài ra sao. Ngủ xong, vẫn không thấy anh mình về, lòng tôi lại chắc mẩm, chắc có nhiều tôm cá quá nên anh nán lại bắt thêm ý mà. Nhưng lạ lắm, tôi chờ đến chập choạng tối vẫn không thấy anh về liền bay đi tìm anh. Tới nơi, tôi thấy anh Cò đang nằm bẹp trong bẫy của bác nông dân, tôi cố gắng kéo anh thoát ra ngoài. Tôi nặng nhọc khiêng anh về tổ, anh Cò đầm đìa máu vẫn cười với tôi và nói: “Em có đói không? Anh cho em này”. Anh Cò mớm cho tôi một con cá diếc nhỏ rồi trút hơi thở cuối cùng. Anh Cò đã ra đi mãi mãi với một nụ cười hiền từ để lại cho một đứa em vô tâm là tôi. Giá như tôi siêng năng hơn một chút, giá như tôi đừng bắt anh đi kiếm mồi thì anh Cò yêu dấu của tôi đã không chết như thế này. Tôi ngồi bên xác anh khóc gần như kiệt sức rồi đem mai táng anh ở cánh đồng gần nhà. Bụt biết tôi đã nhận ra mọi lỗi lầm của mình, bèn cho phép tôi được trở về thế giới loài người.

 

Về tới nơi, tôi vội chạy vào giường anh, ôm chầm lấy anh và xin lỗi tất cả. Sau này, mỗi khi nhớ đến câu chuyện của tôi và anh Cò ở thế giới loài vật tôi lại khóc, tôi lại càng ân hận và điều này đã là động lực rất lớn để giúp tôi trở thành một con người trưởng thành.

 

 

26 tháng 9 2022

Từ bài học em rút ra:
=> Phải chăm ngoan, hiếu thảo và nghe lời cha mẹ.

26 tháng 9 2022

Em rút ra được bài học sau khi đọc truyện sự tích bông hoa cúc trắng là : Phải biết yêu thương , hiếu thảo , vâng lời cha mẹ 

@Ngminhchauu ?

26 tháng 9 2022

Biện pháp tu từ nhân hóa có tác dụng làm cho câu văn trở lên sinh động, hay hơn và gợi cảm hơn .

 

II. PHẦN VIẾT Đề 1: Kỉ niệm luôn là những thước phim đáng nhớ trong lòng của mỗi chúng ta. Kỉ niệm tựa mỗi cơn gió làm dịu mát tâm hồn ta những ngày hè, sưởi ấm ta trong những ngày đông giá rét... Và em cũng có một kỉ niệm đáng nhớ của riêng mình chứ? Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm đặc biệt đối em. Đề 2: Còn điều gì tuyệt vời hơn khi con người được sống hòa...
Đọc tiếp

II. PHẦN VIẾT

Đề 1: Kỉ niệm luôn là những thước phim đáng nhớ trong lòng của mỗi chúng ta. Kỉ niệm tựa mỗi cơn gió làm dịu mát tâm hồn ta những ngày hè, sưởi ấm ta trong những ngày đông giá rét...

Và em cũng có một kỉ niệm đáng nhớ của riêng mình chứ?

Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm đặc biệt đối em.

Đề 2: Còn điều gì tuyệt vời hơn khi con người được sống hòa quyện và gần gũi với thiên nhiên?

Hãy viết bài văn miêu tả khung cảnh một khu vườn mà em đặc biệt ấn tượng.

(“Em” ở đây không nhất thiết phải là con người. “Em” có thể là một chú mèo mải mê nằm sưởi nắng với đôi mắt lim dim nhìn ra khu vườn trước mắt... “Em” cũng có thể là chú sâu nhỏ đang thu mình dưới tán lá. Với mỗi điểm nhìn, chắc chắn, sự vật miêu tả cũng sẽ có sự khác biệt đấy!)

0
II. PHẦN VIẾT Đề 1: Kỉ niệm luôn là những thước phim đáng nhớ trong lòng của mỗi chúng ta. Kỉ niệm tựa mỗi cơn gió làm dịu mát tâm hồn ta những ngày hè, sưởi ấm ta trong những ngày đông giá rét... Và em cũng có một kỉ niệm đáng nhớ của riêng mình chứ? Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm đặc biệt đối em. Đề 2: Còn điều gì tuyệt vời hơn khi con người được sống hòa...
Đọc tiếp

II. PHẦN VIẾT

Đề 1: Kỉ niệm luôn là những thước phim đáng nhớ trong lòng của mỗi chúng ta. Kỉ niệm tựa mỗi cơn gió làm dịu mát tâm hồn ta những ngày hè, sưởi ấm ta trong những ngày đông giá rét...

Và em cũng có một kỉ niệm đáng nhớ của riêng mình chứ?

Hãy viết bài văn kể lại một kỉ niệm đặc biệt đối em.

Đề 2: Còn điều gì tuyệt vời hơn khi con người được sống hòa quyện và gần gũi với thiên nhiên?

Hãy viết bài văn miêu tả khung cảnh một khu vườn mà em đặc biệt ấn tượng.

(“Em” ở đây không nhất thiết phải là con người. “Em” có thể là một chú mèo mải mê nằm sưởi nắng với đôi mắt lim dim nhìn ra khu vườn trước mắt... “Em” cũng có thể là chú sâu nhỏ đang thu mình dưới tán lá. Với mỗi điểm nhìn, chắc chắn, sự vật miêu tả cũng sẽ có sự khác biệt đấy! Cô hi vọng vào sự sáng tạo của các em).

0
SỰ TÍCH BÔNG HOA CÚC TRẮNG Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một túp lều nơi xóm vắng. […] Hằng ngày, gà chưa gáy sáng, bà mẹ đã phải dậy làm việc cho đến mãi tận đêm khuya. Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà chưa thấy mẹ dậy. Cô bé thức giấc, vội đến bên mẹ, cô biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ giữa nơi hoang vắng và cảnh nghèo túng này. Cô chỉ còn biết...
Đọc tiếp

SỰ TÍCH BÔNG HOA CÚC TRẮNG

Ngày xưa, có hai mẹ con nhà nọ sống trong một túp lều nơi xóm vắng. […] Hằng ngày, gà chưa gáy sáng, bà mẹ đã phải dậy làm việc cho đến mãi tận đêm khuya.

Một hôm, gà gáy lâu lắm rồi mà chưa thấy mẹ dậy. Cô bé thức giấc, vội đến bên mẹ, cô biết là mẹ đã ốm rồi! Làm thế nào bây giờ giữa nơi hoang vắng và cảnh nghèo túng này. Cô chỉ còn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất của mình cho mẹ, rồi ngồi đó chăm sóc mẹ.

[…] Một buổi chiều, khi ánh nắng chiếu qua khe, bà mẹ chợt tỉnh lại. Bà cất tiếng thều thào:

- Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm. Mẹ đau đầu quá!

Cô bé vội vã ra đi. Vừa đi cô vừa lo cho mẹ. Được một đoạn đường dài, cô gặp một cụ già tóc bạc phơ. Thấy cô bé đi một mình, cụ liền hỏi:

- Cháu đi đâu mà vội thế?

- Thưa cụ, cháu đi tìm thầy thuốc. Mẹ cháu ốm đã lâu mà bệnh tình mỗi ngày một thêm nặng.

Tự nhận là thầy thuốc, cụ bảo em dẫn về nhà để xem bệnh giúp. […]

- Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm. Ta sẽ cố chữa cho mẹ cháu khỏi. Bây giờ, cháu cần đi đến gốc đa đầu rừng, hái cho ta một bông hoa trắng thật đẹp, mang về đây để ta làm thuốc.

Bên ngoài trời rất lạnh. Cô bé chỉ có mỗi một chiếc áo mỏng trên mình. Cô lẳng lặng bước đi trong gió rét. […] Quả nhiên, cô thấy trên bụi cây trước mặt có một bông hoa trắng rất đẹp. Cô ngắt bông hoa, tay nâng niu với cả tấm lòng tha thiết, cầu mong mẹ tai qua nạn khỏi. Bỗng cô nghe thấy như văng vẳng bên tai tiếng cụ già tóc bạc ban nãy khuyên nhủ cô:

- Cháu hãy yên tâm, mỗi cánh hoa trên bông hoa sẽ là một ngày mẹ cháu được sống thêm.

Cô bé cúi xuống nhìn hoa, cô đếm: “Một, hai, ba, bốn, …, hai mươi. Trời ơi! Còn có hai mươi ngày nữa thôi ư?…”

[…] Cô nhẹ tay xé mỗi cánh hoa ra thành nhiều sợi. Mỗi sợi biến thành từng cánh nhỏ dài và mượt, trắng bong như tấm lòng ngây thơ, trong sáng của cô. […] Những cánh hoa mọc thêm ra nhiều không sao đếm được! […] Cô vùng chạy về. Đến nhà, cụ già tóc bạc bước ra của tươi cười đón cô và nói:

- Mẹ cháu đã khỏi bệnh! Đây chính là phần thưởng cho tấm lòng hiếu thảo của cháu!

Từ đó hằng năm, về mùa thu, thường nở những bông hoa có nhiều cánh nhỏ dài mượt, trông rất đẹp. Đó chính là bông hoa cúc trắng.

Câu 11:Bằng một đoạn văn khoảng 3 - 5 câu,con hãy nhận xét về nhân vật cô bé trong văn bảntrên.

Câu 12: Theo em, qua văn bản trên, tác giả dân gian muốn gửi gắm đến chúng ta thông điệp gì?

1
25 tháng 9 2022

Câu 11:

Đoạn văn:

Nếu như nói về một câu chuyện về tấm lòng hiếu thảo, tôi chẳng thể nào không nhớ đến chuyện Bông hoa cúc trắng. Cô bé trong chuyện có người mẹ bị bệnh nặng, cô không quản trông gai khó khăn tìm thầy thuốc chữa khỏi bệnh cho mẹ. Cô là người con rất hiếu thảo lại cũng vô cùng sáng tạo, hơn nữa qua cách nói chuyện của cô ta còn thấy được sự lễ phép ngoan ngoãn từ cô. Khép lại, đây là một tấm gương về lòng hiểu thảo mà chúng ta ai ai cũng phải học, phải biết.

Câu 12:

Thông điệp:

+ Cần có lòng hiếu thảo thực sự đối với cha mẹ, ông bà.

+ Cần có tư duy, sự sáng tạo trong cuộc sống.

25 tháng 9 2022

Theo ý kiến của em, thì tiếng đàn thần thật là vi diệu. Chỉ 1 tiếng đàn thôi, mà quân sĩ đã bủn rủn chân tay, đầu hàng rồi. Điều đó thể hiện là tiếng đàn tượng trưng cho công lý. Khát vong hòa bình. Muốn giải quyết chiến tranh bằng hòa bình, bằng lẽ phải của chính nghĩa

26 tháng 9 2022

8-10 câu mà bạn