K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa là một truyện ngắn xuất sắc của ông viết về đề tài trẻ em. Truyện đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về phong cách nghệ thuật của Thạch Lam.

Tác giả đã khắc họa trước mắt người đọc hình ảnh thiên nhiên lúc giao mùa thật tinh tế. Chỉ sau một đêm mưa rào, trời bắt đầu nổi gió bấc, rồi cái lạnh ở đâu đến khiến con người tưởng rằng mình đang ở giữa mùa đông rét mướt. Sơn tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Ở ngoài sân “Gió vi vu làm bốc lên những màn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo. Bầu trời không u ám, toàn một màu trắng đục”. Những cây lan trong chậu “lá rung động và hình như sắt lại vì rét”. Chỉ vài chi tiết nhưng người đọc đã thấy được sự chuyển biến về thời tiết, thiên.

Câu chuyện tiếp tục diễn biến, đem đến cho người đọc niềm đồng cảm sâu sắc. Mẹ Sơn đã bảo Lan - chị gái của Sơn vào buồng lấy thúng áo ra. Mẹ Sơn lật cái vỉ buồm, lục đống quần áo rét. Bà giơ lên một chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành. Đó chính là chiếc áo của Duyên - đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nhắc về em gái, Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Chiếc áo bông chính là kỉ vật gợi nhớ về người em gái đã mất với biết bao tình yêu thương sâu sắc. Điều đó cho thấy tình cảm gia đình thắm thiết, sâu sắc.

Trái ngược với cuộc sống sung túc của gia đình Sơn. Những nhân vật trẻ em trong xóm trọ lại có hoàn cảnh thật bất hạnh. Nào tằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc - những đứa trẻ em nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại “run lên, hai hàm răng đập vào nhau”. Khi nhìn thấy Sơn và Lan trong những bộ quần áo ấm áp, chúng cảm thấy xuýt xoa, ngưỡng mộ. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn khi Lan nhìn thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Cả hai chị em đều cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”.

Kết thúc đem đến cho người đọc nhiều điều ấn tượng. Hai chị em Sơn lo lắng khi người vú già biết mẹ đã biết chuyện hai chị em lén mang áo cho Hiên. Sơn cảm thấy lo lắng, sợ hãi và sang nhà tìm Hiên để đòi lại áo. Nhưng đó là một phản ứng bình thường của một đứa trẻ khi mắc lỗi và bị phát hiện. Đến khi trở về nhà, chị em Sơn vô cùng ngạc nhiên khi thấy mẹ con cái Hiên đang ở nhà mình. Mẹ Hiên đem chiếc áo bông đến trả mẹ của Sơn. Có thể thấy dù sống khó khăn, khổ cực nhưng bà vẫn giữ vững phẩm chất tốt đẹp: “Đói cho sạch, rách cho thơm”. Còn người mẹ của Sơn, sau khi nghe rõ việc, bà đã cho mẹ của Hiên mượn năm hào về may áo ấm cho con. Điều đó thể hiện mẹ Sơn là một người trái tim nhân hậu. Sau khi mẹ con Hiên về, mẹ Sơn không tức giận, đánh mắng con mà còn “vẫy hai con lại gần, rồi âu yếm”.

Truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” giàu giá trị nhân văn sâu sắc. Tác phẩm đã để lại những dấu ấn nhất định trong lòng độc giả.

29 tháng 10 2021

TL:h đầu mùa là một truyện ngắn xuất sắc của ông viết về đề tài trẻ em. Truyện đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về phong cách nghệ thuật của Thạch Lam.

Tác giả đã khắc họa trước mắt người đọc hình ảnh thiên nhiên lúc giao mùa thật tinh tế. Chỉ sau một đêm mưa rào, trời bắt đầu nổi gió bấc, rồi cái lạnh ở đâu đến khiến con người tưởng rằng mình đang ở giữa mùa đông rét mướt. Sơn tung chăn tỉnh dậy, cậu thấy mọi người trong nhà, mẹ và chị đã trở dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều “đã mặc áo rét cả rồi”. Ở ngoài sân “Gió vi vu làm bốc lên những màn bụi nhỏ, thổi lăn những cái lá khô lạo xạo. Bầu trời không u ám, toàn một màu trắng đục”. Những cây lan trong chậu “lá rung động và hình như sắt lại vì rét”. Chỉ vài chi tiết nhưng người đọc đã thấy được sự chuyển biến về thời tiết, thiên.

Câu chuyện tiếp tục diễn biến, đem đến cho người đọc niềm đồng cảm sâu sắc. Mẹ Sơn đã bảo Lan - chị gái của Sơn vào buồng lấy thúng áo ra. Mẹ Sơn lật cái vỉ buồm, lục đống quần áo rét. Bà giơ lên một chiếc áo bông cánh xanh đã cũ nhưng còn lành. Đó chính là chiếc áo của Duyên - đứa em gái đáng thương của Sơn đã mất năm lên bốn tuổi. Người vú già đã “với lấy cái áo lật đi lật lại ngắm nghía, tay mân mê các đường chỉ”. Khi nghe mẹ nhắc về em gái, Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Chiếc áo bông chính là kỉ vật gợi nhớ về người em gái đã mất với biết bao tình yêu thương sâu sắc. Điều đó cho thấy tình cảm gia đình thắm thiết, sâu sắc.

Trái ngược với cuộc sống sung túc của gia đình Sơn. Những nhân vật trẻ em trong xóm trọ lại có hoàn cảnh thật bất hạnh. Nào tằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc - những đứa trẻ em nghèo khổ vẫn phải mặc những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ. Môi chúng nó “tím lại”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Gió lạnh thổi đến, chúng nó lại “run lên, hai hàm răng đập vào nhau”. Khi nhìn thấy Sơn và Lan trong những bộ quần áo ấm áp, chúng cảm thấy xuýt xoa, ngưỡng mộ. Hai chị em Sơn tỏ ra thân thiết với chúng chứ không khinh khỉnh như các em họ của Sơn.

Câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn khi Lan nhìn thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Cả hai chị em đều cảm thấy thương xót cho con bé. Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Nghĩ vậy, cậu đã nói với chị gái của mình, nhận được sự đồng tình của chị. Chị Lan đã “hăm hở” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn thì đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”.

Kết thúc đem đến cho người đọc nhiều điều ấn tượng. Hai chị em Sơn lo lắng khi người vú già biết mẹ đã biết chuyện hai chị em lén mang áo cho Hiên. Sơn cảm thấy lo lắng, sợ hãi và sang nhà tìm Hiên để đòi lại áo. Nhưng đó là một phản ứng bình thường của một đứa trẻ khi mắc lỗi và bị phát hiện. Đến khi trở về nhà, chị em Sơn vô cùng ngạc nhiên khi thấy mẹ con cái Hiên đang ở nhà mình. Mẹ Hiên đem chiếc áo bông đến trả mẹ của Sơn. Có thể thấy dù sống khó khăn, khổ cực nhưng bà vẫn giữ vững phẩm chất tốt đẹp: “Đói cho sạch, rách cho thơm”. Còn người mẹ của Sơn, sau khi nghe rõ việc, bà đã cho mẹ của Hiên mượn năm hào về may áo ấm cho con. Điều đó thể hiện mẹ Sơn là một người trái tim nhân hậu. Sau khi mẹ con Hiên về, mẹ Sơn không tức giận, đánh mắng con mà còn “vẫy hai con lại gần, rồi âu yếm”.

Truyện ngắn “Gió lạnh đầu mùa” giàu giá trị nhân văn sâu sắc. Tác phẩm đã để lại những dấu ấn nhất định trong lòng độc giả.

^HT^

29 tháng 10 2021

TL ;

Đây là tượng thanh vì chỉ mô phỏng âm thanh

HT

29 tháng 10 2021

vun vút là từ tượng thanh

hok tốt

k cho mình nha!!!

29 tháng 10 2021

viết có dấu đi bạn

HT

@NGHĨA

29 tháng 10 2021

gấp 8 lần số 2: 2 nhân 8= 16

gấp 8 lần số 6: 6 nhân 8=48

gấp 8 lần số 3: 3 nhân 8= 24

gấp 8 lần số 1: 1 nhân 8=8

    đáp số: 16;48;24;8     

nhe bạn, nếu điểm hỏi đáp của bạn trên 11 thì k cho mình

 Không chỉ phải vượt qua nghìn dặm dài trên đôi cánh mỏng, những chú chim di cư còn phải vượt qua muôn vàn hiểm nguy rình rập trên đường bay để tới được miền nắng ấm trước khi mùa đông tới. Nhưng có một mối hiểm nguy mà có lẽ, loài chim mãi mãi không bao giờ biết trước để né tránh…

Những ngày đẹp trời cuối thu, nếu có dịp ra ngoại thành hay về những vùng quê, bạn có thể bắt gặp từng đàn chim sải cánh trên trời cao xanh lồng lộng. Hoặc may mắn hơn, bạn có thể nhìn thấy rất gần những chú chim xinh đẹp sà xuống cánh đồng, hồ nước, thoát ẩn thoắt hiện kiếm mồi trong thoáng chốc rồi lại vỗ cánh bay đi. Lẫn trong nắng vàng ươm như mật, thấy phảng phất đâu đó hơi gió nhẹ hanh hao báo hiệu một mùa đông sắp tới.

Đó chính là lúc những loài chim di cư mải miết bay về phương nam, về miền nắng ấm để tránh một mùa đông dài lạnh lẽo phía trước.

Thì cũng chính thời gian này, tại các chợ quê, thậm chí nhiều góc phố ở các đô thị, thấy người ta bày bán đủ các loại chim. Những chú chim bị vặt lông, bị chọc mù mắt, buộc thành từng chùm run rẩy, hoặc đã thui, nướng kết thành xâu… được mời chào đon đả. Trái ngược với cảm xúc khi ngước nhìn những đàn chim sải cánh bay qua những cánh đồng, đồi núi, hình ảnh này thật quá nhẫn tâm. Nhưng dẫu vậy, món thực phẩm này vẫn hút khách. Những người ở thôn quê quen tập tính cũ săn bắt chim trời cá nước coi đây là món ngon cho các bữa ăn thường ngày. Những người ở phố thì coi là “đặc sản” cho các buổi nhậu… Và để “đáp ứng” thú vui thưởng thức món chim trời khắp từ thôn quê đến thành thị, mùa này cũng là mùa bẫy chim ở khắp các vùng quê. Người ta giăng lưới, người ta cắm chim mồi, không chỉ là hình nộm những chú chim biết vỗ cánh, gắn thiết bị phát ra âm thanh y hệt tiếng chim gọi bầy, người ta còn dùng chính những chú chim thật, khâu mắt lại và đính lên những cái cọc bám chặt keo để dụ bầy chim tới. Những đàn chim đang bay hối hả trên trời cao nào đâu có biết, phía dưới cánh đồng lúa chín vàng ươm, dưới mặt hồ đầm xâm xấp lau sậy kia, là cạm bẫy đang đợi chúng. Mỏi cánh, đói ăn, sà xuống là bị hốt trọn cả bầy…

Tôi từng theo một nhóm các bạn trẻ lang thang ra vùng bãi cạn sông Hồng “đi xem chim”. Họ mang theo những cái ống nhòm đủ loại kích cỡ, dụng cụ thiết bị quan sát từ xa. Họ len lỏi trong đám lau sậy, trong các thửa ruộng ngô, ruộng rau và có khi ngồi bất động hàng giờ để ngắm một chú chim đang kiếm mồi trong đám sậy dọc bờ nước. Tôi đã hết sức ngạc nhiên và thích thú khi ghé mắt vào một trong những cái ống nhòm ấy, thấy những chú chim sặc sỡ rõ mồn một trước mắt mình như đang ở khoảng cách gần, vô tư nhí nhách rỉa mồi. Thích thú hơn khi nghe một cậu bé trong nhóm nói cho tôi biết đặc điểm màu sắc, hình dáng, tập tính của từng loài chim mà chúng đang quan sát được. Với những cô cậu này, nhìn là nói ngay được con chim xanh kia là loài gì, đặc tính nó ra sao, biết loài nào hiếm có ở vùng nào và loài nào sắp tuyệt chủng. Họ vui mừng khi phát hiện thêm một chú chim quý hiếm... Chuyến đi chơi tình cờ ấy thật sự cho tôi nhiều kiến thức, nhận thức mới và tôi vô cùng ngưỡng mộ, yêu quý các cậu bé, cô bé mà tôi được gặp.

Cũng một lần, tình cờ dự một cuộc hội thảo quốc tế về tăng trưởng xanh, tôi bị thu hút bởi một chi tiết nhỏ trong bài thuyết trình của một diễn giả Hàn Quốc. Trong tham luận nói về sự hồi sinh của một vùng đầm lầy vốn trước đây bị ô nhiễm và hoang hóa, người ta đo chỉ số tăng trưởng bền vững bằng cách ghi nhận sự tăng dần lên của các loài chim về cư trú tại đó. Mất gần chục năm cải thiện các chỉ số về môi trường, số chim về cư trú đã tăng đột biến từ hàng trăm đến hàng chục nghìn.

Trên thế giới, phải có đến hàng chục tổ chức bảo vệ động vật hoang dã, trong đó có bảo tồn các loài chim di cư với những tên gọi khác nhau. Cùng theo đó, Công ước về bảo tồn các loài di cư (CMS),và Hiệp định Chim biển Di cư Phi châu Á (AEWA)… cũng được ban hành để nhằm nâng cao nhận thức trên toàn thế giới về bảo tồn các loài chim di cư. Một trong những chiến dịch đó là Ngày chim di cư thế giới được diễn ra hằng năm từ năm 2006, với những chủ đề khác nhau theo từng năm. Trong đó có những chủ đề nhằm hướng tới ngăn chặn việc giết, lấy và buôn bán bất hợp pháp các loài chim di cư ở nhiều quốc gia trên thế giới. Tổ chức Ngày chim di cư thế giới còn đưa ra bản đồ đường bay của các loài chim, kêu gọi xây dựng các “điểm đỗ” an toàn để những đàn chim di cư có thể “hạ cánh” nghỉ ngơi trên hành trình vạn dặm trong mùa di cư.

Vậy nhưng, những đàn chim đang mải miết bay trên trời cuối thu kia, những con chim nào sẽ không bay tới được phương nam? Thật đáng tiếc, không phải vì mỏi cánh, vì thời tiết khắc nghiệt hay vì trăm mối hiểm nguy khác, mà phần lớn vì hiểm họa từ con người.

Nhưng làm thế nào để thay đổi một thói quen, một sở thích không còn thích hợp trong thời đại mới? Chắc chắn rằng, đã đến lúc cần có luật pháp và sự thực thi một cách nghiêm khắc.

29 tháng 10 2021

Chiều cao hình bình hành là : 180 x 5/12 = 75 m

Diện tích mảnh đất là : 75 x 180 = 13500 m2

Cứ 10m2 thu hoach được 6kg thóc nên cả miếng đất thu hoạch được số thóc là :

 12500 : 10 x 6 = 8100 kg =81 tạ

d/s : 81 tạ

29 tháng 10 2021

mk lm ko sai nhá

29 tháng 10 2021

50x20x14=14000

29 tháng 10 2021

dt là:50x20=1000(cm)

đổi :1000cm=10m

thu hoạch đc là: 14x10=140kg

đáp số :40kg 

29 tháng 10 2021

TL:

"mọi người sống vui vẻ hoà thuận với nhau" nha bạn

-HT-

29 tháng 10 2021

hòa thuận

gia đình em rất hòa thuận 

HT

@ nghĩa

gấp 10 lần bn nhé

29 tháng 10 2021

thì được số mới gấp 10 lần số cũ