có ai bt ý nghĩa của bài ca dao tháng bảy nước chảy cà mau
Tháng mười ba khía hội kéo nhau đi làm
U minh, Rạch Gốc, rừng tràm
muỗi kêu kệ muỗi tao ham bà khía rồi
###
muốn ăn ba khía, ốc len
thì xuống Gạch Gốc khéo quên đường về
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“Đời cần một tấm lòng…” – đó là lời bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Lời bài hát gửi gắm bài học về lòng nhân ái trong cuộc sống.
Mọi người đã làm một việc tốt. Mới đây, người dân miền Trung lại phải hứng chịu trận lũ lụt kinh hoàng. Nhà cửa, đồ đạc của họ… bị hư hại nặng nề. Để đạt được mục tiêu này, trường chúng tôi đã phát động chương trình “Vì miền Trung du thân yêu”. Tất cả giáo viên và học sinh đều nhiệt tình hưởng ứng. Chúng ta có thể quyên góp sách vở, quần áo, đồ dùng học tập hoặc một số tiền nhỏ. Thống kê lớp, sắp xếp lại trường.
Sau khi nghe giám thị thông báo, tất cả học sinh trong lớp đều rất phấn khởi. Tôi cũng thế. Khi về đến nhà, tôi về nói với bố mẹ và nhờ họ quyên góp một số sách vở và quần áo mà tôi không dùng nữa. Không nghĩ ngợi gì cả, bố mẹ tôi đã đồng ý. Tôi chọn những bộ quần áo không còn mặc vừa nhưng vẫn còn mới, gấp cẩn thận và cho vào một chiếc túi gọn gàng. Nói xong, tôi bước đến tủ sách, lấy những cuốn sách của những năm trước ra, cho vào hộp và gửi đi. Mẹ tôi cũng giúp tôi gấp quần áo, và bố tôi cho tôi 100.000 đồng để hỗ trợ.
Mãi đến chín giờ rưỡi tối, mọi công việc mới xong xuôi. Sáng hôm sau, tôi mang tất cả những gì đã mang vào. Điều tương tự cũng xảy ra với tất cả các thành viên khác trong lớp. Giáo viên phân công người theo dõi và phó người theo dõi kiểm tra và liệt kê các đồ dùng đã thu. Sau một tuần hỗ trợ, chuyến xe Ơn giời của trường đã lên đường, mang những phần quà đến với đồng bào miền Trung, đặc biệt là các em học sinh.
Khi tôi làm được điều gì đó tốt, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Không những thế, em còn tự hứa với bản thân sẽ cố gắng làm nhiều việc thiện hơn nữa, trở thành người có ích cho xã hội.
Trong buổi thảo luận nhóm về việc sự việc và con người trong văn bản "Bạch tuộc" của Véc-nơ và "Chất làm gỉ" của Brét-bơ-ry có thực hay không, tôi xin nêu một số ý kiến như sau:
Khía cạnh hư cấu và thực tế: Cả hai tác phẩm đều thuộc thể loại văn học hư cấu, nơi mà tác giả có thể sáng tạo ra những nhân vật và sự kiện không có thật. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là chúng không thể phản ánh những khía cạnh của thực tế. Các tác giả có thể lấy cảm hứng từ những sự kiện, con người có thật để xây dựng nên câu chuyện của mình.
Ý nghĩa biểu tượng: Dù các nhân vật và sự kiện có thể không có thật, nhưng chúng thường mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Chẳng hạn, những câu chuyện này có thể phản ánh những vấn đề xã hội, tâm lý con người, hoặc các giá trị nhân văn mà chúng ta có thể cảm nhận và liên hệ trong cuộc sống thực.
Sự tưởng tượng và sáng tạo: Văn học là một lĩnh vực cho phép sự tưởng tượng tự do. Việc sáng tạo ra những nhân vật và tình huống không có thật là một phần quan trọng của nghệ thuật. Nó khuyến khích người đọc suy nghĩ, cảm nhận và mở rộng tầm nhìn về thế giới xung quanh.
Tính khả thi của các sự kiện: Mặc dù có thể có những yếu tố không thực tế trong các tác phẩm, nhưng một số chi tiết có thể được xây dựng dựa trên các sự kiện hoặc hiện tượng có thật trong tự nhiên hay xã hội. Điều này có thể khiến cho người đọc cảm thấy gần gũi hơn với câu chuyện, dù nó có phần hư cấu.
Đánh giá từ góc độ cá nhân: Cuối cùng, việc nhận định các sự việc và nhân vật trong hai tác phẩm này có thực hay không cũng phụ thuộc vào góc nhìn cá nhân của mỗi người. Một số người có thể cảm nhận được giá trị và ý nghĩa của câu chuyện mà không cần xác định chúng có thật hay không.
Tóm lại, tôi cho rằng dù các nhân vật và sự kiện trong hai tác phẩm này có thể không có thật, nhưng chúng vẫn có giá trị nghệ thuật và ý nghĩa sâu sắc trong việc phản ánh đời sống và tâm tư con người. Việc thảo luận về tính thực tế của chúng cũng giúp mở rộng hiểu biết và khơi dậy trí tưởng tượng của chúng ta.
hầy Đuy-sen, một nhân vật xuất sắc trong tác phẩm "Những tấm lòng cao cả" của tác giả Gô-rơ-ki, là hình mẫu của một người thầy tận tâm, yêu nghề và yêu học trò. Cảm xúc và suy nghĩ của thầy đối với học trò của mình không chỉ thể hiện qua những bài học mà thầy truyền đạt, mà còn qua những tình cảm chân thành và sự quan tâm ân cần.
Mỗi ngày trôi qua trong lớp học, thầy Đuy-sen luôn cảm nhận được những ước mơ, hoài bão và những khó khăn mà học trò đang phải đối mặt. Thầy thường ngồi lắng nghe những chia sẻ của các em, không chỉ để hiểu về bài học mà các em đã học, mà còn để thấu hiểu trái tim và tâm hồn của từng học trò. Sự gần gũi này tạo ra một không khí thân thiện, giúp các em cảm thấy tự do hơn khi chia sẻ nỗi lòng của mình.
Thầy luôn nhìn nhận rằng, học trò không chỉ là những người tiếp nhận tri thức, mà còn là những cá thể độc lập với những suy nghĩ và cảm xúc riêng. Thầy cảm thấy trách nhiệm của mình không chỉ dừng lại ở việc giảng dạy, mà còn là người hướng dẫn, người bạn đồng hành trên con đường học vấn và trưởng thành của các em. Mỗi thành công của học trò, dù là nhỏ nhất, đều làm cho thầy cảm thấy tự hào và hạnh phúc.
Có lúc, thầy cũng trải qua những nỗi lo âu, khi thấy các em gặp khó khăn trong học tập hoặc trong cuộc sống. Thầy không chỉ dạy các em kiến thức, mà còn muốn truyền cho các em sức mạnh của sự kiên nhẫn và lòng quyết tâm. Thầy luôn nhắc nhở học trò rằng, thất bại không phải là điểm dừng, mà là một phần tất yếu của hành trình đi tới thành công.
Trong lòng thầy Đuy-sen, học trò là niềm hy vọng, là tương lai của đất nước. Thầy hy vọng rằng, qua mỗi bài giảng, các em sẽ không chỉ tiếp thu kiến thức, mà còn học được cách sống, cách yêu thương và biết sẻ chia. Tình yêu thương của thầy dành cho học trò không chỉ là tình cảm riêng tư, mà còn là sứ mệnh cao cả mà thầy tự đặt ra cho bản thân.
Với thầy Đuy-sen, học trò không chỉ có trách nhiệm học hành, mà còn có trách nhiệm xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Thầy mong mỏi rằng, trong tương lai, các em sẽ trở thành những người có ích cho xã hội, biết gìn giữ những giá trị nhân văn và truyền tải những tình cảm tốt đẹp đến người khác.
Cuối cùng, cảm xúc và suy nghĩ của thầy Đuy-sen không ngừng lan tỏa qua những hành động giản dị nhưng ý nghĩa. Điều đó không chỉ thể hiện tình yêu thương mạnh mẽ của thầy dành cho học trò, mà còn là thông điệp về sự quan tâm và kết nối giữa thầy và trò. Thầy Đuy-sen mãi là hình mẫu lý tưởng cho mỗi người thầy trong sự nghiệp trồng người cao quý này.