K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Giữa vườn lá xum xuê, xanh mướt còn ướt đẫm sương đêm, cây hoa khẽ nghiêng mình xao động, làm duyên với làn gió sớm, tạo nên một bức tranh thiên nhiên yên bình và thơ mộng. Cảnh sắc này không chỉ mang đến cảm giác tĩnh lặng mà còn gợi lên vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của quê hương trong làn gió mát lành của buổi sớm mai.



25 tháng 2

à b nha

Lúc thu hoạch, tôi chỉ lấy gốc, bởi phần này là phần tốt nhất của cải củ đối với tôi. Tất cả phần còn lại, tức là lá và thân cây, sẽ hoàn toàn thuộc về ông.

Gấu nghe thấy vậy, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý. Bác nông dân tiếp tục gieo hạt cải và chăm sóc cho chúng. Thời gian trôi qua, khi đến mùa thu hoạch, bác vui mừng khi nhìn thấy các cây cải củ đã lớn và sẵn sàng để thu hoạch. Gấu đến kiểm tra và cũng rất hài lòng với thỏa thuận này, vì phần lá và thân cây cũng là nguồn thức ăn quý giá đối với nó. Kết quả là cả hai đều hài lòng và trở thành bạn tốt của nhau.

Chắc chắn rồi! Dưới đây là một đoạn văn miêu tả cảnh phong cảnh:

Buổi sáng, khi mặt trời vừa mới ló dạng, cánh đồng lúa xanh mướt trải dài trước mắt trông thật tươi đẹp. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp nơi, làm cho sương sớm long lanh như những viên ngọc quý trên từng chiếc lá. Những bông lúa chín vàng đung đưa trong gió, tạo nên một bức tranh yên bình và thơ mộng. Xa xa, dãy núi trập trùng như một bức tường thành kiên cố, bảo vệ vùng quê yên bình. Tiếng chim hót líu lo, hòa quyện cùng tiếng gió xào xạc, mang đến cảm giác thanh thản và an yên cho tâm hồn.

Hy vọng đoạn văn này sẽ giúp bạn viết văn tốt hơn!

Những ngày giáp Tết, khi cái lạnh se sắt tràn về, cả gia đình tôi lại quây quần bên nhau để gói bánh chưng. Không khí rộn ràng, ấm cúng lan tỏa khắp gian bếp nhỏ. Tiếng lách tách của lạt buộc, tiếng xì xào trò chuyện, tiếng cười đùa của lũ trẻ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc ngày Tết thật vui tươi.

Tôi thích nhất là công đoạn gói bánh. Bàn tay thoăn thoắt của bà nội xếp từng lớp lá dong xanh mướt, bàn tay khéo léo của mẹ đổ gạo nếp trắng ngần, đỗ xanh vàng ươm và thịt mỡ béo ngậy vào khuôn. Tôi cũng được giao nhiệm vụ xếp lá, buộc lạt, dù vụng về nhưng vẫn cảm thấy vô cùng hào hứng.

Khi nồi bánh chưng sôi sùng sục trên bếp, hương thơm nồng nàn của gạo nếp, đỗ xanh lan tỏa khắp nhà. Cả gia đình cùng nhau ngồi canh nồi bánh, kể cho nhau nghe những câu chuyện ngày xưa. Đêm giao thừa, cả nhà cùng nhau bóc chiếc bánh chưng xanh, thưởng thức hương vị thơm ngon, dẻo thơm của nếp, bùi bùi của đỗ xanh, béo ngậy của thịt mỡ. Khoảnh khắc ấy thật ấm áp, hạnh phúc, khiến tôi cảm nhận được trọn vẹn ý nghĩa của ngày Tết cổ truyền.

25 tháng 2

Phong tục gói bánh chưng ngày Tết là một nét đẹp truyền thống của người Việt Nam, gắn liền với tinh thần đoàn kết gia đình và ý nghĩa thiêng liêng của Tết Nguyên Đán. Vào những ngày cuối năm, mọi người quây quần bên nhau chuẩn bị lá dong, gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn và dây lạt để gói bánh. Hình ảnh cả gia đình cùng nhau làm bánh, từ người lớn khéo léo gói từng chiếc vuông vắn đến trẻ nhỏ háo hức phụ giúp, tạo nên không khí ấm cúng, sum vầy. Bánh chưng không chỉ là món ăn truyền thống mà còn mang ý nghĩa tưởng nhớ tổ tiên, thể hiện lòng biết ơn đối với đất trời đã ban tặng mùa màng bội thu. Hương thơm của bánh khi nấu lan tỏa trong đêm giao thừa như báo hiệu một năm mới đang đến gần, đầy đủ và bình an.

Bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy đã để lại trong em những cảm xúc thật khó tả. Cái vầng trăng tình nghĩa, thủy chung ấy đã trở thành một người bạn tri kỷ, cùng em trải qua những khoảnh khắc đáng nhớ của cuộc đời. Em nhớ những ngày còn bé, mỗi khi trăng lên, cả xóm lại rủ nhau ra sân chơi trốn tìm, chơi ô ăn quan. Ánh trăng dịu dàng soi sáng con đường làng, đưa em về nhà sau mỗi buổi tối vui chơi thỏa thích. Lớn lên, khi cuộc sống bộn bề với những lo toan, đôi lúc em quên mất vầng trăng ấy. Nhưng rồi, khi đọc lại bài thơ, em như bừng tỉnh. Vầng trăng vẫn ở đó, vẫn dõi theo em, nhắc nhở em về những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Em cảm thấy biết ơn nhà thơ Nguyễn Duy đã viết nên một bài thơ hay và ý nghĩa đến vậy. Bài thơ đã giúp em nhận ra rằng, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, những giá trị tinh thần, những kỷ niệm đẹp vẫn luôn là hành trang quý giá theo ta suốt cuộc đời.

Trong giấc mơ chập chờn của tớ , tớ lại mơ thấy cậu , mơ về những ánh mắt và nụ cười ngày xưa ấy, nó cứ mơ hồ mà hiện hữu…Thật kì lạ phải không ? Giữa tớ và cậu chưa bao giờ tồn tại một sợ đây liên hệ , không phải anh em , cũng không phải họ hàng ,không là bạn bè, chẳng phải người yêu , và thậm chí chúng ta chưa từng một lần quen biết. Ấy thế mà tớ lại có một cảm...
Đọc tiếp

Trong giấc mơ chập chờn của tớ , tớ lại mơ thấy cậu , mơ về những ánh mắt và nụ cười ngày xưa ấy, nó cứ mơ hồ mà hiện hữu…

Thật kì lạ phải không ? Giữa tớ và cậu chưa bao giờ tồn tại một sợ đây liên hệ , không phải anh em , cũng không phải họ hàng ,không là bạn bè, chẳng phải người yêu , và thậm chí chúng ta chưa từng một lần quen biết. Ấy thế mà tớ lại có một cảm giác kì lạ như đã từng quen , đã từng yêu, đã từng là bạn bè. Để mỗi khi nhắm mắt lại, hình bóng cậu cứ thế len lỏi vào tâm trí tớ, như một đoạn ký ức bị lãng quên nhưng chưa bao giờ biến mất.

Lần đầu tiên bắt gặp ánh mắt cậu , tớ ngỡ ngàng .Ánh mắt ấy thật đẹp, nó dịu hiền như tia nắng của một chiều thu nắng nhạt, khi gió khẽ lùa qua từng tán cây, mang theo những hoài niệm của một thời xa xăm ,nhưng cũng lại mang theo một nỗi buồn không tên-một ánh nhìn như thể đã chờ đợi điều gì đó từ rất lâu với bao lời nhắn nhủ . Ở cái tuổi mười lăm tuổi ấy, trái tim tớ xốn xang...

Cậu có còn nhớ hay chăng ? Những ngày đầu tiên của mùa hạ, chúng ta đã gặp nhau dưới tán cây ven sông. Cậu đứng đó, đôi chân trần chạm nhẹ mặt nước, đôi mắt trong veo phản chiếu sắc trời. "Cậu có tin vào nàng tiên cá không?" - cậu hỏi, giọng nói hòa vào tiếng gió.

Tớ đã bật cười. "Nàng tiên cá không có thật."

"Nhưng nếu thật sự có một nàng tiên cá thì sao?" Cậu khẽ xoay người, khuấy nhẹ mặt nước bằng đầu ngón chân. "Có lẽ đâu đó dưới đáy sông này, sẽ có một nàng tiên cá đang lặng lẽ lắng nghe tiếng gọi của mặt trời. Nhưng giống như trong truyện cổ tích, cô ấy sẽ chẳng bao giờ có thể chạm tới nó."

"Và rồi một ngày, cô ấy sẽ tan biến vào bọt sóng, đúng không?" Tớ khẽ nói, cảm thấy trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác gì đó thật khó tả khó tả.

Cậu không trả lời ngay,cậu chỉ khẽ mỉm cười. "Không đâu, có lẽ nàng tiên cá ấy vẫn đang đợi ai đó đến và gọi tên mình. Giống như chúng ta, dù thế giới có đổi thay thế nào, vẫn luôn mong một điều gì đó không bao giờ mất đi."

( mọi người xem mình mở đầu như vậy đã ổn chưa ạ , xin đừng cười :'( )

3
25 tháng 2

><

25 tháng 2

quá hay luôn r í, hơi mắc cừi tht nhma v ổn r á

25 tháng 2

Khuôn mặt -> Trên đầu

Khuôn mặt -> Trên trán

Ôi chao, cái nắng trưa hè thật là gay gắt! Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ, treo lơ lửng trên bầu trời xanh trong vắt, không một gợn mây. Nắng vàng như rót mật, trải dài trên khắp mọi vật, khiến cho mọi thứ đều trở nên chói chang, rực rỡ.

Cây cối im lìm, đứng yên như tượng, không một chiếc lá nào lay động. Những tán lá xanh um tùm, xòe rộng như những chiếc ô khổng lồ, cố gắng che chắn cho mặt đất khỏi cái nắng gay gắt. Những chú chim sẻ mọi ngày vẫn líu lo trên cành cây, giờ cũng đã tìm cho mình một chỗ trú nắng trong những lùm cây rậm rạp.

Không gian tĩnh lặng đến lạ thường, không một tiếng động nhỏ. Không có tiếng xe cộ ồn ào, không có tiếng người nói chuyện râm ran, chỉ có tiếng ve sầu râm ran từ xa vọng lại, như một bản nhạc du dương của mùa hè.

Trên con đường làng, những chú chó nằm dài dưới bóng cây, thở dốc vì nóng. Những cánh đồng lúa chín vàng óng ả, trải dài đến tận chân trời, cũng đang oằn mình dưới cái nắng hè gay gắt.

Bỗng một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi nóng hầm hập, làm lay động những tán lá cây. Một vài chú chuồn chuồn bay lượn trên không trung, đôi cánh mỏng manh của chúng ánh lên màu sắc rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời.

Buổi trưa hè thật yên bình và tĩnh lặng, nhưng cũng đầy ắp sự sống và sức sống.