K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 12 2017

là Xesi 

10 tháng 12 2017

Xesi là ai nước nào

10 tháng 12 2017

Em trai của em tên là Gia Bảo. Chỉ vài ngày nữa là Gia Bảo tròn một tuổi. Vào mỗi buổi chiều, em và Gia Bảo thường được bà nội dẫn đi chơi công viên gần nhà.

Gia Bảo rất bụ bẫm, tay và chân của em tròn trịa, nước da hồng hào rất dễ thương. Đôi mắt của em to tròn như hai hột nhãn. Mỗi khi em cười là tít cả mắt, nhe hai hàm lợi hồng hồng và bốn cái răng cửa trắng xinh. Buồn cười nhất là dạo này Gia Bảo đang tập đi cho nên cả nhà thường gọi em để em bước đi. Có lần em mỏi chân, lẫm chẫm được vài bước đã ngã kềnh ra nhà. Vậy mà mẹ em chỉ nựng yêu có mấy câu mà em đã cười toe toét được rồi.

Em rất yêu quý Gia Bảo. Em mong rằng Gia Bảo sẽ sớm đi vững, ngoan hơn và lớn nhanh để cùng chơi với em.

10 tháng 12 2017

“Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng..” . Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bống. Bé đang ớ tuổi tập di, tập nói… Bống là cháu gái gọi em bằng cô.

Bé Bống có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm rất dễ thương. Bé thích mặc áo đầm. Bé có làn da trắng hồng, nõn nà, để lộ những mạch máu nhỏ li ti trên khuôn mặt. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm bé vào lòng mà hôn lên đôi má phúng phình của em

Đầu bé Bống hơi thon thả, nhỏ như trái dừa xiêm, tóc đen và xoắn tròn. Đôi mắt to đen, tròn như hai hột nhãn. Mũi bé hơi cao và cái miệng chúm chím rất đễ thương. Chân mày dài, mờ mờ cong, cùng với đôi môi đỏ hồng như có ai thoa son. Đôi cánh tay bé tròn tựa như ống chỉ đầy nguyên. Bàn tay, bàn chân năm ngón mũm mĩm xinh xinh. Em thích cầm đôi bàn tay bé vồ vào má em lúc em bế Bống.

Bé đi chưa vững vậy mà bé rất thích chạy, đôi lúc còn đòi chơi lò cò với chị. Mỗi khi mẹ đi chợ về, bé hay chạv ra đón, chân bước loạng choạng, băng xiên, hai tay vỗ mừng, cười toét miệng gọi mẹ.

Bé Phương hay hát, bạn em đến chơi cùng thường dạy bé hát. Bé hát đôi lần là nhớ được ngay. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi chân xinh xắn bước chưa vững, em thấy thương bé vô cũng, cứ muốn cắn vào cái miệng bé mỗi lần bé ngồi lên xe gọi “i…o, i… o”.

Bống là niềm vui của gia đình. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hẳn đi. Mỗi lần đi học về, em chạy liền đi tìm bé. Em mong bé chóng lớn để được dẫn bé cùng đến trường.

Số người biết nói tiếng pháp là 

120 x 35/100 = 42 (người)

Số người không biết nói tiếng pháp là: 

120 - 42 = 78 (người)

Vậy có 78 người không biết nói tiếng pháp

10 tháng 12 2017

số người biết nói tiếng Pháp 

(120:100)x35 = 42

số người ko biết nói tiếng Pháp 

120-42=78

10 tháng 12 2017

có chứ

12 tháng 12 2017

1 . là câu ai là gì   . chủ ngữ : đó    vị ngữ : là một buổi sáng đầu xuân .

2 là câu ai thế nào . chủ ngữ : trời   vị ngữ : đẹp

3 là câu ai thế nào  . chủ ngữ : gió   vị ngữ : nhẹ và hơi lạnh

4 là câu ai thế nào     chủ ngữ : ánh nắng ban mai   vị ngữ : nhạt loẵng rai trên ....... hòa sắc êm dịu .

10 tháng 12 2017

Liên đội Trường Trung học cơ sơ Hồng Quang                              CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
         Chi đội lớp 6A                                                                       Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

                                        BIÊN BẢN HỌP LỚP

1. Thời gian địa điểm họp
   - Thời gian: 8 giờ ngày 14 tháng 11 năm 2017.
   - Địa điểm: Lớp 6A, Trường Trung học cơ sở Hồng Quang
2. Thành phần tham dự
   - Cô giáo: Nguyễn Thị Dung (chủ nhiệm lớp).
   - Toàn thể các bạn học sinh lớp 6A
3. Chủ toạ, thư kí cuộc họp
   - Chủ toạ: Vũ Thị Hà Anh (lớp trưởng)
   - Thư ký: Tô Văn Đức
4. Nội dung cuộc họp: Bàn kế hoạch “Phong trào thi đua chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11” do nhà trường phát động.
5. Diễn biến cuộc họp
a) Bạn Hà Anh phổ biến kế hoạch “Phong trào thi đua chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11” do nhà trường phát động và kế hoạch của lớp.
b) Thảo luận
    - Bạn  Minh Chiến: nêu ra biện pháp thực hiện phong trào thi đua lập nhiều điểm tốt, tích cực xung phong lên bảng để đạt giờ học xếp loại xuất sắc.
   - Bạn Thành Nam và Huy đảm nhận công việc dán lại các khẩu hiệu, khung chữ trang trí lớp học.
   - Bạn Huyền, Linh và Thu đảm nhận công việc trang trí lại góc học tập của lớp, lau bàn ghế, cửa sổ.
   - Bạn Thảo phụ trách đội văn nghệ, lựa chọn tiết mục và tập luyện để dự thi hội thi văn nghệ của trường.
c) Kết luận của cuộc họp
   - Toàn thể lớp sẽ triển khai công việc và tích cực thực hiện để đạt kết quả tốt.
   - Các bạn phân công công việc rõ ràng, cụ thể,
   Cuộc họp kết thúc vảo lúc 9 giờ cùng ngày.
    Thư ký                                                                                     Chủ toạ
Tô Văn Đức                                                                 Vũ Thị Hà Anh

10 tháng 12 2017

                                            Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam

                                                     Độc lập - tự do - hạnh phúc

                                                            BIÊN BẢN HỌP LỚP

  Thời gian , địa điểm họp

  - Thời gian : 14 giờ 30 ngày 8 tháng 12 năm 2017

   - Địa điểm : phòng học lớp 5A

    Thành phần tham dự

   -  Cô Nguyễn Thị Kim Huế , cô chủ nhiệm lớp. 

    - Toàn thể học sinh lớp 5a

   Chủ tọa, thư kí cuộc họp 

- chủ tọa : Nguyễn Thị Thu huyền

-thư kí : Nguyễn Thị Cẩm Tú

 Nội dung cuộc họp

  Bàn về kế hoạch tổ chức ngày 22/12

 Diễn biến cuộc họp

1 . Bạn Huyền phổ biến chương trình tổ chức mừng ngày 22/12 và kế hoạch thực hiện của lớp

2 . Thảo luận 

- Tổ 1 bạn Giang:

+ lớp ta phải thi đua học tốt

+ mỗi bạn tự làm bài thơ viết báo

- Tổ 2 bạn Cẩm Anh

+  phân công các bạn tập văn nghệ,

+mỗi  tổ một tiết mục văn nghệ

-cô giáo chủ nhiệm: 

+lớp ta có nhiều ý kiến hay

+cần phân công từng công việc cho từng bạn 

+biên tập các bài thơ và bài văn làm bích báo

3 kết thúc cuộc họp 

-tổ chức vào chiều ngày 21/12/2017 

-tổ 1 làm bích báo

-tổ 2 phụ trách văn nghệ 

-viết báo cáo thành tích : Nguyên hương

cuộc họp kết thúc 15h 30' cùng ngày

chủ tọa                                            thư ký

  huyền                                              tú

nguyễn thị thu huyền                 nguyễn thị cẩm tú

10 tháng 12 2017

- Chị em một ruột cắt ra
Chị không em có cũng là như không.

- Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hoà thuận hai thân vui vầy.
Anh ngủ em thức, em chực, anh đi nằm.

Anh em trong nhà đóng cửa dạy nhau.

Anh thuận em hòa là nhà có phúc.

Chẳng khôn thể chị lâu ngày, chị đái ra váy cũng tày em khôn.

Cắt dây bầu dây bí, ai nỡ cắt dây chị dây em.

Em khôn cũng là em chị, chị dại cũng là chị em.

Chị ngã em nâng.

- Anh em như thể tay chân.
- Anh em bát máu sẻ đôi.
- Cắt day bầu dây bí, ai cắt dây chị dây em.
- Em ngã đã có chị nâng.
- Em thuận anh hoà là nhà có phúc.
- Anh em trong nhà đóng cửa bảo nhau.
- Anh em cốt nhục đồng bào
Kẻ sau người trước phải hào cho vui
Lọ là ăn thịt ăn xôi
Quý hồ ở nết tới lui bằng lòng.
- Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hoà thuận hai thân vui vầy.

10 tháng 12 2017

1. Anh em nào phải người xa

Cùng chung bác mẹ , một nhà cùng thân

   Yêu nhau như thể tay chân

Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy

2. Anh em như thể chân tay

Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần.

3. Anh em hạt máu sẻ đôi.

4. Chị ngã em nâng.

5. Cắt dây bầu dây bí, ai nỡ cắt dây chị dây em.

6. Anh em khinh trước, làng nước khinh sau.

7. Anh thuận em hòa là nhà có phúc.

8. Anh em trong nhà đóng cửa bảo nhau.

9. Anh em trên kính dưới nhường.

10. Em khôn cũng là em chị, chị dại cũng là chị em.

10 tháng 12 2017

Ăn đàng sóng nói đàng gió 

* Lời nói không mất tiền mua 
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau 

* Học ăn học nói học gói học mở 

* Nói một đàng làm một nẻo 

* Lời nói không đi đôi với việc làm 

* Lên xe nhường chổ bạn ngồi 
Nhường nơi bạn dựa nhường lời bạn thưa

10 tháng 12 2017

-Tục ngữ:

+Học ăn học nói họcgiói học mở

-Thành ngữ

+Lời nói chẳng mất tiền mua

  Lựa lòi mà nói cho vừa long nhau

+Nói một đàng làm một nẻo

KKKKKK nha

10 tháng 12 2017

Nếu vũ trụ là bao la,không giới hạn. có rất nhiều điều em không thể biết hết đuợc,nó rộng lớn hơn nhưng gì em thấy,vũ trụ như là một món quà đuợc 1 vị thân linh cao quý nào đó dâng tặng cho mỗi con nguời để từ đó con nguời có điều kiện phát triển toàn diện về mọi mặt,vũ trụ nảy sinh ra những điều kỳ diệu vầ bất tận, thì vũ trụ đó trong lòng em không phai thứ gì đó quá xa vời đó chính là nguời mẹ thuờng xuyên bên em,chăm sóc,che chở cho em.Em rất thuơng yêu mẹ em.Mẹ em có thể không đẹp không xinh,không ăn mặc sang trọng nhưng đối với em đó là tất cả những gì quý nhất trên đời này giành tặng cho em,giáng hình mẹ gầy và chứa đừng những suy tư mang tên của em.mẹ lúc nào cũng dấu kín nhưng trăn trỏ cho em ở trong long không nói ra sơ em buồn nhưng e cảm nhận đuợc và em rất thuơng me.bàn tay mẹ em sần sui vì công việc vất vả để nuôi duong em nhưng đó là bàn tay dẫn dắt em đi trên đúng con đuờng dẫn đến thầnh công nơi em và mẹ cùng huớng đến.bài tay mẹ không quản khó nhọc để đưa em đến nơi em muốn nơi chân trời tuời sáng.............................

10 tháng 12 2017

Không hiểu sao mỗi khi nhắc đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, tôi lại nghĩ ngay đến mẹ. Hình ảnh mẹ tôi mỗi sáng đội chiếc nón lá đi chợ đã khắc sâu trong tâm trí tôi tự thuở nào. Ngày nay tôi ít thấy có ai đội nón lá ra đường. Các bà các cô thường đội những chiếc nón kiểu đầy hoa văn và màu sắc, nhất là các cô gái trẻ thì càng không muốn đội chiếc nón lá quê mùa này. Ấy vậy mà ngày ngày mẹ tôi đều đội nó ra chợ, thậm chí cho đến cả bây giờ. Hồi nhỏ, tôi hay nghịch nón của mẹ và rất thích cái dây quai nón. Mẹ có tổng cộng 3 cái dây để thay đổi. Quai nón là do mẹ tự may lấy, những sợi dây mảnh có hoa văn rất đẹp.

Tôi không biết phải bắt đầu tả mẹ từ đâu. Có lẽ là khuôn mặt. Mẹ tôi không xấu nhưng cũng chẳng đẹp, nói chung là không có nét gì nổi bật. Bây giờ mẹ tôi đã già nên khuôn mặt có nếp nhăn. Nhìn hình của mẹ lúc còn trẻ, tôi bỗng giật mình. Mẹ thay đổi nhiều quá! Không phải thời gian đã làm thay đổi mẹ tôi đâu. Mà chính sự cực nhọc đã khiến mẹ gầy mòn. Nhìn vào đôi mắt của mẹ, tôi thấy sự mệt mỏi đằng sau đôi mắt ấy, và cảm nhận rằng mẹ có nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui.

Mẹ em

Tôi còn nhớ hồi lớp 5 có thi tập đọc. Có 4 đề và tôi bốc trúng đề "Đôi bàn tay của mẹ". Tôi không nhớ mình được bao nhiêu điểm, chỉ nhớ rằng tôi đã đọc bằng cả tấm lòng. "Em yêu nhất là đôi bàn tay mẹ, những ngón tay gầy gầy xương xương". Khi tôi cầm tay mẹ, có cảm giác như cầm một khúc gỗ. Tay mẹ thô quá, cứng quá, dường như chỉ có da bọc xương. Và tay mẹ cũng không hề ấm áp chút nào, lúc nào cũng mát rười rượi. Bởi vậy mà tôi rất thích khi mẹ đặt tay lên trán lúc tôi bị nóng sốt. Bàn tay của mẹ lúc nào cũng mạnh mẽ. Bất cứ thứ gì tôi không mở được chỉ cần đưa mẹ là mở được ngay. Những lúc đó mẹ hay cười, chọc tôi sao yếu quá.

Tôi cao 1m60, một chiều cao trung bình nhưng khi đứng với mẹ, tôi vẫn cao hơn mẹ một chút. Thế mà chưa bao giờ tôi thấy mẹ thấp cả. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng là người hoàn hảo nhất.

Có một hôm đi học về, thấy mẹ đang nằm ngủ. Tôi lặng lẽ tới gần và ngồi xuống. Tôi cứ nhìn mẹ chăm chú suốt 15 phút cho đến khi mẹ thức dậy và nhìn tôi mỉm cười. Cô giáo tôi từng bảo "Các em thử nhìn gương mặt cha mẹ mình lúc ngủ, sẽ thấy được nỗi nhọc nhằn trên khuôn mặt họ". Tôi nhìn mẹ nhưng chỉ có một cảm giác duy nhất: đó là sự yên bình.

Khi nhìn đôi chân của mẹ, tôi cảm thấy xót xa vô cùng. Có quá nhiều vết nứt, và vết nứt nào cũng sâu, sâu lắm. Tôi chưa từng thấy ai bị nứt chân sâu như vậy, dù là quảng cáo trên tivi. Bước chân của mẹ cũng thật là nặng nhọc. Vì thế mà đôi dép của mẹ rất mau mòn. Phần gót của đôi dép cao su mòn gần sát đất và dép trái mòn hơn dép phải chứng tỏ khi đi mẹ đặt trọng tâm về phía sau và nghiêng về bên trái. Hễ có người gọi thì lúc nào mẹ cũng hối hả chạy ra, có lúc còn xém bị vấp ngã. Người ta nói những người đi nhanh và bước chân nặng nhọc thì sống không được sung sướng. Có lẽ là vậy nhỉ.

Mẹ em 2

Ngay chỗ xương vai của mẹ có 2 cái hốc thật sâu. Và da của mẹ thì bủng beo, không săn chắc như người khác. Thương mẹ quá.

Mẹ tôi bị viêm xoan. Đó là do ngày xưa mẹ hít bụi than quá nhiều. Bây giờ, căn bệnh này cứ hành mẹ tôi mãi. Mẹ hay bị nhức đầu, còn sổ mũi là chuyện như cơm bữa. Thế nhưng không ngày nào mẹ tôi nghỉ ngơi. Trong khi tôi hễ bệnh một chút là chẳng làm gì cả, chỉ nằm đó để mẹ chăm sóc.

Tôi nhớ có một kỷ niệm rất trẻ con: anh tôi khóc. Trong suốt 23 năm sinh sống, đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất anh tôi khóc. Tôi không nhớ chuyện bắt đầu như thế nào, chỉ nhớ rằng anh tôi vừa khóc vừa nói "Sao mẹ lúc nào cũng bênh nó, cưng chiều nó? Thậm chí nó lớp 5 rồi mà rót nước mẹ cũng rót cho nó". Lí do là vậy đó. Anh tôi ghen tị vì mẹ thương tôi hơn. Trẻ con ai cũng muốn dành tình thương của mẹ nhỉ. Lúc nhỏ mẹ thương tôi nhất nhưng lớn lên mẹ lại thương chị cả nhất. Tôi hiểu mẹ không hề thiên vị mà rất công bằng. Mẹ dành tình thương cho ai cần nó nhất. Lúc nhỏ, tôi bé nhất nên mẹ quan tâm chăm sóc tôi nhiều nhất. Nhưng giờ lớn rồi, anh chị tôi đều đã đi làm thì mẹ thương chị nhất. Đơn giản vì chị tôi làm việc rất cực khổ nhưng lương lại thấp và mẹ nghĩ rằng cần bù đắp cho chị bằng tình thương của mẹ. Có những việc không cần phải nói ra nhưng ta cũng hiểu, phải không nào?

Những chuyện về mẹ có kể hoài cũng không hết. Nếu được quay ngược thời gian thì bài tập làm văn "Hãy tả mẹ của em" chắc chắn tôi sẽ viết khác.