HÈ RỒI CÁC BẠN NHỈ ?
CHÚC CÁC BẠN MỘT MÙA HÈ VUI VẺ NHÉ !!!
ĐỌC MỘT BÀI THƠ VỀ MÙA HÈ .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mk nghĩ vì cậu là người hiếu thảo, chăm chỉ, luôn giúp đỡ mọi người nên đc thần giúp đỡ
Vì Lang Liêu bt quý trọng thóc gạo, cx như bt quý trọng sức lao động con người. Trong ngày trọng đại, các anh thì ra sức sai người đi khắp nơi tìm sơn hào hải vị, nem công chả phương. Thứ hai là vì Lang Liêu có hoàn cảnh đặc biệt hơn các anh của mình cả về thân phận lẫn gia thế nên chỉ LL là dc thàn giúp đỡ .
Đây là theo ý kiến mh nhớ lại, và mh ko dùng sách vở hay mạng miếc j nhé . Nhớ ủng hộ mh nha mn .
~ HOK TỐT ~
Cách 1:
Pha trộn thuốc tím (KMnO4) + H2SO4 98% đậm đặc tỉ lệ 1:1. Dùng đũa thủy tinh khuấy đều, sau đó quệt đẩu đũa thủy tinh lên bấc (tim) đèn cồn, bấc sẽ cháy ngay.
Giải thích: dung dịch hóa chất H2SO4 sẽ tác dụng với KMnO4 tạo ra Mn2O7 rồi thành MnO2, O2 và oxi nguên tử, nên hỗn hợp KMnO4 và H2SO4 có tính oxi hoá rất mạnh. Rượu, ête và nhiều hợp chất hữu cơ khác bùng cháy khi tiếp xúc với hỗn hợp trên..
Cách 2:
Cho thuốc tím nghiền nhỏ vào chén sứ, trồn đều cùng với vài giọt dung dích Glycerin. Sau đó lấy miếng bông dàn mỏng thấm nước đặt lên hỗn hợp trên sau 2 phút bông sẽ chay ngọn lửa có màu xanh.
Cách 3:
Nghiền nhỏ từng thứ riêng biệt: 1 g KClO3 và 1-2 g đường kính; trộn đều hỗn hợp bằng một que tre (hay gỗ) nhỏ. Sau đó nhỏ độ 0.5-1 ml dung dịch H2SO4 đậm đặc (càng đậm đặc càng tốt) vào hỗn hợp trên. Ngọn lửa sẽ bùng cháy rất nhanh.
Nghiền nhỏ 1g KClO3 sau đó nhỏ 1ml dung dịch H2SO4 đậm đặc. khuấy đều bằng que tre, ngọn lửa sẽ bùng cháy rất nhanh.
Cách 4:
Nghiền nhỏ muối iốt tinh thể + bột nhôm (hay kẽm) tỉ lệ 1:3 + 5 giọt H2O vào hỗn hợp —à dần bốc chay, khói màu tím của iốt, màu vàng của AlI3 và trắng của nước
Cách 5:
Tạo nến tự bốc cháy: P 0.5g cho vào ống nghiệm khô sạch. Miệng ống nghiệm được đậy bằng đáy một ống nghiệm có chứa đầy nước lạnh.
Lấy đèn cồn đốt P đỏ à P trắng bám trên thành ống nghiệm, hi ống nghiệm nguội nhỏ 1-2 ml benzene vào ống nghiệm, khuấy đều bằng đũa thủy tinh.
Rót dung dịch trên ra chén sứ, lấy bông nhúng vào khoảng 5-6 lần sau đó lấy miếng bông quấn quanh bấc nên, rắc thêm 1 ít P đỏ, sau vài phút nên sẽ tự cháy.
Nên cẩn thận khi thử nghiệm, các hợp chất trên rất dễ cháy và sinh ra nhiệt rất cao. Nên thí nghiệm với hàm lượng nhỏ vừa dùng. Tẩy rửa các dung cụ ngay sau khi sử dụng.
k mk nha
bn giúp mik nhé !
viết dấu
nếu ko mik ko giúp đc vì ko đọc đc bn ơi ~~
@.@
ban oi doan tho nay khong co dau ban giup minh nhe
bai tho sang thu cua huu thinh
Khi còn nhỏ, mơ ước của anh ta là trở thành một ca sĩ nổi tiếng, cũng có khi lại muốn trở thành một giáo viên dạy thật giỏi. Tuy nhiên mơ ước đó không thành vì tại các cuộc thi anh ta đều trượt (thi tiếng hát truyền hình và đại học sư phạm). Không nản chí với mơ ước của mình, anh ta vào lính và rất hăng hái trong các phong trào đoàn thể. Anh cũng không quên thường xuyên ôn bài để tiếp tục thi đại học. Giờ đây đã đứng trên bục giảng một trường Đại học danh giá, anh không thể nào quên "thuở hàn vi" gian nan và cực khổ. Anh thấm thía lời dạy của Bác Hồ: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền... để truyền lửa cho thế hệ mai sau!
* Giống: - Đều có nhân vật kể chuyện
* Khác:
+ Kí: Không có cốt chuyện và nhân vật
VD: bài Cô Tô của Nguyễn Tuân
+ Truyện ngắn: Có cốt truyện, nhân vật, có hư cấu, kí thường kể về những gì có thực đã từng xảy ra
VD: bài Vượt Thác của Võ Quảng
p/s nha!
Môn văn là môn học mà mình yêu thích nhất. Trong các môn học như : môn toán, địa lý, lịch sử,.... thì môn văn là môn học đem lại cho mình nhiều hứng thú nhất. Cô Lan (cô giáo chủ nhiệm lớp7/2 của tôi) là một cô giáo dạy văn rất giỏi. Cô chính là người đã kèm cặp và dạy dỗ mình. Ngày từ những ngày đầu bước chân vào lớp học mình đã cô chỉ bảo rất nhiều. Hằng ngày học bài trên lớp, cô chỉ bảo từng nét chữ, từng dấu chấm câu. Cách truyền đạt của cô thật hập dẫn, mỗi giờ học mình như được lạc vào một thế giới khác. Môn văn giúp mình có nhiều cảm nhận về thiên nhiên về con người, giúp mình biết yêu thương mọi người hơn, yêu quê hương hơn. Lớn lên mình có mơ ước trở thành một nhà văn thật vĩ đại.
Ở thành phố của người da trắng, chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng có nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có nghe thấy thì đó cũng chỉ là những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai. Và cái gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống, nếu con người không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm bên hồ? Tôi là người da đỏ, tôi thật không hiểu nổi điều đó. Người Anh- điêng chúng tôi ưa những âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, được nước mưa gội rửa và thấm đượm hương thơm của phấn thông.
@.@
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một văn bản để lại khá nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Đây là bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn trả lời tống thống Mĩ Phreng-klin pi-ơ- xơ về việc ông này có ý định mua đất của người da đỏ. Một bức thư được viết bằng một văn phong khá độc đáo, trong đó người viết trình bày quan điểm và bộc lộ tình cảm của mình một cách đầy hàm ý, rất sâu xa, thâm thuý. Bao trùm lên toàn bộ bức thư là tình cảm yêu mến quê hương, đất nước thiết tha, sâu sắc, mạnh mẽ. Chính tình cảm ấy đã chi phối mạch cảm xúc của bức thư và quan điểm của thủ lĩnh da đỏ.
Đối với thủ lĩnh Xi-át-tơn và đồng bào của ông, không có gì thiêng liêng hơn mảnh đất của họ bởi “Đất là mẹ”, nó gắn bó máu thịt với họ từ bao đời nay:
... Mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là những người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều chung một gia đình.
Hơn nữa, mảnh đất mảnh đất này còn thấm đẫm mồ hôi và xương máu của cha ông họ
Dòng nước óng ánh, êm ả trôi, dưới những dòng sông con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi.
Mảnh đất dưới chân chúng (người da trắng) là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi... đất đai giàu có được là do nhiều mạng sông của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên.
Hình ảnh quê hương đất nước trở thành hình ảnh thân thương nhất, hằn sâu trong trái tim và kí ức họ:
Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm cùa côn trùng là những điểu thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang kí ức của người da đỏ.
Trong cảm xúc của thủ lĩnh Xi-át-tơn, quê hương đất nước họ là mảnh đất thật êm đềm và thơ mộng có tiếng lá cây lay động vào mùa xuân, tiếng vỗ cánh của côn trùng vào mùa hè, có tiếng ếch kêu ban đêm trên hồ, có âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trển mặt hồ, có hương thơm của phấn thông.
Tâm hồn tinh tế nhạy cảm và sự gắn bó tha thiết với quê hương đất nước đã khiến thủ lĩnh Xi-át--tơn cảm nhận được tất cả những nét bình dị nên thơ của thiên nhiên, của cuộc sống và viết về nó với một niềm tự hào cao độ.
Để trình bày được một cách rõ ràng, sâu sắc quan điểm đất đai của tổ tiên là thiêng liêng, không thể đem ra để mua bán, đổi chác! và bộc lộ được tình yêu Đất Mẹ, yêu quê hương đất nước sâu nặng của mình, tác giả của bức thư đã sử dụng rộng rãi thủ pháp nghệ thuật so sánh, nhân hoá; đồng thời đối lập quan điểm, tình cám của người da đỏ với quan điểm, tình cảm của người da trắng: Nếu như người da đỏ coi mảnh đất này là “Mẹ”, coi mọi vật xung quanh mình là “anh em”, thì người da trắng coi chúng là “kẻ thù”, là “vật mua được”, “tước đoạt dược”...
Chính tình cảm sâu đậm đối với quê hương đất nước đã tạo nên chất trữ tình và sức lay động rất lớn của áng văn chương độc đáo này.
Xuât phát điểm của bức thư là lòng yêu quê hương đất nước, nhưng thời gian trôi đi, bức thư có thêm một giá trị mới; nó trở thành một trong những văn bản hay nhất về thiên nhiên và môi trường.
Trong bức thư của mình, thủ lĩnh da đỏ không chỉ đề cập đến “đất” mà còn đề cập đến cả các hiện tượng có liên quan đến “đất” như: sông, hồ, rừng, núi, động thực vật, không khí, ánh nắng...Tức là những hiện tượng làm cho đất có giá trị, có ý nghĩa, những hiện tượng lạo nên cái mà ngày nay ta gọi là tự nhiên và môi trường sinh thái.
Ngay từ giữa thế kỉ XIX, khi tự nhiên và môi trường sinh thái mới bắt đầu bị đe dọa bởi sự phát triển của nền công nghiệp cơ khí và ý thức vô trách nhiệm của con người, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã nhìn thấy nguy cơ của việc vắt kiệt đất đai, biến nó thành những bãi hoang mạc; nguy cơ của những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai; nguy cơ của cuộc sống không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của chú ếch ban đêm bên hồ; nguy cơ của bầu không khí bị vấy bẩn bởi khói của các nhà máy; nguy cơ cạn kiệt nguồn động vật quý hiếm...
Theo thủ lĩnh Xi-át-tơn: không khí quả là quý giá, vô cùng quý giá bởi không khi này là của chung muông thú, cây cối và con người cùng nhau hít thở. Và ông đề nghị người da trắng phải cùng người da đỏ giữ gìn bầu không khí trong lành: Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng củng có thể thưởng thức được những làn gió thẩm đượm hương hoa đồng nội.
Cũng theo thủ lĩnh Xi-át-tơn, sự cân bằng sinh thái là điều cần thiết của cuộc sống, ông đề nghị tiếp người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em .
Cuối cùng, ông cảnh báo: Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần, chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi vị điều gì sẽ xảy ra đối với con thứ thù cũng sẽ xáy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc, Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra đối với đất đai, tức là xảy ra với những dứa con của Đất.
Ngày nay, nguồn tài nguyên đã bị khai thác tới mức cạn kiệt, môi trường thiên nhiên đang bị ô nhiễm, bị tàn phá cực kì nghiêm trọng, quan điểm của thủ lĩnh da đỏ về mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên trở thành vấn đề mang tính thời sự nóng hổi.
Từ những giá trị trên, Bức thư của thủ lĩnh da đỏ mãi mãi chiếm một vị trí xứng đáng trong văn chương và cuộc sống của con người.
Bài thơ: Mùa hè
Gió thổi qua tà áo
Thì có làm sao đâu
Nó chạy chơi đấy mà
Là cơn gió mùa hè
Nấp trong tà áo em.
Mưa rơi trên mái tóc
Thì có làm sao đâu
Nó đùa vui đấy mà
Là giọt mưa mùa hè
Rúc vào trong tóc em.
Dép em cát đong đầy
Thì có làm sao đâu
Chỉ cần em nghiêng dép
Là cát như dòng nước
Chạy ào qua chân em.
Bây giờ ai đã