học sinh đọc văn bản bài “Cây đa quê hương” (trang 80) Tiếng Việt 4 Tập 2 - (Kết nối tri thức với cuộc sống)
- Dựa vào nội dung bài đọc, HS trả lời câu hỏi: Vì sao tác giả gọi cây đa quê mình là “cây đa nghìn năm”?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dưới đây là dàn ý ngắn gọn về câu chuyện "Câu chuyện về chiếc đồng hồ":
I. Mở đầu:
Giới thiệu về chiếc đồng hồ.
Tình huống ban đầu của nhân vật chính liên quan đến chiếc đồng hồ.
II. Thân bài:
Nguồn gốc và ý nghĩa của chiếc đồng hồ:
Câu chuyện về chiếc đồng hồ được mua/tặng như thế nào.
Ý nghĩa đặc biệt của chiếc đồng hồ đối với nhân vật chính.
Sự cố xảy ra với chiếc đồng hồ:
Chiếc đồng hồ gặp trục trặc hoặc bị mất.
Phản ứng của nhân vật chính trước sự cố này.
Hành trình sửa chữa hoặc tìm lại chiếc đồng hồ:
Nhân vật chính cố gắng sửa chữa hoặc tìm lại chiếc đồng hồ.
Những khó khăn và thử thách gặp phải trong quá trình này.
III. Kết bài:
Kết quả cuối cùng về chiếc đồng hồ (được sửa chữa/tìm lại hoặc mất mãi mãi).
Bài học hoặc thông điệp rút ra từ câu chuyện.
a. **Đông** trong các câu trên là từ **nhiều nghĩa**.
* (1) **Đêm đông**: chỉ mùa đông, thời điểm lạnh giá trong năm.
* (2) **Nhà đông con**: chỉ số lượng người con trong gia đình nhiều.
* (3) **Nước đông thành băng**: chỉ hiện tượng nước chuyển từ thể lỏng sang thể rắn do nhiệt độ xuống thấp.
Ba từ "đông" này đều có gốc từ chung, nhưng mang nghĩa khác nhau liên quan đến khái niệm "nhiều" (con người, đồ vật) hoặc "lạnh".
b. **Mang** trong các câu trên là từ **nhiều nghĩa**.
* (1) **Chân mang bít tất**: chỉ hành động đeo, khoác lên người (bít tất lên chân).
* (2) **Mang tiếng**: chỉ việc bị người khác nói xấu, bị mang tiếng xấu.
* (3) **Mang quần áo ra là**: chỉ hành động vận chuyển, di chuyển (quần áo) đến nơi khác (để là).
Tất cả các "mang" đều bắt nguồn từ nghĩa gốc là "vận chuyển", nhưng trong mỗi trường hợp, nghĩa lại được mở rộng, chuyển nghĩa theo ngữ cảnh.
c. **Bè** trong các câu trên là từ **nhiều nghĩa**.
* (1) **Thả bè trôi sông**: chỉ phương tiện giao thông đường thủy, làm bằng các vật liệu nổi ghép lại.
* (2) **Bè rau muống**: chỉ một tập hợp, một nhóm rau muống.
* (3) **Dáng người hơi bè**: chỉ dáng người đầy đặn, không thon thả, thường dùng để chỉ người có thân hình hơi mập.
"Bè" trong ba trường hợp đều có nguồn gốc từ nghĩa gốc "một nhóm, một tập hợp", nhưng nghĩa cụ thể thay đổi phụ thuộc vào ngữ cảnh. Câu (1) là nghĩa gốc, câu (2) và (3) là nghĩa chuyển.
Trong bài "Tôi học chữ," đoạn trong bức thư của bố khiến A Phin nhớ nhất là:
"Con ơi! Con hãy cố gắng học chữ. Chữ sẽ mở ra trước mắt con một con đường mới. Biết chữ, con sẽ làm được điều mà bố mẹ chưa từng làm được."
Đoạn này nói lên ước mong của bố rằng A Phin sẽ cố gắng học chữ để thay đổi cuộc đời, mở ra con đường mới tốt đẹp hơn. Bố hy vọng A Phin sẽ có thể đạt được những điều mà thế hệ trước chưa làm được, vượt qua những khó khăn, nghèo khó.
con chó nhà tôi có 1 bộ lông màu đen tuyền trông rất quý tộc. :3
Nghĩa gốc của từ "hạt" thường được hiểu là phần của cây chứa mầm mống để nảy mầm thành cây mới. Ví dụ: hạt lúa, hạt gạo, hạt ngô.
Nghĩa chuyển của từ "hạt" có thể được sử dụng trong các ngữ cảnh khác để chỉ những vật nhỏ bé, có hình dáng giống với hạt cây. Ví dụ:
Hạt mưa: giọt mưa nhỏ rơi từ trên trời.
Hạt bụi: những phần tử nhỏ li ti trong không khí.
Hạt cơm: từng miếng cơm nhỏ trong một bát cơm
nghĩa gốc: bộ phận nằm trong quả, do noãn cầu của bầu hoa biến thành, nảy mầm thì cho cây con.
nghĩa chuyển: một bộ phận hình thành từ quả của một loại cây, có chức năng duy trì nòi giống, nảy mầm cây mới.☺
đúng thì tick nha, kết bn nữa☘
TẢ CON ĐƯỜNG NGẮN GỌN NHẤT
Đường đến trường là con đường thân thuộc nhất. Con đường ấy suốt năm năm nay em vẫn đi về mỗi ngày.
Từ nhà em, đạp xe qua một đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không vừa ô tô, nên chỉ có xe máy và xe đạp. Lúc em đi học thường còn sớm, nên ngõ vắng tanh, chỉ có tiếng chim hót và tán cây trong vườn nhà mọi người rung lên xào xạc. Vừa đạp xe, em vừa tận hưởng bầu không khí trong lành, mát dịu của con đường còn ướt đẫm sương đêm.
Ra đến đường chính, không khí náo nhiệt khác hẳn. Làn đường rộng có nhiều xe cộ qua lại. Những hàng quán cũng bắt đầu bày hàng. Đông nhất phải kể đến những quán bán đồ ăn sáng. Nào xôi, bánh bao rồi bún phở. Mùi thơm nồng nàn bay ra khắp nơi, thu hút khách hàng ghé thăm.
Đạp xe dưới bóng mát của hàng cây xanh, em thích thú quan sát những sinh hoạt đời thường dọc đường đi. Qua một khúc quanh, lấp ló bên đường là chiếc cổng trường sơn xanh đã mở sẵn. Trường của em đây rồi!
TẢ CON ĐƯỜNG NGẮN GỌN NHẤT
Đường đến trường là con đường thân thuộc nhất. Con đường ấy suốt năm năm nay em vẫn đi về mỗi ngày.
Từ nhà em, đạp xe qua một đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không vừa ô tô, nên chỉ có xe máy và xe đạp. Lúc em đi học thường còn sớm, nên ngõ vắng tanh, chỉ có tiếng chim hót và tán cây trong vườn nhà mọi người rung lên xào xạc. Vừa đạp xe, em vừa tận hưởng bầu không khí trong lành, mát dịu của con đường còn ướt đẫm sương đêm.
Ra đến đường chính, không khí náo nhiệt khác hẳn. Làn đường rộng có nhiều xe cộ qua lại. Những hàng quán cũng bắt đầu bày hàng. Đông nhất phải kể đến những quán bán đồ ăn sáng. Nào xôi, bánh bao rồi bún phở. Mùi thơm nồng nàn bay ra khắp nơi, thu hút khách hàng ghé thăm.
Đạp xe dưới bóng mát của hàng cây xanh, em thích thú quan sát những sinh hoạt đời thường dọc đường đi. Qua một khúc quanh, lấp ló bên đường là chiếc cổng trường sơn xanh đã mở sẵn. Trường của em đây rồi!
tác giả gọi đó là cây đa nghìn năm vì đó không phải là cây đa sống nghìn năm,mà bởi cây đa đã gắn bó với tác giả từ rất lâu rồi.Chứng kiến sự thầm lặng,hi sinh và đã trở thành 1 phần không thể thiếu được cây đa quê hương