Qua đoạn thơ "Hồn Quê "của tác giả Hảo Trần em cảm nhận đc vẻ đẹp nào trong tâm hồn nhà thơ?hãy viết 1 đoạn văn ngắn (7-9câu).Giúp với nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sáng nay, em thức dậy từ sớm, được thoải mái ngắm nhìn khung cảnh mặt trời mọc tuyệt đẹp. Từ đằng xa, ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà khổng tồ từ từ nhô lên phía sau ngọn núi lớn. Ông nhô cao đến đâu thì những tia sáng đỏ cam ấy lại tràn ra khắp nơi nhiều đến đấy. Cả bầu trời ngồn ngộn một sắc đỏ. Chúng ánh xuống mặt đất, khiến hàng cây, con đường nhuộm lên vẻ mơ màng. Chỉ một chốc sau, mặt trời lên cao khỏi tầm nhìn, trời cũng dần sáng hơn. Bầu trời trở về với màu trong xanh như thường thấy, lác đác mấy đám mây chụm vào nhau như vẫn còn ngủ say. Những hàng cây rùng mình tỉnh giấc bởi làn gió nghịch ngợm, làm những giọt sương vỡ ra, rơi ào ào xuống đất. Thành ra mặt đất, vạt cỏ đã ướt nay lại ướt hơn. Trên đường, những cây đèn đường đang dần bị tắt đi, từng dãy, từng dãy một. Loáng thoáng tiếng chim kêu ríu ran trên vòm cây vẳng vào sân nhà. Phía sau nhà, lục đục tiếng mẹ đang nấu đồ ăn sáng ở trong bếp. Bố thì đang tưới nước cho vườn rau tự trồng. Em cũng vội lấy chổi, quét lại mớ lá vừa rụng ở trên sân. Thế là một ngày mới đã bắt đầu.
Mặt trời bắt đầu lên cao, ánh sáng đầu ngày khẽ chiếu rọi lên mặt đất, mang đến một khởi đầu mới đầy tươi sáng. Từ xa, những tia nắng đầu tiên như những vệt vàng mềm mại, nhẹ nhàng lan tỏa khắp bầu trời. Màu sắc của bầu trời chuyển dần từ xám xịt sang những gam màu sáng dần của bình minh, pha lẫn chút cam, đỏ và vàng. Những đám mây mỏng, mây bàng bạc của buổi sáng lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt ban đầu, như đang đón chào một ngày mới đầy hứa hẹn. Cảnh vật xung quanh dần hiện lên rõ nét, những chiếc lá xanh ướt sương của cây cối trong khu vườn bừng tỉnh sau một đêm dài, những giọt sương mai long lanh như những viên ngọc nhỏ. Không khí trong lành, dễ chịu, mang theo sự tươi mới của một buổi sáng tinh khôi. Tiếng chim hót líu lo trong những tán cây, vang vọng trong không gian vắng lặng của buổi sớm. Bên dưới, mặt đất dần ấm lên dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời. Những ngọn cỏ non đang vươn mình lên đón lấy từng tia nắng, như thể chúng đang tận hưởng mỗi khoảnh khắc của sự sống. Những cánh đồng, núi đồi xa xa cũng dần sáng lên, bao phủ bởi ánh sáng nhẹ nhàng của bình minh, tạo nên một bức tranh thiên nhiên bình yên và tuyệt đẹp. Ánh sáng mặt trời càng lúc càng mạnh mẽ, xua tan bóng tối của đêm khuya, mở ra một ngày mới đầy năng lượng. Những vạt nắng chiếu rọi khắp mọi ngóc ngách, mang đến sự ấm áp và sự sống cho mọi vật. Mặt trời mọc không chỉ là sự chuyển mình của thiên nhiên mà còn là biểu tượng của hy vọng và những cơ hội mới đang chờ đón.
Thì Thánh Gióng lớn nhanh đó haha
Vào fl tiktok tớ nha !!!(@baoxinh_123)🍀🍀🍀
Truyền thuyết kể rằng Thánh Gióng không phải sinh ra như những đứa trẻ bình thường. Mẹ ông, một người phụ nữ nghèo khổ, một ngày nọ vô tình thấy một dấu vết lạ trên ruộng, rồi mang thai. Sau ba năm, Gióng vẫn chưa biết nói, biết cười, chỉ biết nằm im. Cho đến khi có giặc Ân xâm lược, tiếng nói đầu tiên của Gióng chính là tiếng nói đòi đánh giặc, và cũng từ đó, cậu bé bỗng lớn nhanh như thổi, sức mạnh phi thường xuất hiện để cứu nước. Sự ra đời kì lạ ấy của Gióng chính là điềm báo cho sức mạnh siêu nhiên, được trời đất phù trợ, để đánh tan quân thù bảo vệ dân lành.
Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Tình yêu của mẹ dành cho con vô bờ bến, ấm áp như ánh nắng ban mai. Mỗi lời dạy bảo của mẹ đều là bài học quý giá giúp con trưởng thành. Con yêu mùi hương dịu nhẹ của nước hoa mẹ vẫn thường dùng, yêu giọng nói ấm áp mỗi khi mẹ gọi tên con. Con biết ơn mẹ vì tất cả những hy sinh thầm lặng. Và hơn cả, con luôn tự hào vì có một người mẹ tuyệt vời như mẹ. tham khảo qua nhé bạn
Qua đoạn thơ "Hồn quê", em cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên , yêu quê hương, yêu mẹ; tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Trong bài thơ, nhà thơ đã miêu tả rất chân thực những hình ảnh thiên nhiên như: gió đồng xanh, đất, lúa,..Nhà thơ còn bày tỏ nỗi thương xót khi chứng kiến hình ảnh mẹ hao gầy vì làm lụng. Ngoài ra, để miêu tả thiên nhiên quê hương đầy sinh động và đem lại nhiều xúc cảm cho bạn đọc như vậy, nhà thơ đã sử dụng tâm hồn nhạy cảm và tinh tế với vẻ đẹp thiên nhiên. Nói chung , bài thơ đã cho ta thấy vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước kèm; tinh tế và nhạy cảm của nhà thơ.
Trong đoạn thơ "Hồn Quê" của tác giả Hảo Trần, em cảm nhận được vẻ đẹp trong tâm hồn nhà thơ qua những cảm xúc chân thật và sâu sắc về quê hương. Tác giả không chỉ miêu tả những cảnh vật quen thuộc mà còn gửi gắm tình yêu và nỗi nhớ nhung về những giá trị giản dị của cuộc sống làng quê. Qua những hình ảnh như cánh đồng lúa bát ngát, con sông êm đềm, hay tiếng chim hót vang xa, nhà thơ thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, luôn tìm thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất. Những từ ngữ, hình ảnh trong bài thơ như dệt nên một không gian bình yên, tràn đầy tình yêu thương và sự trân trọng đối với quê hương. Đặc biệt, cảm giác yêu mến và gắn bó với mảnh đất quê nhà không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, đất đai. Từ đó, em cảm nhận được một tâm hồn nhà thơ rất tinh tế, biết lắng nghe, cảm nhận vẻ đẹp trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Thông qua bài thơ, tác giả muốn nhắc nhở mỗi người chúng ta về giá trị của những điều giản dị, về lòng yêu quê hương và sự trân trọng đối với những gì mình đã có.