K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 4

Bài làm

Câu tục ngữ "Đi một ngày dài học một sàng khôn" mang trong mình một bài học vô cùng sâu sắc về giá trị của trải nghiệm và học hỏi qua thực tiễn cuộc sống. Em hoàn toàn đồng tình với quan điểm này, bởi lẽ kiến thức không chỉ gói gọn trong sách vở hay khuôn khổ trường lớp, mà còn được tích lũy qua những chuyến đi, những va chạm và những trải nghiệm thực tế trong cuộc đời.

Trước hết, "đi một ngày dài" không đơn giản chỉ là việc di chuyển từ nơi này sang nơi khác, mà còn tượng trưng cho hành trình khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia. Mỗi chuyến đi là một cơ hội để ta tiếp xúc với những vùng đất mới, con người mới, văn hóa mới. Qua đó, ta dần mở rộng vốn hiểu biết, trau dồi kỹ năng giao tiếp, học cách thích nghi với những điều chưa từng quen thuộc. Chẳng hạn, một người chưa từng rời khỏi quê hương có thể chỉ biết đến những phong tục, tập quán riêng của địa phương mình. Nhưng khi đi xa, họ sẽ thấy thế giới còn muôn màu muôn vẻ, mỗi nơi có một nét đẹp riêng biệt cần được tôn trọng và học hỏi.

Hơn thế nữa, những trải nghiệm thực tế thường dạy ta những bài học mà sách vở khó có thể truyền tải trọn vẹn. Ví dụ, qua việc tự lập trong những chuyến đi xa nhà, ta học được cách tự chăm sóc bản thân, cách đối diện với khó khăn và tìm cách giải quyết vấn đề. Những bài học này giúp ta trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn trong cuộc sống. Bởi lẽ, "một sàng khôn" không chỉ là kiến thức lý thuyết mà còn là sự khôn ngoan, linh hoạt trong cách ứng xử, đối nhân xử thế.

Thực tế đã chứng minh rằng nhiều người thành công không phải vì họ học giỏi lý thuyết, mà bởi vì họ có vốn sống phong phú và biết cách vận dụng linh hoạt những gì đã học được vào cuộc sống thực tế. Những nhà thám hiểm, những doanh nhân, những nhà nghiên cứu – họ đều là những người không ngừng "đi" để "học", không ngừng trải nghiệm để phát triển bản thân.

Bản thân em cũng từng trải nghiệm điều này. Một chuyến đi thực tế đến vùng cao đã để lại trong em nhiều bài học quý giá. Em không chỉ hiểu hơn về cuộc sống khó khăn của người dân nơi đây mà còn học được tinh thần vượt khó, ý chí vươn lên mạnh mẽ của họ. Những điều đó đã tiếp thêm cho em động lực để cố gắng học tập và sống có ý nghĩa hơn.

Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng "đi" ở đây phải đi với tâm thế học hỏi, mở lòng đón nhận cái mới. Nếu chỉ đi mà không quan sát, không suy ngẫm, thì dẫu đi xa đến đâu cũng khó có thể học hỏi được điều gì. Vì thế, tinh thần cầu thị, khiêm tốn và chủ động tìm kiếm kiến thức trong mỗi chuyến đi là điều vô cùng quan trọng.

Tóm lại, em hoàn toàn đồng tình với câu tục ngữ "Đi một ngày dài học một sàng khôn". Mỗi bước chân đi ra ngoài thế giới là một bước tiến đến gần hơn với sự trưởng thành và khôn ngoan. Bởi vậy, chúng ta nên tận dụng mọi cơ hội để trải nghiệm, học hỏi, để không ngừng làm giàu cho vốn sống và hoàn thiện bản thân mình.

28 tháng 4

*Trả lời:
- Quan điểm "đi một ngày đàng, học một sàng khôn" là một câu tục ngữ rất hay và sâu sắc của người Việt ta. Câu này có nghĩa là việc đi đây đi đó, trải nghiệm thực tế sẽ giúp chúng ta mở mang kiến thức, tích lũy kinh nghiệm và trưởng thành hơn. Theo ý kiến của thầy/cô, em hoàn toàn có thể đồng tình với quan điểm này, vì những lý do sau:

  1. 1. Mở rộng kiến thức và tầm nhìn: Khi chúng ta đi đến những vùng đất mới, gặp gỡ những con người khác nhau, chúng ta sẽ được tiếp xúc với những nền văn hóa, phong tục tập quán, lối sống khác nhau. Điều này giúp chúng ta mở rộng kiến thức, hiểu biết thêm về thế giới xung quanh và có cái nhìn đa chiều hơn về cuộc sống.
  2. 2. Tích lũy kinh nghiệm thực tế: Sách vở chỉ cung cấp cho chúng ta những kiến thức lý thuyết, còn kinh nghiệm thực tế chỉ có thể được tích lũy thông qua trải nghiệm. Khi chúng ta đi và trải nghiệm, chúng ta sẽ học được cách giải quyết vấn đề, ứng phó với những tình huống bất ngờ và thích nghi với môi trường mới.
  3. 3. Phát triển kỹ năng mềm: Việc đi lại và giao tiếp với nhiều người sẽ giúp chúng ta phát triển các kỹ năng mềm như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, kỹ năng giải quyết vấn đề và kỹ năng thích nghi. Đây là những kỹ năng rất quan trọng để thành công trong cuộc sống và công việc.
  4. 4. Tự khám phá và trưởng thành: Những chuyến đi, dù ngắn hay dài, đều là cơ hội để chúng ta tự khám phá bản thân, hiểu rõ hơn về những điểm mạnh, điểm yếu của mình. Khi đối mặt với những thử thách và khó khăn trong chuyến đi, chúng ta sẽ học được cách vượt qua và trưởng thành hơn.

- Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng "đi một ngày đàng" không chỉ đơn thuần là việc di chuyển về mặt địa lý. Quan trọng hơn là tinh thần học hỏi, khám phá và trải nghiệm của chúng ta. Nếu chúng ta chỉ đi mà không quan sát, không suy nghĩ, không học hỏi thì cũng khó có thể "học một sàng khôn".

- Tóm lại, quan điểm "đi một ngày đàng, học một sàng khôn" là một lời khuyên đúng đắn và có giá trị. Việc đi và trải nghiệm sẽ giúp chúng ta mở mang kiến thức, tích lũy kinh nghiệm, phát triển kỹ năng và trưởng thành hơn. Tuy nhiên, chúng ta cần đi với tinh thần học hỏi và khám phá để có thể thu được những bài học quý giá từ những chuyến đi.

28 tháng 4

9 tuổi

​Giáo sư, Viện sĩ Trần Đại Nghĩa (tên thật là Phạm Quang Lễ) sinh ngày 13 tháng 9 năm 1913 và qua đời ngày 9 tháng 8 năm 1997, hưởng thọ 83 tuổi. ​

Tính đến năm 2025, nếu còn sống, ông sẽ tròn 112 tuổi.

28 tháng 4

khởi nghĩa nào bay ơi

28 tháng 4

Bài văn tả cô giáo:

Trong suốt những năm học dưới mái trường tiểu học, em đã được học với nhiều thầy cô giáo khác nhau. Mỗi thầy cô đều để lại trong em những ấn tượng riêng, nhưng người em yêu quý và nhớ mãi nhất chính là cô Hương – cô giáo chủ nhiệm lớp em năm lớp Năm.

Cô Hương năm nay khoảng ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn và linh hoạt. Khuôn mặt cô tròn trịa, làn da trắng hồng, luôn rạng rỡ với nụ cười hiền hậu. Mỗi khi cô cười, hai lúm đồng tiền bên má lại hiện lên trông rất duyên dáng. Đôi mắt cô to, đen láy, ánh lên sự thông minh và dịu dàng. Mái tóc dài, đen nhánh của cô lúc nào cũng được buộc gọn sau gáy, trông thật gọn gàng và thanh lịch.

Cô thường mặc áo dài mỗi dịp đầu tuần và các buổi chào cờ, còn những ngày thường, cô mặc áo sơ mi và quần vải đơn giản, lịch sự. Cách ăn mặc của cô tuy giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ duyên dáng và gần gũi.

Giọng nói của cô Hương rất nhẹ nhàng, truyền cảm. Mỗi khi cô giảng bài, cả lớp đều chăm chú lắng nghe vì lời cô nói rất rõ ràng, dễ hiểu và cuốn hút. Cô luôn tìm cách làm cho bài giảng sinh động, dễ nhớ bằng cách đưa ra các ví dụ thực tế hoặc kể những câu chuyện thú vị liên quan đến bài học. Nhờ vậy mà dù là những môn học khô khan như Tiếng Việt hay Khoa học, cô vẫn khiến chúng em say mê và tiếp thu bài rất hiệu quả.

Không chỉ dạy học giỏi, cô Hương còn là một người giáo viên tận tụy và yêu thương học sinh. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, từ việc học tập đến sức khỏe và tâm trạng. Những lúc chúng em mắc lỗi, cô không la mắng nặng lời mà nhẹ nhàng phân tích để chúng em hiểu và sửa sai. Nhờ có cô, em học được cách cư xử đúng mực, lễ phép với người lớn và hòa đồng với bạn bè.

Đối với em, cô Hương không chỉ là một cô giáo dạy chữ mà còn là người truyền cảm hứng, người dạy em cách sống, cách trở thành một người tốt. Em rất biết ơn và yêu quý cô. Sau này dù có học lên những lớp cao hơn, em vẫn sẽ luôn nhớ đến cô Hương với tất cả sự kính trọng và lòng biết ơn sâu sắc.

tả cô giáo lớp 4 cô lan nghiêm khắc của th phố cò


28 tháng 4

tôi là fan qhm


*Trả lời:

-Quyền lực

32 phút trước

\(\frac{8}{15}\) : \(\frac45\) = \(\frac{8}{15}\) x \(\frac54\) = \(\frac23\)

28 tháng 4

Mong muốn nhà


Truyền thuyết Trung Quốc kể rằng, thời Xuân Thu chiến quốc Tề Trang Công đi săn, giữa đường gặp một con bọ ngựa, nghểnh đầu giơ càng ra để chặn xe vua lại. Vua hỏi quần thần: Con gì đấy? một lính hộ giá thưa: Một con bọ ngựa không tự lựa sức mình!. Câu này về sau cho đến nay thành thành ngữ Bọ ngựa không biết lượng sức. Đúng là bọ ngựa cản xe, cũng hơi quá đáng; nhưng nó có...
Đọc tiếp

Truyền thuyết Trung Quốc kể rằng, thời Xuân Thu chiến quốc Tề Trang Công đi săn, giữa đường gặp một con bọ ngựa, nghểnh đầu giơ càng ra để chặn xe vua lại. Vua hỏi quần thần: Con gì đấy? một lính hộ giá thưa: Một con bọ ngựa không tự lựa sức mình!. Câu này về sau cho đến nay thành thành ngữ Bọ ngựa không biết lượng sức. Đúng là bọ ngựa cản xe, cũng hơi quá đáng; nhưng nó có đôi tay lợi hại, côn trùng thấy nó đều phải ngại. Bọ ngựa có một đôi chân trước, co trước ngực, trên cái cổ dài là một cái đầu nhỏ hình tam giác bẹt. Trên chiếc miệng nhỏ xíu có một cặp hàm đen tía xấu xí, cổ nó rất mềm mại, có thể quay đầu đi mọi phía. Thần thái của nó rất nhu mì. Lúc thường, bọ ngựa đậu trên cây, màu thân nó hòa vào với môi trường làm một, nên rất khó phát hiện. Nó thường nghênh đầu, giơ chân, quan sát tình địch. Khi phát hiện mục tiêu, như tên bắn, phóng đôi dao quắm ra vồ mồi, chẳng bao giờ vồ trượt. Bọ ngựa là côn trùng ăn thịt. Nó ăn châu chấu, ruồi, nhặng, muỗi, bướm ngài, đa số là côn trùng có hại. Một con bọ ngựa trong 2- 3 tháng, ăn hết 700 con muỗi. Sở dĩ nó bắt mồi chính xác là vì cặp mắt kép của nó có hệ thống ngắm hoàn chỉnh. Nhờ hệ thống ngắm này, quá trình vồ mồi chỉ mất 0.05 giây, trăm phát trăm trúng câu 1 phần trích trên thuộc kiểu văn bản nào? cung cấp cho chúng ta thông tin gì

2
28 tháng 4

*Trả lời:
Câu 1:
*Phần trích trên thuộc kiểu văn bản "thuyết minh".

- Giải thích:

  • Tính chất thuyết minh: Đoạn văn cung cấp các thông tin khách quan, chính xác về bọ ngựa, bao gồm đặc điểm ngoại hình, tập tính, vai trò trong tự nhiên. Văn bản tập trung vào việc giải thích, giới thiệu về đối tượng một cách khoa học, rõ ràng.
  • Sử dụng ngôn ngữ khách quan: Đoạn văn sử dụng ngôn ngữ trung tính, không mang tính biểu cảm hay chủ quan. Các thông tin được trình bày một cách trực tiếp, dễ hiểu.
  • Thông tin chi tiết: Đoạn văn cung cấp nhiều chi tiết cụ thể về bọ ngựa, như hình dáng, cách thức săn mồi, thức ăn, và vai trò trong việc tiêu diệt côn trùng có hại.

* Đoạn trích cung cấp cho chúng ta những thông tin sau:

  • - Nguồn gốc thành ngữ "Bọ ngựa không biết lượng sức": Truyền thuyết về việc Tề Trang Công gặp bọ ngựa cản xe.
  • - Đặc điểm ngoại hình của bọ ngựa:
    • Đôi chân trước lợi hại, co trước ngực.
    • Đầu nhỏ hình tam giác bẹt, miệng nhỏ xíu với cặp hàm đen tía.
    • Cổ mềm mại, có thể quay đầu đi mọi phía.
    • Màu sắc hòa lẫn với môi trường.
  • - Tập tính của bọ ngựa:
    • Ăn thịt côn trùng (châu chấu, ruồi, muỗi, bướm...).
    • Săn mồi nhanh và chính xác nhờ hệ thống ngắm hoàn chỉnh.
    • Đậu trên cây và quan sát tình địch.
  • - Vai trò của bọ ngựa:
    • Tiêu diệt côn trùng có hại (ví dụ, ăn 700 con muỗi trong 2-3 tháng).


28 tháng 4

Trả lời:

  • Kiểu văn bản:
    Văn bản thuyết minh (kết hợp với tự sự).
  • Thông tin cung cấp:
    → Văn bản giúp chúng ta hiểu:
    • Nguồn gốc thành ngữ "Bọ ngựa không biết lượng sức mình".
    • Đặc điểm sinh học của bọ ngựa: hình dạng, màu sắc, tập tính sinh hoạt.
    • Khả năng săn mồi cực kỳ nhanh nhạy và chính xác của bọ ngựa.
    • Vai trò của bọ ngựa trong tự nhiên (ăn các loại côn trùng gây hại).