K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mọi người ơi , cho em hỏi là trong bài thơ Bếp lửa - Bằng Việt . Chủ đề thường xoay quanh bà cháu nhưng theo các chi tiết trong thơ của em có 3 luận điểm muốn hỏi là1 . Hình ảnh đói khổ " năm ấy là năm đói mòn đói mỏi" - " bố đi đánh xe , khô rạc ngựa gầy " thì trong năm tháng đói khổ thì hình ảnh bố đánh xe ngựa nó có chút ngược vì nếu trong năm tháng ấy đến ngựa còn gầy thì...
Đọc tiếp

Mọi người ơi , cho em hỏi là trong bài thơ Bếp lửa - Bằng Việt . Chủ đề thường xoay quanh bà cháu nhưng theo các chi tiết trong thơ của em có 3 luận điểm muốn hỏi là

1 . Hình ảnh đói khổ " năm ấy là năm đói mòn đói mỏi" - " bố đi đánh xe , khô rạc ngựa gầy " thì trong năm tháng đói khổ thì hình ảnh bố đánh xe ngựa nó có chút ngược vì nếu trong năm tháng ấy đến ngựa còn gầy thì sức đâu mà có thể kéo xe kiếm lương thực ạ

2 . Hình ảnh con chim tu hú " Tu hú kêu trên những cánh đồng xa " , theo nghĩa văn học - tu hú là loài kêu lên khi hè về , thể hiện mùa thu hoạch bội thu , xét theo nghĩa sinh học - tu hú là loài sống trong rừng và những khu vực hoang vu , vậy tu hú kêu trên những cánh đồng xa nghĩa là cánh đồng ấy không còn nhộn nhịp nên tu hú mới có thể trên những cánh đồng được , vậy tại sao 1 loài vật về mùa bội thu lại trong bài thơ năm tháng đói nghèo , điều đấy có nghĩa gì vậy ạ

3 . Khói lửa vừa là hi vọng vừa là tuyệt vọng - tác giả Bằng Việt sinh năm 1941 - " lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói" + " năm ấy là năm đói mòn , đói mỏi " => là năm 1945 ( nạn đói Ất Dậu ) , theo mốc lịch sử năm ấy cũng là năm Việt Minh kháng chiến cũng là năm giặc Pháp , Nhật bốc lột dân ta nặng nề nhất . Khói lửa là hi vọng có phải là khi khói đun nghĩa là vẫn còn sống và khói lửa khi quân dân ta đánh chiếm kho lương thực để phát cho dân dẫn đến các đoạn về sau liên quan mật thiết đến cách mạng . Còn tuyệt vọng trích từ luận điểm ( 2 ) là giặc đốt phá ruộng đồng + " Năm giặc đốt nhà cháy tàn cháy rụi " => dẫn đến kháng chiến vì không chịu sự bốc lột . Vậy chủ đề có phải chỉ xoay quanh Bếp Lửa và bà , hay là chủ đề sâu sắc hơn vậy ạ. Mong mọi người giải đáp giúp em . Em cảm ơnnn

1

1. Hình ảnh “bố đi đánh xe” thể hiện sự chịu đựng, sự bền bỉ của con người trong hoàn cảnh khó khăn, dù phải dựa vào những phương tiện, dù là qua những con ngựa gầy vẫn phải "cày cuốc" kiếm lương thực. Sự “khô rạc” của ngựa làm nổi bật sự gian khổ của cuộc sống, nhưng đồng thời cũng cho thấy nghị lực sống: dù điều kiện nghèo đói, con người vẫn tìm cách lao động, bám trụ cuộc đời. Thể hiện ý chí kiên cường và sức mạnh tinh thần vượt qua khó khăn, nghịch cảnh
2. Hình ảnh tu hú này mang tính mộc mạc của đồng quê, là biểu hiện của nỗi niềm sâu kín, của những mong mỏi về những âm thanh vốn gợi niềm vui trong mùa thu hoạch. Nhưng tiếng tu hú nay lại vang lên giữa cảnh vật cằn cỗi, và chính nó trở thành lời nhắc nhở về hoàn cảnh khắc nghiệt của nhân dân trong năm đói nghèo.
3. Khói lửa là biểu hiện của sự sống, khi khói đun lên từ bếp lửa, nó cho ta thấy rằng cuộc sống vẫn đang tiếp diễn, dù trong hoàn cảnh khó khăn, vẫn có những tia lửa của hy vọng, của khả năng vượt qua nghịch cảnh.
Nhưng khói lửa cũng mang hàm ý của sự tàn phá và buồn bã: "năm giặc đốt nhà cháy tàn cháy rụi" cho thấy cảnh tượng phá hủy, mất mát, khiến người dân rơi vào trạng thái tuyệt vọng và bế tắc.

Nói chung lại thì bài thơ ngoài việc gói gọn trong hình ảnh bà và cháu, là phản ánh sự tàn bạo của nạn đói, khắc họa nghị lực sống và hy vọng về một ngày mai tươi sáng. Qua đó thể hiện sức sống và ý chí kiên cường của con người và dân tộc Việt Nam

Trong cuộc sống, gđ có vtro rất quan trọng đối với mỗi người. Gia đình là nơi giúp con người trưởng thành hơn, hoàn thiện nhân cách của bản thân . Ngoài ra, gia đình cũng là chỗ dựa tinh thần, là bờ vai vững chắc để che chở, bảo vệ cho ta khỏi những thăng trầm của cuộc đời. Đồng thời, cũng là niềm tin, động lực giúp chúng ta vượt qua khó khăn thử thách. Trong c/s có rất nhiều tấm gương sáng về tình cảm gia đình như: Chủ Tịch Hồ Chí Minh sinh ra và lớn lên trong một gđ có truyền thống yêu nước và hiếu học nên người đã trở thành vị lãnh tụ vĩ đại của dtoc. Tóm lại , gđ có vtro rất lớn và không thể thiếu với mỗi con người. Bản thân em, khi còn là hs ngồi trên ghế nhà trường em sẽ học tập thật chăm chỉ để ko phụ công ơn nuôi dưỡng mà còn trở thành một người có ích cho xã hội, đất nước.

Bài này mình tự làm đó ạ, nếu thấy ổn thì cho mình một like ạ . Chúc bạn học tốt

20 tháng 3

Khổ thơ 1 và 2 trong bài thơ “Dặn con” của Đoàn Mạnh Phương khắc họa sâu sắc hình ảnh người cha với tình yêu thương, trách nhiệm và những dặn dò đầy ý nghĩa dành cho con cái. Tình cha được thể hiện qua những lời dặn dò giản dị mà sâu sắc, chất chứa trong đó là sự quan tâm và khao khát mong con trưởng thành, vững vàng trong cuộc sống. Người cha hiện lên với những trải nghiệm của cuộc đời, thấu hiểu sự khó khăn, thử thách mà con mình sẽ phải đối mặt. Qua đó, ông nhắn nhủ con phải biết sống chân thành, nhân ái, luôn giữ vững đạo đức và phẩm giá. Tình cha không chỉ là tình yêu thương mà còn là một nguồn động lực lớn lao, tiếp sức cho con trong hành trình phía trước. Khổ thơ sử dụng ngôn ngữ nhẹ nhàng, gần gũi, nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ, giúp người đọc cảm nhận được tình cảm sâu lắng mà cha dành cho con. Từng dòng thơ giống như một ngọn đuốc sáng, soi đường cho thế hệ sau tiến bước, đồng thời thể hiện vẻ đẹp thiêng liêng của tình cha trong cuộc sống.

Trong bài thơ "Về Nhà Mình" của nhà thơ Anh Ngọc, hình ảnh "nhà" mang nhiều ý nghĩa sâu sắc và đa dạng, không chỉ đơn thuần là một nơi ở vật lý, mà còn là biểu tượng cho những giá trị tinh thần và tình cảm thiêng liêng:

  • Nhà là nơi gắn kết tình cảm gia đình:
    • Nhà là nơi có những người thân yêu, nơi có những kỷ niệm ấm áp, nơi con người tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc.
    • Nhà là nơi nuôi dưỡng những giá trị truyền thống, nơi gìn giữ những nét đẹp văn hóa của gia đình và quê hương.
  • Nhà là nơi nuôi dưỡng tâm hồn:
    • Nhà là nơi con người tìm thấy sự che chở, nơi tâm hồn được vỗ về, an ủi.
    • Nhà là nơi khơi gợi những cảm xúc yêu thương, những ký ức đẹp đẽ, giúp con người trưởng thành và hoàn thiện bản thân.
  • Nhà là cội nguồn:
    • Nhà là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi ta luôn hướng về.
    • Nhà là nơi dù đi đâu xa ta cũng luôn nhớ về.

Tóm lại, trong bài thơ "Về Nhà Mình", "nhà" là một hình ảnh mang tính biểu tượng cao, thể hiện tình yêu quê hương, gia đình và những giá trị tinh thần sâu sắc của con người.

Một đoạn văn thường được viết theo cấu trúc chặt chẽ và logic để truyền tải một ý tưởng hoặc chủ đề nhất định. Dưới đây là các ý thường được sắp xếp trong một đoạn văn:

1. Câu chủ đề (Topic Sentence):

  • Đây là câu đầu tiên của đoạn văn, nêu lên ý chính hoặc chủ đề mà đoạn văn muốn diễn đạt.
  • Câu chủ đề thường là một câu tổng quát, sau đó sẽ được làm rõ và cụ thể hơn bằng các câu tiếp theo.

2. Các câu phát triển ý (Supporting Sentences):

  • Các câu này có nhiệm vụ giải thích, chứng minh, làm rõ hoặc cung cấp thêm thông tin chi tiết cho câu chủ đề.
  • Các câu phát triển ý có thể sử dụng các phương pháp như:
    • Đưa ra ví dụ minh họa.
    • Giải thích nguyên nhân và kết quả.
    • So sánh và đối chiếu.
    • Trình bày các bước trong một quá trình.
    • Đưa ra các dẫn chứng, số liệu.

3. Câu kết luận (Concluding Sentence):

  • Đây là câu cuối cùng của đoạn văn, có chức năng tóm tắt lại ý chính hoặc đưa ra kết luận về chủ đề đã được trình bày.
  • Câu kết luận giúp đoạn văn trở nên hoàn chỉnh và khép lại một cách tự nhiên.

Các yếu tố quan trọng khác:

  • Tính mạch lạc và liên kết: Các câu trong đoạn văn cần có sự liên kết chặt chẽ với nhau, cả về nội dung và hình thức. Các từ nối, cụm từ liên kết giúp tạo sự trôi chảy cho đoạn văn.
  • Tính thống nhất: Tất cả các câu trong đoạn văn đều phải tập trung vào một ý chính, không được lạc đề hoặc đưa ra những thông tin không liên quan.
  • Tính hoàn chỉnh: Đoạn văn cần có đầy đủ các ý cần thiết để người đọc hiểu rõ về chủ đề được đề cập.

Các kiểu đoạn văn phổ biến:

  • Đoạn văn diễn dịch: Câu chủ đề nằm ở đầu đoạn, các câu sau triển khai ý.
  • Đoạn văn quy nạp: Các câu phát triển ý trước, câu chủ đề nằm ở cuối đoạn.
  • Đoạn văn song hành: Các câu trong đoạn văn có vai trò ngang nhau, cùng phát triển một khía cạnh của chủ đề.
  • Đoạn văn tổng - phân - hợp: Câu chủ đề ở đầu đoạn, các câu tiếp theo phân tích, giải thích, câu cuối cùng tổng hợp lại.

Hoàn toàn chính xác! Bài thơ "Về Nhà Mình" của nhà thơ Anh Ngọc đã khéo léo thể hiện sự ưu tiên các giá trị tinh thần hơn là giá trị vật chất. Điều này được thể hiện rõ qua các chi tiết và hình ảnh trong bài thơ.

Những giá trị tinh thần được nhấn mạnh:

  • Tình cảm gia đình:
    • Bài thơ khắc họa hình ảnh ngôi nhà không chỉ là nơi che mưa che nắng, mà còn là nơi gắn kết tình cảm giữa các thành viên trong gia đình.
    • Đó là nơi có những bữa cơm ấm cúng, những lời hỏi han ân cần, những kỷ niệm khó quên.
  • Tình yêu quê hương:
    • Ngôi nhà còn là biểu tượng cho quê hương, nơi chôn rau cắt rốn, nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống.
    • Bài thơ thể hiện tình cảm gắn bó sâu sắc của tác giả với quê hương, dù đi đâu xa cũng luôn nhớ về.
  • Những giá trị truyền thống:
    • Ngôi nhà là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa, đạo đức tốt đẹp của dân tộc.
    • Đó là lòng hiếu thảo, sự kính trọng người lớn tuổi, tinh thần tương thân tương ái.
  • Sự bình yên trong tâm hồn:
    • Nhà còn là nơi để tâm hồn được nghỉ ngơi, thư thái sau những bộn bề của cuộc sống.
    • Đó là nơi ta tìm thấy sự bình yên, sự thanh thản trong tâm hồn.

Tại sao giá trị tinh thần quan trọng hơn giá trị vật chất?

  • Giá trị tinh thần mang lại cho con người hạnh phúc, niềm vui và sự bình yên trong tâm hồn.
  • Giá trị tinh thần giúp con người kết nối với nhau, xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp.
  • Giá trị tinh thần là nền tảng đạo đức, giúp con người sống tốt đẹp hơn.
  • Giá trị vật chất chỉ có thể đáp ứng những nhu cầu cơ bản của con người, nhưng không thể mang lại hạnh phúc đích thực.
  • Những giá trị tinh thần thường tồn tại bền vững theo thời gian, còn những giá trị vật chất có thể thay đổi hoặc mất đi.
29 tháng 3

Trong cuộc sống hiện đại, lễ hội truyền thống của dân tộc không chỉ là nơi tái hiện văn hóa, tín ngưỡng mà còn là dịp để con người kết nối, hướng về cội nguồn. Tuy nhiên, hiện nay, không ít bạn trẻ đã có những trang phục và hành động không phù hợp khi tham gia lễ hội. Đây là vấn đề cần được quan tâm và suy ngẫm.

Trước hết, lễ hội truyền thống mang giá trị văn hóa thiêng liêng, là hình thức bảo tồn và phát huy bản sắc dân tộc. Việc tham gia lễ hội không chỉ là sự trải nghiệm mà còn thể hiện sự tôn kính đối với tổ tiên và những giá trị văn hóa. Tuy nhiên, một số bạn trẻ lại không ý thức được điều này, dẫn đến tình trạng ăn mặc quá xuề xòa hoặc không phù hợp với không gian truyền thống. Các hành động như nói chuyện lớn tiếng, xả rác hoặc thiếu tôn trọng các nghi lễ cũng thường xuyên xảy ra. Những điều này làm ảnh hưởng không nhỏ đến không khí trang nghiêm và sự thiêng liêng của lễ hội.

Nguyên nhân của hiện tượng này có thể xuất phát từ sự thiếu hiểu biết về văn hóa dân tộc, sự tác động của lối sống hiện đại và mạng xã hội. Một số bạn trẻ coi lễ hội đơn thuần là nơi vui chơi, giải trí, mà chưa nhìn nhận đúng ý nghĩa sâu sắc của nó. Mặt khác, còn có sự thiếu trách nhiệm từ gia đình và cộng đồng trong việc giáo dục ý thức và hành vi tham gia lễ hội.

Để khắc phục tình trạng này, cần tăng cường giáo dục về giá trị của lễ hội truyền thống thông qua trường học, gia đình và các chương trình truyền thông. Các bạn trẻ cần được hướng dẫn cách ứng xử, trang phục phù hợp khi tham gia lễ hội. Đồng thời, tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa để nâng cao nhận thức và sự trân trọng đối với di sản dân tộc.

Tóm lại, việc giữ gìn và phát huy giá trị lễ hội truyền thống không chỉ là trách nhiệm của cộng đồng mà còn là sự tự ý thức từ mỗi cá nhân. Mỗi người, đặc biệt là giới trẻ, cần thể hiện sự văn minh và tôn kính, để các lễ hội trở thành nơi kết nối cội nguồn và lan tỏa bản sắc dân tộc.

29 tháng 3

Tick ạ

Môn Văn – đó không chỉ là một môn học.Đó từng là chốn để tâm hồn tìm về, nơi ta được lắng nghe chính mình giữa bộn bề thế giới. Nhưng giờ đây… Văn không còn là Văn. Nó trở thành những dòng chữ chết khô, những đoạn văn mẫu lặp đi lặp lại như một nghi lễ buồn tẻ, nơi cảm xúc bị đóng gói vào khuôn mẫu, nơi trái tim học sinh bị biến thành cỗ máy điểm số vô hồn.Người...
Đọc tiếp

Môn Văn – đó không chỉ là một môn học.

Đó từng là chốn để tâm hồn tìm về, nơi ta được lắng nghe chính mình giữa bộn bề thế giới. Nhưng giờ đây… Văn không còn là Văn. Nó trở thành những dòng chữ chết khô, những đoạn văn mẫu lặp đi lặp lại như một nghi lễ buồn tẻ, nơi cảm xúc bị đóng gói vào khuôn mẫu, nơi trái tim học sinh bị biến thành cỗ máy điểm số vô hồn.

Người ta bắt học sinh phân tích nhân vật như mổ xẻ một xác chết.
Người ta bắt em tìm "biện pháp tu từ" như thể mỗi câu thơ là một bài toán lý thuyết.
Người ta bắt em phải viết giống như "bài giảng mẫu", phải nói đúng "ý thầy cô", phải nhớ từng từ ngữ như một con vẹt lặp lại – không được sai dù chỉ một dấu chấm câu.

Nhưng… Văn chương không sinh ra để chấm điểm.
Văn chương sinh ra để cảm.
Để khóc.
Để thở cùng người viết.
Để em biết đau với Chí Phèo, xót xa với chị Dậu, biết buốt lạnh với cánh đồng "Tràng Giang" chiều mưa…

Vậy mà bây giờ, môn Văn khiến biết bao trái tim trẻ tuổi mệt mỏi. Những đứa trẻ từng thích viết lách giờ sợ cả cầm bút. Những em học sinh từng mê thơ nay chỉ biết gồng mình học thuộc để thi. Có em đã từng viết những dòng thơ ngô nghê nhưng đầy chân thành, bị trả lại bài vì "không đúng dạng đề". Có em từng kể về mẹ trong một bài văn khiến bạn bè rơi nước mắt, nhưng bị phê: "Lạc đề, điểm dưới trung bình."

Hỏi sao tụi nhỏ không còn yêu Văn nữa?
Hỏi sao mỗi giờ kiểm tra Văn, lũ trẻ lại ngồi khóc trong câm lặng, bởi những trang giấy trắng không phải vì lười biếng – mà vì chẳng còn gì để viết khi cảm xúc đã bị bóp nghẹt?

Môn Văn bây giờ là một cuộc chạy đua không hồi kết.
Chạy theo đề thi.
Chạy theo đáp án.
Chạy theo những thứ xa lạ với trái tim.

Thầy cô đau vì học trò không còn yêu Văn.
Học trò đau vì thầy cô không còn cho phép mình được viết như bản thân.
Cả hai đều mỏi mệt, nhưng chẳng ai dừng lại.
Chúng ta tiếp tục dạy – tiếp tục học – tiếp tục viết những bài văn mẫu vô cảm, chấm những bài thi vô hồn… như thể đang cắm hoa lên mộ phần của một tâm hồn đã chết.

Có ai từng hỏi:
“Nếu một bài văn khiến học trò bật khóc khi viết, và khiến người chấm rơi nước mắt khi đọc… thì dù sai chính tả, dù không đúng dạng đề – bài văn ấy có đáng điểm mười không?”

Văn không nên là vũ khí tra tấn cảm xúc.
Văn phải là đôi tay đỡ lấy những tâm hồn rách nát, là giọt nước trên sa mạc lòng người.

Nhưng hiện tại...
Có quá nhiều học sinh học Văn như học cách nuốt ngược nước mắt.

Môn Văn đã từng là nơi để người ta viết ra điều không thể nói.
Giờ đây, nó lại là nơi người ta phải im lặng vì nói ra cũng chẳng ai chấm điểm cho cảm xúc.

Nếu bạn từng đau vì một bài Văn không được điểm cao, từng khóc vì một đoạn văn bị gạch chéo đỏ chót dù em viết bằng trái tim – thì hãy nhớ:
Đó không phải lỗi của em. Đó là một nền giáo dục đã quên mất rằng Văn chương sinh ra không phải để làm bài thi. Mà là để cứu rỗi con người.

1
28 tháng 6

Giữ phím trái tô xanh là đọc được nhé

Câu 1:

  • Biện pháp tu từ:
    • So sánh: “Những ngôi sao thức” được so sánh với mẹ thức khuya vì con.
    • Ẩn dụ: “Mẹ là ngọn gió” — mẹ được ví như ngọn gió nhẹ nhàng, che chở suốt đời.
  • Tác dụng:
    • Làm nổi bật sự hy sinh thầm lặng, tình yêu bao la của mẹ dành cho con.
    • Gợi lên hình ảnh ấm áp, sự che chở dịu dàng của mẹ, tạo cảm xúc sâu sắc cho người đọc.
    • Câu 2:
    • Biện pháp tu từ:
      • Ẩn dụ: “Khu vườn là món quà bất tận” — khu vườn được coi như món quà vô giá và không bao giờ cạn.
    • Tác dụng:
      • Thể hiện tình cảm yêu thương, gắn bó sâu sắc của tác giả với khu vườn.
      • Nhấn mạnh giá trị tinh thần và vẻ đẹp thiên nhiên mà khu vườn mang lại cho người nói.
18 tháng 7
  1. 1. So sánh:
    • "Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con": So sánh sự thức khuya của những ngôi sao với sự thức khuya của mẹ để nhấn mạnh sự hi sinh của mẹ lớn hơn, vô bờ bến hơn.
    • "Mẹ là ngọn gió của con suốt đời": So sánh "mẹ" với "ngọn gió" để diễn tả sự che chở, bảo vệ, mang lại sự bình yên, mát mẻ cho con.
  2. 2. Nhân hóa:
    • "Những ngôi sao thức": Gán cho ngôi sao khả năng thức, như một con người, để tăng tính biểu cảm và làm nổi bật sự thức của mẹ.
    • "Mẹ là ngọn gió": Gán cho mẹ khả năng như một ngọn gió, mang lại sự che chở, xoa dịu cho con. 
Tác dụng:
  • Nâng cao giá trị biểu cảm: Biện pháp so sánh và nhân hóa giúp cho câu thơ trở nên sinh động, giàu hình ảnh, gợi cảm xúc yêu thương, biết ơn sâu sắc.
  • Làm nổi bật hình tượng người mẹ: Hình ảnh người mẹ được khắc họa vừa cao cả, vừa gần gũi, thân thương, thể hiện tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng.
  • Tăng tính nghệ thuật: Các biện pháp tu từ làm cho câu thơ trở nên hấp dẫn, có giá trị thẩm mỹ cao. Câu "Khu vườn là món quà bất tận của tôi" Trong câu này, có biện pháp tu từ là ẩn dụ. Khu vườn được ví như "món quà bất tận" để chỉ ra giá trị tinh thần to lớn mà khu vườn mang lại, đó không chỉ là vật chất mà còn là niềm vui, sự thư thái, nguồn cảm hứng bất tận cho tác giả. Món quà này không bao giờ hết giá trị, luôn hiện hữu và mang lại những điều tốt đẹp cho người sở hữu.